Ký Sự Hậu Cung

Chương 1




Trong chốc lát một già hai trẻ cười đùa, Thẩm Tịch Nguyệt cảm thấy cực kỳ thoải mái, chính xác, nàng chân thật trở lại mười năm trước, trở lại một đoạn thời gian không buồn không lo giữa cuộc đời.

Mẫu thân qua đời, tổ mẫu lo lắng hai nha đầu ở lại Lâm gia không tốt, dĩ nhiên là cho người đón nàng tới nơi này, cũng bởi vì việc này, mặt khác trong phòng cũng không quá quan tâm vui mừng, chỉ là ở Thẩm gia này, lão phu nhân nói là một không hai. Ngược lại họ cũng không dám nói chút lời phàn nàn nào.

Theo lý mà nói, Thẩm Tịch Nguyệt ở nơi này của tổ mẫu nên gặp phải kế mẫu và mấy vị thẩm thẩm, chỉ là lúc này đã quá giờ, cũng không thấy người đến thỉnh an, với lại nàng rơi xuống nước đã vài ngày, cũng không thấy có người nào sang đây an ủi, Tịch Nguyệt hơi nghi ngờ.

Chẳng qua nàng cũng không hỏi nhiều, những chuyện này, trở về phòng hỏi Cẩm Tâm là được rồi.

Nhìn canh giờ, Thẩm Tịch Nguyệt cảm thấy mình đợi cũng xấp xỉ rồi, đứng dậy chuẩn bị xin cáo từ. Nàng nhớ rất rõ ràng, lúc này, Vu ma ma phải tới đây dạy nàng quy củ, nàng đã nghỉ ngơi nhiều ngày như vậy, đã khỏe rồi, thì không thể lười biếng nữa. Thời điểm buổi sáng nàng đã sai Cẩm Linh đi báo với Vu ma ma. dieenddafnleequysddoon

Phải nói trí nhớ trước kia của Thẩm Tịch Nguyệt cũng rất tốt, nhưng bây giờ sống lại một lần nữa, nàng đối với thời điểm nhiều chuyện xảy ra dường như càng thêm rõ ràng. Đây không phải chính là chỗ tốt thêm vào khi một người sống lại chứ, nàng không biết được, nhưng mà thay đổi như vậy luôn luôn tốt.

Nghe nói Thẩm Tịch Nguyệt phải đi về học quy củ, lão phu nhân mỉm cười gật đầu.

Chuyện lớn chuyện nhỏ trong phủ dĩ nhiên không gạt được bà, lúc sáng đi chợt nghe Tống ma ma bẩm báo, biết nha đầu Tịch Nguyệt muốn từ hôm nay trở đi bắt đầu học tập quy củ, bà hết sức đồng ý.

Quy củ rất nhiều, cho dù sau nay không vào cung, gả tới nhà người bình thường, cũng là vô cùng có thể diện.

Hòa nhã nói lời cáo từ với lão phu nhân, lại chọc cười với muội muội vài câu, Tịch Nguyệt cúi chào rời đi.

“Tống ma ma, nha đầu này, dường như là hiểu chuyện hơn một chút.” Hiện giờ Tống ma ma cũng là người duy nhất có thể nói chuyện với lão phu nhân.

Tống ma ma là nha hoàn hồi môn bên cạnh của lão phu nhân, chính là hai người từ nhỏ cùng nhau lớn lên, vì vẫn có thể phục vụ lão phu nhân, là cả đời không gả. Hai người cũng không phải chủ tớ bình thường.

Nếu không phải chủ tớ bình thường, tự nhiên khi nói chuyện cũng ít kiêng dè, cũng bởi vì Tống ma ma chưa bao giờ lập gia đình, cũng không cần phải quan tâm họ hàng gì cả, tự nhiên, bà cũng công bằng chính trực.

“Đúng là vậy ư? Lão nô cũng cảm thấy, Đại tiểu thư này có chút thay đổi nhỏ, thường ngày mặc dù là lanh lợi, nhưng cũng không có tăng cường học quy củ như vậy.” Tống ma ma cười nói.

