Nơi kinh thành tưởng chừng là bình yên lại như con thuyền trôi trên sóng giữ, yên lặng nhưng bất cứ khi nào cũng có thể bị sóng gió nhấn chìm. Vì chiến thần vương của họ, Thần vương vẫn chưa trở lại, bao nhiêu thánh chỉ truyền đi hay người bị điều đi, điều biệt vô âm tín.
Có người nói Thần vương đã bỏ trốn vì sợ hãi thế lực của địch.
Có người lại nói Thần vương bị trọng thương nên không thể quay về…
Lại có người nói Thần vương muốn tạo phản nên không còn muốn cứu Mạc Hi nữa…
Vậy Mạc Ảnh Quân đang ở đâu? Mạc Đông đã tìm tới hắn chưa? Hứa Quân Dao đã không thể ngồi im trước những tin đồn đó, Thần Vương phủ nơi đầu sóng ngọn gió, không ít người chỉ chờ nàng ra ngoài để cho họ một câu trả lời. Nhưng nàng cũng đâu biết Mạc Ảnh Quân đang ở đâu chứ. Thống lĩnh Phi Long Vệ đã tới cửa hai lần, theo chiếu chỉ của Thái tử đến để đón nàng vào cung, Thần Vương phủ cửa vẫn đóng chặt, Thần Vương phi cáo bệnh không ra ngoài.
Nhưng hôm nay Hứa Quân Dao đã chẳng thể ở yên trong phủ nữa rồi. Hình bộ Thượng Thư Thời Khiêm được Thái tử triệu vào cung, đã qua một đêm vẫn chưa trở lại….
“ Dao Nhi, cha của con sẽ không sao chứ?” Từ Thị tới Thần Vương phủ hai mắt đỏ hoe, Từ thị rất thông minh, bà hiểu Mạc Phong Tức đang ép Hứa Quân Dao. Nhưng Từ thị lại không biết ý đồ thực sự của hắn, bà chỉ nghĩ là do Mạc Phong Tức muốn nhân lúc Mạc Ảnh Quân không có mặt, làm chuyện bất lợi với Thần Vương phủ. Truyện Nữ Phụ
Ngay cả Hứa Quân Dao cũng vậy. “ Hắn đang ép con, chờ ngày Vương gia trở về có lẽ hắn sẽ lấy con để uy hiếp chàng!” Còn uy hiếp vẫn đề gì, thì Hứa Quân Dao nghĩ là vị trí đó. Mạc Phong Tức làm Thái tử không có gì chắc chắn là hắn sẽ làm Hoàng đế, nhưng nếu có sự ủng hộ của Mạc Ảnh Quân sẽ là một chuyện hoàn toàn khác.
Với mưu đồ toan tính của Mạc Phong Tức, hắn hoàn toàn có thể qua cầu rút ván, sau khi lấy nàng làm con tin, đạt được thứ hắn muốn từ tay của Mạc Ảnh Quân, Thần Vương phủ sẽ như cá nằm trên thớt, mặc người chém giết.
“ Vậy phải làm sao? Hay để ta tìm Thái Hậu!”
“ Không có ích đâu, Mẫu thân chuyện này con sẽ giải quyết! Người trở về, bắt đầu từ bây giờ đóng chặt cửa phủ, ai tới cũng không gặp, đặc biệt là Lão phu nhân và Đại bá mẫu bên kia!”
Thái hậu bây giờ làm gì còn tâm trí lo lắng việc của nhà nàng, hơn nữa khi Mạc Ảnh Quân đi đã dặn dò nàng phải cẩn thận Thái hậu, vị đó tốt với hắn, cũng tốt với nàng nhưng hậu duệ của Tiêu gia, máu mủ của hắn thì chưa chắc. Ngay từ đầu ý của Thái hậu đã là nuôi dưỡng nàng, để nàng gả cho Thái tử tương lai sẽ là mẫu nghi thiên hạ, rồi sinh ra Thái tôn, để bà ta dễ bề kiểm soát nhưng Hứa Quân Dao không đi con đường này. Hiện tại Thái Hậu sẽ đi giúp đỡ quân cờ đã rời bỏ bàn cờ của bà ta sao? Đương nhiên là không thể!
