Editor: Anh Thơ.
Cảnh Đế thủ đoạn mạnh mẽ cứng rắn, Lục Vương gia giết người không do dự, mọi chuyện chính là xác định như vậy.
Bất luận là có bao nhiêu người bảo thủ không chịu thay đổi nhưng mà thấy người bên trên như vậy thì cũng không dám nhiều lời.
Chến không đáng sợ nhưng chết rồi mà gia tộc vẫn còn phải hổ thẹn thì đó chính là vô cùng đáng sợ.
Không có gia tộc lớn nào mà lại không có những việc xấu xa ngấm ngầm. Cho dù không có thì chỉ cần Hoàng Thượng nói có thì người ngoài không dám nhiều lời một câu, dân chúng cũng không cần biết chuyện kia có phải sự thật hay không. Nếu như chết rồi mà còn bị hắn nước đục thì đúng là làm cho liệt tổ liệt tông thất vọng.
Lục Vương gia Nghiêm Liệt không ở lại lâu, sau khi bãi triều đã lập tức rời đi, Cảnh Đế cũng không giữ hắn lại.
Giống như là hắn chưa từng tới, cũng chưa từng làm chuyện gì.
Chuyện khi lâm triều còn chưa truyền đến tai mọi người thì Cảnh Đế đã lệnh cho Lai Hỷ soạn Thánh chỉ chiếu cáo hậu cung.
Mọi người đều không ngờ Hoàng Thượng vậy mà lại giải tán hậu cung, những nữ tử trong hậu cung chưa thị tẩm cũng không nhiều lắm, nghe nói có thể về nhà gả cho người khác thì tất cả mọi người đều mờ mịt.
Đương nhiên là ở trong cung lẽ tốt hơn nhưng mà đó là đối với mọi người.
Nếu như Hoàng Thượng đã muốn giải tán thì đương nhiên là về nhà sẽ tốt hơn.
Lúc này Trương Lan càng cảm thấy may mắn vì mình chưa được thị tẩm.
Vì nàng là người có phân vị cao nhất trong số những người chưa được thị tẩm nên những người khác đều đi qua hỏi ý kiến.
Mục tiêu của Trương Lan cực kỳ rõ ràng, về nhà gả cho người khác.
Nếu như Hoàng Thượng đã nói là sẽ cho đồ cưới, còn coi các nàng là muội muội để gả ra ngoài thì vì sao các nàng lại muốn lưu lại chứ. Bất luận là làm nữ quan hay vào Quốc tự xuất gia thì bọn họ đều không muốn.
Nữ quan này không phải ai muốn cũng có thể làm, Hoàng Thượng nói rất rõ ràng, người hắn cho là có năng lực thì mới có thể làm nữ quan.
Trương Lan cảm thấy bản thân tập võ còn được nhưng nếu như luận về tâm kế thì nàng không thích hợp làm nữ quan.
Tuy rằng không biết vì sao Thẩm Hoàng hậu lại đối xử với nàng xem như không tồi nhưng lúc này nàng vô cùng vui mừng vì phần đối xử tử tế này. Trương Lan không ngốc, chính vì phần đối xử tử tế này của Thẩm Hoàng hậu nên cuối cùng Cảnh Đế cũng không sủng hạnh nàng.
Cũng vì vậy nên nàng mới còn một con đường lui.
Người khác đương nhiên cũng sợ đây chỉ là một nước cờ của Hoàng Thượng, nếu như thực sự nguyện ý gả cho người khác thì có thể bị ban chết hay không?
Dù sao các nàng đã từng là nữ nhân của Hoàng Thượng.
Nhưng mà Trương Lan mặc kệ những điều này, nàng là người đầu tiên đi gặp Hoàng Thượng, cũng là người đầu tiên yêu cầu được về nhà gả cho người khác, thậm chí nàng không hề thương lượng với người nhà đã quyết định như vậy.
Không phải là nàng không sợ nhưng nghĩ đến Thẩm Hoàng hậu thì nàng lại cảm thấy Hoàng Thượng sẽ không làm như vậy.
Qủa nhiên, Cảnh Đế có vài phần tán thưởng đối với sự thức thời của nàng.
Cũng không biết Cảnh Đế nghĩ thế nào lại trực tiếp cho phép Trương Lan về nhà, không chỉ về nhà mà còn phong nàng làm Minh Châu quận chúa.
Một viên đá làm dậy lên tầng sống, không ai ngờ chuyện lại như vậy.
Ngay cả Trương gia cũng không dám tưởng tượng Trương Lan lại có thể có được vinh dự đặc biệt này.
Vì Trương Lan đã thuận theo nên tất cả những nử tử chưa thị tẩm trong cung đều chọn về nhà, đương nhiên những người khác cũng không được phong, có thể thấy thấy người đầu tiên bước ra luôn không giống người khác.
Phó Cẩn Nghiên cũng là người đầu tiên được phong làm nữ quan.
Những người khác cũng có mấy người được phong nhưng không nhiều.
Còn lại những cung phi khác đều đến quốc tự xuất gia làm ni cô.
Mà trong số đó cũng bao gồm cả Huệ phi Phó Cẩn Dao.
Trúc hiên.
Phó Cẩn Dao đập vỡ tất cả những đồ đạc có thể đập vỡ nàng không thể ngờ được mọi chuyện lại xảy ra như thế này, nàng vậy mà lại đi đến bước đường này, Hoàng Thượng vậy mà lại nhẫn tâm như thế.
"Hoàng Thượng hẳn sẽ không đối xử với ta như vậy, sẽ không. Đều là bọn họ giả truyền