Điểm này sao lão phu nhân lại không biết, gật đầu cười.

Đúng vậy, thiếu nữ mười mấy tuổi, dù là thông minh lanh lợi, nhưng vẫn là tính tình không muốn bị trói buộc như cũ ! Nha đầu Tịch Nguyệt này trước kia chính là tìm lý do lười biếng mà!

Nhìn sắc mặt lão phu nhân, ý Tống ma ma bảo nha hoàn mang Tứ tiểu thư ra cửa. Thẩm Nhất Nhất thấy có thể ra ngoài đi bộ, rất là vui sướng, khéo léo mặc cho nha hoàn mang nàng thu xếp lưu loát.

Bé gái bốn tuổi, cho dù hoạt bát, cũng là dễ mang theo, lại bởi vì ở bên cạnh lão phu nhân từ nhỏ, tính tình cũng tốt, bọn nha hoàn cũng rất thích nàng. [email protected]đlqđ@bubble editor

Thấy các nàng ra cửa, lão phu nhân mở miệng: “Có lẽ cũng là thông suốt hơn một chút đi. Vậy năm tháng nữa lại có cuộc đại tuyển rồi. Không học tập nhiều, nơi đó đang thịnh, lại có thể an ổn sao?”

Tống ma ma đi tới sau lưng lão phu nhân, đấm vai cho bà: “Vu ma ma này chắn chắn dạy tốt Đại tiểu thư. Lão phu nhân đích thân chọn người, có lý do nào không yên lòng.”

Lão phu nhân thở dài sâu kín.

“Mấy năm nay Thẩm gia ngược lại càng thêm suy tàn, Văn Ca có giỏi, cũng chẳng qua là một Ngũ Phẩm Hàn Lâm Viện Thị Độc. Mà trong những đứa nhỏ cùng lứa, Bình Ca lại không thích văn, hy vọng có thể ra mặt thông qua thi võ, quả là khó khăn càng thêm khó khăn.” Lão phu nhân giống như nói một mình, lại giống như nói chuyện với Tống ma ma, lại đột nhiên thay đổi đề tài, nói về người khác.

Cả đời Tống ma ma hầu hạ lão phu nhân, đạo lý nào không biết ý kia, nghĩ đến, lúc này lão phu nhân còn đau lòng Đại tiểu thư, nếu như Đại tiểu thư vào cung được thánh thượng chọn, như vậy, không có hậu thuẫn trong nhà, nàng càng thêm khó khăn, sẽ trải qua bao nhiêu chua xót trong lòng, cho dù không nói, họ cũng có thể dự đoán được.

“Đại tiểu thư tài mạo song toàn, lại có Vu ma ma dạy, ở trong cung nhất định có thể như cá gặp nước.”

Như cá gặp nước? Lão phu nhân cười khổ một tiếng, cái này nói dễ vậy sao?

“Cho dù được chọn hay không, đó đều là sau này hãy nói, hiện tại, chúng ta lúc nào cũng phải chuẩn bị nhiều hơn nữa.”

“Vâng.”

Bên này lão phu nhân lo lắng trùng trùng, nhưng ngược lại bên kia Thẩm Tịch Nguyệt lại nghiêm túc học.

Nhìn Vu ma ma trước mặt, Tịch Nguyệt nhớ kiếp trước cũng biết một chút chuyện cũ.

Nói đến Vu ma ma này cũng là một người hiếm thấy. Vốn là lão ma ma trong cung, có ai nghĩ được, đã hơn năm mươi tuổi, một lần ngoài ý muốn lại bị thương nặng, mặc dù không đến nỗi muốn lấy mạng người, nhưng mà trên mặt bà cũng nhiều hơn một vết sẹo dữ tợn.

Loại gương mặt này, dĩ nhiên không thể tiếp tục ở lại trong cung, bà cũng là một người hiểu chuyện, vội vàng xin cáo từ rời đi.

Từ đó, bà đều ở kinh thành dạy kèm quy củ tại nhà cho các cô nương.

