Lạc Vương Phi

Chương 116-2: Tử quý phi (2)




Edit: Hoàng Anh

Beta: Ishtar

Lạc vương phi khẳng định sẽ ngủ thẳng tới giữa trưa mới tỉnh, lấy sự yêu thương của Lạc vương gia đối với Lạc vương phi, khẳng chắc chắn sẽ không để cho ai tới quấy rầy giấc ngủ của nàng.

Thanh Nguyệt bừng tỉnh đại ngộ: Đều do ta quá sơ suất, đem chuyện này quên mất.

Thanh Nguyệt đang muốn nói: “Thanh Nguyệt có thể ở chỗ này chờ Mộng Khê tỷ tỷ tỉnh lại”.

“Vào đêm trăng tròn, Mộng Khê bị hấp huyết quái nhân hút máu…”

“Cái gì? Mộng Khê tỷ tỷ bị hấp huyết quái nhân hút máu”. Thanh Nguyệt kinh ngạc mở to hai mắt mà nhìn: “Vậy tỷ ấy có xảy ra chuyện gì hay không?”

“Bắc Đường Diệp, sau khi nghe được Mộng Khê bị hút máu, phản ứng của ngươi và Thanh Nguyệt, thật đúng là…”. Giống nhau như đúc. Nam Cung Quyết dùng truyền âm nhập mật trêu trọc Bắc Đường Diệp, Thanh Nguyệt võ công không bằng hai người, cho nên không có nghe được.

“Nam Cung Quyết, đừng lấy bổn vương và Thanh Nguyệt đặt cùng một chỗ, nhanh chút đem nàng đuổi đi, bổn vương còn muốn đi điều tra sự tình”.

“Mộng Khê tối hôm qua đã tỉnh, ăn được một chút lại ngủ rồi, nhưng đại phu nói nàng mất máu quá nhiều, cần tĩnh dưỡng…”

“Thanh Nguyệt hiểu, Thanh Nguyệt sẽ không quấy rầy Mộng Khê tỷ tỷ nghỉ ngơi”. Thanh Nguyệt đem hộp thức ăn để đến trên bàn trước mặt Nam Cung Quyết: “Quyết ca ca, hộp tảo cao này phiền huynh giao cho Mộng Khê tỷ tỷ, mặc dù không quý trọng, nhưng cũng là một chút tâm ý của Thanh Nguyệt”.

“Quyết ca ca, hấp huyết quái nhân kia đã bắt được hay chưa?” Nếu để cho hắn chạy mất vậy máu của Mộng Khê tỷ tỷ chẳng phải là chảy uổng phí hay sao?

“đã bắt được, nhưng người này có lẽ chỉ là con rối, có người ở phía sau thao túng hắn…”

Thanh Nguyệt nhíu mi suy nghĩ: “Cũng đúng, người luyện tập tà công khẳng định sẽ không quanh minh chính đại cho thế nhân biết hắn đang luyện tà công, tìm một kẻ chết thay đến gánh thay tội danh này cho hắn cũng là chuyện bình thường…”

“Phanh”. Lạc Mộng Khê mất máu quá nhiều, thân thể suy yếu, cần nghỉ ngơi nhiều, biết Nam Cung Quyết trong lòng lo lắng cho Lạc Mộng Khê, Thanh Nguyệt thức thời cáo từ rời đi, đang muốn xoay người rời đi, trong nội thất lại truyền đến âm thanh vật gì đó rơi xuống.

“Là âm thanh gì vậy?” Thanh Nguyệt xoay người nhìn phía nội thất: “Quyết ca ca, nội thất có người sao?”

Nam Cung Quyết nhìn nội thất chỉ cách ngoại thất một tấm bình phong, lại nhìn trong mắt Thanh Nguyệt tràn đầy nghi hoặc, khóe miệng giơ lên một ý cười quỷ dị: “Kì thật, nội thất…”

“Tiểu hồ ly thật đáng yêu”. Nam Cung Quyết còn chưa dứt lời, tiểu hồ ly toàn thân lửa đỏ nghênh ngang từ trong nội thất đi ra.

