Lạc Mất Một Tiểu Điềm Tâm!

Lạc Mất Một Tiểu Điềm Tâm! - Chương 32: Ra sân bay




Một tháng nữa trôi qua, Thiên Hạo cũng đã bình phục hoàn toàn, anh đã có thể trở lại công ty làm việc. Bây giờ thì anh hoàn toàn tin vào lời mẹ nói rồi. Cô thực sự không còn trên đời này nữa.

- Yên Nhi...

Kể từ hôm được xuất viện thì chiều nào Thiên Hạo cũng đánh xe ra bờ biển mà Tâm Ly đã gieo Yên Nhi xuống đấy để hóng gió và trò chuyện với cô.

Thiên Hạo ngồi trên mui xe nốc cạn lon bia rồi bóp méo vỏ lon vứt vào bên trong. Lần nào đến đây anh cũng đều mang theo từ một đến hai lon bia để giải sầu.

Dù đã chấp nhận việc mất đi một người thân thuộc nhưng trong thâm tâm anh vẫn rất buồn rầu, rất day dứt. Dáng vẻ cà rỡn, không nghiêm túc mà mọi người thấy được chỉ là một lớp vở bọc hoàn hảo do chính Thiên Hạo tạo ra. Cứ về đêm thì anh lại trở về với bộ dạng đa sầu đa cảm, thậm chí lúc ngủ anh còn ôm lấy di ảnh của Yên Nhi thì mới vào được giấc.1

Thiên Hạo ngồi đấy ngóng đến khi mặt trời lặn thì mới chịu lái xe ra về. Anh không về nhà hay đến công ty mà chạy thẳng biệt thự của Tử Phong. Tối nay anh phải đến DZ - Sàn đấu giá lớn nhất thành phố để điều tra về một số việc nhưng không hiểu sao anh lại muốn lôi Tử Phong đến đó cho bằng được.1

Kítt.

Anh dừng trước cổng nhà Tử Phong, Trần quản gia nhanh chóng ra ngoài mở cửa đón anh vào bên trong. Nơi này quá quen thuộc với Thiên Hạo rồi, anh không cần phải xin phép ai cả mà đi lên thẳng trên lầu, mở cửa bước vào văn phòng làm việc của Tử Phong.

- Hey bro, đi giải sầu với tôi không?

Thiên Hạo nhanh chóng khoác lên lớp vỏ bọc cho mình. Khôi phục lại dáng vẻ yêu đời, hạnh phúc khác xa bộ dạng thảm hại của anh khi nãy.

- Đi đâu?

- Cứ đi rồi biết...

Tử Phong đang nhắm mắt tịnh dưỡng thì bị Thiên Hạo phá rối. Anh đến tủ quần áo chọn đại một bộ vest nhét vào tay Tử Phong rồi đẩy anh ta vào phòng thay đồ.

[...]

Thiên Hạo và Tử Phong nhanh chóng có mặt ở DZ. Hai người đàn ông quyền lực nhất thành phố này đi đến đâu cũng trở thành tâm điểm. Với ngoại hình cao lớn, diện lên người bộ vest lịch lãm, cương nghị, chân dài sải bước khiến bao cô gái có mặt ở đấy say đắm với vẻ đẹp quyền lực của các anh. Tiếng xì xầm bàn tán của họ vang vọng bên tai khiến Thiên Hạo cũng phải lắc đầu ngán ngẫm.

- Trời ơi...đẹp trai quá!!1

- Ôi con tim bé bỏng của tôi.

- Soái ca, em muốn nằm dưới thân anh.

- Hai anh trợ lý kia cũng đẹp trai quá đi mất.

Trừ những ' món hàng ' được rao bán ở đây thì những người bước chân vào sàn đấu giá này rồi thì chỉ toàn là những nhân vật máu mặt, có tiếng trong thành phố. Thiên Hạo và Tử Phong chọn vị trí ngồi ở trung tâm khán đài, ngồi ở đây có thể quan sát được toàn bộ nơi này.

Thiên Hạo là khách quen thuộc ở đây. Mỗi lần anh đến đều có mục đích riêng chứ không phải đến đây để chơi đùa, hay mua bán thứ gì. Chỉ là lần này anh sợ đi một mình sẽ chán nên phải kéo người bạn này đi, Thiên Hạo không hề biết rằng lần ngẫu hứng này của mình là sợi tơ hồng se duyên cho chuyện tình của cậu bạn Tử Phong.

Trong suốt quá trình diễn ra đấu giá nô lệ Thiên Hạo luôn đăm đăm nhìn về hướng phía sau cánh gà. Một người phụ nữ với dáng vẻ mảnh mai, quyến rũ có đôi chút quen lúc ẩn lúc hiện. Có phải người phụ nữ đó chính là bà trùm đứng sau những vụ mua bán, đâu giá những cô gái xinh tươi, mơn mởn này cho những đại gia để họ làm nô lệ tình dục?