Từ thị cũng không có chủ ý nào khác, chỉ dặn dò nàng cẩn thận sau đó trở về.
Hứa Quân Dao vốn nghĩ dẫu sao Thời Khiêm cũng là đại quan trọng triều, Mạc Phong Tức sẽ không giám giữ người lại quá lâu. Nhưng đã tới ngày thứ ba, Thời Khiêm vẫn chưa rời khỏi hoàng cung. Thống lĩnh Phi Long vệ cũng đã tới trước cửa Thần Vương phủ một lần nữa….
“ Vương phi xin phép người để thuộc hạ đuổi bọn chúng đi!” Hàn Anh xem đây là sự khiêu khích, Thần Vương phủ bọn họ chưa bao giờ dễ bắt nạt, ngay cả khi nam chủ nhân của bọn họ không có ở đây, thì cũng không ai có quyền xâm phạm và muốn làm hại nữ chủ nhân của họ.
“ Hàn Anh không được xúc động!” Mạc Xuyên ngay lập tức ngăn hắn lại. “ Vương phi bây giờ phải làm thế nào!”
Hứa Quân Dao trầm ngâm. “ Bên phía La thần y như thế nào?”
“ La thần y đưa tiểu quận chúa tới trang viên bí mật của Vương gia, đã ổn định, tất cả ảnh vệ còn lại theo phân phó của Vương phi, đêm hôm qua đã xuất phát tìm tung tích của Vương gia và Thần gia quân!”
Nghĩa là trong phủ hiện tại chỉ còn có hơn trăm gia đinh và hai ảnh vệ là Hàn Anh, Mạc Xuyên. Thủ vệ hơn ba đều đã phân phó đi bảo vệ tiểu quận chúa.
Chuyện này tuyệt đối không thể để người ngoài biết nếu không an toàn của Thần Vương phủ sẽ bị đe dọa. “ Dung Nhất đã trở về chưa?”
“ Hồi Vương phi, vẫn chưa thấy tin tức của Dung Nhất.”
Không khí trong thư phòng trầm xuống, Hứa Quân Dao không nói thêm gì. Hàn Anh và Mạc Xuyên im lặng chờ nàng phân phó, lúc này Vệ Tấn hớt hải chạy tới…. “ Vương phi Trần Thống Lĩnh nói nếu lần này người không xuất hiện, Thần Vương phủ sẽ bị coi là kháng chỉ, Trần Thống Lĩnh còn nói nếu người mệt mỏi thì hắn đã dẫn theo viện chính tới.”
Thái y cũng đã đem tới như vậy là bắt buộc lần này nàng phải xuất hiện.
Hứa Quân Dao đứng dậy ra ngoài, Mạc Xuyên ngay lập tức ngăn lại: “ Vương phi….”
Hứa Quân Dao dừng bước chân: “ Mạc Xuyên nếu bây giờ ta đi còn có thể đảm bảo Thần Vương phủ an toàn, yên tâm đi hắn sẽ không giám làm hại ta đâu!” Hắn còn cần Mạc Ảnh Quân ủng hộ nên trong thời gian ngắn hắn sẽ không giám làm hại tính mạng của nàng. Hy vọng Mạc Ảnh Quân sẽ sớm trở về.
Hàn Anh với Mạc Xuyên vẫn không thể yên tâm, Mạc Xuyên ra hiệu cho Miên Miên, Vũ Nương, muốn hai người khuyên nàng. Hứa Quân Dao lại thản nhiên, nói nàng tự có tính toán.
“ Mạc Xuyên, Hàn Anh ta vào Hoàng cung chưa biết ngày trở về việc an toàn trong phủ giao lại cho hai ngươi, Vệ tổng quản trước kia Thần Vương phủ không có nữ chủ nhân là ngươi quán xuyến mọi việc, lần này ta đi Thần Vương phủ cũng như cũ giao lại cho ngươi. Việc hậu viện sẽ do Vũ Nương và Miên Miên lo lắng, nhớ kỹ tất cả mọi việc của Thần Vương phủ đều không được thay đổi.”
