Không Gian

Chương 29: Long kỵ sĩ mới




Israel nghe vậy, giật mình nhìn nữ nhân trước mặt mình. Hắn biết phần lớn ma thú cấp chín đều có năng lực có thể hóa thành hình người, nhưng đây vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy.

“Cầu xin ngài.” Nữ nhân thấy bọn họ chậm chạp không mở miệng, khẩn cầu nói.

“Ngươi đi theo chúng ta đến đây đi.” Israel thấy bộ dạng của nàng dường như rất suy yếu, mà trên người nàng cũng không có ác ý, đồng ý yêu cầu của nàng.

Mặc kệ nói như thế nào thì long thú cũng là ma thú có thực lực cường hãn, mà đối phương có chuyện cầu xin mình. Suy nghĩ cho an toàn của mình, Israel mang nàng về nhà.

Lúc Tề Khắc nhìn thấy nữ nhân thì kinh ngạc nhìn nhiều hơn một chút, rồi lập tức khôi phục bình tĩnh. Tiểu chủ nhân khả ái của hắn thật sự là càng ngày càng thú vị.

Huynh đệ hai người đưa long thú vào thư phòng, sau đó vẫy tay cho người hầu lui ra.

Thấy không còn ai nữa, nữ nhân lập tức quỳ gối trước mặt Aylmer. “Đại nhân, xin ngài giúp ta, kẻ hèn mọn ta biết cao quý như ngài nhất định chướng mắt ta, nhưng chỉ cần đại nhân ngài nguyện ý giúp ta, ta tình nguyện ký kết khế ước chủ tớ với vị tiểu quý tộc này.”

“Ngươi mạnh mẽ muốn tiến cấp, hiện tại đã là đồ bỏ rồi đi? Mà đã vậy thì sao ngươi lại khẳng định rằng ta sẽ giúp ngươi chứ?” Ở trước mặt long thú, Aylmer thay đổi bộ dạng ngây thơ bình thường. Tựa như một vị vương giả trời sinh, khinh thường nhìn con dân hèn mọn của nó.

Aylmer như vậy khiến Israel cảm thấy có chút xa lạ, nhưng lại bắt đầu sinh ra một loại kiêu ngạo cùng mất mác của nhà có con nhỏ trưởng thành.

“Đại nhân, chỉ cần một giọt máu của ngài, ta lập tức có thể thức tỉnh huyết mạch.” Nữ nhân vội vàng, lại hèn mọn nói, đây là hy vọng duy nhất của nàng.

“Vì cái gì ta phải cho ngươi giọt máu quý giá của ta chứ?”

Israel vừa nghe người này vậy mà lại muốn máu của Aylmer, chút hảo cảm đối với long thú này liền rớt xuống giá trị âm.

Nữ nhân nghe thấy Aylmer cự tuyệt liền đau thương khóc, vẻ mặt của nàng tuyệt vọng mà bi thương. Ngọn lửa hy vọng duy nhất trong đôi mắt lập tức tắt đi, tuy rằng lúc này nàng còn sống, lại giống như đã chết.

“Trước hết nói xem, vì cái gì ngươi lại biến thành như vậy đi.” Cảm nhận được bi ai lộ ra từ nơi sâu thẳm trong linh hồn long thú, Aylmer vẫn là mềm lòng. Mặc kệ nói như thế nào thì, long thú cùng Long tộc bọn họ vẫn có nửa điểm quan hệ.

Nghe thấy câu này, trong mắt nữ nhân nháy mắt lại dấy lên ánh sáng hy vọng. Sau đó thống khổ mà đau thương bắt đầu kể rõ chuyện của nàng.

Long thú tên là Beryl, nàng cùng với người nàng yêu sống trong rừng rậm ma thú. Bọn họ sống với nhau thật nhiều năm vẫn chưa có con, mỗi ngày bọn họ đều cầu nguyện với Long Thần vĩ đại mong có thể có một đứa con đáng yêu.

Rốt cuộc Long Thần nghe được lời cầu nguyện của bọn họ, Beryl sinh ra một quả trứng long thú. Cái này khiến vợ chồng bọn họ cao hứng muốn chết, lần đầu tiên làm phụ mẫu, bọn họ nơm nớp lo sợ bảo hộ quả trứng long thú khả ái kia, chỉ lo nó có gì sơ xuất.

Nói đến đây trên mặt Beryl có vui sướng cùng ánh sáng của tình mẹ. Khi đó bọn họ có hạnh phúc, có gia đình hoàn chỉnh, có người nhà làm bạn.

