King Of Heroes - Kẻ Cứu Thế Gian

Chương 147: Tiếp tục thao Phương Nhi [P.2]




Được vài phút, Tú thấy Phương Nhi đã mệt mỏi quá độ, mông không còn chổng cao như trước, cậu cười gằn nắm lấy tay cô bé kéo mạnh ra phía sau, còn bên dưới thì cậu cũng tăng tần suất nắc.

Bạch… bạch… bạch...

"Tư thế này sướng không… côn thịt anh vào sâu không… ư… bót quá… ư… anh ra trong tử cung bé cưng luôn nhé?" Tú vừa nắc vừa hỏi.

"Không… đừng… xin anh… ư… a… đừng mà… không… ư… a..." Nàng vội khẩn cầu.

Bạch… bạch…

"Bé không có lựa chọn đâu… a… quá đã… vào tận tử cung nào." Sau hơn trăm cú nắc, Tú lên đỉnh, cậu kéo mạnh Phương Nhi về phía sau một cách thô bạo, chọc một cú sâu nhất vào tử cung nàng rồi rùng mình xuất toàn bộ tinh dịch của mình vào trong nàng trong khi vẫn ghì chặt lấy nàng, cậu muốn nàng cảm nhận triệt để côn thịt phun vào trong tử cung.

Vài phút sau Thiên Tú mới thả cô bé ra, nhìn dòng tinh đục ngầu trào ra ở cửa âm đạo đang nằm trên giường, cậu cảm thấy tự hào, nàng đã rơi vào vòng tay cậu, côn thịt cậu từ nay được chịch nàng thoải mái rồi, còn Phương Nhi do mệt mỏi thêm đuối sức quá nên bất tỉnh luôn.

Nhìn cơ thể đang nằm sấp mê man của Phương Nhi, tinh dịch khô cứng một vệt dài từ lỗ thịt xuống đùi nàng khiến Thiên Tú mỉm cười, dục vọng trong người cậu lại nhanh chóng bùng cháy khi nhìn vào cái khe đầy mê hoặc cùng cặp mông căng tròn kia. Tú hưng phấn trèo lên người nàng, cậu không đánh thức nàng dậy mà cứ để nàng nằm sấp như vậy, Tú ấn côn thịt cứng ngắc của mình vào khe âm đạo của Phương Nhi.

"Ư… a… ư… a..." Nàng đang mê man trong cơn mệt mỏi và đau đớn của cơ thể thì cảm nhận được một cái gì đó rất khó chịu, hình như có cái gì đó vừa to vừa nóng đang chen vào lỗ âm đạo của nàng.

Bất chợt Phương Nhi mở mắt kinh hoàng tỉnh lại sau cơn mê, nàng vẫn còn trong tay King of Heroes ấy, cậu ta đang nhấn cái thứ đáng sợ kia vào thân thể nàng.

"Không… tha cho tôi… đau lắm… xin anh… ư… a..." Nhi không biết phải làm sao, nàng chỉ biết nắm chặt cái ga giường để chống cự lại cơn đau mà cầu xin Tú.

"Bé cưng tỉnh rồi à… he he… yên tâm tí nữa bé sẽ lại sướng… a… bót quá… bên trong bé khít quá Nhi ơi… ư… vào được rồi." Sau bao nhiêu nỗ lực cố gắng, Tú đã đút được côn thịt to dài của mình vào trong lỗ âm đạo của Nhi, cảm nhận được các thớ thịt non co bóp bên trong âm đạo làm cậu hưng phấn không thôi.

"Đau quá… xin anh… a… ư… đau quá… rút ra đi… không… ư… huhu… đau… ư… a… đừng động mà… a… đau… ư… a..." Tiếng nức nở và rên rỉ của Phương Nhi lọt vào tai Thiên Tú như thần dược càng kích thích thêm sự hưng phấn của vị vua anh hùng.

"Bên trong em khít quá… làm anh sướng… xíu nữa em ra nước là sướng lắm… he he… a… bót thật… không ngờ Kiều Trúc lại có người chị cực phẩm thế này… ha ha..." Thiên Tú thì thào bên tai nàng.

"Ư… a… đừng… a… ư… a… a..." Phương Nhi mệt mỏi không nói ra lời nữa rồi, cô bé chỉ biết hứng chịu từng cú thọc sâu vào tới tận tử cung của côn thịt to lớn bên trong.

Bạch… bạch… bạch…

"A… bót quá Nhi ơi… anh đã nói nước ra mà… há há… bên trong em khít quá trời… như những cô bồ của tôi vậy… a..."

Bạch… bạch…

Thấy bắt đầu trơn tru do dâm thủy từ lỗ âm đạo chảy ra, Thiên Tú bắt đầu nắc, cậu nắc rất mạnh, trước giờ vẫn vậy, cậu không bao giờ biết kiềm chế, đã chọc vào là dùng hết sức lực. Trước thân thể mê người đang ở phía dưới mình cậu lại càng hưng phấn hơn, cậu nắc như một cái piston vào lỗ thịt Phương Nhi không một chút thương tiếc.

Bạch... bạch... bạch...

"A... ư… sâu… ư… a… ư… a… ư… a…” Tay Nhi càng nắm chặt ga giường, nàng cắn răng chịu đựng sự trùng kích khủng khiếp bên dưới của cái piston kia, nàng nghĩ chỉ cần Thiên Tú thỏa mãn thì cậu sẽ tha cho nàng, nhất định là thế.

Bạch... bạch... bạch...

"Nhi ơi… bên trong em khít quá làm anh sắp ra… a… sinh cho anh đứa con nha… a… bạch… bạch… Phương Nhi ơi." Tú vừa nắc điên cuồng vừa cười nói những tiếng dâm dục khiêu khích Phương Nhi.

"Không… a… ư… xin anh… bên ngoài… tôi không muốn có con… ư… a...” Nhi cầu xin.

Bạch… bạch…

Thiên Tú: "Nhi ơi… anh sắp kìm không được… anh ra trong miệng... em nha… a…"

"Anh… không… không… a… anh… a… ư… được… được rồi." Phương Nhi chấp nhận thỏa hiệp, để Thiên Tú bắn liên tiếp vào bên trong thì nàng mang thai mất.

"He he… bé cưng hứa đó nha… em mà lừa anh thì anh cho em có bầu đó…" Tú cười tươi vì kế hoạch thành công, cậu rút cái côn thịt ướt sũng trong lỗ âm đạo Nhi ra mà đem nó tới trước miệng nàng.

Nhìn thấy côn thịt to dài nổi đầy gân guốc và mạch máu đáng sợ khiến Phương Nhi kinh hãi, đây là lần thứ hai nàng tiếp xúc với côn thịt của Tú. Càng khủng khiếp hơn, mùi của nó thật kinh khủng, cái mùi của tinh dịch và nước đái quyện lại làm cô buồn nôn.

"Phương Nhi, há miệng ra đón côn thịt anh đi… em hứa rồi nha." Tú tiếp tục khiêu khích, cậu còn chồm tới vỗ vào mông Nhi bôm bốp để dọa, cậu ấn liên tục côn thịt vào hai cái môi đang khép chặt của nàng.

Nhìn thấy Thiên Tú sắp hết kiên nhẫn, Nhi không còn lựa chọn nào khác đành nhắm mắt lại, khẽ hé môi ra để cho côn thịt chui vào miệng mình.

"A… vào được rồi… cái miệng nhỏ nhắn của bé cưng bị côn thịt của anh chinh phục rồi… ha ha... giờ anh chỉ muốn nắc vào cổ họng bé cưng thôi… ha ha..." Tú đã thành công chiếm được cái lỗ thứ hai trên người Nhi, cậu hưng phấn thét lên những lời dâm dục: "Ha ha… thật ấm… cái miệng vừa mắng anh đây giờ đây lại ngậm côn thịt.. Phương Nhi ơi… sao em không nói gì."

Chưa dừng lại, Tú chọc sâu côn thịt vào miệng Phương Nhi làm cô bé trợn mắt vì nghẹn, sau đó cậu thì thầm những từ ngữ khiêu khích vào tai nàng để phá tan đi lý trí của cô gái trẻ chưa biết sự đời.

"Ư… cái miệng thật tuyệt vời… anh đâm tới cổ họng bé yêu luôn rồi nè… a…" Thiên Tú bắt đầu nắc vào miệng Nhi, cậu chọc tới cổ họng khiến cô bé mắc nghẹn buồn nôn kinh khủng, cái mùi khó chịu lởn vởn trong miệng khiến nàng xanh mặt vì khó chịu.

Thấy Nhi sắp bất tỉnh vì nghẹn khí, Tú lại rút ra.

"Khụ… khụ… tôi chết mất… khụ… anh tha… a…" Nàng mới được thở vài hơi thì côn thịt to lớn kia lại đút vào miệng nàng mà tiếp tục nắc. Cứ thế Thiên Tú cứ nắc liên tục vào miệng nàng á hậu đến khi cô bé không chịu được thì cậu lại rút ra để nàng thở vài hơi. Với Nhi, thật sự đúng là ác mộng.

"Ư… Nhi ơi… anh ra…" Sau mười mấy phút hành hạ Phương Nhi, vị vua bán thần rú lên một tiếng rồi chọc sâu vào họng nàng mà xuất tinh.

"Khụ… khụ… chú… khụ… khụ..." Nàng bị nghẹn vì Tú ra quá nhiều trong họng làm nàng sặc sụa, khóe miệng nàng còn chảy ra không ít tinh dịch, Tú lần này ra nhiều kinh khủng.

Nhìn cô bé bị nghẹn vì tinh dịch của mình, Tú cười hí hửng nhìn nàng đang cố gắng nôn ra những thứ dơ bẩn vừa nuốt vào.

Bất thình lình Thiên Tú xoay Phương Nhi nằm ngửa lại rồi bắt nàng dạng rộng chân ra hai bên khiến nàng la thất thanh: "Anh... anh muốn gì nữa?"

Không trả lời, vị vua anh hùng vuốt côn thịt lên xuống mấy cái rồi nhắm ngay lỗ âm đạo Phương Nhi mà đẩy vào trong trước ánh mắt tuyệt vọng của cô bé. Lại một cuộc giao hoan mới bắt đầu và Nhi không nhớ rõ số lần Thiên Tú xuất tinh vào buồng tử cung là bao nhiêu, nàng chỉ biết là mình hôn mê sau lần thứ n mà Tú xuất bên trong nàng.

Thỏa mãn xong, Thiên Tú bế nàng xuống hầm giam nàng dưới ấy. Từ giờ nàng sẽ là nô lệ tình dục của vị vua anh hùng.​


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.