Hứa Quân Dao không định dẫn theo ai hết, Diên ma ma theo La Thần y chăm sóc tiểu quận chúa, việc hậu viện vẫn cần người lo lắng. Hơn nữa lần này nàng đi hung hiểm vô cùng, nàng không muốn ai mạo hiểm cùng mình hết. Nếu tới tình huống xấu nhất, cần tẩu thoát thì cứu một mình nàng sẽ dễ hơn rất nhiều.
Miên Miên giãy giụa muốn theo nàng, Vũ Nương cũng không yên tâm được nhưng tâm ý Hứa Quân Dao kiên định, không ai lay chuyển được, dành trơ mắt nhìn nàng bước ra cửa lớn. Bên ngoài tiếng nói của Trần thống lĩnh vọng vào….
“ Thái tử có lòng tốt lo lắng cho sự an nguy của gia quyến Tướng sĩ tòng quân, Thần Vương phi nếu người còn không ra ngoài thì việc Thần Vương phủ kháng chỉ….”
Cửa lớn mở ra tiếng nói kia cũng im bặt, Trần thống lĩnh nhìn bóng hình nhỏ bé xuất hiện sau cánh cửa kia. Nàng đứng đó cả người tỏa ra khí tức cao quý, không rõ cảm giác đến từ đâu ngay giây phút nhìn tới ánh mắt nàng, Trần thống lĩnh đã thấy sợ hãi. Trần thống lĩnh cố bỏ đi suy nghĩ này, có lẽ chỉ vì người đứng đằng sau nàng nên mới vậy đi, tất cả thị vệ Thần Vương phủ được tập trung lại, thủ vệ đứng ngay sau lưng nàng.
“ Thần Vương phi mong người không làm khó thuộc hạ!”
Nghe nói Trần thống lĩnh là ca ca của Thụy quý tần, phe phái của Lương quý phi. Hứa Quân Dao nhướng mày: “ Trần thống lĩnh phải không?” Nàng im lặng đôi chút, sau đó bước lên một bước: “ Kháng chỉ? Thánh chỉ ở đâu! Trần thống lĩnh ngươi quên thật hay cố tình quên, Mạc Phong Tức hiện tại chỉ là Thái tử, chỉ hắn đưa ra không phải Thánh chỉ! Hay Trần thống lĩnh cho rằng Mạc Phong Tức đã là Hoàng đế rồi! Mà cho là hắn là Hoàng đế hắn cũng phải kính ta hai tiếng Hoàng thẩm, ngươi tính là thứ gì mà giám ở trước Thần Vương phủ lớn tiếng hô to gọi nhỏ!” Trần thống lĩnh bị nàng chụp mũ tội nặng, giật mình ngay lập tức chối. Hoàng đế còn chưa chết, đã vội tỏ rõ thái độ trung thành nhất nhất với Thái tử, đây chính là tìm đường chết. Ngày Hoàng đế khỏe mạnh trở lại, sẽ là ngày chết của gia tộc hắn ta, Trần thống lĩnh cắn răng nghĩ tới lời của Mạc Phong Tức vài ngày trước, Mạc Phong Tức nói rằng nhất định phải đưa được nữ nhân này vào cung, nàng rất đặc biệt, nếu không hắn ta sẽ khó tồn tại. Trần thống lĩnh ban đầu còn coi thường nhưng bây giờ hắn mới chợt nhận ra nữ nhân này cực kỳ khó đối phó. Nàng mềm cứng đều không ăn.
“ Vương phi thần chỉ là quá sốt ruột về phụng mệnh Thái tử nên đã sai sót khiến Vương phi hiểu lầm, mong người lượng thứ bỏ qua….”
“ Lượng thứ…haha… Trần thống lĩnh không biết sao? Bản phi không phải người có tính tình tốt đâu!”
“ Vậy người muốn như thế nào?”
“ Ta muốn cháu dâu ta Thời Tịnh Kỳ, phải đứng trước Ngọ môn quan đón ta vào cung!”