Khuế Ước Đàn Ukelele (Hào Môn Kinh Mộng Ii

Chương 166




Bước chân đang lên lầu bỗng dừng lại.

Đứng ở thang lầu, Trang Noãn Thần cầm tay vịn, bấu chặt.

Lời nói của Giang Mạc Viễn cứ lẩn quẩn trong không khí, va đập vào khoảng cách giữa hai người.

Cô nghe rất rõ, cũng nghe trái tim lờ mờ đau nhói theo.

Sau lúc lâu, ngón tay bấu chặt thanh vịn dần dần thả lỏng.

Nhưng vẫn không ngoảnh lại.

“Tâm tư của anh, tôi không dám đoán nữa, bởi vì tôi sợ…” Nói đến một nửa lại thôi, hơi thở của cô theo đó mà đau thêm một chút.

Giang Mạc Viễn đứng dưới lầu, nhìn theo bóng lưng cô, nheo mắt hỏi: “Em sợ gì chứ?”

Bầu không khí lơ lửng sự kỳ dị…

Vấn vít lẫn nhau, đau đớn lờ mờ đan xen.

“Không có gì.” Trang Noãn Thần nhẹ nhàng để lại một câu, rồi chậm rãi lên lầu.

Cô trước sau không dám quay đầu nhìn anh, bởi vì cô sợ để lộ vẻ mặt bi thương của mình.

Thật sự cô chẳng qua chỉ là con hổ giấy.

Cô sợ rất nhiều thứ.

Sợ lại bị tổn thương.

Càng sợ lại từ hy vọng biến thành thất vọng.

Nhưng mà điều làm cô sợ hãi nhất chính là…

Bản thân bị hút vào.

Cô thực sự sợ bản thân sẽ… hoàn toàn triệt để yêu anh.

***

Thứ hai đầu tuần, lại đến thời gian chiến đấu.

Qua tháng giêng, khắp phố lớn ngõ nhỏ của Bắc Kinh lại bắt đầu trang hoàng nghênh đón mùa xuân.

Đương nhiên, từ cuối tháng ba đến đầu tháng tư mới là thời gian đẹp nhất.

Tháng ba, mùa xuân.

Lòng vùi sâu ngủ đông của mọi người lại bắt đầu có dấu hiệu rục rịch, trở về guồng công việc.

Bận rộn, càn quét từ công ty lớn đến công ty nhỏ, nhịp điệu bước chân của người đi đường cũng nhanh hơn rất nhiều.

Dưới sự quản lý của Trang Noãn Thần, bộ phận một tiến hành điều chỉnh nhân viên, lại căn cứ nhu cầu hạng mục thông báo tuyển dụng thêm nhân sự, mỗi năm đều có một lượng sinh viên vừa tốt nghiệp đổ vào thị trường nhân tài, ước mơ mới, nhiệt huyết mới tràn ngập khắp các ngành nghề.

Đầu năm, thường thường chính là giai đoạn hoàn kim để thông báo tuyển dụng.

Trong hộp mail nhân sự của Truyền thông Đức Mã ngày nào cũng nhận được một đống sơ yếu lý lịch của nhân viên dự tuyển.

Hạ Lữ gõ cửa phòng làm việc, đặt hai phần sơ yếu lý lịch lên bàn của cô, thở dài ngồi xuống.

“Sao vậy?” Trang Noãn Thần cầm hồ sơ lên xem qua, “Chỉ có hai cái này à?”

“Mỗi ngày người gửi hồ sơ dự tuyển đến rất nhiều, nhưng người thích hợp lại rất hiếm, cuối cùng chỉ còn lại hai người này.”

Trang Noãn Thần đại khái xem lướt qua, “Bằng cấp trình độ không tệ, sinh viên đại học danh giá, chuyên ngành tin tức.”

Hạ Lữ bất đắc dĩ cười cười, “ Cũng không biết mấy người ở phòng nhân sự làm cái gì nữa, ngày nào cũng tuyển bình hoa di dộng cho mình. Hai người này chỉ có thể nói là nhìn được một chút, nhân sự phỏng vấn xong mình cũng xem, dùng thử trước đi, mình đã bảo hai cô ấy viết bản thảo PR rồi.”

“Bản thảo đâu?”

Hạ Lữ nhìn đồng hồ, hai tay khoanh trước ngực, “Còn đang ở trong phòng cắn bút á, trời ơi, hơn bốn tiếng đồng hồ rồi… Chuyên ngành tin tức đó.”