Mặc dù nói như thế, những nhà giàu có quyền quý cho dù là hướng về phía bà thế nhưng gương mặt này của bà tự nhiên cũng sẽ không dùng bà, giờ đây dùng bà, cũng chính là một số quý tộc mới hưng thịnh hoặc là một số quý tộc sa sút.

Đó vẫn là trong nhà có tiểu thư to gan.

Mặc dù dung mạo bà làm cho người khác sợ hãi, nhưng mà Tịch Nguyệt cũng không sợ bà. Cho dù dung mạo bà kinh khủng lại là người nghiêm khắc, nhưng ngược lại là một trưởng lão vô cùng tốt. Bà dạy cho nàng nhiều thứ, để cho nàng được lợi không nhỏ.

Hướng về phía Vu ma ma cười ngọt ngào một tiếng, Tịch Nguyệt khẽ vén áo thi lễ.

Vu ma ma vốn tưởng rằng mấy ngày nay nghỉ ngơi, đại tỷ Thẩm gia tất nhiên sẽ phải quên một chút quy củ, nhưng mà thấy động tác tiêu chuẩn của nàng, cũng vui mừng. Xem ra, ngược lại nàng là một đứa bé quá nhạy cảm với mọi việc.

Bổn phận (trách nhiệm và nghĩa vụ) cũng hành lễ với Tịch Nguyệt, Vu ma ma hắng giọng một cái.

“Lão nô nhận thấy, mặc dù Đại tiểu thư nghỉ ngơi mấy ngày, trái lại quy củ này cũng không có xa lạ, như vậy rất tốt. Nếu như vì thân thể khó chịu mà sơ sót quy củ, cho dù chính ngươi cảm thấy tình hình có thể tha thứ, nhưng trong mắt người khác, chính là sai phạm lớn.”

“Ma ma dạy phải.”

Vu ma ma này cũng tốt. Tịch Nguyệt suy nghĩ có chút kỳ quái, lúc mình gặp trong phủ, ngược lại đều là người không tệ. Cho dù không để cho nàng thích kế mẫu, ngược lại cũng không có vấn đề quá lớn, nhưng mà vào cung thì hoàn toàn không giống nhau.

Những người ngựa đi đường, trang điểm lên sân khấu, biểu diễn kỹ xảo một người tốt hơn so với một người.

Ngay cả biểu muội Vũ Lan của Thẩm Tịch Nguyệt cười cười, đây chính là kết quả chung một người đàn ông sao!

Thấy Thẩm Tịch Nguyệt trả lời khéo léo, Vu ma ma có chút hài lòng, nhưng mà thấy nàng lại phút chốc sơ ý, liền hơi gõ nàng.

“Bình thường Đại tiểu thư đừng có sơ ý trước mặt ngươi khác, đây không phải chỉ là đối với người nói chuyện với nhau hoặc là tiếp xúc không tôn trọng người khác, sẽ chôn xuống mầm tai họa cho mình. Cho dù là bên người chỉ có hạ nhân, cũng đừng có sơ ý quá nhiều, người như thế nào biết, người bên cạnh người, thấy vẻ mặt này của người liền có hay không suy đoán cái gì.” 0di33xn0dafnl330fys0doon

Theo bà đã từng dạy … tiểu thư này, đại tỷ Thẩm gia không phải xuất sắc, có điều cũng là hết sức học tập.

Bà tất nhiên biết, Thẩm tiểu thư này là muốn vào cung tuyển tú. Tự nhiên, đối với nàng so với những người khác, cũng là nghiêm khắc hơn.

“Tịch Nguyệt hiểu rồi.” Thẩm Tịch Nguyệt rất khéo léo.

Thấy nàng không có gì, khéo léo trả lời. Thêm việc này trong lòng Vu ma ma xem trọng Thẩm tiểu thư thêm một phần.

Thật ra thì Thẩm gia này cũng không phải bà chỉ dạy một mình tiểu thư Thẩm Tịch Nguyệt, còn có Nhị tiểu thư chi thứ hai Uyển Như, nhưng mà chỉ học được một ngày, Uyển Như tiểu thư liền viện cớ bệnh, sau đó Nhị phu nhân phải đi cầu xin lão phu nhân, không chịu học nữa.

