Lâm Vũ Thiên Hạ

Chương 267: Đấu giá hội




Quét mắt nhìn sang xung quanh, mọi người đã xây dựng xong phần nền của Học Viện rồi, nơi đây nền được lót bằng đá xanh, mỗi một viên đá như vậy thì dài rộng một mét, vô cùng nặng nề.

Nhưng đó chỉ là đối với thường nhân, còn với võ giả thì không thành vấn đề lắm, chỉ cần có tu vi Luyện Khí Cảnh tầng năm là có thể dễ dàng nhấc bỗng mất tảng đá này lên rồi.

Mà tay nghề của những người này làm hắn không khỏi liếu lưỡi, những tảng đá này được lót khích với nhau, các mặt cũng được lót một cách kỹ càng. Cũng may là hắn kêu gọi nhiều người nếu không thì thật không biết phải xây dựng tới năm tháng nào.

Bọn họ còn trích ra một nhóm người đi dò xét độ hoàn hảo của những viên đá được lót phía dưới này, nếu thấy có sai xót một chút liền lấy lên làm lại.

Nhìn xa xa ra thì cách chừng mười mét sẽ có một nhóm mười người, bọn họ đang xây tường thành cho Học Viện, mỗi một bức tường này cao chừng năm mét, dầy hai mét.

Đừng nhìn nó mãnh mai như vậy mà khinh thường, về sau hắn sẽ khắc trận pháp phòng ngự lên trên này, đến lúc đó thì không cần phải lo về độ cứng của nó rồi.

Nhìn lại sau lưng, tuy bây giờ đã là giấc trưa nhưng vẫn có liên tiếp nhiều xe ngựa chở vật liệu tới nơi này. Nhờ có mối quan hệ rộng nên thành chủ chỉ điểm ra mấy nơi có vật liệu tốt cho mọi người thu mua với số lượng lớn.

Chuyện này làm phát sinh thêm công ăn chuyện làm cho người dân trong và ngoài thành, làm Thành Chủ cũng rất hài lòng, tiền công trả cho họ thì cũng không làm họ thất vọng vì công sức mình đã bỏ ra.

- Quả nhiên rất tốt, nếu như có thêm người nữa thì khỏi phải bàn!

Gã thầm cảm thán, một ngàn người này làm việc quả thật rất hiệu quả, làm hắn không thất vọng.

Không hề nghi ngờ việc cử hành đấu giá hội, lực hấp dẫn hoàn toàn chính xác là không thấp. Xem một lát thì hắn cũng trở về gia tộc chuẩn bị những chuyện khác.

...

Ngày hôm nay đấu giá hội của Trần gia chính thức bắt đầu, lưu lượng người đến Nam Lĩnh Thành đã đạt tới tình trạng kín hết chỗ.

Chuyện này mang đến không ít cơ hội làm ăn cho thương gia trong Nam Lĩnh Thành, nhưng đồng thời cũng tạo thành áp lực rất lớn cho trị an của Nam Lĩnh Thành.

Hôm nay Trần gia liên hợp với Đổng gia cùng Vương gia, hợp thành liên minh hộ vệ đội, không phân biệt ngày đêm tuần tra trên đường phố, đề phòng các chuyện có thể xảy ra.

Hôm nay những cường giả của hắn cũng đã ở gần nơi này, nếu có người ở trong Nam Lĩnh Thành phạm tội muốn rời khỏi, chắc chắn sẽ bị bọn họ đuổi theo bắt lại.

Mà hắn thì ngồi trấn thủ ở cửa lớn Trần gia, nếu như có người dám can đảm thừa cơ xâm phạm, trừ khi người đến từ Võ Hoàng trở lên, nếu không nhất định sẽ có đến mà không có về.

Mặt khác Liễu gia còn từ Hòa Bình Thành mang đến hai gã Binh Khí Cảnh đỉnh phong cùng hơn mười tên Bạo Khí Cảnh trung kỳ, những người này đều giao cho hắn điều phối, xem như giao tình hai người đã đạt đến một trình độ nào đó rồi.

Ở thời điểm này Tiểu Vũ tự nhiên sẽ không từ chối, dù sao việc cử hành đấu giá hội như vậy, lực phòng vệ càng mạnh càng tốt, bằng không mà nói một khi đấu giá hội bắt đầu, bị một ít kẻ tham lam che đậy lý trí, làm ra sự tình cướp đan dược gì đó.

Vốn Trần gia cử hành đấu giá hội này, đã đưa tới không ít nghị luận cùng ngờ vực vô căn cứ, nhưng mà khi nhận được sự xác nhận của Luyện Đan Các thì ai nấy đều vui mừng.

Những người đến đây hầu như là từ U Minh Trấn, Hòa Bình Thành cùng một hai thành nhỏ gần với xung quanh chứ cũng không có mấy đại thế gia nào ngó tới.

