(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq"); Đầu đau, môi đau, xương cốt cũng bị anh siết chặt đến mức sắp gãy. Khương Đường đẩy mấy lần không được, phiền não bối rối, hạ quyết tâm, cắn đầu lưỡi vừa luồn vào miệng mình lần nữa.
Cắn không nhẹ, trong nháy mắt đã nếm được vị máu.
Lửa giận ngập trời như nước lũ tràn trề cuốn đến, máu va chạm vào huyệt Thái Dương giật lên thình thích. Trong phẫn nộ, còn có một chút ấm ức mà chính anh cũng không muốn đối diện.
Cô cắn anh, vì người đàn ông kia mà từ chối anh sao?
Tiêu Tắc giận quá hóa cười, ngừng hôn đúng như cô mong muốn. Đầu lưỡi chuyển động một vòng, liếm khóe miệng đang chảy máu, không thèm để ý đến đau đớn chút nào.
Thấy khóe miệng anh có vệt máu đỏ tươi, Khương Đường hối hận, đang định mở miệng, lại nghe thấy người đàn ông cười nói lạnh như băng: “Chị, nếu em thật sự muốn từ chối, vậy phải cắn mạnh hơn chút nữa.”
Nói xong, tự đưa môi lưỡi của mình ra, mắt đào hoa nghiêng nghiêng nhìn cô chằm chằm.
Vẻ mặt kia rõ ràng đang nói, cắn đi, tại sao không cắn.
Đôi tay Khương Đường chống lên ngực anh, cố gắng ngửa người ra đằng sau: “Tiêu Tắc, chúng ta...”
Xoẹt một tiếng, anh giật mạnh áo sơ mi của cô ra, nút áo bắn ra ngoài, rơi vung vãi khắp nơi trên sàn nhà. Hàm răng anh cắn lên đầu vú nhạy cảm, trong tiếng rên kinh ngạc của cô, anh lại xé rách tất chân mỏng đang che chắn huyệt nhỏ.
Phát hiện anh định làm cái gì, Khương Đường luống cuống, chỉ cảm thấy mình như cá nằm trên thớt: “Từ từ, a!”
Không do dự chút nào, không hề ngừng lại, quy đầu đặt trên miệng huyệt trong nháy mắt đã cậy mạnh chen vào bên trong, không nể tình chút nào cắm xuyên vào bên trong.
Khi Khương Đường bị hôn đã hơi ướt rồi, nhưng còn lâu mới đủ để chấp nhận được động tác trực tiếp cắm vào thô bạo như vậy. Đau đớn chết lặng cũng mãnh liệt như khoái cảm, thân thể cô gắng duỗi thẳng, lông mày tinh tế nhíu chặt, hô hấp đều đang run lên.
Mỗi động tác đều đang tra tấn cô, cô không thể không thở chậm lại.
Nhưng mà Tiêu Tắc lại không cho cô có cơ hội thở dốc, đột nhiên tàn nhẫn bóp chặt eo cô, mỗi lần đều cắm vào thật sâu.
Cô vốn dĩ đã chặt, bây giờ lại còn hơi khô, vách tường không đủ trơn trượt, siết chặt đến mức quy đầu cũng thay đổi hình dạng. Tiêu Tắc cũng đau, trên trán nhanh chóng đổ mồ hôi. Anh vừa làm, vừa đưa cổ mình ra, giọng nói căng thẳng “nhắc nhở” cô: “Không muốn thì cắn anh thật mạnh vào.”
Thình thịch, thình thịch, đồng mạch đập mạnh ngay trước mắt, tận sâu trong lỗ tai Khương Đường có tiếng lay động sàn sạt, dường như nghe thấy âm thanh dòng máu đang chuyển động trong đó.
Trong mắt cô gái chứa đầy hơi nước, nhìn anh rất lâu, rồi sau đó hé miệng, đôi môi mềm mại càng ngày càng đến gần, càng ngày càng gần... Trái tim Tiêu Tắc cũng càng ngày càng căng thẳng, hô hấp cũng ngừng lại, đôi mắt đào hoa màu đỏ tươi, tràn đầy sự tàn nhẫn sắp bùng nổ.
Hàm răng cắn lên da thịt vị bạc hà, cắn mạnh hơn một chút, động mạch chấn động dưới hàm răng.
Cuối cùng Khương Đường cũng không thể cắn được, trút giận ngậm phần da thịt kia vào miệng, liều mạng mút, nhanh chóng tạo ra vệt đỏ chói mắt.
