Kiếp Này Chỉ Nguyện Bên Người

Chương 570: Diệt Sạch




Ninh Úc khiến thân thể nữ tử kia không ngừng run rẩy!

Nàng giành thời gian mười năm, năm năm trước khẽ động cũng không dám, sau năm năm mới dám chậm rãi hạ độc, nhưng nghe giọng điệu Ninh Úc, hắn lạc dường như ngay từ đầu đã biết!

Nàng là!

Lúc này, nữ tử kia đột nhiên ôm bụng ngã xuống đất! Từng giọt mồ hôi lạnh rơi xuống, nàng cắn chặt hàm răng không ngừng kêu thảm thiết! Giống như trong áo bị con gì đó căn trăm ngàn lỗ!

Tiết Dương bây giờ vẫn không hiểu, hắn giành nhiều năm như vậy, chết nhiều người như vậy mới sắp xếp vào một con cờ, sớm đã bị Ninh Úc biết không nói, nhưng Ninh Úc còn cố ý giữ lại nàng để câu con cá lớn!

“Ban đầu bản vương còn không biết nàng là ai, tại sao ngu xuẩn như vậy, nhìn thấy ngươi.

… Bản vương liền hiểu.”

Ninh Úc cầm theo bình rượu nhỏ, ngón trỏ khẽ nâng, chỉ vào nữ tử kia, “Bản vương luôn luôn có qua có lại, ngươi cho bản vương uống thuốc độc trong thành phần đó có cổ trùng, bản vương sẽ cho người ăn mười mấy đầu cổ trùng sống, cảm thấy thế nào?”

Lúc này nói chuyện hắn còn cười, quả thực khiến người không rét mà run!

Ác quỷ… Hắn chính là tà ma!

Nữ tử mồ hôi chảy ròng, bên trong như kích động, giống như bị vạn côn trùng cắn xé! Gần như đánh mất lý trí!

Còn Ninh Úc cười thản nhiên như thế, mang theo xấu xa, khiến trong lòng nàng rất sợ hãi! Cho nên nàng kéo vạt áo Tiết Dương, cầu cứu hắn!

“Vương! Ta khó chịu… Mau cứu ta…”

“Ninh Úc…”

Tiết Dương sắc mặt rất đáng sợ, điều đáng sợ chính là, ánh mắt hắn sợ hãi, nhưng khóe miệng của hắn vẫn cười, “Ngươi bắt đầu hoài nghi ta từ khi nào?!”

Ninh Úc xì khẽ một tiếng, gần như không muốn trả lời cái vấn đề ngu xuẩn này.

“Ngươi đột nhiên muốn hợp tác với bản vương, bản vương liền hoài nghi ngươi, ai bảo ngươi...!Dáng vẻkhiến người ta bất an như vậy?”

Tiết Dương gần như hộc máu!

Lúc này hắn bị nữ tử bên chân làm cho không khó chịu, rốt cục một kiêm chặt đầu nàng xuống, lại phát hiện từ trong cơ thể nàng lại rơi ra mấy đầu ấu trùng sống! Cảnh này, khiến người áo đen ở đây cũng cảm giác rùng mình! Nam tử bề ngoài tinh xảo kia lại giống như yêu quái, xuống tay ác độc như thế!

Mà chỉ một giây, tất cả mọi người đều bị động!

Kế hoạch thất bại, điều duy nhất bọn họ có thể làm, chính là bảo vệ vương đi trước!

Tiếng đánh nhau vang lên, nhưng Tiết Dương lại không quay đầu nhìn, hắn thừa lúc loạn chạy đến đường hầm, từ đường hầm chạy trốn, mà vừa đi, vừa cởi quần áo ném đi, thay đổi quần áo khác, sau đó...!Đến khuôn mặt cũng xé xuống!

Đường hầm rất tối, Tiết Dương lại hình như có thể nhìn thấy trong màn đêm đi lại nhanh chóng! Ninh Tương Y đi theo phía sau hắn, nhìn thấy động tác của hắn, nhưng không thấy rõ hắn đã thay đổi khuôn mặt như thế nào?

Chờ hắn mới ra khỏi đường hầm, tia sáng chiếu vào mặt hắn, khiến trong lòng Ninh Tương Y lạnh xuống.

Tuyết Sắc…

Không ngờ là hắn!

Ninh Tương Y không ngờ...!Hắn vậy mà đổi thành mặt Tuyết Sắc! Mà những người kia đều gọi hắn là vương… Hắn đến cuối cùng thật sự là ca ca cùng cha khác mẹ của nàng, hay là..

cha ruột vốn đã chết của nàng?

Tuyết Sắc có chút hoảng, nhưng hắn cố gắng để cho mình tỉnh táo lại, hắn đem rượu giội lên người, đong đưa cây quạt trên đường đi, một dáng vẻ quý công tử, cuối cùng đi đến hẻm hoa.

Ban ngày hẻm hoa căn bản không có người nào, Tuyết Sắc đi đến nơi này, bởi vì ở nơi này hắn sẽ trông khác một chút, thế nhưng đột nhiên có người chặn đường hắn, hắn sững sờ, giả vờ như say rượu quay người muốn đi, ai ngờ phía sau cũng có người lạnh lùng chặn đường đi.

Ninh Úc

Tuyết Sắc trong lòng phát lạnh, hắn còn muốn giả vờ như không biết gì…

“Vị công tử này…”

“Xuỵt...”