Thế nhưng bọn họ không đợi được đến lúc bảo bảo đáng yêu của bọn họ nở ra từ quả trứng. Ngày đó chồng Beryl ra ngoài đi săn, một mình Beryl bảo vệ bảo bảo trong sơn động bọn họ ở.

Lúc này một đám người xâm nhập vào sơn động, đả thương Beryl cướp đi bảo bảo của họ. Beryl nghĩ đến đứa con bị cướp đi của mình, thương tâm khóc.

Sau khi chồng Beryl trở về, hai người bọn họ theo hơi thở của đứa trẻ, xua ma thú cấp thấp trong rừng rậm ma thú đến trấn Gavin.

Bọn họ biết con mình đang ở trấn trên, nhưng cũng không rõ ràng vị trí cụ thể. Hơn nữa đám người cướp đoạt con của bọn họ có thực lực rất mạnh, nói không chừng trấn trên còn có không ít cao thủ. Cho nên bọn họ không trực tiếp xâm nhập vào trấn, chỉ là xua đuổi ma thú thử tính công kích.

Chuyện kế tiếp Israel cùng Aylmer đều biết, thì ra đây chính là con long thú mẹ bị thương đã chạy thoát kia.

Beryl bất lực nhìn chồng vì mình tự bạo mà chết, kéo thân thể ngổn ngang vết thương về tới rừng rậm ma thú. May mắn những người đó cũng bị thương không nhẹ, không thể đuổi theo nàng đuổi tận giết tuyệt.

Nàng thực bi thương, con và chồng chính là toàn bộ thế giới của nàng, hiện tại thế giới của nàng đã sụp đổ. Điều duy nhất chống đỡ cho nàng chỉ có suy nghĩ tìm lại con của bọn họ. Thế nhưng thực lực của nàng thấp, không đủ để chống cự cao thủ thánh cấp vây công.

Oán hận cùng phẫn nộ nhồi đầy linh hồn nàng, khiến nàng vội vàng muốn tìm con mình về. Để tăng thực lực, nàng không để ý nguy cơ nổ tan xác mà chết, mạnh mẽ hấp thu không ít tinh hạch.

Vốn dĩ thực lực của nàng là đỉnh cấp tám, dựa vào phần cố chấp cùng oán niệm kia nàng mạnh mẽ đột phá thành lũy cấp tám. Nhưng cái giá phải trả vô cùng nặng, kinh mạch toàn thân của nàng đều bị lực lượng cuồng bạo làm cho nứt vỡ. Sinh mệnh nàng đi tới hồi kết, nàng không cam lòng, nàng còn chưa nhìn thấy con của nàng, nàng còn chưa báo thù cho chồng nàng.

Ngay tại lúc nàng sắp tuyệt vọng, đột nhiên cảm nhận được trên đảo Hoa Hạ tản mát ra long uy thuộc về hoàng kim cự long. Điều này làm cho nàng nhìn thấy một tia hy vọng, chỉ cần nàng có thể nhận được một giọt máu của hoàng kim cự long, liền có khả năng thức tỉnh bộ phận huyết mạch thuộc về cự long trong cơ thể nàng, nhận được truyền thừa của cự long, thăng lên thành cự long.

Vì thế nàng chống đỡ thân thể rách nát, đi tới đảo Hoa Hạ. Thế nhưng rốt cục nàng cũng không tìm thấy hơi thở thuộc về hoàng kim cự long, ngay lúc nàng sắp tuyệt vọng, nàng nhìn thấy Aylmer. Dựa vào tia cảm ứng mỏng manh trong huyết mạch, nàng biết mình đã tìm được người muốn tìm.

“Đại nhân, van cầu ngài giúp ta, ta chỉ cần một giọt máu của ngài. Ta muốn tìm thấy con ta, cho dù chỉ nhìn nó một cái thôi cũng được.” Bi thương của Beryl lây nhiễm sang Aylmer.

Có phải bây giờ cha mẹ nó cũng đang tìm nó hay không, thế nhưng nó lại không cảm nhận được sự tồn tại của bọn họ. Có thể mẫu thân nó cũng thương nó giống như long thú mẹ này đi? Nó còn mơ hồ nhớ rõ một giọng nói ôn nhu luôn chờ đợi nó sinh ra, nó nghĩ đó là ma ma nó.

“Ca ca, ta muốn ma ma.” Hai mắt đứa nhỏ đỏ bừng nhào vào trong lòng Israel.

