Làm Nữ Phụ Thật Khó

Chương 2




Ai yo, sao mà lạnh thế nhỉ, cô đang ở đâu đây.

"Xin chào kí chủ."

Đây là cái gì? à,ờ,  hình như là hệ thống 16... gì gì đó.... ờm, trời ơi cô đã xuyên rồi sao, nhưng mà cô không mở mắt được, Tiêu Lâm nhận ra mình vẫn hoàn toàn chưa điều khiển quyền tự chủ của thân thể này.

"Nhằm tăng tính chân thực và để kí chủ quen thuộc hơn, kí chủ sẽ cư trú trong thân thể của Nhan Mạc Y một thời gian, tiện thể chứng kiến luôn kịch bản."

Mẹ nó, vậy sao cô ngăn cản Nhan Mạc Y hành động ngu ngốc nữa đây, hiện giờ là thời điểm nào trong tiểu thuyết thế này. Rõ ràng ta bị hệ thống lừa rồi, Tiêu Lâm tự nhủ trong lòng.

"Tam tiểu thư, mời ngài rời giường." Cuối cùng Nhan Mạc Y cũng mở mắt, nhờ thế mà Tiêu Lâm ngắm nghía được khung cảnh trong phòng, vừa nhìn thôi là Tiêu Lâm cũng đoán được tính tình của vị tiểu thư này, nàng là người thích danh lợi, thích quyền lực, nàng muốn những thứ hào nhoáng, tiền tài, vàng bạc châu báu. Nhìn căn phòng đi, rõ ràng chỉ là thứ nữ thôi nhưng lại được trang trí hệt như cung điện vậy, có ai nghĩ nàng chỉ là một tam tiểu thư do kỹ nữ sinh ra đâu chứ, chói lóa đến mù mắt ta rồi.

Như thường lệ, Mạc Y cao ngạo cho người hầu phục vụ hết thảy, nàng tuyệt nhiên không đụng đến một công việc nào, Tiêu Lâm mơ hồ cảm nhận được một chút cảm xúc bài xích của nàng với những nha hoàn tầm thường này, ta nói, đúng là đầu óc của tiểu cô nương này hỏng rồi, sao mà thay đổi đây.

"Tiểu Cúc, hôm nay phu nhân đã gửi y phục cho ta hay chưa?" giọng nói cũng hay lắm, không phải kiểu trong veo dễ thương mà là kiểu tông trầm thấp mang theo một chút anh khí, nghe âm thanh Mạc Y phát ra cũng khiến Tiêu Lâm bồi hồi nhớ lại một ca sĩ ở thời hiện đại, cô ấy cũng có giọng nói như vậy, thật hoài niệm quá đi thôi.

" Dạ đã được gửi đến rồi, mời tiểu thư xem qua."

Tiểu cúc cẩn thận lấy ra hai bộ tiên y được may cắt rất tinh xảo, là kiểu vải voan mềm mại mỏng manh, mặc vào tuyệt nhiên không thấy cồng kềnh mà lại tôn lên dáng dấp xinh đẹp của nữ tử. Oa đúng là lung linh kì ảo quá đi, y phục hệt như trong mấy game 3d vậy.

"Tốt lắm, vậy nhị tỉ, nhị tỉ nhận được gì?" Giọng hỏi han của Mạc Y mang theo một chút gấp gáp.

"Nhị tiểu như, được 3 bộ y phục và 2 bộ trang sứ...c ng..ọc bíc..h." Cơ hồ thấy tâm trạng của tiểu thư đang hạ xuống trầm trọng, Tiểu Cúc run rẩy nói ra mấy chữ cuối cùng, nàng biết tiểu thư nhà mình luôn ghen tị với người ta, vì tiểu thư luôn tự ti rằng mình là thứ nữ.

"Cái gì,... sao ta không nhận được bộ trang sức nào, vậy thì trong yến tiệc tối nay làm sao ta gây chú ý với các công tử." Mạc Y thâm độc nghiến răng nghiến lợi, nàng ném tách trà xuống sàn, nhưng vẫn chưa nguôi giận.

"Tiểu cúc, ngươi thấy giữa ta và nhị tị, ai xinh đẹp hơn?" Câu hỏi mang theo chút âm trầm, Tiểu Cúc vô tội đang run rẩy đứng, sợ lỡ miệng phun ra một câu sai trái liền không có kết cục tốt đẹp.

"Là... tam tiểu thư đẹp hơn."