“Từ từ đi mà, có ai vừa tốt nghiệp đã thích ứng ngay được, nhịp điệu của ngành quảng cáo vốn nhanh hơn các ngành khác rất nhiều, phải cho người mới cơ hội rèn luyện thích ứng mới được.” Nói xong, Trang Noãn Thần gập bản ghi chép lại, “Đã đến giờ, thông báo mọi người vào họp.”

***

Phòng họp, bầu không khí tương đối khác thường.

Mọi người tỉ mỉ báo cáo tiến trình hạng mục mình chịu trách nhiệm.

Hạ Lữ và Cao Doanh chính thức được thăng chức hồi đầu năm, hai người xem như là lão làng trong công ty, Trang Noãn Thần giao hai hạng mục quan trọng nhất cho hai người, một trong hai là Tiêu Duy do Hạ Lữ phụ trách, còn lại là Mỹ Á, trước mắt do Cao Doanh phụ trách.

Trừ hạng mục đó ra còn có vài hạng mục hoạt động nhỏ lẻ, với ba khách hàng lớn còn lại thì giám đốc phụ trách.

Mỹ Á cũng là hạng mục Trang Noãn Thần đích thân đàm phán, tiếp xúc với hạng mục này thời gian không ngắn, gần như là cùng thời gian với Tiêu Duy, nhưng tổng giám đốc của Mỹ Á không có dễ chịu sòng phẳng như Giang Mạc Viễn, cho nên hạng mục cứ phải bàn đi bàn lại, gần như là sau khi làm sáu đề án mới bắt đầu khởi động.

Mỹ Á chủ yếu sản xuất trang phục nữ, công ty mẹ đặt tại Pháp, nhãn hiệu của nó bao gồm thông dụng cho thanh thiếu niên đến các thương hiệu cao cấp, đồng thời thiết kế trang sức nữ, đồng hồ, mỹ phẩm cũng bắt đầu lục tục tiến quân vào thị trường Trung Quốc.

Trang Noãn Thần chủ yếu phụ trách liên hệ với tổng giám đốc ở Trung Quốc, thái độ bên đó luôn cẩn trọng bởi vì chịu kiểm soát của trụ sở chính, thế nên cho tới bây giờ, hợp giác giữa Đức Mã và Mỹ Á chỉ giới hạn trong thương hiệu trang phục có tên là L, năm nay chuẩn bị thúc đẩy thêm nhãn hiệu nước hoa.

Thế nhưng, chỉ cần hai bên đạt được hợp tác sẽ là một hạng mục với số tiền không nhỏ, trước kia chị Mai lèo lái rất khá, sau khi Trang Noãn Thần tiếp nhận lại ôm tinh thần cắn chặt không buông, công lao của bộ phận một đã vượt mặt bộ phận của Angel rất nhiều.

Đợi Hạ Lữ báo cáo xong hạng mục của Tiêu Duy, Cao Doanh cũng thông báo tình hình của Mỹ Á.

“Người phụ trách bên Mỹ Á hy vọng có thể thông qua quảng cáo lần này để ra mắt trang phục mới “L” cùng nước hoa bản giới hạn.”

Sau khi Trang Noãn Thần nghe vậy thì cân nhắc một chút, “Cậu chưa thương lượng với bên kia sao? Hoạt động tuyến dưới (cái này là thuật ngữ tiếp thị quảng cáo, giải thích ra thì dài dòng lắm nên mình bỏ qua nhá) như vậy sẽ dễ khiến người tiêu dùng sinh ra lẫn lộn thương hiệu.”

“Đã đám phán, nhưng đối phương kiên trì làm vậy.” Cao Doanh bất đắc dĩ nói, “Hơn nữa, đối phương còn đưa ra một điều kiện.”

“Điều kiện gì.”

“Muốn mời một ngôi sao nữ nổi tiếng nhất Trung Quốc tham dự.”

“Vậy thì không có gì đáng trách.” Trang Noãn Thần chẳng lấy làm lạ, nhìn về phía Hạ Lữ, “Cung cấp tài nguyên ngôi sao trong tay cậu cho Cao Doanh.”

Hạ Lữu gật đầu.

“Noãn Thần, Mỹ Á có người chỉ định rồi.” Cao Doanh thở dài.

Trang Noãn Thần giật mình, “Ai?”

“Lăng Phi.” Cao Doanh nói.