Vu ma ma nhìn Đại tiểu thư, ừ, ngược lại là nhân tài tốt.

Vu ma ma không phải là người giấu giếm, nếu gia đình tốn nhiều tiền mời bà dạy tỷ muội trong nhà, bà dĩ nhiên là phải tận hết sức.

Chẳng qua chuyện hôm nay ngược lại làm Vu ma ma ngạc nhiên, dường như dù là dạy cái gì, đại tỷ Thẩm gia cũng có thể làm tốt trong một lần. Cho dù là làm lễ ra mắt, vấn đáp, quy củ, chủ yếu đều là làm quy củ.

Thật sự là tư chất thông minh sao! Nhưng trước đó vài ngày, cũng không bằng ngày hôm nay, Vu ma ma suy nghĩ một chút, nói không chừng trong khoảng thời gian này mặc dù là nghỉ ngơi, nhưng mà Đại tiểu thư cũng không có xao lãng, không chỉ không có xao lãng mà còn chăm chỉ luyện tập nữa.

Việc này cũng tạo thành hiểu lầm, Vu ma ma là người nghiêm khắc, tự nhiên cũng yêu thích những cô gái thông minh quy củ đó. Bà cho là Thẩm Tịch Nguyệt là quay về luyện tập nhiều hơn, nhưng không biết, kiếp trước Tịch Nguyệt đã ở trong cung mười năm.

Lúc rảnh rỗi khi học quy củ cũng phải nghỉ ngơi, nhưng mà ngược lại Tịch Nguyệt không giống như ngày thường đi dạo trong sân với nha hoàn Cẩm Tâm. Ngược lại ngồi đàng hoàng bên cạnh Vu ma ma.

Hỏi chuyện tuyển tú.

Bản thân là ma ma giáo dưỡng, hỏi chút ngây thơ luôn không phải là tật xấu.

Vu ma ma tuy là người nghiêm khắc, nhưng cũng biết, Thẩm gia này tìm bà tới đây dạy Thẩm tiểu thư, dĩ nhiên là bởi vì lúc tuyển tú mùa thu.

Cũng mang tất cả phép tắc trong cung nói với Thẩm Tịch Nguyệt. [email protected]#d#l#q#[email protected]

Thật ra thì Thẩm Tịch Nguyệt đã hạ quyết tâm, sau này ngoại trừ phải nịnh bợ hoàng thượng, Thái hậu nơi đó, cũng là phải chăm chỉ qua lại. Ở kiếp trước nàng không quan tâm tranh thủ tình cảm, phân vị lại thấp, cũng không có làm như vậy, nhưng kiếp này nàng sẽ không. Chung quy mà nói, Thái hậu có thể đáng tin hơn so với hoàng thượng.

Vu ma ma là lão nhân trong cung ra ngoài, việc này mọi người đều biết, nhưng mọi người không biết Thái hậu lúc còn là Hoàng quý phi, bà đã từng phục dịch trong cung lão nhân gia ngài. Nếu không phải Thẩm Tịch Nguyệt đã ở trong cung mười năm, nhất định không biết điểm này.

Mặc dù không phải là Đại cung nữ hài lòng nhất bên cạnh Thái hậu, nhưng dù sao cũng vẫn từng ở nơi đó.

Nàng biết, Vu ma ma sẽ không biết rất nhiều, hơn nữa cũng không nhiều lời. Nhưng nàng cũng không phải là tiểu cô nương mười ba tuổi ngoài mặt như vậy, trẻ con lừa gạt, nàng không dấu vết hỏi dò yêu thích của Thái hậu.

Nàng che giấu ý nghĩ của mình vô cùng tốt, mà Vu ma ma cũng không nghĩ tới, một tiểu cô nương mười mấy tuổi sẽ có lòng giở thủ đoạn với bà, ngược lại bị nàng lừa gạt chút tin tức muốn biết đi.

Một ngày này trôi qua, ngược lại hai người đều hết sức hài lòng.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.