“Chờ chúng ta đều mạnh lên, ca ca mang ngươi đi tìm ma ma.” Đau lòng ôm đứa nhỏ vào trong ngực, nhẹ nhàng vỗ lưng nó.

“Ừm.” Nhóc rầu rĩ lên tiếng, sau đó còn nói: “Ca ca, ta muốn cứu nàng.”

Beryl kinh hỉ nhìn Aylmer, chế độ đẳng cấp của Long tộc vô cùng nghiêm khắc, vốn dĩ nàng cũng không ôm hy vọng gì đối với việc hoàng kim cự long có thể cứu nàng, chỉ là không muốn cứ như vậy mà buông tay. Thế nhưng khi nhìn thấy đó chỉ là một con rồng nhỏ, nàng cảm thấy mình còn có một tia hy vọng.

Thế nhưng đối phương muốn cứu mình vẫn là khiến nàng kinh hỉ vạn phần, con ơi chờ ma ma, một ngày nào đó ma ma sẽ tìm được con.

“Có hại gì với thân thể của ngươi không?”

“Không có, chỉ là vốn dĩ muốn trưởng thành mau chút giờ lại phải đợi thêm hai năm hoặc là lâu hơn.” Đây là nó tính toán dựa theo năng lượng tích tụ, vốn dĩ nó phỏng chừng có thể trưởng thành sớm hơn Israel một chút, có điều hiện tại không có hy vọng rồi.

Israel nghĩ rằng, đứa nhỏ này trưởng thành phải một ngàn năm, hai năm hình như không lâu lắm, vì thế sảng khoái gật đầu. “Ừ, ca ca ủng hộ quyết định của ngươi.”

“Ta đồng ý cứu ngươi, thế nhưng ngươi phải ký kết khế ước chủ tớ với ca ca ta.” Aylmer nói với Beryl.

“Ta nguyện ý.” Chỉ cần còn sống liền có hy vọng nhìn thấy con của nàng. “Chúng ta có thể ký kết khế ước trước.”

Nói xong Beryl bắt đầu nhớ kỹ chú ngữ cổ xưa, tự động ký kết khế ước chủ tớ với Israel. Chỉ thấy trán Beryl chợt lóe bạch quang, khế ước hoàn thành. Ở một khắc khế ước hoàn thành, ngọc bài trước ngực Israel chợt lóe bạch quang, Beryl biến mất ngay tại chỗ.

Tựa như nghĩ đến cái gì đó, Israel lấy ngọc bài trước ngực ra thì thấy, hoa văn phía trên thêm một con thằn lằn bụng to. Sau đó hắn cảm nhận tình huống của Beryl, dường như hiện tại nàng rất hoảng sợ, cũng rất suy yếu.

Cho đến hôm nay hắn mới biết được, thì ra ngọc bài này không phải chỉ có thể thu một con yêu thú. Hắn nhìn hai hoa văn chỉ  chiếm cứ hai phần năm trên ngọc bài, nghĩ rằng phải chăng hắn còn có thể thu ba con yêu thú nữa?

“Ca ca, Beryl đâu?” Aylmer nhìn thấy long thú đột nhiên biến mất, nghĩ rằng có phải bị ca ca thu vào không gian kỳ quái kia hay không.

“Nàng không sao, chúng ta đi thực hiện hứa hẹn.”

Israel nói xong, mang theo đứa nhỏ vào không gian, sau đó thả Beryl ra khỏi ngọc bài.

“Chủ nhân, đây là nơi nào vậy còn có cái không gian màu trắng vừa rồi là sao vậy?” Beryl có chút kinh hồn chưa định hỏi. Nếu không phải không gian vừa rồi khiến nàng cảm thấy thực thoải mái, hơn nữa thương thế có giảm bớt, thì nàng đã hoài nghi mình bị người ta lừa.

“Không có gì, đó là nơi ta dùng để nuôi sủng vật.”

Làm ma thú cấp chín, bị người ta xem như sủng vật, Beryl cảm thấy có chút khổ sở. Nhưng rất nhanh cảm giác đó liền tiêu tan, chỉ cần có thể sống nhìn thấy con của nàng, cái gì cũng đáng giá. Hơn nữa có thể làm ca ca của hoàng kim cự long khẳng định cũng không phải người bình thường gì, làm sủng vật của hắn cũng không có gì không tốt.