" Giỏi lắm Tiểu Cúc, ta biết Tiểu Cúc luôn nói thật mà." Mạc Y thay đổi thái độ thành tươi cười, Tiểu Cúc nghe vậy cũng bớt sợ, tay chân hết run rẩy , nhưng chưa được bao lâu thì một bạt tai hướng má nàng đánh xuống, sức lực lớn đến nỗi Tiểu Cúc phun cả máu ra ngoài.

Con mẹ này điên rồi, mỹ nhân như vậy mà lại tàn nhẫn với nàng, Tiêu Lâm thổ tào không ngớt, nhưng đành bất lực cướp lấy thân thể Mạc Y.

Mạc Y lên cơn động kinh, đôi mắt hẹp dài trợn to và đỏ ngầu, như diêm la ác quỷ dưới địa ngục.

"Lần sau trả lời cho nhanh chút, nếu không ta sẽ giết ngươi rồi ném xác cho chó ăn đấy."

"Dạ, .. Tiểu Cúc biết lỗi rồi."

Mạc Y cười vui vẻ, nàng ngồi trước gương đồng, mỹ mãn ngắm nhìn dung nhan của mình, phía sau là Tiểu Cúc đang run rẩy chải tóc.

Tiêu Lâm được dịp tiếp tục phun tào, quả nhiên bút pháp miêu tả đã được tác giả sử dụng đến đẳng cấp thượng thừa, hồi xưa khi đọc tiểu thuyết Tiêu Lâm luôn nghĩ mấy nhân vật trong truyện sao có thể đẹp như miêu tả, thêm cả những bộ phim chuyển thể cũng khiến Tiêu Lâm tin chắc quan điểm của mình. Vẻ đẹp của mấy người trong truyện đúng là vượt qua tưởng tượng, đảm bảo các mỹ nhân thế giới của cô cũng không có. Khuôn mặt đẹp đẽ này như được khéo léo đục khắc ra, Tiêu Lâm có hơi khâm phục tác giả đại nhân đấy.

Không như nữ chính có vẻ đẹp băng sơn thoát tục như đóa bạch liên hoa, vẻ đẹp của Mạc Y mang đầy dung tục không có khí chất, nhưng khí chất là khí chất, dung mạo như hoa thuốc phiện đang e ấp của thiếu nữ 17 tuổi là liều thuốc kích thích mạnh nhất với người khác. Khuôn mặt Mạc Y rất gọn và nhỏ nhắn, làn da mịn màng trắng hồng, câu hồn nhất là đôi mắt phượng hẹp hài, toát ra sự câu dẫn vô hình nào đó, môi Mạc Y không phải kiểu mỏng nhỏ chúm chím, mà như phiến hoa đỏ hồng đầy đặn, Tiêu Lâm nhìn đến ngây dại, nhìn đôi môi kia kìa, cô muốn cắn quá. Có lẽ do không có tí khí chất nào cộng thêm tính cách kiêu kì của nàng, mà Mạc Y không được chú ý.

Tiêu Lâm muốn gào thét, này này, dung mạo rung động thế này nên biết tự hào đi chứ, việc gì phải luôn ghen tức với người khác.

"A ta vừa nhớ ra, lâu rồi ta chưa đi thăm tiểu tiện nhân Mạc Ly, không biết đại tỷ của ta gần đây thế nào. Tiểu cúc, chuẩn bị roi da cho ta."

Không hay rồi đây, Mạc Y đang chuẩn bị bắt nạt nữ chính tiếp kìa, hệ thống, ngươi không làm gì được sao.

"Hệ thống hết cách, có điều kí chủ có thể thử ảnh hưởng đến tâm trí của cô ta một chút, lỡ đâu Mạc Y sẽ thay đổi ý định."

Có lẽ cơ đấy, đây là cái hệ thống thối nát nhất Tiêu Lâm từng gặp.

"kí chủ không được nói xấu hệ thống."

"Ta nói bao giờ, là tự ngươi ảo tưởng đấy."

"..."

"Kí chủ lưu ý, ta vừa nhận được thông tin nữ đặc công vừa xuyên vào Nhan Mạc Ly, kịch tình sắp phát sinh."

Ôi xuyên qua rồi, vậy hôm nay Mạc Y thế nào đây? tiêu Lâm vò đầu bứt tai, phải thay đổi phương án ngay lập tức.

Mạc Y cùng vài người hầu đã đến tiểu viện bỏ hoang của Mạc Ly, bọn họ đều trang bị đầy đủ vũ khí nhằm tra tấn Mạc Ly tàn nhẫn hết có thể. Tiêu Lâm thầm cầu nguyện cho đám người ngu ngốc này, phải biết rằng nữ chính là đặc công đấy.

