Lâm Vũ Thiên Hạ

Chương 131: Kế Hoạch Phát Triển (3)




P/s: Hôm nay đăng sớm một chút ^^

- Bất quá, ngươi có thể tuyên bố với đoàn viên, chỉ cần có thể đạt tới võ giả Tụ Khí Cảnh tầng chín, Ngưng Khí Cảnh tầng chín, Bạo Khí Cảnh đỉnh phong hoặc hơn thì ta có thể giúp bọn hắn đột phá đến cảnh giới tiếp theo!

Trần Vũ nghĩ nghĩ một lát, nói ra. Sau đó hắn lấy trong Khai Thiên Tháp ra một chiếc nhẫn trữ vật giới chỉ ra, đặt lên bàn rồi nói tiếp:

- Ở đây tổng cộng có hai ức kim tệ, hỗ trợ tài chính ban đầu cho Ẩn Thế mạo hiểm đoàn. Sau này ta hi vọng mạo hiểm đoàn có thể tự túc, đương nhiên ta hi vọng không phải thông qua con đường cướp đoạt.

Đại bộ phận những kim tệ này đều là hắn moi trong nhẫn giới chỉ lúc trước nhặt được trong Âm Phong Vực lần trước, trong người hắn có hơn mười ức kim tệ, lần này đem ra một phần nhỏ cho mạo hiểm đoàn của hắn.

Trần Long hai mắt nhìn chăm chăm, đây không phải là nhẫn giới chỉ sao, còn cao cấp hơn túi trữ vật kia nhiều, mỗi một chiếc ít nhất cũng hơn mấy chục vạn kim tệ, mà đoàn trưởng cư nhiên lấy nó đem cho mình.

Hôm nay hắn thật có quá nhiều bất ngờ đi, từ đan dược nghịch thiên đến đồ vật, thứ nào cũng là bảo vật cả.

- Đoàn trưởng nghĩ như thế nào khi Ẩn Thế mạo hiểm đoàn chúng ta kinh doanh!

Trần Long trầm ngâm một hồi rồi hỏi, giống như những mạo hiểm đoàn bình thường đều thông qua tổ đội săn giết yêu thú hoặc là thu thập linh dược kiếm tiền.

Nhưng hắn là người thông minh, biết rõ lúc này Trần Vũ xuất tiền nhiều như vậy thì nhất định là có dụng ý khác.

- Ý đó rất tốt, nhưng ta chủ yếu là muốn cho Ẩn Thế mạo hiểm đoàn trải rộng toàn bộ Việt Triều, âm thầm tiến vào các thành lớn, thậm chí lan sang các vương triều khác!

Trần Vũ gõ mặt bàn, nói ra. Kỳ thật hắn mượn dịp này kiến lập nên một mạng lưới tình báo, như vậy thì ngày sau dù có chuyện gì phát sinh thì hắn cũng biết rõ, đây cũng là mục đích chủ yếu của mạo hiểm đoàn, lưu lại cho mình và Trần gia một đường lui.

- Thuộc hạ đã minh bạch.

Trần Long nhẹ gật đầu đáp.

- Về sau ta sẽ rất ít hỏi đến chuyện mạo hiểm đoàn, nhưng ta hi vọng đến lúc ta cần lực lượng mạo hiểm đoàn thì ngươi sẽ không làm ta thất vọng.

Trần Vũ cầm bình ngọc trên bàn lên rồi lại đặt xuống, sau đó trịnh trọng nói ra:

- Về sau ta sẽ tìm kiếm một ít người có tiềm lực trong đoàn bồi dưỡng thành Luyện Đan Sư, tương lai có thể giúp ngươi đại ân.

- Như vậy thì quá tốt rồi, thuộc hạ nhất định sẽ xuất toàn lực, tuyệt không khiến đoàn trưởng thất vọng.

Trần Long đại hỉ, nói.

Hắn vốn còn lo lắng về sau Trần Vũ sẽ không tiếp tục cung cấp đan dược cho mạo hiểm đoàn, như vậy thì hắn muốn phát triển cũng thập phần gian nan rồi.