Nhìn biểu tình của Beryl thay đổi, cuối cùng tiêu tan, thản nhiên tiếp nhận, độ hảo cảm của Israel đối với nàng tăng lên không ít.

“Được rồi, các ngươi có thể bắt đầu, nơi này cũng không cần lo lắng lực lượng dao động đưa tới phiền toái không cần thiết.”

“Chủ nhân, cám ơn.”

Israel cười gật gật đầu, nhận lời cảm ơn của nàng. Có thể có được một tọa kỵ biết bay, khỏi nói trong lòng hắn rất cao hứng, giống như là có thêm một chiếc xe thể thao cao cấp nhất. So với cự long thì mấy ma thú giao thông khác thật là yếu muốn chết, có điều hắn cũng không biểu hiện vui sướng ra ngoài mặt.

Lúc này Aylmer vươn đôi tay trắng nõn nho nhỏ ra, ngón trỏ tay phải đột nhiên vươn móng ra, trở nên sắc bén vô cùng. Nó nhướng mày lên, vẻ mặt đầy đau đớn vươn ngón trỏ tay trái ra, sau đó nhẹ nhàng chọt một chút.

Chỉ thấy một giọt máu vàng óng ánh, hiện ra chút hắc khí chảy ra, trực tiếp bay tới bên miệng Beryl, Beryl vội vàng há mồm nuốt vào.

Nhìn cái tay nhỏ trắng nõn của đứa nhỏ khôi phục nguyên dạng, Israel mới yên lòng. “Đau không?”

“Có chút, ca ca lát nữa ta muốn ăn rất nhiều thịt kho.” Nhóc nhân cơ hội đưa ra yêu cầu.

“Được.”

“Còn có cánh gà.”

“Có thể.”

“Còn có gan ngỗng.”

“Không thành vấn đề.”

“Còn có bánh bí đỏ.”

“Ta cảm thấy hẳn là trước tiên chúng ta nên quan tâm người bạn mới của chúng ta một chút.” Nhìn đứa nhỏ không chịu dứt, Israel nói sang chuyện khác.

“À, vậy chúng ta đợi lát nữa lại tiếp tục.” Nhưng Aylmer không muốn bỏ qua cơ hội thật vất vả mới có được này.

Lúc này Beryl vô cùng thê thảm, hiện tại nàng đã biến thành nguyên hình, một con thằn lằn cánh dài khổng lồ, không quá đẹp mắt. Lúc này thân thể của nàng vặn vẹo một cách không bình thường, trong lỗ chân lông không ngừng chảy ra máu đỏ. Thân thể của nàng bởi vì kịch liệt đau đớn mà run rẩy, trong miệng có bọt mép tràn ra.

“Nàng như vậy, không thành vấn đề sao?” Israel có chút không xác định hỏi.

“Huyết mạch của nàng đã bắt đầu tỉnh lại, quá trình này rất thống khổ, nếu nhịn không được thì chỉ có một con đường chết, nếu sống sót thì nàng liền có thể chính thức trở thành một thành viên của Long tộc. Có điều xác suất thành công không tới một phần ngàn.”

“Nàng thật là một vị mẫu thân tốt, chỉ mong nàng có thể dựa vào cố chấp đối với đứa con mà qua được.”

“Nhất định nàng có thể.” Aylmer cũng có chút lo lắng nhìn long thú vô cùng thê thảm kia.

Ngay lúc bọn họ đang lo lắng cho Beryl, cửa thư phòng truyền đến tiếng đập cửa.

“Chủ nhân, ngài có đây không?” Giọng nói của Tề Khắc từ ngoài cửa truyền đến.

“Aylmer, ta ra ngoài xem chuyện gì trước, ngươi ở lại đây trông nàng được không?”

“Được, ca ca cứ yên tâm đi.”

Israel ra khỏi không gian, mở cửa thư phòng đi ra ngoài, sau đó trở tay đóng cửa lại. “Quản gia Tề Khắc có chuyện gì sao?”

“Bá Tước Bernard Brownett đến từ đế đô tiến đến bái phỏng ngài, ông ta tự xưng là tổ phụ của ngài.”

“Tổ phụ?” Cái này lại là nhảy ra từ chỗ nào vậy?

“Đúng vậy, chính ông ta nói như vậy. Còn có, ông ta là một Pháp Thánh hỏa hệ.”

“Quản gia Tề Khắc, chúng ta đi xem vị tổ phụ đại nhân kia của ta nào.”

“Vô cùng vui lòng, chủ nhân của ta.”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.