*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Edit: Socola chấm nước mắm
Israel không nghĩ tới khối linh thạch kém cỏi nhất cư nhiên có thể bán được giá như vậy. Điều kiện Faith đưa ra đối với hắn vẫn là có dụ hoặc rất lớn, hắn hiện tại tuổi nhỏ đích xác dễ dàng bị người mơ ước. Cho dù hắn hiện tại đã nghèo túng, thế nhưng lãnh địa cùng tòa thành của hắn có giá trị không hề nhỏ. Hơn nữa hiện tại nữ nhân của lão cha hắn đã theo dõi tòa thành, điều này làm cho hắn không thể không phòng bị. Có lẽ linh thạch bán đấu giá có thể mang đến cho hắn càng nhiều lợi ích, thế nhưng cũng sẽ mang đến càng nhiều phiêu lưu.
“Ma pháp sư đại nhân, 1 vạn ma tinh tệ chung quy không phải số lượng nhỏ, nhưng việc công tước đại nhân che chở ngài có thể tự mình quyết định sao?”
Faith vừa nghe cảm giác sự tình đã thành một nửa, vội vàng đem quan hệ của mình cùng gia tộc Absalom nói rõ ràng. Israel nghe yên tâm hơn không ít, hơn nữa danh tiếng của tiệm đấu giá Absalom luôn luôn không sai, liền gật đầu đáp ứng. Hắn cũng có ý muốn kết giao đối phương, nên không mặc cả nhiều.
Faith thấy hắn đáp ứng sảng khoái, cũng sung sướng tỏ vẻ về sau chỉ cần Israel đến tiệm đấu giá Absalom bán đấu giá này nọ đều chỉ thu một nửa phí thủ tục, cũng cam đoan sẽ giữ bí mật việc Israel bán ra Thần Thạch. Hiệu suất làm việc của Absalom rất cao, sau khi đạt thành giao dịch liền làm cho Israel một thẻ ma tinh (editor: có lẽ giống giống thẻ atm) đem đại bộ phận tiền chuyển vào trong đó, còn một số ít đổi thành kim tệ cho hắn mang đi.
Thẳng đến khi đi ra tiệm đấu giá, Burney đều giống như đang nằm mơ, ông chưa bao giờ thấy qua nhiều tiền như vậy. Từ chỗ tổ tiên từng nghe nói qua gia tộc Salomon trước đây giàu có như thế nào như thế nào, nhưng ông lại chưa từng được nhìn thấy. Cho nên ông đối với việc Israel có thể cầm ra thứ quý giá như vậy để bán ngược lại là không có gì kinh ngạc.
Có tiền, Israel tâm tình nhất thời tốt hơn không ít. Tục ngữ nói một phân tiền bức tử anh hùng hảo hán, không có tiền ngày thật sự rất khó qua. Hắn đã bắt đầu suy xét nên sử dụng số tiền này như thế nào, đương nhiên chỉ có thể dùng để phát triển trụ cột lãnh địa. Đạo lý miệng ăn núi lở ai cũng biết, hơn nữa hắn hiện tại chiếm cứ thân thể người khác, không nói đến việc đem gia tộc Salomon phát dương quang đại, tối thiểu cũng phải làm cho gia tộc Salomon có thể tiếp tục truyền thừa đi xuống.
Israel không vội vã trở về, mà là cho xa phu đánh xe ngựa đi chung quanh trấn trên một chút, xem xem nơi về sau mình sinh hoạt. Đường đi trong trấn Gavin đều lát đá, hai bên đường xen giữa những căn nhà hai tầng chỉnh tề là những nhà trệt bằng đá xây dựng hỗn loạn. Đa số phòng ốc bên trong lấy ánh sáng không phải rất tốt, có chút âm u. Phố chính coi như sạch sẽ, thế nhưng những nơi bên ngoài phố chính có chút bẩn loạn. Đặc biệt giấu sau cảnh phồn hoa là khu bình dân như ẩn như hiện, thì càng bẩn loạn hơn. Bên ngoài tiểu trấn có một vòng dày tường thành, giống như thành trì Trung Quốc cổ đại, bất quá kiến trúc đổi thành kiểu Âu.
Đi dạo một vòng, xe ngựa liền chạy hướng thành trì trên sườn núi ở ngoại thành.