Ngày hôm nay đấu giá hội bắt đầu, Tiểu Vũ sớm đi tới địa phương cử hành đấu giá hội. Đây là Luyện Võ Đường mà mọi người thường hay tới tập luyện, nhưng hôm nay lại bị Trần gia mượn sử dụng tạm thời.

Sau đó hắn đi lên chỗ cao nhất của Luyện Võ Đường, từ trên cao nhìn xuống nhìn thấy càng ngày càng nhiều người từ các nơi trong Nam Lĩnh Thành tụ tập đến bên ngoài Luyện Võ Đường.

Đối với đan dược, cơ hồ tất cả võ giả đều có hứng thú thật lớn, lại càng không cần phải nói lần này Trần gia cử hành đan dược đấu giá hội, còn xuất hiện đan dược nghịch thiên như Binh Nguyên Đan.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});

Hơn nữa đồng thời đấu giá toàn bộ đều là đan dược mà không có xem những vật phẩm khác, loại đấu giá hội quy mô này, ở trong Việt Triều cũng không có thường xuyên xuất hiện nhiều.

Theo Trần gia muốn cử hành mở đấu giá hội đến nay, danh tự Trần gia cũng được nhiều người biết tới hơn.

Mặt khác lại ẩn ẩn lan truyền gia tộc này có thần bí, cho nên lần này vọt tới Nam Lĩnh Thành quan sát, trong đám người cũng có một số là thăm dò Trần gia. Cho nên hôm nay Tiểu Vũ rất cẩn thận, không dám có nửa phần qua loa.

- Thiếu gia, người của chúng ta phát hiện Thiên Hổ Bang cũng có người lẫn vào. Thiên Hổ Bang này gần đây ở U Minh Trấn một mực cướp đoạt khách thương đi ngang qua, làm việc hung tàn, nghe nói trong bang còn có hai gã Binh Khí Cảnh đỉnh phong thực lực thập phần không tệ.

Lúc này Trần Long đi lên, hướng Tiểu Vũ báo cáo.

- Chính là đám người kia à?

Tiểu Vũ chỉ về phía một đám người sắc mặt đều hung hãn, ý đồ bất thiện, cầm đầu chính là một lão giả mặc lam bào, còn có một thiếu niên âm lãnh mặc áo vàng.

- Không sai, chính là bọn họ, lão giả mặc lam bào kia là bang chủ, còn tên thiếu niên kia chính là phó bang chủ.

Trần Long nghe vậy thì liền gật đầu xác nhận.

- Tốt, ta đã biết, có chuyện gì ta sẽ ra tay giải quyết, được rồi, ngươi đi xuống trước đi.

Tiểu Vũ nhẹ gật đầu nói ra, bởi vì hôm nay có khá nhiều đan dược mà hắn tự luyện chế, cho nên mọi người cũng đề cao không ít.

- Hi vọng các ngươi không nên ở Nam Lĩnh Thành gây sự, nếu không ta sẽ biến Thiên Hổ Bang của các ngươi sẽ trở thành Tử Hổ Bang!

Trần Long vừa đi, Tiểu Vũ nhìn hai gã Thiên Hổ Bang kia cười lạnh, với thực lực của hắn hôm nay, đi đối phó hai người này vẫn rất là dư sức.

- Đại trưởng lão có chuyện gì sao?

Một lát sau, Tiểu Vũ liền trông thấy đại trưởng lão Trần Khiếu Thiên đi tới. Hôm nay địa vị của Tiểu Vũ đã xưa đâu bằng nay, cho nên trưởng lão có chuyện gì cũng hỏi ý kiến của Tiểu Vũ một chút.

- Lần này người tới tham gia đấu giá hội đã vượt qua suy đoán của chúng ta, nếu như để toàn bộ những người này vào, ta nghĩ Luyện Võ Đường này khẳng định dung nạp không nổi, cho nên chúng ta muốn chế định một hạn chế tiến vào hội trường, đối với chuyện này ngươi thấy thế nào?

Đại trưởng lão mang theo nụ cười ôn hòa nói.

- Ha ha, Đại trưởng lão khách khí, việc này trưởng lão có quyết sách, vậy trực tiếp chấp hành là được, gặp được cản trở gì, Tiểu Vũ tự nhiên sẽ đi hỗ trợ.

Tiểu Vũ khẽ cười nói, bất quá lập tức cũng bỏ thêm một câu.

- Bất quá ta đề nghị, nếu như họ không có một một vạn kim tệ trở lên, thì không cho vào trong này! (*1vạn = 10 ngàn)

- Một vạn kim tệ, ý kiến này cũng rất tốt!

Đại trưởng lão nhìn bên ngoài, nơi đó đã chen chúc một đám người đông nghịt, tiếng ồn ào, tiếng quát mắng hội tụ cùng một chỗ, tình huống cũng đã có chút hỗn loạn.

Thấy vậy đại trưởng lão cũng không còn gì để phản bát, tốt nhất là cứ như vậy đi.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.