Không Hề Đáng Yêu

Chương 140: Cảm thấy giữa cô ấy và Lục Hoài Thâm có vấn đề rất lớn




Giang Nhược nghiêm nét mặt, không kịp suy nghĩ nhiều, nhận điện thoại trước, nói với Quý Lan Chỉ làm thế nào mà Lục Gia Lạc tìm cô ấy, lại truyền đạt tình hình và suy nghĩ hiện tại của Lục Gia Lạc.

Chuyện này, phụ nữ trao đổi với phụ nữ, quả thực tự nhiên hơn nhiều.

Cuộc nói chuyện lâm vào trong im lặng ngắn ngủi.

Thật ra Giang Nhược không nắm chắc tâm tư của Quý Lan Chỉ, cũng không rõ sự lựa chọn của đôi vợ chồng này khi đứng trước khó khăn trong hôn nhân. Nhưng cô ấy cảm thấy, Lục Gia Lạc lo lắng bố nó để tiểu tam sinh con, lại sợ mẹ nó đề nghị li hôn, là vì nó ở độ tuổi mẫn cảm phải đối mặt với vấn đề mẫn cảm, sự giễu cợt tự đáy lòng quá nhiều, căn bản chẳng có cơ hội tìm hiểu cách thức sống chúng thật sự giữa bố mẹ.

Ban đầu Quý Lan Chỉ đích thân ra mặt giải thích, chứng tỏ định sau khi sự tình lắng xuống, đồng ý tiếp tục sống với Lục Thanh Thời.

Lần trước Giang Nhược nghe được đoạn ghi âm Quý Lan Chỉ phát trong phòng làm việc của Gisele, tạm thời bỏ qua không nói tới ảnh hưởng của việc ngoại tình tạo nên cho ông ta và Quý Lan Chỉ cùng gia đình, trong ghi âm, Lục Thanh Thời tỏ rõ thái độ, lựa chọn của ông ta là gia đình, không muốn giữ lại đứa con trong bụng Ngô Lệ Lệ. Nói không chừng để Quý Lan Chỉ giải quyết hậu quả, cũng là ý của ông ta.

Mà lần trước sau khi Quý Lan Chỉ tới DS gặp Gisele và Ngô Lệ Lệ, Ngô Lệ Lệ đã bị đuổi việc, bọn họ đã tiến hành bàn bạc riêng như thế nào thì cô ấy không rõ, nhưng việc này chưa bị phơi bày, chưa bị tuyên bố trắng trợn, chứng tỏ nhà họ Lục và Quý Lan Chỉ vẫn chừa một con đường sống cho Ngô Lệ Lệ, để ngày sau cô ta vẫn có thể lăn lộn trong ngành này, cô ta vẫn là Lauren Ngô.

Nhưng phàm là có một chút tự mình biết mình và khả năng nhìn xa trông rộng kịp thời ngăn chặn tổn thất, Ngô Lệ Lệ nên bỏ đứa bé đi, phủi sạch quan hệ với Lục Thanh Thời, tiếp tục con đường quan hệ công chúng của cô ta, thuận buồm xuôi gió, ở trong tầm tay.

Nhưng Giang Nhược không ngờ, Ngô Lệ Lệ rõ ràng có đường lui, lại chọn sống mái một trận, thật là ngu xuẩn.

Chưa nói đến làm tổn hại bản thân, còn ầm ĩ làm gia đình người ta gà bay chó nhảy, đặc biệt là hai đứa con, đang ở trong giai đoạn quan trọng hình thành tam quan, tác động không nhỏ tới nó.

May mà lần này em trai Lục Gia Lạc vừa nghỉ học đã được đưa sang Mĩ tham gia trại hè, không biết tí gì về chuyện này, Lục Gia Lạc thì không may mắn thế.

Phải biết, trong đại đa số gia đình trọn vẹn, bố đối với con cái không chỉ có tác dụng giáo dục và dẫn dắt, nhất là với con gái mà nói, bố là tượng trưng cho hình tượng kiên cố, là người đàn ông mà bọn họ tiếp xúc nhiều nhất trong quá trình trưởng thành. Một người bố có trách nhiệm biết gánh vác, sẽ khiến đứa con sản sinh sự sùng bái và công nhận, trái lại, thì sẽ dấy lên tác dụng tiêu cự ngược lại.

Nhưng ở vế trước, một khi hình tượng người bố tốt đẹp duy trì bao năm trong lòng con cái sụp đổ sẽ rất khó để hình thành sự tín nhiệm giữa bố con.

Từ trong lời nói của Lục Gia Lạc đã có thể thấy dấu vết, nó cảm thấy bố nó kinh tởm, hình tượng Lục Thanh Thời trong lòng nó đã xuống dốc không phanh.

Quý Lan Chỉ nói: "Sự việc phát sinh đột ngột, dù gì cũng là thím tự tay nuôi nấng, phản ứng của nó mạnh như thế, thím cũng không bất ngờ lắm. Thím cũng không hi vọng để nó biết chuyện bố nó trong tình hình này, đây là cách tồi tệ nhất.

Giọng bà ấy dần dần nhỏ đi.

Quý Lan Chỉ hơi đau đầu, Lục Gia Lạc mới 15 tuổi, đang đúng độ thanh xuân, rất sợ chuyện này sẽ tạo ra ảnh hưởng không thể dự liệu.

Giang Nhược không giỏi an ủi người khác, cũng không muốn nghe ngóng việc riêng của người ta trong giây phút này, bất kể là xuất phát từ lòng tốt hay là vô tình, đều không được, cô ấy chỉ nói: "Lục Gia Lạc ở bên này tạm thời không sao, hay là đợi nó bình phục tâm tình, chú thím thử cố gắng khai thông tư tưởng cho nó lần nữa.