Sau khi có tiền thì việc đầu tiên Israel làm chính là sửa sang lại lãnh địa, bình thường trong thành đều tương đối âm u ẩm ướt, cũng không phải thực thích hợp cho người ở. Tòa thành chủ yếu là tượng trưng cho thân phận quý tộc cùng quyền lực. Đồng thời cũng có thể tại thời khắc nguy cơ cung cấp lãnh địa cho bình dân tị nạn.
Hiện tại Israel cũng không nghĩ tới sẽ có một ngày dùng đến công năng tị nạn này, bây giờ hắn chỉ thầm nghĩ như thế nào cải tạo lãnh địa, về sau đều phải ở nơi này, vẫn là tận khả năng bố trí thoải mái mới được.
Quản gia Burney từ trấn trên tìm không ít công tượng, bắt đầu đổi mới thành trì. Lão quản gia còn mời thợ may đến may quần áo mới cho Israel, trừ bỏ lễ phục Israel còn cố ý yêu cầu làm một ít quần áo nhẹ nhàng, tiện cho việc rèn luyện thân thể. Hiện tại nhu cầu cấp bách của cái thân thể nhỏ bé này là tập luyện. Lão quản gia cùng nhóm tôi tớ cũng đều thay quần áo mới.
Lúc Gary biết nhà Salomon bắt đầu sửa sang tòa thành thì hận nghiến răng. Mới đầu hắn cho rằng có phải đứa con hoang kia đã chống đỡ không nổi nữa nên đem thành bán cho người khác hay không, sau khi nghe ngóng mới phát hiện thành không có đổi chủ. Thế nhưng thằng nhóc đó kiếm được tiền từ chỗ nào? Còn có chuyện này làm hỏng, hắn nên giải thích với phu nhân như thế nào đây?
Ngay khi Gary đang lo sợ bất an, một người hầu đến nói phu nhân mời hắn trở về. Nhất thời Gary tâm lạnh đi nửa phần, nguyên bản hắn còn hy vọng chuyện lần này hoàn thành về sau nhờ phu nhân đề bạt mà cướp lấy danh hiệu đệ nhất tổng quản, hiện tại xem ra là không còn hy vọng gì nữa.
Bởi vì lần này gia tộc Salomon động tĩnh khá lớn, trong tiểu trấn đã sớm biết được ồn ào huyên náo. Clarisse Rawls Brownett sau khi nhận được tin liền gọi Gary đến hỏi chuyện.
“Phu nhân mạnh khỏe.” Gary có chút nơm nớp lo sợ.
“Gary quản gia, chuyện ta cho ngươi đi xử lý thế nào rồi?” Clarisse nhìn những móng tay mượt mà xinh đẹp của mình, đầu cũng không nâng.
“Phu nhân, nhà Salomon không biết từ nơi nào kiếm được tiền, không chỉ không đồng ý bán ra thành trì cùng lãnh địa, bây giờ còn bắt đầu đổi mới tòa thành quy mô lớn.” Gary ngượng ngùng nói việc mình bị người ta ném ra.
“Phải không? Đem tình huống lần trước ngươi đến đó nói lại từ đầu tới cuối cho ta biết.” Clarisse cảm giác việc này có chút không tầm thường, nàng là nữ nhân khôn khéo, bằng không Delia cũng sẽ không bị đuổi đi, dù sao nàng cũng là người có tước vị quý tộc.
Gary thấy nữ chủ nhân tựa hồ không có ý tứ truy cứu, vội vàng đem những chuyện mình chứng kiến khi đến nhà Salomon lần trước toàn bộ không bỏ sót nói một lần, còn đoạn bị ném ra liền nhẹ nhàng bâng quơ hàm hồ cho qua.
Clarisse cảm giác việc gia tộc Salomon trong vòng một đêm có nhiều tiền như vậy tựa hồ không đơn giản, cho Gary một cơ hội, bảo hắn đi điều tra nguồn gốc số tiền của gia tộc Salomon.
Rất nhanh trong tiểu trấn lại có tin tức mới, gia tộc Salomon bởi vì túng thiếu, không thể không bán ra một số vật phẩm quý trọng do gia tộc truyền lại cho tiệm đấu giá Absalom, nghe nói là một ít trang sức cùng châu báu quý giá, chiếm được chứng thực của tiệm đấu giá Absalom. Những thứ này đều là Faith cho người truyền ra, điều này ở thời điểm giao dịch bọn họ cũng đã thương lượng qua. Một ít gia đình quý tộc lâu đời có chút gì đó đáng giá đều là thực bình thường, kiêu ngạo quý tộc khiến bọn họ không đến thời điểm bất đắc dĩ thì rất ít người bán đi.