Nhìn thấy Nam Cung Quyết, nó cẩn thận đi vòng qua, lại nhìn thấy trong mắt Thanh Nguyệt tràn đầy kinh hỉ, nó hờ hững vung cái đuôi, ngẩng cao đầu nghênh ngang đi ra thư phòng.

“Quyết ca ca, huynh từ nơi nào tìm thấy tiểu hồ ly đáng yêu như vậy?”

“Đó là sủng vật của Mộng Khê”. Từ trong rừng cây bên ngoài biệt việt mang về: Đối với việc vì sao Lạc Mộng Khê lại bắt lấy tiểu hồ ly này, mà tiểu hồ ly này vì sao lại một lòng dán lấy Mộng Khê, Nam Cung Quyết cũng là tâm sinh khó hiểu.

“thì ra là sủng vật của Mộng Khê tỷ tỷ, khó trách lại đáng yêu như vậy”. Trong mắt Thanh Nguyệt tràn đầy hâm mộ: “Quyết ca ca, Thanh Nguyệt trở về cung trước, chờ Mộng Khê tỷ tỷ khỏe lại, Thanh Nguyệt lại đến tìm tỷ ấy”.

Tới ngoài cửa, nhìn xung quanh thấy không có người, Tiểu Phượng nhịn không được nói ra lời nghi hoặc trong lòng: “Quận chúa, theo lý mà nói, Tử quý phi lớn lên xinh đẹp, lại ở Kì Thiên lâu như vậy, vì sao hấp huyết quái nhân kia không động đến ngài ấy, ngược lại lại đi hút máu Lạc vương phi vừa mới đến Kì Thiên?”

Thanh Nguyệt không cho là đúng: “Ngươi như thế nào lại ngốc như vậy, đó là bởi vì Mộng Khê tỷ tỷ xinh đẹp hơn so với hồ ly kia, tâm địa cũng tốt hơn so với hồ ly kia, ta nhớ rõ Diệp ca ca từng nói: ‘Càng là võ công tà ác, càng cần người tinh thuần để luyện tập”.

“Như vậy là có ý gì?” Tiểu Phượng gãi gãi đầu, mặt đầy khó hiểu.

“Chính là, hấp huyết quái nhân kia luyện hẳn là một loại tà công phi thường lợi hại, cho nên cần người tốt, mỹ nhân đến luyện tập, Mộng Khê tỷ tỷ tâm địa tốt hơn so với hồ ly tinh kia, tướng mạo cũng xinh đẹp hơn nàng ta, vì thế, hấp huyết quái nhân kia liền xuống tay đối với Mộng Khê tỷ tỷ…”

Thanh Nguyệt tức giận: “thật tiện nghi cho hồ ly tinh kia, nếu không phải là Mộng Khê tỷ tỷ thay nàng ta chắn tai ương, hiện tại khẳng định nàng ta đã bị hút thành một khối thây khô…”

Thanh Nguyệt và Tiểu Phượng vừa đi vừa nói chuyện hấp huyết quái nhân, bị ám vệ của biệt viện nghe hết.

Trong thư phòng: “Tử quý phi là ai?” một năm trước, khi bổn vương rời khỏi Kì Thiên, vẫn chưa có vị Tử quý phi này.

“Là quý phi mười tháng trước phụ hoàng mới nạp, khoảng trên dưới hai mươi tuổi, lớn lên rất xinh đẹp…” Bắc Đường Diệp không chút để ý trả lời, ánh mắt thỉnh thoảng nhìn phía ngoài cửa, e sợ Thanh Nguyệt sẽ quay trở lại.