"Cũng được," Quý Lan Chỉ nói, "Phải rồi, mấy hôm nay xem chừng trong nhà sẽ không yên ổn, nếu không phiền thì có thể để Lạc Lạc ở chỗ bọn cháu thêm vài ngày không? Nếu không tiện, các cháu cũng có thể đưa nó sang bên cô út."

"Không phiền đâu. Trước khi em đến đã nói không muốn tìm cô út, thực ra sống ở đây cũng tốt, có thể để nó bình tĩnh lại, đời qua một vài ngày, nó bằng lòng, cháu sẽ bảo nó gọi điện thoại cho thím."

Quý Lan Chỉ: "Cảm ơn, tối nay thím thu dọn một ít hành lí của nó, ngày mai muộn một chút sẽ cho người đưa sang."

"Đừng khách sáo."

Quý Lan Chỉ ngừng một chút lại nói: "Còn Lục Hoài Thâm nữa, phiền cháu chuyển giúp lời cảm ơn."

"Không vấn đề ạ."

Giang Nhược hiểu câu cuối cùng Quý Lan Chỉ cố ý bổ sung là có ý gì, mấy năm nay, quan hệ giữa bọn họ và Lục Hoài Thâm chẳng được xem là tốt, Lục Thanh Thời cũng ngáng chân Lục Hoài Thâm không ít, Lục Hoài Thâm có thể khoan dung hơn chuyện Lục Gia Lạc, Quý Lan Chỉ thật sự cảm ơn.

Giang Nhược vẫn rất khâm phục Quý Lan Chỉ, không biết trước mặt chồng, bà ấy là người phụ nữ như thế nào, ít nhất ở bên ngoài là cực kì đúng mực.

Người phụ nữ đối diện với chồng ngoại tình, có thể giữ thái độ bình tĩnh của Lục phu nhân, xử lí gọn gàng dứt khoát. Trước mặt con cái, lại là người mẹ nghiêm từ chuẩn mực, Lục Gia Lạc được bà ấy dạy dỗ lễ phép lại không ngạo nghễ, gần như không có mấy thói xấu của thiên kim nhà giàu. Ứng phó với những bà chị dâu tráo trở, cũng chưa từng thấy bà ấy phô trương thanh thế hay cãi nhau đỏ mặt với người ta.

Có lẽ những thứ này liên quan đến xuất thân của bà ấy, nhà họ Quý là dòng dõi thư hương, dù sau này gia tộc đi theo con đường kinh doanh, cũng vẫn xuất hiện lớp lớp học giả, trên phương diện tu dưỡng đời sau, gia đình cũng luôn rất chú trọng.

Nhưng đàn ông xưa nay không biết để ý mấy thứ ấy.

Cho dù trong lòng anh ta luôn công nhận bạn là bạn đời của anh ta, là người phụ nữ vì anh ta mà xây dựng một bến đỗ, nhưng chỉ cần có danh có lợi, bên cạnh sẽ không thiếu cám dỗ, người đàn ông có thể giữ mình, đã ít lại càng ít hơn.

Có khả năng Lục Thanh Thời đã không phải lần đầu ngoại tình, chỉ là lần này bị phát hiện mà thôi.

Nếu là lần đầu tiên, sự chung thủy vợ chồng bao năm nay, tan thành mây khói, cũng khiến người ta quá mức đau lòng.

Giang Nhược xoay người nhìn Lục Hoài Thâm, cảm thấy chuyện xảy ra với người khác cũng mang tính dự báo, cũng chẳng ai biết chuyện tương tự sẽ đến với cô ấy lúc nào.

Bất kể ra sao cô ấy cũng không thể phủ nhận, Lục Hoài Thâm lớn lên trong hệ sinh thái nhà họ Lục.

Mưa dầm thấm đất bao năm, phải chăng đã khiến anh ấy cảm thấy đàn ông ngoại tình là một việc không thể bình thường hơn?

"Đứng ngơ ngác ở đấy làm gì?" Lục Hoài Thâm đi về phía cô ấy.

Anh đứng trước mặt cô ấy, bóng tối bao trùm cô ấy, thấy cô ấy vẫn nhìn chằm chằm anh không dứt, anh không kìm được nhíu mày, "Nhìn anh làm gì?"

Sáp lại gần, anh cố ý hạ giọng thật nhẹ, với chất giọng cực trầm, nghe có vẻ rất có cảm giác quyến luyến.

Giang Nhược lắc đầu, "Em đang nghĩ chuyện chú út anh."

Anh khoác tay lên eo cô ấy, lúc cúi xuống, ánh mắt kia chứa một sợi vui tươi thoáng qua, liền đó ánh mắt lại khôi phục vẻ thăm thẳm như cũ, "Lo bò trắng răng."

Giang Nhược nhìn có phần mê mẩn, đôi mắt ấy, có khi lạnh lùng hà khắc làm người ta không dám nhìn thẳng, khi lại sâu lắng buông lơi làm người ta khao khát đắm chìm vào.

Cô ấy thấy giữa mình với Lục Hoài Thâm có vấn đề rất lớn, nhưng bảo cô ấy trốn tránh cũng được hèn nhát cũng được, hiện tại cô ấy không muốn giải quyết, chưa đến bước đường đó, cô ấy cũng chẳng biết giải quyết từ đâu.

Lục Hoài Thâm kéo cô ấy vào lòng, nhìn cô ấy từ trên xuống dưới, "Em có ngủ không?"

Cô ấy gật đầu: "Ngủ."

Hà Nội, 10/5/2022

Theo dõi fanpage Phương Nhược Vũ để cập nhật bản dịch sớm nhất nha các bác ơi

Yêu thương (^_^)

Trans: Phương Nhược Vũ


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.