Mọi người nghe được, không khỏi trào phúng gia tộc Salomon tàn bại, nhưng trong lòng vẫn là hâm mộ quý tộc lâu đời này đó của cải thâm hậu, thật sự là lạc đà gầy còn lớn hơn ngựa.
Israel sau khi đưa ra yêu cầu cải tạo tòa thành, liền đem mọi việc giao cho quản gia Burney phụ trách. Mà hắn dưới sự dẫn dắt của người hầu tóc hồng Kevin tuần tra lãnh địa, còn dư thời gian thì dùng cho việc rèn luyện thân thể.
Trên lãnh địa của Salomon còn có một thôn trang,nằm cạnh hồ dưới chân núi sau thành. Thôn trang nhỏ tổng cộng hơn năm mươi hộ gia đình, các thôn dân đều thực nghèo khổ. Theo lý thuyết nơi này nằm ở bên hồ, hẳn là đất đai phì nhiêu rất thích hợp gieo trồng. Thế nhưng đất đai phụ cận từng bị ma pháp vong linh ăn mòn, không có một ngọn cỏ. Trong hồ lại có thủy quái hung mãnh, bọn họ không có tiền mời lính đánh thuê đến xử lí, chỉ có thể mạo hiểm sinh mệnh đến rừng rậm ma thú bên cạnh săn chút động vật bình thường, ngắt lấy chút thực vật hoặc ma pháp thực vật ăn được sống qua ngày. Mà trong đó còn có một phần thuế phải giao cho lãnh chủ, điều này làm cho cuộc sống của họ càng là gian khổ.
Từ nhà Salomon bần cùng là có thể nhìn ra, cuộc sống của thôn dân trong này có bao nhiêu gian nan.
Tuần tra xong lãnh địa, Israel cho người đem một ngàn kim tệ đến công hội lính đánh thuê tuyên bố nhiệm vụ thanh lí thủy quái. Về phần đất đai bị ma pháp vong linh ăn mòn qua hắn không có biện pháp, cái đó cần nhân tài cấp bậc đại giáo chủ Thần Điện mới có thể tinh lọc, lấy năng lực hiện tại của hắn muốn gặp cũng không gặp được đại giáo chủ, càng miễn bàn mời người.
Về phần rừng cây quanh thành hắn không nghĩ đến đem khai khẩn thành ruộng đất, thành nằm ở trên núi, bảo vệ khí hậu vẫn là rất trọng yếu. Còn việc đất đai hắn lại chậm rãi nghĩ biện pháp.
Công tác sửa chữa thành giằng co lâu đến nửa năm, trong thời gian nửa năm này Israel xây dựng cho mình kế hoạch rèn luyện nghiêm khắc, cũng trong lúc vô tình đọc được một bộ ngọc giản trong không gian. Đó là một bộ tu thần quyết (tâm pháp tu dưỡng tinh thần?) không hoàn thiện, tu luyện cần lượng lớn linh khí, hơn nữa tu luyện công pháp khác liền không thể tu luyện tu thần quyết.
Cái này đối với Đại La Kim Tiên xuất thân từ môn phái tu chân mà nói không thể nghi ngờ là vô dụng, tuy rằng rất hấp dẫn nhưng tu luyện không được. Lúc chưa phi thăng linh khí không đủ nồng đậm tu luyện không được, sau khi phi thăng linh khí đủ nhưng cần tự hủy đạo hạnh tu luyện lại, mà lại không biết hiệu quả thế nào. Thế nên tu thần quyết này cũng liền bị vứt đi như đồ bỏ.
Không thể tu luyện ma pháp cùng đấu khí, để có thể ở thế giới này sinh tồn càng tốt Israel quyết định đánh cược một phen, vì thế bắt đầu tu luyện tu thần quyết.
Từ sau khi tu luyện, tố chất thân thể của hắn rõ ràng có thay đổi. Thân thể vốn dĩ suy nhược trở nên khỏe mạnh, khí lực cũng so với lúc trước lớn hơn không ít. Cái khác tạm thời không có gì thay đổi, bất quá như thế này đã khiến hắn thực vừa lòng.