Kiều Thê Như Vân

Chương 481




Thẩm Ngạo nghe Dương Tiễn khích lệ xong, chỉ cười nhạt một tiếng, nói: “Hắn không chọc ta thì cũng thôi, nhưng lấn đến trên đầu ta, cũng coi như hắn không may! Nhạc phụ đại nhân, Ngũ hoàng tử này có cái địa vị gì? Làm sao lại cùng thái tử pha trộn chung một chỗ?”

Dương Tiễn nói: “ Ngũ hoàng tử có mẫu thân địa vị đê tiện, bởi vậy, ở trong cung cũng không được sủng ái, cũng chính bởi vì cái này, cho nên tính tình hơi cực đoan một ít, thời điểm đêm giao thừa năm kia, không biết hắn làm cái gì, đã xảy ra cãi lộn cùng Thập Nhất hoàng tử.

Suýt nữa huyên náo đến mức, yến hội trong nội cung tan rã trong không vui, vì cái này, bệ hạ đã muốn tước chức vị của hắn đi, về sau, nếu không phải bệ hạ sợ truyền ra ngoài, không dễ nghe, thì đã làm việc tước bỏ rồi, kết quả cuối cùng, vẫn là áp chuyện này xuống dưới.”

Dừng một chút, Dương Tiễn tiếp tục nói: “ Ngũ hoàng tử này và thái tử, tuy tính tình khác nhau, nhưng đều là đồng bệnh tương liên, bình thường đi lại rất gần, chỉ là, hoàng tử dù sao cũng là hoàng tử, lạc đà gầy cũng lớn hơn so với ngựa, Thẩm Ngạo, có lẽ là ngươi không cần phải hành động theo cảm tính thì tốt hơn.”

Thẩm Ngạo chỉ cười cười, theo Dương Tiễn đi yết kiếnTriệu Cát trước, tâm tình Triệu Cát hình như không tệ, cũng để ý đến chuyện này, nói: “ Trụ nhi từ nhỏ không có mẫu thân, nói chuyện hơi khắc nghiệt một chút, ngươi đừng nên trách, đến lúc đó Trẫm sẽ răn dạy một tý, về phần ngươi tuyển cái chút ít thủy sư giáo đầu kia, Trẫm sẽ tự định giá lại một tý, mấy ngày nữa cũng sẽ có ý chỉ, Trẫm biết rõ ngươi khó xử, sẽ cho ngươi thuận tiện.”.

Thẩm Ngạo nói tạ ơn, Triệu Cát mới chậm rãi xuất ra một phần tấu chương, nói: “ Kỳ Quốc công bên kia đã đưa tấu chương lên, bên trong nói về hôn sự giữa ngươi và Ninh An, chuyện này sao, Trẫm đã nghĩ kỹ, chi tiết, tỉ mỉ cụ thể, Trẫm sẽ thương nghị cùng Kỳ Quốc công, ngươi an tâm đi làm sự tình học đường, còn có, Trẫm đã hạ chỉ, đốc thúc các lộ chế tạo thuyền cùng với pháo, đây là ngươi đề nghị, Trẫm lệnh ban thưởng ngươi một người đốc thúc, tự ngươi xử lý là được.”

Thẩm Ngạo nói: “ Muốn xây dựng thủy sư, phải tìm kiếm mảnh đất xây quân cảng, tốt nhất là không bị địa phương quản thúc, thì càng đỡ hơn một ít.”

Triệu Cát cười nói: “ Đây là đương nhiên, ngươi viết ra một phần chương trình trước, Trẫm thảo chiếu là được.”

Dứt lời, duỗi lưng một cái, lại nói: “ Có ngươi và Thái khanh ở đây, Trẫm có thể vô tư, vào hậu cung gặp mẫu hậu đi, Trẫm sẽ không lưu ngươi, mấy ngày nay thân thể luôn luôn có chút không khỏe, thái y nói đây là chứng nhiệt, phải nghỉ ngơi nhiều.”

Thẩm Ngạo ân cần hỏi vài câu, Triệu Cát khoát khoát tay, nói: “ Không ngại, một chút bệnh nhỏ mà thôi, Thái y viện nhiều thái y như vậy, còn có thể xấu đến mức nào?”

Thẩm Ngạo cáo từ đi ra ngoài, tiến đến cung Cảnh Thái bên kia yết kiến, hôm nay không khí Cảnh Thái cung có chút bất đồng, dĩ vãng, nơi này là hậu cung, Phi tần náo nhiệt, không thiếu được việc muốn tới đây vấn an, hơn nữa Khâm Từ thái hậu ưa thích đánh bài lá, rất xa liền có thể nghe được thanh âm đánh bài cười vui.

Chính là nội thị cung nữ ngoài cung cũng khác dĩ vãng, nguyên một đám mặt mày băng bó, đều là không dám thở mạnh.

Thấy Thẩm Ngạo tới, chủ sự thái giám Kính Đức cung Cảnh Thái cất bước đón chào, đôi mắt lập loè liếc nhìn Thẩm Ngạo, thấp giọng nói: “ Thẩm đại nhân, không biết Thái hậu như thế nào, hôm nay tâm tình rất kém, nếu ngươi không tất yếu phải đến vấn an, nên tránh đi, khỏi bị rủi ro.”

Hắn nói những lời này, tất nhiên là quan tâm đến Thẩm Ngạo, Thẩm Ngạo mỉm cười, quăng một ánh mắt cảm kích về hướng hắn, nói: “ Chuyện gì xảy ra? Chớ không phải là bởi vì sự tình Tấn vương đấy chứ?”