Tất cả mọi người đều kinh ngạc.

Không đợi Trang Noãn Thần lên tiếng, góc phòng họp vang lên giọng nói vui vẻ: “Trời ạ, là muốn mời cô ấy sao? Cô ấy chính là ngôi sao phim truyền hình và điện ảnh HOT nhất hiện nay, tuyệt quá!”

Tất cả mọi người đều bị giọng nói này làm cho giật mình, kể cả Trang Noãn Thần, theo tiếng nhìn lại, là một gương mặt trẻ trung lạ hoắc.

“À, cô ấy là nhân viên mới, còn đang thử việc.” Hạ Lữ hơi ngượng ngùng giới thiệu.

Trang Noãn Thần nhíu mày, lúc này mới nhớ tới hai hồ sơ kia, cô này là một trong hai người nọ, giọng nói lạnh nhạt, “Từ Hiểu Kỳ?”

“Dạ đúng.” Sinh viên vừa tối nghiệp rất hăng hái, vừa nghe gọi tên liền nhanh nhảu đứng lên, tràn đầy nhiệt tình.

“Ngồi xuống trước đi.” Trang Noãn Thần nói, nhìn thẳng cô, “Điều kiện tiên quyết khi làm quảng cáo, trước tiên nên quản cho tốt cái miệng cùng tình khí dễ hưng phấn của chính mình. Còn có, bất cứ chỗ nào khi nào cũng phải đeo thẻ của cô, một khi không đeo, cô không được vào công ty, không vào được căn tin của tòa nhà này, thậm chí ngay cả WC cô cũng không đi được.”

Từ Hiểu Kỳ kinh ngạc, sau khi nhìn thấy cả phòng họp chỉ có mỗi mình cô không đeo thẻ, mặt liền đỏ lên, gật đầu, vội vàng ngồi xuống.

“Việc huấn luyện người mới do ai phụ trách?” Trang Noãn Thần hỏi Hạ Lữ.

“Phòng nhân sự thống nhất an bài.”

Trang Noãn Thần đảo mắt qua hai người mới, thở dài, “Gọi người bên phòng nhân sự huấn luyện thêm vài ngày nữa.”

“Vâng.” Hạ Lữ gật đầu.

“Trở lại chuyện của Lăng Phi.” Trang Noãn Thần đảo mắt đến chỗ Cao Doanh, “Mình biết nguyên nhân Mỹ Á muốn mời Lăng Phi, cô ấy không nằm trong tài nguyên ngôi sao mà công ty chúng ta tiếp xúc.”

Vẻ mặt Cao Doanh đau khổ, “Mình biết, nhưng người phụ trách đối phương nói, tổng giám đốc khu Trung Quốc chính là thích khí chất ngôi sao của Lăng Phi, nếu không mời được cô ấy tới, vậy thì Mỹ Á sẽ cân nhắc đến Oswald PR.”

Trang Noãn Thần thở dài, quả quyết nói, “Liên hệ với người đại diện của Mỹ Á chưa?”

“Rất khó.” Cao Doanh lắc đầu, “Lăng Phi là ngôi sao khó chạm tới, người quản lý của cô ấy cũng vênh váo, vừa nghe công ty quảng cáo đến mời cũng chẳng thèm để ý, còn có, mình đã tra ra được ngày 25 đúng lúc có tiệc sự kiện do tạp chí BAO tổ chức, Lăng Phi cũng là khách mời.”

“Ngày 24? Đúng lúc xung đột với hoạt động của chúng ta.” Hạ Lữ giật mình lên tiếng, “Vậy thì Lăng Phi càng không có khả năng tham gia hoạt động bên chỗ chúng ta, mấy nghệ sĩ như cô ta có thể sẽ không để mắt đến công ty PR như chúng ta, nhưng lời mời của tạp chí thì sẽ không từ chối.”

BAO là tạp chí thời trang hàng đầu, tài nguyên ngôi sao có được vượt xa khỏi sự tưởng tượng, hàng năm tổ chức tiệc ngôi sao đều được giới giải trí săm soi, không có ngôi sao nào không nể mặt không đến dự, bởi vì tạp chí này đại diện cho thời trang.

Trang Noãn Thần suy tư.

“Noãn Thần, mình thật sự hết cách, vốn giao tiếp với nghệ sĩ không phải sở trường của mình, nghe người trong giới nói Lăng Phi rất khó gần.” Cao Doanh bắt đầu phát tín hiệu cầu cứu.