"Mở cửa ra." Mạc Y lớn tiếng quát, phía sau có 2 hạ nhân hùng hổ tiến tới muốn phá cửa kéo Mạc Ly ra ngoài.

"Đại tỷ, ngươi đâu rồi, hiện tại tâm tình của Mạc Y không tốt lắm a." Không tốt thì ngươi có thể đánh người sao, làm sao đây, làm sao để bà điên này dừng lại, Tiêu Lâm không biết mình có thể điều khiển tâm trí của Mạc Y hay không nữa, làm sao để tâm hồn bình tĩnh lại, làm gì ? 

A! Kiếp trước mẹ Tiêu Lâm luôn bắt nàng học hết một đống kinh phật nhằm giữ tâm bình lặng. Giờ mà thử thì có tác dụng không ta? Thôi kệ có cái nào hay cái đó.

"A di......"

Tiêu Lâm ra sức rống, âm thanh niệm kinh vang vọng khắp nơi, mong sao Mạc Y có nghe thấy.

Cùng lúc nàng niệm kinh, đám hạ nhân đã phá cửa, lôi một thiếu nữ ra ngoài, Mạc Y cười càng man rợ, nhưng nàng nhận ra ánh mắt của Mạc Ly đã khác xa với thường ngày, mang theo một chút quật cường, mạnh mẽ.

"Ngươi sao dám nhìn ta như vậy? Người đâu, mau dạy bảo cho ả tiện nhân này một chút." 

Đám nô bộc ào ra bu quanh Mạc Ly, định đánh hội đồng, nhưng kì tích xảy ra, đại Tiểu thư trước kia nhu nhược luôn cam chịu bị đánh đập nay lại dùng ánh mắt kiêu ngạo nhìn họ.

Hàng loạt nô bộc đều bị ngã xuống, trước ánh mắt kinh ngạc của mọi người, Mạc Ly ngạo nghễ tiến  đến, trong đôi mắt nàng chỉ mang sự lạnh lùng lạnh giá đến cực điểm, nàng trực tiếp dọa cho đám người kia tè ra quần.

"Tam muội tìm ta?" Mạc Ly đứng đối diện với Mạc Y, dung mạo xinh đẹp tất nhiên đang xem thường kẻ hèn là Mạc Y. Mạc Y rất kinh ngạc, thêm vào đó là nỗi sợ không sánh bằng, nhưng nàng tự nhủ với bản thân đó chỉ là một phút ăn may của Mạc Ly, lại tiếp tục không thèm quan tâm hậu hoạn, vung roi lên định quất Mạc Ly.

Chợt trong đầu nàng ầm ầm dội đến một tràng ngôn ngữ quái dị, nhưng lạ thay nghe xong lại thấy tâm hồn như được gội rửa, thanh tịch và sạch sẽ vô cùng, động tác vì vậy mà khựng lại.

Mạc Ly chuẩn bị đáp trả Mạc y cũng ngạc nhiên không kém, nhưng nghĩ lại những thương tích mà thân chủ trước đây nhận được, Mạc Ly càng muốn sớm trả thù Mạc Y và Mạc Tuyết, hai ả tiện nữ này đã đụng đến nàng, phải nhận kết cục đau đớn.

"Được lắm, hôm nay ta sẽ tha cho ngươi, người đâu, mau trở về."

Biết Mạc Y muốn bỏ chạy, Mạc Ly liền dùng sức tát nàng một cái, Mạc y bị đánh đến nổ đom đóm mắt, hoảng hốt nhìn thân ảnh ngạo nghễ trước mình.

"Tiện nhân... ngươi dám đánh ta."

"Tam muội, ta chỉ thay phụ thân dạy dỗ lại ngươi, ta đường đường là đích nữ, sao lại dễ dàng để mấy nô bộc và thứ nữ như ngươi hành hạ, ta phải đến gia gia đòi lại công đạo."

Mạc Ly đặc biệt nhấn mạnh hai từ Thứ nữ khiến Mạc Y vô cùng nhục nhã, muốn xông vào đánh Mạc Ly.

Tiêu Lâm thầm than hỏng rồi, Mạc Y chỉ e không tránh được kiếp nạn này.

"Dừng tay."

Từ xa, một lão giả đang bước đến, ông ta dùng khinh công phi đến như chim ưng, nhanh nhẹn tách hai tiểu thư ra.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.