Khúc Tâm Trường Cửu

Chương 5: Tình Bạn




Các bạn trong lớp dường như chỉ đợi thời khắc này, cả bọn xúm lại chỗ cô hỏi tới tấp

" Cậu trước đây ở đâu vậy? "

" Sao đột nhiên lại chuyển trường "

" Cậu đẹp như vậy đã có bạn trai chưa? "

....

Cô cũng chỉ chọn lọc đúng câu hỏi của một nữ sinh trước mặt mà nhàn nhạt trả lời, dáng vẻ vẫn không chút thay đổi

" Thành phố Nghi Dương "

" Trước đây cậu ở Nghi Dương? "

Đáp lại cô bạn kia là một cái gật đầu nhẹ lười biếng rồi cô lại tiếp tục hướng mắt ra ngoài cửa sổ. Mọi người cũng ngần ngại nhìn nhau rồi ai nấp đều về chỗ.

Đột nhiên cô vô tình bắt gặp bóng dáng quen thuộc lướt qua

* Tử Nguyên? *

Nghĩ vậy Bạch Băng lập tức đứng dậy ra khỏi lớp, đi xung quanh tìm kiếm hình bóng vừa nhìn thấy. Bất chợt phía sau vang lên tiếng gọi

" Bạch Băng? "

Cô theo phản xạ quay người thì không ngoài dự đoán, đúng là Tử Nguyên. Môi mỏng khẽ cong nhưng không rõ ràng, khó để người ta nhận ra

" Huynh... Anh cũng học trường này? "

Tử Nguyên bật cười nhẹ đi đến chỗ cô, theo thói quen mà đưa tay xoa đầu nhưng lại bị Bạch Băng gạt đi.

" Không, anh đi làm rồi. Đến trường này vì một số việc "

" Việc gì? "

" Nâng cấp hệ thống máy chủ "

Cô nhướng mày, ánh mắt có chút hoài nghi nhìn Tử Nguyên nhưng cũng không biểu đạt gì mấy, nhanh chóng tạm biệt.

" Em trở về lớp đây "

" Khoan đã, tan học anh đợi em ngoài cổng trường "

Bạch Băng gật đầu nhẹ đáp lại còn Tử Nguyên tiếp tục đi tìm phòng hiệu trưởng để hoàn thành công việc của anh.

______________

Còn lúc này, bên một lớp khác là 11/9. Nữ khoa khôi toàn năng mà mọi người nhắc tới hiện tại cũng đang vô cùng chán nản

* Một Quỷ Vương như ta lại phải cùng một đám người phàm ngồi nghe những thứ này? Haizzz *

Ngoài việc chấp nhận số phận thì cô cũng không còn việc gì khác nữa. Vừa đưa mắt nhìn ra ngoài cửa thì lại thấy người của Long Giới. Đột nhiên nghĩ ra gì đó thì liền đổi theo ra ngoài cửa

" Tử Nguyên điện hạ? "

Tử Nguyên nghe tiếng có chút quen thuộc thì liền quay người, vừa nhìn thấy cô anh liền chau mày, định hành lễ nhưng lại nhận ra tình cảnh xung quanh

" Quỷ Vương? Không biết cô có chuyện gì? "

Cô nhẹ từng bước chậm rãi tiến lại gần Tử Nguyên, ánh mắt tràn đầy ý cười thâm sâu

" Mạo muội ta muốn hỏi một chút, điện hạ có biết muội muội của ngài ở đâu? "

" Há? "

Tử Nguyên ngạc nhiên khi nghe thấy câu hỏi của cô, đầu óc có chút căng thẳng

" Quỷ Vương tìm muội ấy không có việc gì hệ trọng? "

" Cũng không có gì, sao, điện hạ sợ ta sẽ làm gì cô ấy? "

Cô mỉm cười nhẹ nhưng ánh mắt chứa đầy thâm ý. Điều này khiến cho Tử Nguyên có chút không yên tâm

" Quỷ Vương thứ lỗi, hiện tại ta cũng không biết muội ấy đang ở đâu. Ta xin cáo từ trước "

Nơi này không thể ở lâu, anh liền nhanh chóng cáo từ rồi đi trước. Kẻo không may lỡ miệng nói ra thì ai biết được cô có làm gì ảnh hưởng tới muội muội của anh không!

Còn cô đứng nhìn Tử Nguyên bỏ đi mà chau mày

" Ta đáng sợ thế à? Một mỹ nhân như hoa như ngọc thế này còn không biết... "

Không biết gì? Đến cô cũng chưa nghĩ tới. Thôi vậy, mặc kệ không nghĩ nữa. Mấy tháng trời nó nhốt mình trong phòng để tìm hiểu về Kỷ Nguyên Giới, nhân cơ hội này đi lại tìm hiểu thực tế luôn.

Sau một hồi lanh quanh dạo chơi thì cô thu hoạch được không ít. Đi qua lớp 11/9 lại bắt gặp được người quen. Bất giác cười nhẹ, khí sắc cũng vì thế mà tăng lên vạn phần. Cô đứng bên ngoài dùng tay gõ nhẹ vào cửa sổ kêu lên vài tiếng " Cạch, cạch, cạch "

Lúc này Bạch Băng đang ngồi ngẩn ngơ bên trong lớp, nghe thấy tiếng động liền quay ra. Có chút không tin tưởng đôi mắt của bản thân nữa, mày cũng vì thế mà chau lại không ít

Bạch Băng nhanh chóng đi ra ngoài, không đợi cô nói gì thêm, Quỷ Vương liền kéo cô đi tới một nơi ít người qua lại

" Tham kiến Quỷ Vương "

Cô đặt tay lên ngực hành lễ, cô nàng đối diện vì thế mà cũng bật cười nhẹ

" Cô tên Bạch Băng đúng không? "

" Đúng vậy, không biết ngài tìm ta là có việc gì? "

Quỷ Vương nhìn cô đầy thâm ý, mắt hạnh đẹp rạng ngời những vẫn mang một phần sắc lạnh không thể giấu

" Ta tên Ngạn Nhi, ở đây cũng không quen ai nên tìm cô chơi một chút. Dù sao chúng ta vẫn là người quen biết, đúng không? "

Cô nghe Ngạn Nhi nói vậy thì chợt chững người, Quỷ Vương kiêu sa lạnh lùng mà cô nhìn thấy bây giờ có chút khác biệt. Nhưng cũng rất nhanh cô cũng nở một nụ cười, có chút tinh nghịch đáp lại

" Vậy sau này mong Ngạn Nhi cô nương chỉ giáo nhiều hơn "

Tình bạn trong lúc này cảm giác như thật đơn giản. Chỉ là đôi lời giới thiệu hay nụ cười rạng rỡ của thiếu nữ đã làm cho hai người không quen biết trở nên thân thiết đến kì lạ.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.