Nhưng nếu như Trần Vũ có thể bồi dưỡng được Luyện Đan Sư trong Ẩn Thế mạo hiểm đoàn thì lại khác.

Hơn nữa hiện giờ Trần Vũ như giao toàn bộ quyền lực kiểm sát mạo hiểm đoàn cho hắn, nghĩ đến ngày sau mình có thể khống chế một thế lực lớn như vậy, hắn như thế nào không sử hết toàn lực?

- Mặt khác, ta hi vọng ngày sau trong mạo hiểm đoàn thành lập nên một chi nhánh Linh Dược Đoàn, chuyên dùng thu thập và tìm kiếm các loại linh dược trân quý.

Trần Vũ lại phân phó, nếu như mạo hiểm đoàn thật sự phát triển được như vậy thì về sau lúc mình cần linh dược gì thì cũng không cần mượn nhờ lực lượng của thế lực khác.

Hơn nữa theo cảnh giới tăng trưởng thì đan dược hắn luyện chế càng ngày càng cao cấp, số linh dược cần có cũng sẽ vô cùng trân quý nên đối với hắn mà nói thì Linh Dược Đoàn này rất trọng yếu.

- Thuộc hạ sẽ mau chóng xây dựng Linh Dược Đoàn.

Trần Long cung kính đáp trả. Trong mạo hiểm đoàn vốn có một ít hảo thủ tìm kiếm linh dược, cái này không khó khăn lắm.

- Ân, về những chuyện khác của đoàn thì giao cho ngươi làm, nếu như có chuyện gì cần hỗ trợ thì truyền chân khí vào tấm phù này, ta sẽ nghe thấy!

Trần Vũ cầm một tấm phù màu đen đưa cho Trần Long, đây là Truyền Âm Phù hắn làm lúc trước, nhưng vẫn chưa có chỗ dùng, nhưng lần này xem ra là có rồi.

Trần Long nghe vậy liền không khỏi hít lạnh một cái, đoàn trưởng này thủ đoạn thật quá thông thiên đi, đến những vậy như thế này cũng có.

Trần Vũ ngữ khí bỗng nhiên chuyển sang lạnh lẽo, nói:

- Hiện giờ ta không hi vọng trong đoàn có người thứ ba biết rõ thân phận của ta, đây chưa phải là lúc!

- Vâng!

Trần Long vội vàng trịnh trọng đáp, với sự thông minh của hắn thì tự nhiên sẽ không làm chuyện ngu xuẩn kia.

Sau khi bàn giao nhắn nhủ hoàn tất, Trần Vũ đứng lên, vừa định rời khỏi thì đột nhiên quay đầu lại, nói:

- Ngươi biết Dịch Thu không?

Dịch Thu này chính là mạo hiểm giả có tiếng trong U Minh Trấn này, hắn cũng nghe ngón được một chút, muốn đánh chủ ý lên tên mạo hiểm giả đó.

- Dịch Thu? Trong những mạo hiểm trong tại U Minh Trấn thì người này coi như có chút danh khí, gần đây độc lai độc vãng, tính tình cổ quái nhưng thực lực lại không tệ, đã là Bạo Khí Cảnh đỉnh phong. Hắn đã ngừng lại tại cảnh giới này ba năm rồi, một mực nghĩ cách đột phá đến Binh Khí Cảnh muốn điên rồi.

Trần Long nghĩ nghĩ, nói ra kỹ càng.

- Ra là vậy.

Trần Vũ mỉm cười, trong nội tâm đã hiểu được, mỉm cười nói với Trần Long:

- Xem ra có thể thuận tiện mời về một gã Binh Khí Cảnh cho Ẩn Thế mạo hiểm đoàn chúng ta.

Nghe vậy, Trần Long không khỏi nao nao, đợi đến lúc hắn phản ứng lại thì Trần Vũ đã ra khỏi đại doanh, rời khỏi cốc rồi.

...


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.