Vừa rồi Bắc Đường Diệp ở trong nội thất, không may làm rơi đồ vật phát ra tiếng vang, may mắn tiểu hồ ly xuất hiện ở cửa sổ, hắn nhay tay lẹ mắt, liền đem tiểu hồ ly bắt lấy, để cho nó từ trong nội thất đi ra…

“Nam Cung Quyết, ngươi làm sao có được con linh hồ này?” Tiểu hồ ly kia, không phải hồ ly bình thường, mà là một con linh hồ cao ngạo, thông hiểu tính người, số lượng rất ít, căn bản là không dễ dàng tìm được, thật không biết làm sao trong biệt viện của Nam Cung Quyết lại có.

Vừa rồi khi Bắc Đường Diệp đem tiểu hồ ly bắt vào nội thất, tiểu hồ ly cũng là đối với hắn hờ hững, còn trưng ánh mắt ra cho hắn xem, nếu không phải cần tiểu hồ ly hỗ trợ, hắn khẳng định sẽ cho tiểu hồ ly kia một chưởng: Hồ ly chết tiệt, cho ngươi dám tự cao trước mặt ta…

“Tiểu hồ ly là Mộng Khê bắt được”. Đối với việc vì sao tiểu hồ ly lại ngoan ngoãn cùng Mộng Khê trở về biệt viện, Nam Cung Quyết cũng là tâm sinh khó hiểu: “Mộng Khê ở bên ngoài tản bộ trông thấy tiểu hồ ly kia, liền một đường đuổi theo nó, sau đó lại bắt được nó, nó liền theo Mộng Khê trở về biệt viện”.

Ngày đó khi Nam Cung Quyết đi ra ngoài tìm Lạc Mộng Khê, nhìn thấy hai loại dấu chân, một là của Lạc Mộng Khê, một chính là của tiểu hồ ly.

Lấy dấu chân đến xem, Lạc Mộng Khê là đuổi theo phía sau tiểu hồ ly một đoạn dài, trên đường một người một hồ cũng không có chuyện gì phát sinh, khi Nam Cung Quyết tìm được Lạc Mộng Khê, thì nàng đang ôm tiểu hồ ly trong ngực, tiểu hồ ly lại một chút cũng không giãy giụa, thực ngoan a.

“A, một đường đuổi theo, liền cùng trở lại?” Đơn giản như vậy? Này, thật đúng là, quá khó tin rồi, phải biết rằng, loại hồ ly này rất cao ngạo, người mà nó trướng mắt, để ý nó cũng không thèm để ý.

“Tình huống cụ thể, bổn vương cũng không quá rõ ràng, chờ thân thể Mộng Khê hồi phục, ngươi tự mình hỏi nàng đi, đúng rồi, có liên quan đến Tử quý phi…”

“Nàng là công chúa của một tiểu quốc đưa tới hòa thân”. Biết Nam Cung Quyết muốn hỏi xuất thân của Tử quý phi, Bắc Đường Diệp liền đem những gì mình biết nói tường tận.

Nam Cung Quyết ngưng mắt: “Tử quý phi này trẻ như vậy, nếu đưa tới hòa thânên n, hẳn là cùng với một trong các hoàng tử hòa thân mới đúng, vì sao lại là hoàng thượng?”

Kì hoàng tuy rằng anh khí so với năm xưa vẫn không giảm, nhưng dù sao cũng là người đã hơn bốn mươi tuổi, một tiểu cô nương không thể nào lại không lấy các hoàng tử, mà đi chọn một lão nhân sắp xuống mồ.

“Lúc ấy bổn vương không ở Kì Thiên, tình hình cụ thể, bổn vương cũng không biết rõ ràng, nghe nói Tử quý phi này nguyên bản là hứa gả cho nhị ca làm vương phi, cũng không biết vì sao, cuối cùng lại gả cho phụ hoàng làm quý phi…”

“Tử quý phi rất đẹp sao?” Theo như ám vệ thuật lại cuộc trò truyện của Thanh Nguyệt và Tiểu Phượng, thì đó là một nữ tử rất đẹp, nếu hấp huyết quái nhân là hoàng tử Kì Thiên, vì sao đã mười tháng vẫn không có hút máu của nàng ta? Chẳng lẽ…


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.