Kiếp Này Chỉ Nguyện Bên Người

Chương 274: Chuẩn Bị Trước Buổi Thượng Triều




Ngày hôm sau, Ninh Tương Y thức dậy với đôi mắt gấu trúc, hôm nay vẫn còn một trận chiến cam go, nhưng trước khi vào cung, cô muốn gặp Hoa Chu Vô Ưu.

Nhìn thấy Hoa Chu Vô Ưu sắp đi khỏi Tề Vương phủ, Ninh Tương Y có chút kháng cự, chờ Ninh Úc sáng sớm lên thượng Triều, mới chạy đến Tề Vương phủ.

So với cuộc đại chiến khác của các công chúa khác, Ninh Tương Y khá khi ra ngoài khá là khiêm tốn, dù thực lực của bản thân lại cao, vậy nên quản gia của phủ Công chúa cứ tự nhiên một mắt nhắm một mắt rời đi cùng nàng.

Nàng chỉ đội mũ che mặt, sau đó đi tới Tề Vương phủ, nhưng vừa ra tới cửa đã bị hai người chặn lại chưa kịp đi tới gần!

“Ngươi đến đây làm gì?!” 

Ninh Tương Y mở ra khăn che mặt, cười với bọn họ, “Ta muốn đi vào, có cần báo cáo không?”

Hai thị vệ vừa thấy Ninh Tương Y, liền vội vàng hành lễ, “Thuộc hạ không biết công chúa giá lâm, thuộc hạ đáng chết!”

Sau đó lại nói, “Vương gia đã dặn dò, bất cứ lúc nào, chỉ cần người đến đây, đều có thể đi vào, không cần xin chỉ thị của bất kì ai! Thuộc hạ sẽ mang người đi gặp Bạch đại nhân!”

“Ừm.”

Ninh Tương Y gật gật đầu, nàng cũng đang cần Bạch Sinh đến dẫn đường.

Bạch Sinh vừa nghe Ninh Tương Y đến, đầu tiên là sững sờ, sau đó vui sướng! Vội vàng ra nghênh tiếp!

Ninh Tương Y không nói nhảm, trực tiếp nói thẳng ý đồ đến, Bạch Sinh không nói nhiều lời, liền mang nàng đi Tề Vương Phủ thần địa lao, cũng là cấm địa của Tề Vương Phủ!

Trên đường đi, Ninh Tương Y vừa nhìn Bạch Sinh vừa kể chuyện mấy năm nay, Tề Vương phủ thật sự đã thay đổi rất nhiều, nhiều nơi còn được thiết kế rất tỉ mỉ, so với công chúa phủ của nàng nhìn cũng rất thoải mái!

Chỉ là năm bước một trạm, mười bước một tốp người, khiến người ta cảm thấy trong phủ không khí bị kiềm chế, những đám cầm quân nghiêm túc thận trọng, tự dưng khiến người ta cảm thấy uy nghiêm!

Mà toàn bộ phủ của Ninh Úc, nàng một đường đi xuống vậy mà không hề nhìn thấy một nữ nhân nào!

Ninh Úc… Hắn với kiếp trước thật là không giống…

Rất nhanh, bọn họ đến địa lao.

Đại lao này chỉ mới lập ra mấy năm nay, đặt ở dưới non bộ, có nhiều tù nhân không tiện nhốt trong chiêu ngục sẽ chuyển đến đây, rất gần với nơi Ninh Úc ở.

Lúc xuống dưới, chỉ cảm thấy luồng âm khí lạnh lẽo đập vào mặt, Ninh Tương Y dự cảm, nơi này không ít người đã chết..

Hoa Chu Vô Ưu là người rất quan trọng nên bị giam ở trong cùng của đại lao, khi Ninh Tương Y đi vào thì nàng ta đang nhắm mắt nghỉ ngơi, hai chân ngồi vắt lên, như thể đây không phải là trong ngục mà là Thánh đàn, Không hổ là nữ thần của Lâu Diệp, Ninh Tương Y trong đầu nảy ra một chủ ý, cười xấu xa.

Hoa Chu Vô Ưu nghe được giọng nói, mở mắt ra, khi nhìn thấy Ninh Tương Y một nháy mắt, ánh mắt lóe lên một sự thù địch!

“Là ngươi!”

Nàng ta có chút mím môi, có chút ảo não vì bị Ninh Tương Y nhìn thấy dưới tình huống như vây.

Nàng ta cho rằng mình cao quý hơn Ninh Tương Y rất nhiều, nàng ta là nữ thần duy nhất của Lâu Diệp, còn Ninh Tương Y chỉ là một công chúa bình thường đáng thương, cho nên khoảnh khắc gặp nhau, nếu Ninh Tương Y trở lại vị trí cũ thất bại, thì cũng chỉ là một cái tên vô danh, giống như một con chó trong tang gia, nhưng nàng ta lại giống như một vị thần luôn xuất thủ thương trợ, cho thấy hai người khác xa một trời một vực.

Đúng vậy, Hoa Chu Vô Ưu mặc dù bình thường rất ghét Ninh Tương Y, thế nhưng nàng ta cũng thừa nhận Ninh Tương Y có chút tài hoa, muốn đem nàng về sử dụng.

Mà lúc này chẳng phải lúc, nàng ta đang ở bên trong địa lao, là cá nằm trên thớt.