Cảm giác không thể miêu tả đập mạnh lên trái tim, Tiêu Tắc mím môi, đôi tay bế đùi cô gái lên tách ra ở hai sườn thân thể mình, đẩy cô lên trên tường bắt đầu cắm vào rút ra không màng đến chuyện gì khác. Quy đầu góc cạnh rõ ràng mang theo sức lực rất lớn đụng vào miệng tử cung, gân xanh bùng nổ nghiền ép dữ dội lên thịt non.
Khương Đường bị anh đâm cho đến mức lắc lư từ trên xuống dưới, chóng mặt nhức đầu, chỉ đành ôm chặt cổ người đàn ông. Miệng huyệt vẫn đau đớn tê mỏi như trước, cảm giác kia giống như thân thể bị dương vật của anh lần lượt bổ ra, cũng đã có chút nước chảy ra.
Dòng điện từ dưới chân từ từ khuếch tán lan rộng ra, không nói rõ được hay đau đớn hay sung sướng, toàn thân Khương Đường đều chìm đắm trong run rẩy, cuối cùng cũng rên rỉ thành tiếng.
“A... Ưm a...”
Ngón tay Tiêu Tắc đang bóp mông cô lại càng siết lại chặt hơn nữa, quy đầu cực kỳ to lớn hoàn toàn rời khỏi miệng huyệt, rồi lại phá mở tầng tầng lớp lớp thịt non, lập tức cắm vào tận chỗ sâu nhất, gần như đã phá mở miệng tử cung.
Khương Đường ngửa đầu, nhíu mày thét chói tai.
Anh hôn cô, đầu lưỡi đẩy âm thanh của cô vào tận cổ họng, khuấy đảo một lúc, sau đó hàm răng cọ xát vành tai ửng hồng hỏi: “Ngủ với anh ta sao? Anh ta có làm em sướng không?”
Hai ngày, cô biến mất suốt hai ngày, điện thoại không liên lạc được, cũng không trở về nhà.
Sau đó, cô ngồi trên xe người đàn ông kia xuất hiện dưới tầng.
Hay cho việc vừa bước ra đã lưu luyến không rời, hay cho việc vừa bước ra đã ôm chặt lấy nhau.
Khương Đường nức nở không nói thành lời, chỉ đổi lấy dưới thân va chạm càng mãnh liệt hơn nữa.
“Nói đi, anh ta làm em như thế nào, hả?”
Khóe mắt tràn ra nước mắt, Khương Đường sợ nếu mình vẫn không nói thật sự sẽ bị người đàn ông làm hỏng mất, vì vậy thở hổn hển thành tiếng: “Không mà... Không có...”
Nhận được đáp án, nhưng cũng không thể nói là vui sướng, cảm giác áp lực vẫn đè nặng trái tim như trước. Tiêu Tắc tiếp tục hỏi: “Anh và anh ta, ai làm em sướng hơn?”
Khương Đường cắn chặt môi, từ chối trả lời.
“Không muốn nói sao?”
Quy đầu chợt trở nên hung dữ, đấu đá lung tung trên lối vào chật hẹp, không có kết cấu gì, cực kỳ mãnh liệt, thân thể cô gái điên cuồng lắc lư giống như lá rụng tung bay.
Khương Đường ôm người đàn ông càng chặt hơn càng thân thiết hơn, miệng huyệt chặt chẽ đè lên côn th*t, tinh hoàn bịt chặt cửa huyệt, lông dưới cứng rắn quệt qua môi âm hộ nhỏ ướt dầm dề. Huyệt nhỏ bị dâm dịch nhét đầy đến mức căng trướng, cô muốn phun ra, nhưng vừa ra khỏi cửa huyệt đã bị người đàn ông bịt chặt.
Huyệt nhỏ không chịu khống chế co rút lại, toàn thân đều ngứa ngáy, cảm giác này sắp ép cô đến mức phát điên.
Cuối cùng người đàn ông cũng ngẩng đầu lên nhìn cô, trong đôi mắt đỏ tươi có mạch nước ngầm màu đen đang quay cuồng, hầu kết chấn động, giọng nói cực kỳ đè nén: “Cục cưng, gọi anh một tiếng sẽ để cho em ra.”
Tất cả tất cả đều không bình thường, anh lại gọi cô là cục cưng, còn cô lại vì xưng hô này mà suýt nữa cao trào.
Thần kinh Khương Đường đột nhiên căng thẳng, càng cắn môi chặt hơn nữa.
Cô không chịu nói, Tiêu Tắc lại càng cắm vào tàn nhẫn hơn nữa, quy đầu từng nhát từng nhát va chạm vào miệng tử cung không thành hình.