Ngón tay xinh đẹp của Ninh Úc chống ở trên môi mình, híp mắt nhìn hắn, trong khoảnh khắc hắn thật sự mê hoặc chúng sinh.

“Đừng nói chuyện… Đúng, chính là cái bộ dạng này…”

Trong mắt hắn lóe lên sát ý, dung nhan tinh xảo kia nháy mắt trở nên sinh động, là một sự khát máu, cả kích thích vô hình, khiến người ta run sợ!

“Chính là nụ cười này.” Ninh Úc hớp một miếng rượu, “Mãi mãi cũng sẽ không thay đổi.”

Hắn nói như vậy, Tuyết Sắc sắc mặt hoảng hốt, còn người phía sau Ninh Úc đã nhào tới đuổi giết hắn!

Tuyết Sắc chấn kinh lại sợ hãi! Không rõ Ninh Úc sao có thể xác định được làm hắn! mặt nạ da người của hắn, là da người thật, không thể có sai sót mới đúng!

Cho nên hắn vừa hoảng hốt tránh đòn, lòng mang chút may mắn hô to!

“Vị công tử này! Chúng ta không oán không thù! Ngươi tại sao phải giết ta?!”

Hắn còn muốn giảo biện!

Ninh Úc cũng đã quay người, gió lay động áo bào màu đen của hắn, ánh nắng đầu hạ đang nhảy vọt trên những ngón tay của hắn như một bức thêu thùa.

Hắn híp mặt ngang đầu, ánh nắng chiếu sáng hăn mặt tái nhợt, cảm giác đẹp đến mức không giống người phàm.

“Không có thù thì không có thù...”

Hắn tròng mắt uống cạn giọt cuối cùng rượu trong bình, cậu môi mỏng đỏ tươi cười khẽ.

“Dù sao, chỉ vì ta muốn người chết.”

Cho nên, ngươi không thể không chết!

Cho dù giết nhầm người, đi tìm Diêm Vương mà khóc lóc kể lể đi…

Tuyết Sắc biết cách giả ngốc đã không thể dùng! Bộ não hắn nhanh quay ngược nói, đột nhiên nói!

“Vương gia! Đừng giết ta! Ta còn có tác dụng! Ta biết nơi có thuốc bất lão! Ta biết rất nhiều bí mật!”

Đáng tiếc, Ninh Úc cũng không quay đầu lại, hắn dường như đã uống nhiều, mỗi bước chân đi đều là có chút lệch lạc.

Hắn lạnh nhạt nghĩ, nếu là bí mật, đem cất vào trong quan tài đi không phải sao?

Về phần Tiết Dương tại sao phải làm như thế, thật có lỗi, vì hắn thấy không thú vị chút nào, hắn không muốn biết.

Ninh Tương Y đi bên cạnh Ninh Úc, không khỏi mỉm cười, nàng ở kiếp trước sao lại phát hiện, Ninh Úc lại là một người thú vị như vậy?

Lo lắng cứ đơn giản như vậy được giải trừ, thể xác và tinh thần Ninh Tương Y đều nhẹ nhõm, nhìn bóng lưng Ninh Úc, đột nhiên cảm giác hắn có chút cô đơn.

Ngồi chỗ cao không khỏi rét vì lạnh, có lẽ Ninh Úc chính là ví dụ chân thật nhất? Hắn khát vọng tiêu diệt đối thủ, vừa khát vọng đem tất cả mọi thứ nắm giữ ở trong tay, một nam nhân bá đạo vô tình như vậy, hắn lại không hề có bạn.

Ninh Úc đi trên đường phố, vô số người kinh sợ.

Gần như không có mấy người biết hình dáng nhiếp chính vương thế nào, bởi vì lúc nhiếp chính vương xuất hiện, bọn họ căn bản không dám ngẩng đầu nhìn, cho nên lúc này Ninh Úc đi trên đường, không ai biết hắn, nhưng khi hắn đâm đầu đi tới, mọi người đều vô thức tránh đi, bởi vì trên người hắn có loại khi thế không thể xâm phạm, và cả vẻ đẹp tuấn tú của hắn! Đều khiến người ta cảm thấy nguy hiểm!

Không ít nữ tử ngơ ngác nhìn qua, nhưng không ai dám lên trước bắt chuyện, Ninh Tương Y cứ như vậy nhìn hắn chậm rãi đi đến nhiếp chính vương phủ, nhìn những nữ tử kia theo đuổi hắn, ánh mắt từ sợ hãi hâm hộ, lại biến thành hoảng sợ!

Đây chính là nhiếp chính vương! Nhìn rõ một chút, không sợ rơi đầu à?!

Ninh Tương Y cười trộm, Ninh Úc là ba mươi tuổi có khí chất lạnh lùng yêu nghiệt kia, cũng là nam nhân bá khí tôn quý thành thạo mọi thứ, thật đúng không ai có thể chống cự!

Đại quản gia Nhiếp chính vương phủ nhìn thấy Ninh Úc trở về, vội vàng tiến lên đón báo cáo tình huống.

“Vương gia, đám người Tuyết Tộc đã đầu hàng, bọn họ còn khai hang ổ của họ những người Tuyết Tộc khác, chắc hẳn vào ngày mai, sẽ có thể diệt trừ quét sạch toàn bộ bọn họ!”

- ---------------------------.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.