“Ngươi tới làm cái gì?” Hoa Chu Vô Ưu hừ một tiếng, nàng ta vẫn tỏ ra cao ngạo, coi chuyện hiện tại là tù nhân, cũng không có gì phải lo lắng, bởi vì biểu ca của nàng ta hiện tại cũng ở Đại Dục, nên nàng ta mới không sợ Ninh Tương Y.

“Nghe nói người rất am hiểu thiên địa lý, vậy thì, ngươi có tính ra được chuyện sẽ rơi vào tay ta không?”

Hoa Chu Vô Ưu mấp máy môi, nàng ta những cái kia đều là chiêu trò, kỳ thật chỉ là hiểu một chút về thiên tượng phong thuỷ mà thôi, căn bản tính không ra cái gì, nhưng bởi vì gia tộc của nàng ta ở Lâu Diệp thân phận quá cao, mà lại nàng ta cũng hiểu được một cách vận hành, cho nên bị bách tính tung hô coi như thần thoại đến mức đã đi quá xa.

Thấy nàng không trả lời, Ninh Tương Y càng vui, nàng cười một tiếng lộ ra hàm răng trắng noãn, “Ngươi yên tâm, ta không phải đến làm tổn thương ngươi, ta tới, chỉ là muốn hỏi một chút, ngày đó, người vì sao lại ra tay với ta?”

Hoa Chu Vô Ưu hừ một tiếng không để ý tới nàng.

Ninh Tương Y sờ sờ cái cằm, cưới hỏi, “Ngươi cảm thấy ta là người uy hiếp danh tiếng của người, nên muốn diệt trừ ta?”

Thế nhưng nghĩ đến hôm đó Giấu Gỉ một mực muốn kéo dài thời gian, cũng không có ý muốn giết nàng ngay từ đầu tiên, cho nên nàng lại nói, “ Vậy là, người muốn làm ta không cách nào trở lại vị trí cũ, làm một người vô danh, sau đó người ra tay cứu giúp, để ta về làm việc cho người sao?

Nàng một chút đã đoán được mục đích, để Hoa Chu Vô Ưu càng thêm ghét nàng.

Nàng hoặc người đứng dậy, “Phải thì như thế nào, không phải thì thế nào?”

Nàng ta liếc mắt nhìn Ninh Tương Y một chút, phát hiện đối phương thật rất xinh đẹp! Điểm này, khiến nàng ta bắt đầu ghen tị, khó trách… Tối hôm qua khuya như vậy, Ninh Úc đi tìm nàng ta, sau đó còn đi tìm mua điểm tâm cho Ninh Tương Y, còn không ngại đứng một bên chỉ cho ông chủ cách nướng bánh, làm nàng ta càng thích Ninh Úc…

Thật sự là, Ninh Tương Y dựa vào cái gì!

Ninh Tương Y khẽ liếc mắt, nhận thấy nàng ta đột nhiên tức giận, cảm xúc không ổn, nàng cười tủm tỉm, có vẻ rất vô hại.

“Đúng vậy, để ta tiếp tục đoán thêm một chuyện nữa …Sở dĩ Hoa Chu nhà các ngươi ở Lâu Diệp địa vị cao như vậy, là bởi vì nhà các ngươi là quan gia ky mã, hơn phân nửa số ngựa nổi tiếng ở Lâu Diệp đều từ nhà các ngươi,đúng không??

Như vậy… Các người tìm ta, là vì biết ta có quan hệ với Nhị Thái tử Ngọc Hành đúng không? Muốn ta nghe lời người, thay các ngươi bắt cầu nối, để Lâu Diệp cùng Ngọc Hành có thể thông thường đường bộ đúng không? Chắc hẳn đây cũng là ý của biểu ca ngươi Long Thành Vô Cực, mà nhà các ngươi một khi mọi chuyện đã thành, cũng có thể đạt được không ít lợi nhuận.

… Chỉ là chuyện này hẳn là chỉ cần ca ca của người đi làm! Ngươi… Là trốn đi à?”

Hoa Chu Vô Ưu đồng tử co rụt lại, đột nhiên có chút sợ!

Nàng ta chưa bao giờ nghĩ rằng Ninh Tương Y, chỉ là một người nữ tử lại có tầm nhìn và khả năng phân tích mạnh mẽ như vậy, nàng ta chỉ nghe lén kế hoạch của ca ca và biểu ca, sau đó lẻn ra ngoài hành động từng bước, cố gắng lập công, chia sẻ lo lắng với biểu ca.

cập nhật chương mới tại hang truyện

Nhưng Ninh Tương Y là người ngoài, lại có thể đoán được kế hoạch bí mật của bọn họ rõ ràng như vậy mà không cần nghe lén! Thật sự là khiến người ta sợ hãi!

Hoa Chu Vô Ưu dù lợi hại đến đâu, nàng ta cũng chỉ là nữ thân có tầm nhìn hạn hẹp, mưu mô vận hành gia trang kỵ mã thì không sao, nhưng so với cái nhìn thế giới làm sao có thể sánh được với một tiểu hồ ly thành tinh như Ninh Tương Y?

Muốn đoán được những này cũng không khó, khó khăn là tư duy rộng mở.

Thấy Hoa Chu Vô Ưu kinh sợ, Ninh Tương Y hạ giọng xuống hỏi.

“Thế nhưng theo ta được biết, Hoa Chu nhà các ngươi tất cả ngựa cũng không có bao nhiêu con phải không? Năm trước còn bởi vì dịch bệnh mà chết không ít, bây giờ, chỉ sợ còn không bằng nhà Bạch Cập, có danh tiếng lớn như vậy, mà vẫn thua được sao?”

- ---------------------------.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.