“Tặng hạng mục này cho Oswald PR là chuyện tuyệt đối không thể, Cao Doanh, sau khi tan họp cậu nộp danh sách toàn bộ email nhân viên mấy ngày nay cậu liên hệ cho mình.” Thái độ Trang Noãn Thần kiên quyết, “Hoạt động ngày 25 của Mỹ Á cậu tiếp tục khai thông, bên chúng ta sẽ làm phương án dự phòng, Hạ Lữ…” Cô quay đầu, “Cậu vẫn cung cấp thêm tài liệu cho Cao Doanh, để bên Mỹ Á có thêm nhiều lựa chọn.”

“Ừ, lát nữa mình sẽ đưa.” Hạ Lữ gật đầu.

“Bên thực thi hoạt động không thành vấn đề chứ?”

Cao Doanh gật đầu, “Mỹ Á không có ý kiến với sân bãi, nhưng mà chỗ ánh sáng thì…”

Còn chưa nói xong, phòng họp có người gõ cửa, đi vào là Angel.

Phòng họp im ắng.

Angel đi lên trước, đặt một phần hợp đồng cho thuê xuống trước mặt Trang Noãn Thần, ngoài cười nhưng trong không cười, “Trang Noãn Thần, tôi phát hiện cô ra tay còn độc ác hơn cả Mục Mai, rõ ràng biết sân bãi kia là bên tôi nhìn trúng trước, cô lại cướp đi, cô nói xem hoạt động của chúng tôi phải làm sao?”

“Sân bãi của bên chị?” Trang Noãn Thần làm ra vẻ ngạc nhiên, quay đầu nhìn Cao Doanh, “Là vậy à?”

Cao Doanh vuốt cằm, “Mình không biết, cũng không ai thông báo.”

Trang Noãn Thần sau khi nghe vậy liền nhẹ nhàng gật đầu, quay qua nhìn Angel, cười nhạt, “Ngại quá, lần sau lúc bên chị định thuê sân bãi nhất định phải đánh tiếng trước, trí nhớ của em kém lắm.”

“Xem như cô lợi hại.” Angel gõ bản hợp đồng, “Để tôi xem hợp đồng này của cô có thể sử dụng được bao lâu.”

Trang Noãn Thần cười mà không nói.

Angel tức giận, xoay người định đi.

“Đợi đã…” Trang Noãn Thần gọi cô lại.

Cô quay đầu.

“Đừng nói là bộ phận em với chị đánh nhau, thực tế thì em chẳng có dư thời gian như vậy, cầm hợp đồng này đi đi.” Trang Noãn Thần nói, ném một phần văn kiện trong tay lên bàn họp.

Angel vẻ mặt hoài nghi.

“Trước đó có xem mấy nơi em thấy cũng tạm được, đừng nói em không chừa lại chỗ cho bên chị.” Trang Noãn Thần hừ nhẹ.

Angel cầm lấy văn kiện mở ra, ngây ngẩn cả người, không ngờ cô lại làm như vậy, khác với Mục Mai, tuy rằng ra tay độc ác nhưng vẫn chừa lại đường sống cho đối phương.

“Tôi sẽ không cám ơn cô đâu.” Thật lâu sau Angel mới nói.

“Em cũng không định nhận lời cám ơn của chị.” Cả giọng nói và ánh mắt của Trang Noãn Thần đều lãnh đạm, chìa tay ra với cô, “Mang tài liệu nơi cung ứng ánh sáng đến đổi.”

“Cô…”

Trang Noãn Thần nhìn cô, ý cười càng sâu.

“Được, lát nữa tôi sẽ sai người đưa cho cô.” Angel cực kỳ tức giận, hóa ra cô bị tay này chơi một vố.

“Cao Doanh, Angel giúp cậu giải quyết vấn đề ánh sáng rồi đó, còn không cám ơn?” Trang Noãn Thần gập bản ghi chép lại, tựa lưng vào ghế.

Cao Doanh cười tủm tỉm nhìn Angel, ngọt ngào nói, “Cám ơn chị.”

Angel tức giận cầm lấy văn kiện mà Trang Noãn Thần đưa xoay người bỏ đi, vung tay, cửa phòng họp đóng rầm một cái.

Trang Noãn Thần ngồi trên ghế dần dần thu lại nụ cười, nhìn về phía mọi người, “Tiếp tục họp.”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.