Kính Đức lắc đầu cười khổ: “ Nô gia nào biết? Chỉ là, lúc sáng nay, Tấn vương đến bái kiến, thái hậu vẫn là cười cười nói nói, chỉ là, đến buổi trưa, không biết là làm sao, hình như là nghe lời ra tiếng vào gì đó, sắc mặt liền căng thẳng rồi, mấy Phi tần tới vấn an đều bị đuổi trở về rồi.”

Trong lòng Thẩm Ngạo nghĩ: “ Tâm tình thái hậu đã không tốt, chính mình có lẽ là nên chạy nhanh biến mất thì tốt hơn.” Nghĩ đến đây, liền hướng Kính Đức, gật đầu, nói: “ Đa tạ Kính công công nhắc nhở, ngày sau sẽ hậu tạ.”

Kính Đức cười khổ: “ Tạ cái gì? Sự tình của Thẩm đại nhân còn không phải sự tình của nô gia sao?”. Dứt lời, liền hướng Thẩm Ngạo cười một tiếng, thấp giọng nói: “ Thẩm đại nhân đi thong thả.”

Thẩm Ngạo đang muốn đi, lại nghe được theo bên trong truyền đến thanh âm của Khâm Từ thái hậu: “ Bên ngoài là Thẩm Ngạo sao?”

Thẩm Ngạo không thể không dừng bước, kính cẩn nói: “ Đúng là vi thần.”

Thanh âm bên trong phân phó: “ Đã đến rồi, còn đi cái gì? Tiến vào nói chuyện.”

Cổ Thẩm Ngạo mát lạnh, ngoan ngoãn mà dạo bước đi vào, hắn vụng trộm mà liếc nhìn trong nội cung, thấy không có một người nào trong màn che, đang lúc chần chờ, lại nghe một căn phòng trong nội cung phát ra tiếng vang: “ Đến nơi đây.”

Thẩm Ngạo đành phải xuyên qua cái phòng kia, mới phát hiện mình đã đi vào trong phòng ngủ của thái hậu, hắn không ngẩng đầu nhìn nhiều, chỉ dùng ánh mắt vụng trộm ngắm một một cái, thấy Khâm Từ thái hậu như sương lạnh, ngồi ở trên giường, một đôi tròng mắt sát cơ nặng nề, trên mặt hờ hững trồi lên một tia cười lạnh, hướng Thẩm Ngạo nói: “ Ngồi đi.”.

Bình thường Khâm Từ thái hậu nói không ít, nhưng hôm nay lại lạnh như băng, một chữ ngồi ngắn gọn lạnh nhạt, Thẩm Ngạo cẩn thận ngồi ở trên gấm đôn góc phòng, nghiêm mặt nói: “ Vi thần Thẩm Ngạo, bái kiến thái hậu nương nương, thái hậu nương nương mạnh khỏe.”

Nhưng trong lòng lại tâm thần bất định, nghĩ: “ Thái hậu hôm nay làm sao vậy? Chẳng lẽ là vì sự tình mình và Ngũ hoàng tử xung đột”. Lập tức lại cảm thấy không có khả năng, dưới gối thái hậu rất nhiều con cháu, ngoại trừ sủng ái Tấn vương, thật sự chưa từng nghe nói thiên vị đối với con cháu nào, mình và Ngũ hoàng tử chỉ là tranh giành miệng lưỡi, cho dù có cái tin đồn gì, thái hậu cũng chỉ khuyên bảo hai câu là được mà.

Đang tại thời điểm hắn suy nghĩ miên man, Khâm Từ thái hậu cười lạnh nói: “ Mạnh khỏe? Khỏe cái gì? Hậu cung sắp cháy rồi, mặt mũi Thiên gia sắp mất hết, ta đây làm mẫu hậu, ngay cả một mẫu ba phần đất này, cũng không thể quản nổi, chết mất rồi, cũng không còn mặt mũi đi gặp tiên đế.”

Trong lòng Thẩm Ngạo nhẹ nhàng thở ra, chắc là chuyện trong hậu cung, xem ra không liên quan đến mình, cái này rất thuận tiện, dù sao cũng chỉ cần cho nói theo lời thái hậu, đợi thái hậu tiêu tan tức giận, bản Thái Phó sẽ toàn thân trở ra.

Chỉ là, lúc này không thể không làm ra một chút biểu hiện, Thẩm Ngạo lập tức cùng chung mối thù, nói: “ Là ai lớn gan như thế, dám trêu thái hậu tức giận, hừ, thật sự là, lẽ nào lại như vậy, có còn vương pháp hay không?”

Ban đầu tưởng rằng những lời này có thể làm sắc mặt Khâm Từ thái hậu chuyển biến tốt đẹp một ít, ai ngờ sắc mặt thái hậu lại càng thêm khó coi, lạnh lùng nói:, “ Vương pháp? Ngươi biết cái gì gọi là vương pháp?”.

Nàng đứng lên, mũ phượng trên đầu rung động rung động, lông mày nhỏ nhắn nhăn lại, nói: “ Thục phi Trần phu nhân, ngươi biết không?”

Thẩm Ngạo ngây ra một lúc, vội nói: “ Cũng không biết.”

Khâm Từ thái hậu chậm rãi nói: “ Nàng có tin vui.”

Có tin vui còn không tốt? Trong lòng Thẩm Ngạo thầm oán một phen, nhưng lập tức, ý niệm trong đầu hắn chuyển động, không nhịn được mà mồ hôi lạnh đầm đìa, có tin vui là chuyện tốt, nhưng thái hậu mang dạng này, tám phần cha đứa trẻ không phải là Triệu Cát, người này là ai vậy?


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.