Lâm Thiếu, Em Sai Rồi!

Chương 6: Rất thú vị là đằng khác!




Anh Anh chat: "Huynh cứ đùa ta không à...mà huynh đang diệt Boss hả, có cần ta giúp gì không?"

Thiên Cơ: "Không cần đâu, có mấy người trong nhóm trợ giúp nên xong rồi! À..mà..!"

Anh Anh thấy Hạo Thiên ấp úng, cô hỏi: "Có chuyện gì vậy? Huynh nói đi!"

Thiên Cơ chần trừ một lát rồi chat: "Vy Vy à, chúng ta đã kết hiệp lữ cũng gần 1 năm rồi, có phải...chúng ta nên cho nhau xem ảnh đối phương không?"

Anh Anh nghĩ(sao tự dưng lại nói đến chuyện này?): "Không cần đâu, nếu có cơ hội thì sẽ gặp nhau trực tiếp luôn!"

Thiên Cơ: "Muội muốn 2 chúng ta gặp nhau sao? Ta ở thành phố Thu Bảng, muội ở đâu vậy!"

Anh Anh trả lời: "Ta ở Hạ Chí nhưng...ý ta là khi nào có cơ hội thì nhất định sẽ gặp!"

Thiên cơ: "Muội có tham gia cuộc thi vừa giới thiệu xong không?"

Anh Anh thẳng thừng: "Nữ Hoàng Thiện nữ á? Không!Ta không tham gia!"

Thiên cơ: "Tại Sao vậy?"

Anh Anh nhìn dòng tin nhắn nghi ngờ(Sao vòng vo thế nhờ, Không biết là có ý đồ gì không nữa!): "Không có hứng thú thì không tham gia thôi, tốn thời gian!"

Thiên Cơ: "Có thật là muội không có hứng thú không? Hay là...!"

Anh Anh nhau mày: "Hay là cái gì?"

Thiên Cơ: "Muội trước giờ luôn kín đáo, không để cho người khác biết thân phận của mình. Một người Lạnh lùng, mạnh mẽ lại chơi game giỏi như muội, mọi người đang bàn tán muội là Nhân..."

Anh Anh đọc tới chữ "Nhân"thì đột nhiên màn hình máy tình của cô tối đen ngòm lại, cô hốt hoảng không biết làm sao thì Nương Thẩm bước vào tay bê bát mỳ nóng hổi thơm lừng. Anh Anh vội chạy tới bê hộ, Nương Thẩm nói với cô:

- "Đói rồi phải không? Coi chừng bỏng đấy!"

Anh Anh khẽ cười:

- "Con biết rồi mà, vất vả cho dì quá!"

Nương Thẩm xoa đầu cô:

- "Trách nhiệm của tôi là phải chăm sóc Tiểu thư thật tốt mà!"

Anh Anh ôm lấy eo Nương Thẩm:

- "Con biết, con biết rồi...à mà mai dì phải về quê sớm rồi, dì mau đi ngủ đi!"

Nương Thẩm ngáp một cái rồi nói:

- "Vậy còn tô Mỳ này thì sao?"

Anh Anh cười:

- "Cái này...con tự dọn được!"

Nương thẩm trả lời:

- "Được, vậy tôi đi ngủ trước đây, có gì cô cứ gọi tôi nha!"

Anh Anh cầm đôi đũa lên rồi cười:

- "Dạ con biết rồi!"

Nghe thấy Anh Anh nói vậy Nương Thẩm cũng yên tâm xuống nhà ngủ, Anh Anh vội bỏ bát mì đấy rồi nâng máy tính lên ấn lia lịa. Nhìn màn hình tối đen như mực, cô thầm nghĩ(Xong rồi, tên Hạo Thiên Cơ đó vẫn đang nhắn tin cho mình, ngộ nhỡ hắn kêu mình đi làm nhiệm vụ Hiệp lữ thì sao, hụ hụ). Cô bỏ chiếc máy tính vào cặp sách, ngồi xuống bàn ghế ăn mỳ(Đành vậy, mai mình mang ra quán sửa, bất quá thì xin lỗi...à mà...không biết hắn định nói mình cái gì nhỉ? Nhân....). Anh Anh không nghĩ nhiều, cô ăn 1 lèo rồi rửa bát đũa đi ngủ.

