Không Ngừng Rung Động

Chương 5




Editor: Ling

---

Tôi chỉ vào đầu, “Bản lĩnh của tôi ở chỗ này!”

Sau đó lại cởi một một nút áo sơ mi, kéo ra: “Chứ không phải ở chỗ này, hiểu không?”

Đàm Duyên Di đè cổ tay tôi lại,

“Tiền Khê! Cậu điên rồi à, người không biết còn tưởng tôi là tên lưu manh! Đừng kéo! Nghe lời! Buông tay!”

Tôi híp mắt lại, “Cậu dám nói tôi kiếm tiền dơ bẩn! Tôi m.ẹ nó mà kiếm tiền dơ bẩn, tôi sẽ… tôi sẽ… cởi cho cậu xem…”

Đoàn Diên Di ôm tôi, lo lắng nói: “Đừng kéo nữa tổ tông! Cậu như vậy mà bị người khác chụp được, tôi thực sự không biết phải giải thích như thế nào!”

Tôi bị hắn vừa ôm vừa lôi về đến nhà.

Hắn thả tôi xuống, lúc đứng dậy, bị tôi giữ chặt cà vạt, kéo trở về, ngã xuống giường.

"Tiền Khê, buông tay." Hắn bất đắc dĩ mà khuyên tôi.

Tôi kéo chặt hắn, say khướt hỏi: “Cậu nói tôi là bạn gái của cậu là có ý gì?”

Đàm Duyên Di cũng không giãy giụa nữa, ngược lại tháo cà vạt ra,

“Tôi ấy hả, yêu cậu sâu đậm, hiểu chưa? Tiền phó tổng giám.”

Tôi giữ nguyên tư thế, đỏ hốc mắt, òa khóc lên.

Động tác của Đàm Duyên Di dừng lại, “Sao thế?”

“Đàm Duyên Di.”

"Ừ." Ánh mắt của hắn có phần nghiêm túc.

"Tôi muốn dọn ra ngoài, dọn ngay đêm nay."

"Muộn lắm rồi."

“Muộn càng tốt, tìm một tên bạn trai để qua đêm.”

Đàm Duyên Di nhíu mày, "Tiền Khê, cậu thích uống rượu phát điên thì cứ phát điên, nhưng đừng có mà phóng túng (*) như vậy.”

Tôi không thèm nghe hắn nói chuyện, đứng dậy lảo đảo bước đi.

“Tiền Khê!”

“Đừng gọi tôi, dòng suối nhỏ dòng suối nhỏ (**), không có sóng (*) sao gọi là dòng suối chứ!”

(*) Nguyên văn là lãng (浪) vừa có nghĩa là phóng túng, vừa có nghĩa là sóng, làn sóng.

(**) Chữ Khê trong tên nữ chính có nghĩa là dòng suối, Tiểu Khê là dòng suối nhỏ.

Đàm Duyên Di đột nhiên túm chặt tôi, một lần nữa ném trở lại giường, “Rốt cuộc cậu muốn làm gì?”

Tôi bực mình, buột miệng thốt lên: “Làm cậu!”

Lời vừa nói ra, trong phòng lập tức yên tĩnh.

Ngực Đàm Duyên Di phập phồng, cơ bắp căng chặt áp xuống làm tôi đau.

"Cậu nhắc lại lần nữa?" Hắn cắn răng, chậm rãi hỏi từng câu từng chữ.

Ta bị hắn khơi dậy ý chí chiến đấu, ngẩng đầu cười nhạt: "LÀM—CẬU--"

Đàm Duyên Di cúi đầu gặm xương quai xanh của tôi, cổ, cuối cùng là miệng.

Hắn đột nhiên nghĩ tới cái gì, xách eo tôi lên kéo vào phòng tắm, mở vòi hoa sen, “Đi đánh răng đi!”

Dòng nước ấm áp tưới từ đầu đến chân tôi, Đàm Duyên Di cũng ướt sũng cả ngưới, dưới lớp áo sơ mi là cơ bắp cuồn cuộn, vai rộng eo thon, dáng người không tệ.

Hắn cầm bàn chải đánh răng đi tới, "Há miệng, ngậm lấy."

Tôi bất ngờ không kịp đề phòng, bị nhét đầy mồm kem đánh răng, đứng dưới vòi hoa sen, mặt nghẹn khuất mà đánh răng.

Đây là cái gì chứ?

Đàm Duyên Di bình tĩnh cởi quần áo, liếc mắt nhìn tôi, "Hài lòng không?"

Ta có chút hối hận, vội vàng quay đi súc miệng, sau đó ảo não đi về hướng cửa.

Đột nhiên một cánh tay ôm lấy tôi từ phía sau, kéo trở về, đụng vào người hắn.

“Cậu muốn đi đâu?” Giọng nói của Đàm Duyên Di rất êm tai, đặc biệt là kết hợp với hiệu ứng âm thanh trong phòng tắm, cấm dục lại quyến rũ, “Tiền phó tổng giám nói muốn làm, tôi vẫn đang chờ đây.”

"Đàm Duyên Di, đây gọi là gì? 419 à?”

Phía sau lưng thật lâu không nói gì, chỉ có tiếng nước chảy trong phòng tắm.

Một lúc sau, lời nói giống như từ miệng Đàm Duyên Di bò ra:

“Sao cậu không gọi là quy tắc ngầm đi? Tôi đẹp trai phong độ! Tôi ngọc thụ lâm phong! Tôi mưu tình cái gì! Mưu tính tương lai cậu đem chuyện đêm nay uy hiếp tôi à? Mưu tính cậu đến trước mặt sếp báo cáo, yêu cầu cách chức tôi à?”

“Tiền Khê! Cậu đúng là hoa hồng có gai mà! Cậu muốn làm tôi ch.ết dễ như trở bàn tay! Vậy mà cậu còn sợ tôi chơi cậu qua đường? Tôi mới là người nên sợ đây này?”

Tôi nói: “Người có bạn gái trước lại không phải là tôi.”

Hắn nghiêm trang giải thích: "Tôi với cô ta chia tay, không phản bội, không ngoại tình, chia tay trong hòa bình.”

"Mấy ngày trước cô ta vẫn còn tới tìm cậu."

Đàm Duyên Di cứng lại, “Tôi thật sự oan uổng! Cô ta nợ nần chống chất! Tìm tôi vay tiền!”

“Cậu cho cô ta mượn tiền!”

Đoàn Diên Di khóa vòi nước, “Tôi cũng làm gì có tiền!”

“Thế tiền của cậu dùng vào việc gì?”

Đàm Duyên Di bực bội lau mặt,

“Mua nhà, trong thẻ còn có… 300, tối nay gọi taxi, chỉ còn lại 50. Nửa tháng sau tôi phải cạp đất mà ăn, cậu có nuôi được không?”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.