Từ lâu anh đã nghe danh người đứng sau, chống lưng cho DZ rất bí ẩn, dường như người đấy chưa bao giờ xuất hiện ở đây. Thậm chí có người còn đồn người đó không hề có mặt trong nước mà đang định cư, trú ẩn ở nước ngoài.

Không phải là anh ăn cơm nhà lo việc nhà nước đâu. Làm ăn trong giới kinh doanh thì nên hạn chế việc đụng độ bên ngoài. Chỉ là anh không muốn nhìn thấy các cô gái vô tội bị lũ ác ôn đó bắt cóc rồi biến thành một món hàng nên Thiên Hạo đã bắt tay với cảnh sát để điều tra vụ này nhưng mãi không thể tra ra người đó là ai, đến một chút manh mối cũng không có. Cùng lắm chỉ bắt được những tên thế tội cho các ông lớn.

- Chốt giá, xin mời ngài Tử Phong lên nhận lấy món hàng của mình.

Đang lâng lâng trong dòng suy nghĩ thì đột nhiên tiếng của MC vang lên khiến anh giật mình. Hết giật mình thì lại đến bất ngờ, có phải anh đang nằm mơ không? Cậu bạn Tử Phong của anh lại có thể bỏ tiền ra để mua một cô gái.

Đây là chuyện kinh thiên động địa đấy. Vì ba ngoại tình dẫn đến mẹ anh sinh tâm bệnh mà mất nên từ khi mười tám tuổi cho đến bây giờ Tử Phong chưa một lần nào tiếp xúc với phụ nữ, đến một cái liếc nhìn còn chẳng thèm ban cho chứ đừng nói chi đến việc mua một cô gái xa lạ về nhà. Tất nhiên là trừ Lam tỷ, chị gái ruột của Tử Phong.

Tử Phong rời ghế đi đến chỗ của cô gái kia, đưa áo khoác cho trợ lý của mình bế cô ấy ra khỏi nơi tăm tối này.

- Ôi trời ơi, cuối cùng thì cũng có thể thoát khỏi tin đồn chơi gay với cậu rồi.

Ai mà ngờ rằng người bạn thân này lại là con người cạn tình cạn nghĩa mà. Vừa ôm được mĩ nữ liền bỏ anh lại một mình để anh tự gọi xe đi về.

[...]

Lại thêm ba tháng nữa trôi qua, trong khoảng thời gian ấy anh đã phải trải qua biết bao nhiêu là biến cố, tâm trạng không tốt lắm nên Thiên Hạo không được tâm trung trong mọi công việc. Mới đây nhất là vụ khu trung tâm thương mại của anh bị bọn khủng bố tấn công khiến vợ chồng nhà Tử Phong gặp nạn. Vẫn may là không có thiệt hại gì về người. Còn khôi phục lại cơ sở vật chất đã thiệt hại thì rất dễ dàng đối với anh.

Hôm nay là cuối tuần, Thiên Hạo quyết định sẽ dành nguyên ngày để nghỉ ngơi cho khoay khoả đầu óc.

- Mẹ tôi đâu rồi nhỉ?

Sáng sớm anh xuống nhà ăn sáng thì chẳng thấy một ai. Vú Liên và Tâm Ly hình như đã ra ngoài mất rồi. Căn nhà vắng tanh, trống trải chỉ còn lác đác vài người giúp việc.

- Quản gia và bà chủ đã ra sân bay từ sớm rồi ạ.

Một người giúp việc đang lau dọn gần đấy trả lời anh.

Quái lạ hai người họ dạo này cứ thần thần bí bí lén lút làm chuyện gì đó mờ ám sau lưng anh. Cụ thể là Tâm Ly thường nghe những cuộc điện thoại đến tận nửa tiếng vẫn không muốn ngừng. Mỗi lần như vậy khi bắt gặp anh đang đến gần thì bà lại vội vàng ngắt máy như sợ anh nghe được vậy. Hồi giờ mẹ anh có như vậy đâu chứ?

Biểu hiện vừa nghe điện thoại vừa cười tủm tỉm đích thị là con người có tình yêu nên mới như vậy. Nhiều lần thế rồi Thiên Hạo cũng chẳng buồn quan tâm, anh còn cả trăm công nghìn việc cũng không rảnh rỗi nhúng tay vào điều tra làm gì. Nhưng nếu Tâm Ly có quyết định tiến thêm bước nữa thì anh cũng sẽ không ngăn cản hay phản đối, vì cả tuổi thanh xuân của Tâm Ly phải đánh đổi vì gia đình, chấp nhận lấy một người đàn ông mà bà không hề yêu. Nhưng bà vẫn làm tốt trách nhiệm của một người vợ là sinh con đẻ cái và giúp sự nghiệp của Lý gia từ một gia tộc tầm trung từng bước có được chỗ đứng trong xã hội. Đến bây giờ ông ấy đã mất lâu lắm rồi thì Tâm Ly có tiến thêm bước nữa thì có gì mà sai để anh phải cấm cản cơ chứ?


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.