Sáng Hôm Sau (tại nhà của Việt Anh), ba chiếc ô tô đang đứng trước cổng. Xuống xe là 3 người bạn của cậu Tư Cận Hằng, Hoàng Thiên Phong và Ngô Hạo Thiên, ai nấy cùng nhìn nhau cười rồi bước vào. Quản gia trong nhà ra nghênh đón:

- "Chào buổi sáng Tư Thiếu, Ngô Thiếu, Hoàng Thiếu!"

Cả 3 cùng trả lời:

- "Chào Châu Quản Gia!"

Cận Hằng lên tiếng:

- "Nè, Lâm Thiếu đâu rồi?"

Châu Quản Gia trả lời:

- "Cậu chủ đang ở trên phòng thay đồ, xin các vị đợi một lát!"

Cận Hằng và Thiên Phong gật đầu, Hạo Thiên nhìn Quản gia âu yếm:

- "Châu Quản Gia à...ông có gì ăn không? Tối qua Lão Đại kêu sáng nay đến sớm nên tôi chưa ăn gì, đói quá!"

Quản Gia thấy vậy bụm miệng cười:

- "Ngô Thiếu xin hãy đi theo tôi!"

Hạo Thiên lon ton chạy theo quản gia đến nhà bếp, còn Thiên Phong và Cận Hằng ngồi xuống ghế Sofa cạnh đó nói chuyện. Cận Hằng hỏi:

- "Ê, Lão đại vậy mà lại rủ chúng ta đi học cùng, xem ra lần này là rất nghe lời rồi!"

Thiên Phong nói:

- "Ừm, mấy ngôi trường khác vừa vào là đã từ chối không học rồi, nếu có thì nhiều nhất là 1 ngày thôi!"

Cận Hằng cười:

- "Chắc hẳn ngôi trường này phải có gì đó rất thú vị nên mới thu hút đc Lão đại, theo tui thấy...ngày tháng sau này của anh em ta sẽ vui lắm đây, kaka!"

Việt Anh từ trên cầu thang đi xuống, bước tới chỗ Cận Hằng, Anh hỏi:

- "Đang nói xấu mình gì đó!"

Cả 2 giật mình quay lại, Thiên Phong ấp úng:

- "Làm gì có đâu Lâm...Lâm thiếu đẹp trai!"

Việt Anh cười, hỏi:

- "Sao có 2 cậu vậy? Hạo Thiên đâu?"

Vừa nói khỏi mồm thì Hạo Thiên từ trong nhà bếp chạy ra, trên tay còn cầm lon nước ngọt:

- "Lão đại...lão đại...mình ở đây!"

Việt Anh nhìn cậu nhau mày:

- "Cậu làm gì trong đó vậy?"

Hạo Thiên cười:

- "Tại sáng chưa ăn gì, đói quá nên...!"

Việt Anh cầm lấy cặp sách, rồi nói

- "Xong hết rồi chứ? Đi học thôi!"

Cận Hằng thấy thái độ hiện giờ của Việt Anh rất khác trước, anh hỏi:

- "Bộ nơi đó có gì vui hay sao mà trông cậu có vẻ hứng thú quá vậy?"

Việt Anh nhìn Cận Hằng và chợt nghĩ tới Anh Anh, cậu cười mỉm rồi trả lời:

- "Có chứ, rất thú vị là đằng khác!"

***

Tên: Ngô Hạo Thiên

Tuổi: 18

Sở thích: Chơi game, chơi thể thao, đua xe,...

Gia thế: Con trai của Ngô Tần Vĩ-Ngô Thị, Tập đoàn lớn thứ 4 cả nước


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.