Cảm giác kích thích thật lớn khiến Khương Đường đánh mất lý trí, khóc lóc kêu lên: “Đừng mà a a a...”
Người đàn ông nhanh chóng thẳng lưng, càng nhanh càng hung dữ hơn trước, mồ hôi tích tụ trên gương mặt cô, làm tầm mắt cô trở nên mơ hồ.
“Gọi anh.”
“A, a... Tiêu Tắc, Tiêu Tắc... A...”
Anh dùng hết sức lực cắm thẳng vào, chọc đến mức toàn thân cô bị đẩy về phía trước, huyệt vừa tê dại vừa đau đớn.
“Không gọi như vậy.”
Đầu óc cô bị anh đâm chọc đến mức mềm nhũn, Khương Đường hoàn toàn đánh mất lý trí, cao trào và mất khống chế cùng đánh úp lại một lúc, trong lúc vô ý thức bật thành tiếng: “Anh...”
Nụ hôn nóng bỏng như lửa rơi xuống miệng, cắn nuốt chút lý trí cuối cùng còn sót lại của cô.
Dưới thân vẫn không ngừng chảy nước, tí tách chảy xuống làm ướt sàn nhà, đọng lại thành một vũng nước nhỏ.
Người đàn ông được đằng chân lân đằng đầu, vừa hôn vừa hỏi: “Ông xã làm em có sướng không?”
Cô không nhận ra xưng hô lại thay đổi, đôi môi hé rộng, đầu lưỡi quấn lấy anh trả lời: “A... Sướng...”
Anh lật cô lại, bàn tay to sờ xuống chỗ âm hộ đang chảy nước, đỡ quy đầu, phụt một tiếng, cắm vào trong lần nữa.
“A...”
Khương Đường vẫn đang ở trong cao trào, không có cách nào chấp nhận được kích thích mãnh liệt như vậy, hai đùi mềm nhũn đến mức không đứng nổi.
Người đàn ông nắm chân cô bế xốc lên, vừa đi vừa cắm vào, đi đến trước cửa sổ to lớn sát đất. Rồi sau đó thả một chân cô xuống, đè cả người cô lên kính, ấn vòng eo thon thon có thể ôm vừa một vòng tay của cô gái xuống, bắt đầu đợt chọc vào rút ra lần thứ hai.
“Để bọn họ nhìn xem em bị anh làm đến mức tiểu ra như thế nào.”
Chỗ này là tầng cao nhất, tầm nhìn cũng trống trải, lý trí Khương Đường cũng biết khả năng bị người ta nhìn thấy rất thấp, nhưng điều đó cũng không ảnh hưởng đến việc cô căng thẳng đến mức thân thể run rẩy.
“Thả lỏng.” Tiêu Tắc đánh lên mông cô một cái, mông thịt trắng nõn run rẩy hai cái, huyệt nhỏ lại càng kẹp chặt hơn nữa, dâm dịch từ chỗ hai người kết hợp tuôn ra ào ạt.
Tiêu Tắc cười, ngón tay thô ráp khép lại vươn lên, vuốt ve cần cổ non mịn, môi dán lên lỗ tai cô, khàn giọng nói: “Nhìn xem mình lẳng lơ đến mức nào đi, nhiều nước như vậy, chảy đến mức quần anh cũng ướt rồi, Chu Ngang đã từng nhìn thấy dáng vẻ em như thế này chưa?”
Gương mặt Chu Ngang đột nhiên xuất hiện trong đầu, cảm giác xấu hổ khổng lồ hoàn toàn bao phủ lấy Khương Đường, đầu óc trống rỗng, há miệng không ngừng thở dốc, dâm dịch càng tràn ra nhiều hơn nữa.
Tiêu Tắc cúi đầu, mỗi tay một bên, nắm chặt đôi vú đang lắc lư xoa nắn mạnh mẽ, thân dưới phối hợp va chạm.
Có điều chỉ mười mấy lần, cảm giác bao vây chặt chẽ từ khắp nơi kéo đến. Biết cô nhanh chóng cao trào thêm lần nữa như vậy, sinh lý và tâm lý đều vui sướng khiến dương vật không ngừng trướng to ra, chống lại vách thịt đang đè ép tầng tầng lớp lớp. Cuối cùng, giữa tiếng rên rỉ kèm theo tiếng khóc nức nở của cô gái, chất lỏng nóng bỏng từ mã nhãn nhanh chóng bắn ra, rót đầy huyệt nhỏ.
(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq");