(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq"); Phiên ngoại 3: Trương Hướng x Phó Thu
Trương Hướng thuê một căn nhà nhỏ, chủ yếu là do Phó Thu vội vàng bỏ nhà ra đi, nhất thời không tìm được nào chỗ tốt hơn.
Sau khi vào đại học, Phó Thu đã giữ lời hứa, đi đến tỏ tình với Trương Hướng, còn lấy cắp sổ hộ khẩu của gia đình, cha dượng đối xử tệ bạc với cậu, mẹ Phó Thu đã mất sớm, cuối cùng, cha dượng của cậu đã nuôi nấng cậu đến bây giờ chỉ vì việc học của cậu giúp ích cho ông ấy khi trưởng thành thôi.
Trương Hướng học lớp thể dục, cơ thể anh ấy vừa ngâm đen vừa mạnh mẽ, nên việc di chuyển đồ đạc lần này là một vấn đề nhỏ đối với Trương Hướng.
Phó Thu chỉ xách một cái túi đã toát mồ hôi hột, khi ngẩng lên thì thấy cơ bắp đầy nam tính với những đường gân nổi rõ của Trương Hướng.
"..." Phó Thu cúi đầu, không biết là do thời tiết nóng hay là do cậu xấu hổ, dù sao hai má cũng đã đỏ bừng.
"Nóng quá. Nơi này là do bạn cùng lớp thể dục của anh tìm thấy. Giá rất rẻ, nhưng vì chúng ta vội vàng chuyển đến đây nên điều hòa còn chưa được lắp, cũng không có wifi." Trương Hướng nhận lấy nước mà Phó Thu đưa cho, ừng ực ừng ực nốc hết nửa chai, nửa chai còn lại theo thói quen đổ từ trên đầu xuống cho bớt nóng nực.
"A... Anh trong lúc vận động đã quen như vậy, ở đây còn có nước này." Trương Hướng thấy Phó Thu nhìn mình chằm chằm, còn tưởng rằng cậu khát nước.
Phó Thu lắc đầu.
Trương Hướng tuy da ngăm đen và khỏe khoắn nhưng sau khi dùng nước chế từ trên xuống, nước đọng lại khiến anh rất gợi cảm, anh đang mặc chiếc áo phông trắng mỏng tang lộ rõ cơ bụng.
Trương Hướng đã theo đuổi cậu ba năm... tại sao bây giờ cậu mới cảm thấy anh có chút mới lạ?
Phó Thu đột nhiên cảm thấy toàn thân như đang bị kích động.
Cậu ôm lấy Trương Hướng, hôn lên đôi môi đang hé mở vì kinh ngạc của anh.
"Anh có muốn... có muốn ** em không?" Phó Thu vùi vào trong ngực anh nhỏ giọng hỏi, chóp mũi tràn đầy mùi mồ hôi cùng với mùi bột giặt trên quần áo của Trương Hướng.
Trương Hướng đứng hình tại chỗ.
Điều kỳ quặc nhất mà anh từng làm là hôn cậu ở ngay trong lớp học, nhưng Phó Thu thậm chí so với anh còn muốn...
Thấy Trương Hướng hồi lâu không có phản ứng, Phó Thu cắn răng sờ sờ phần dưới của anh, có lẽ là do vận động quá nhiều, hoặc là vì nụ hôn vừa rồi, nói tóm lại là nó đã rất cứng và rất nóng khi tay Phó Thu chạm vào.
"Đừng vẫy gọi anh... Em biết anh đối với em không có cách nào phản kháng được." Trương Hướng kéo cậu đi, chủ yếu là bởi vì nơi này không thích hợp vận động này kia.
Phó Thu mặc dù có chút xấu hổ, nhưng cậu lại không sợ, thấy Trương Hướng kéo cậu đi, cậu cũng không có chống cự lại, cậu chỉ cởi quần áo trong phòng khách trống rỗng.
Trời rất nóng, trên người Phó Thu phủ đầy mồ hôi nhè nhẹ, ánh nắng chiếu vào tựa hồ khoác lên trên người cậu một tầng ánh sáng màu bạc.
Trương Hướng nắm chặt tay, không tự chủ được đem cậu ép vào tường, ôm lấy mặt cậu, môi lưỡi kịch liệt giao nhau, phía dưới của hai người cũng ma sát vào nhau, Phó Thu chủ động rời khỏi nụ hôn của đối phương, dựa vào tượng, hơi thở dồn dập nói: "** em đi."
Trương Hướng muốn nới lỏng phía sau cho Phó Thu, lại bị cậu ngăn lại: "Trực tiếp đi vào."
"Rất đau, còn chảy máu nữa."
"Em không sợ, đây là lần đầu tiên nên em muốn vĩnh viễn khắc sâu kỷ niệm." Phó Thu quay đầu nhìn hắn cười một cái, trong mắt tràn đầy tin tưởng.
Trương Hướng hôn lên cổ cậu, liền cắm thẳng vào.
Phó Thu trong nháy mắt nước mắt đều rưng rưng, hai chân đau đến suýt nữa khụy xuống đất, nhưng cậu lại cảm thấy rất thỏa mãn.
Trương Hướng chầm chậm đẩy về phía trước, lỗ đít khô khốc vì không được nới lỏng liền có máu chảy ra, máu lại làm chất bôi trơn cho chuyển động của hai người, cơ thể của hai người dính chặt lấy nhau, thời tiết nóng bức khiến mồ hôi chảy ra đầm đìa, đầu óc Phó Thu đã có chút mơ hồ, mãi cho đến khi điểm nhạy cảm trong lỗ đít bị đâm trúng, cậu mới vặn vẹo cơ thể mà phát ra tiếng rên rỉ khe khẽ, Trương Hướng thấy cậu đã thả lỏng một chút, anh mới không ngừng đâm rút kịch liệt vào chỗ đó.
Phó Thu rên rỉ vài lần, nhiều lần muốn nói cái gì đó, nhưng lại bị dập thành từng tiếng vỡ vụn.
"Em muốn nói cái gì?" Động tác của Trương Hướng chậm lại.
Phó Thu lại lẩm bẩm vài lần, sau đó nhỏ giọng nói: "Của anh thật lớn..."
__
Lời editor:
Alo chị tác giả ơi cảnh H+ của tui đâu; chỉ có vậy thôi hả!
(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq");