King Of Heroes - Kẻ Cứu Thế Gian

Chương 137: Thưởng thức hai bầu vú Gia Mẫn




Thiên Tú đặt Gia Mẫn lên giường, biết rằng Tú có ý đồ đen tối nên cô bé giãy dụa chống cự mãnh liệt, buộc vị vua anh hùng phải có biện pháp mạnh với thiếu nữ cứng đầu này. Từ hai bên góc đầu chiếc giường xuất hiện hai lỗ không gian bị nứt bắn ra hai dây xích vàng quấn lấy hai cổ tay Gia Mẫn trói chặt hai bên, Thiên Tú dùng sức trời ban nằm sấp lên người nàng để khống chế. Một lúc sau, Gia Mẫn đuối sức rã rời không nhúc nhích nữa, đành phó thác cho số mệnh.

Gió lạnh từ ban công thổi vào trong phòng, thân thể trần trụi đôi trai gái rùng mình phản ứng hơi lạnh do cơn gió mang tới, Thiên Tú vốn là bán thần nên không bị ảnh hưởng gì nhiều, còn Gia Mẫn thì hắt xì một cái, cả người run run.

Thiên Tú ngắm nhìn thân thể trần trụi trắng xinh của thiếu nữ mới lớn một lúc và mỉm cười tự mãn, nàng đã trong tay cậu mặc cậu muốn làm gì thì làm. Rồi Tú cúi đầu xuống thè lưỡi liếm từng chút từng chút một trên cơ thể của Gia Mẫn để thưởng thức và cảm nhận mùi vị da thịt cô bé qua đầu lưỡi của mình.

Đầu tiên là mặt rồi xuống tới cổ, lưỡi Tú quét từ cổ xuống hai bầu vú mới lớn đang phập phồng của nàng, hai bên nách, hai cánh tay. Cậu tiếp tục rê lưỡi quét xuống da thịt vùng bụng trắng ngần, lỗ rốn rồi xuống tới hai bên đùi, cặp chân thẳng tắp của Mẫn, và mục tiêu cuối cùng của cái lưỡi Thiên Tú là âm hộ của nàng, nơi có lỗ thịt âm đạo đang rỉ nước nhờn nãy giờ bởi cái lưỡi ma thuật đang kích tình nàng nãy giờ. Âm hộ non tơ có những sợi lông mu mọc lơ thơ. Tú banh hai chân Gia Mẫn ra khiến cô bé giật nảy mình, nàng rên la phản đối: "Không... không..."

Tú khẽ bật cười và hôn liếm lên lỗ thịt đang rỉ nước mấy cái rồi trườn lên trên người nàng, với cậu đêm còn dài không cần phải gấp gáp.

Thiên Tú cầm lấy cặp vú mới lớn như quả cam sành kia, bao bọc nó bằng lòng bàn tay của mình, tùy ý mà bóp, nắn, xoa, miết, nhào nặn tựa như cậu đang coi nó là hai cục bột.

“Vú em mềm thật.” Thiên Tú mỉm cười nhìn Gia Mẫn khen ngợi cặp thịt nhũ của nàng, đáp lại cậu chỉ là ánh mắt căm hận của nàng thiếu nữ đang bị chế ngự. Lòng bàn tay của Tú tiếp tục dao động hưởng thụ hai khối thịt nhũ của nàng.

Lúc mười tuổi cô bé đã phát dục sớm, lúc mười hai, mười ba tuổi đã hiển lộ ra một cặp ngực trắng tròn mềm mại. Vị vua anh hùng dùng sức mà xoa hai bầu vú, lấy hai ngón tay mân mê núm vú khiến cho nó từ từ cứng lên.

Sau đó Thiên Tú úp cả hai bàn tay lên hai bầu vú của Gia Mẫn tiếp tục nhào nặn, núm vú cương cứng cọ xát vào lòng bàn tay của cậu làm cho cậu sung sướng đến mức muốn hét lớn.

Đặng Hoàng Gia Mẫn muốn gạt bỏ hai bàn tay đang xâm phạm bộ ngực của mình nhưng làm cách nào cũng không thể được vì hai tay nàng đang bị hai dây xích màu vàng kim trói chặt chỉ có thể bất lực giãy dụa thôi.

Lúc này từng dòng điện tê dại từ đầu vú săn cứng truyền khắp châu thân, Gia Mẫn không khỏi rên nhẹ ra tiếng, âm hộ vốn đã ướt nhoẹt nước nay từ lỗ âm đạo lại âm thầm chảy ra một dòng dịch nhầy.

"Ha ha... Vú của cưng đúng là bóp sướng thật, vừa trơn mịn vừa trắng lại còn vừa tròn..." Nói xong Thiên Tú khoái trá cười lớn.

"Tâm thần, mau thả tôi ra..." Gia Mẫn gắng hít một hơi dồn sức nói lớn, tỏ ý phản kháng khi nàng cho rằng Thiên Tú có ý định sỉ nhục mình.

"Còn muốn phản kháng à? Nhìn xem, núm vú cũng đã cứng thế này rồi…" Thiên Tú dùng hai ngón tay kẹp lấy núm vú ở bầu vú phải của nàng đã hoàn toàn dựng đứng kéo lên, rồi lại dùng ngón cái ác ý vê tròn, đùa bỡn cô bé khiến cho nàng không chịu nổi phải kẹp chặt hai chân.

"Để anh nếm thử vú của em nào." Thiên Tú cũng không gấp gáp gì, nhẹ nhàng cúi đầu ngậm một đầu vú vào miệng, bú mút vang lên từng tiếng chụt chụt, một bàn tay thì vẫn ra sức xoa bóp bên bầu vú còn lại.

Gia Mẫn tự hào mình sở hữu hai bầu vú non vừa lớn vừa tròn vừa săn chắc và hai núm vú to do nàng biết cách chăm sóc "núi đôi" của mình, hai đầu vú sưng cứng như đầu ngón trỏ, màu sắc thì hồng hồng.

"Hừm ừm… Vú thơm thật… Thử núm vú nho nhỏ nào… ưm... Vừa mềm vừa đàn hồi…" Thiên Tú sướng đến mức vừa bú vú thiếu nữ mới lớn vừa không kiềm chế được tiếng rên khẽ của mình. Cậu liếm mút từng chút từng chút một cả bầu vú, làm cho khối thịt nhũ trắng nõn bao phủ toàn là nước bọt của mình

"Chụt" một tiếng, Thiên Tú nhả đầu vú trong miệng ra, chuyển sang nhấm nháp đầu vú còn lại. Lần này cậu không ngậm lấy nữa mà thè cái lưỡi ướt đẫm nước bọt của mình ra, liếm phớt qua từng cái lên đầu vú đã dựng đứng kia, loại cảm giác như gần như xa này quả thực đúng là tra tấn, Gia Mẫn nhắm chặt đôi mắt lại mới có thể ngăn không cho mình buột miệng nói ra lời mời gọi.

Thiên Tú chỉ làm như vậy một lúc thì đã không chịu nổi trước sự hấp dẫn của bầu ngực mà cậu đang tra tấn, cậu ngậm cả núm vú vào trong miệng, dùng răng nhay nhay cạ cạ cắn khe khẽ, Gia Mẫn cảm thấy dễ chịu thở ra một tiếng.

Sau khi dùng hết các loại giải pháp như liếm, cắn, nhay, mút thì rốt cuộc Nguyễn Cao Thiên Tú cũng làm cho hai bầu vú trắng nõn của nàng thiếu nữ đang nằm thở gấp ở bên dưới người cậu nên đỏ hồng, cậu hài lòng chuyển hướng về phía mục tiêu khác.

Tú hôn lên môi cô bé và dùng lưỡi cạy môi nàng ra tính luồn lưỡi mình vô trong lưỡi nàng, nàng quay đầu qua một bên tỏ ý không hợp tác, nói: "Bệnh hoạn."

Bực mình, Thiên Tú bóp lấy cằm của thiếu nữ quay mặt nàng lại đối diện với mặt cậu, cậu trừng mắt nhìn nàng tỏ ý cảnh báo, dĩ nhiên Gia Mẫn hiểu ý không dám có hành động gì phản kháng. Rồi Tú quét lưỡi qua bờ môi hồng nhuận của cô bé. Đặng Hoàng Gia Mẫn quay đầu muốn tránh thì cằm lại bị giữ chặt lấy, đầu lưỡi kia cạy mở cánh môi nàng rồi luồn vào trong.

trong.

"Ô ô!" Gia Mẫn định đập lên vai của Thiên Tú nhưng sực nhớ hai tay mình còn đang bị trói, cái miệng bị lấp kín phát ra thanh âm kháng nghị mơ hồ. Thiên Tú dùng một bàn tay đè đầu của nàng lại, tiếp tục xâm nhập khoang miệng của cô bé.

Lưỡi của vị vua anh hùng cũng bá đạo giống như bản thân cậu vậy, đầu lưỡi càn quét tùy ý trong khoang miệng thiếu nữ, liếm láp lưỡi của cô bé từ gốc cho đến ngọn, nước bọt không thể khống chế mà chảy ra ngoài. Thiên Tú hôn liếm điên cuồng, áp bức từng phần dưỡng khí trong miệng Gia Mẫn.

Cũng không biết bị cưỡng hôn bao lâu, lúc đầu lưỡi của Tú lui ra ngoài, cô bé mềm oặt cả người chỉ có thể nằm ngửa ở trên giường há miệng thở hổn hển.

"Miệng của em cũng ngọt và ngon như da thịt của em vậy." Thiên Tú chưa đã thèm mà nói.​


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.