Không Gian

Chương 18: Mời hợp tác




*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

cach-lam-banh-su-kem-say-long-nguoi-2-

Israel nhìn ba người trôi nổi giữa không trung cùng long thú triền đấu, trong lòng thầm giật mình. Trên đại lục người có thể lơ lửng giữa không trung chỉ có pháp thánh cùng kiếm thánh, ngoài ra còn có phong hệ đại ma đạo sư. Như vậy xem ra trong ba người kia tối thiểu có một là hỏa hệ pháp thánh, một là hỏa hệ kiếm thánh, còn người có thực lực yếu nhất kia tối thiểu cũng là phong hệ đại ma đạo sư. Trong tiểu trấn bọn họ vẫn là lần đầu tiên cùng lúc xuất hiện nhiều nhân vật lợi hại như vậy.

Trong đàn ma thú không có ma thú cấp cao, pháp thánh cùng kiếm thánh xuất hiện rất nhanh xoay chuyển cục diện. Thực lực của long thú cấp chín tương đương với kiếm thánh, dựa vào một thân da dày thịt thô của mình thậm chí còn hơn kiếm thánh được một chút, thế nhưng đối mặt với ba nhân loại cường giả, hai long thú liền bị vây ở thế hạ phong.

Mấy ma thú cấp thấp bị long thú đuổi đến, đã không còn uy áp của long thú xua đuổi, vừa e sợ uy áp của pháp thánh cùng kiếm thánh nhân loại, chậm rãi giải tán. Bất quá tình huống của tiểu trấn không vì vậy mà chuyển biến tốt lên, bởi vì khoảng cách từ tiểu trấn đến khu vực chiến đấu rất gần, thường xuyên bị ma pháp phạm vi rộng lan đến.

Người của gia tộc Brownett nhìn lãnh địa mà mấy thế hệ gia tộc đau khổ kinh doanh bị phá hỏng hoàn toàn thay đổi, trong lòng tràn ngập hận ý. Song những người khoác áo choàng này, che kín mặt mũi, lại không có dấu hiệu gì của gia tộc, bọn họ căn bản không biết lai lịch những người này. Ngay cả khi biết được thì lại như thế nào? Tồn tại như vậy bọn họ cũng không thể đụng vào, càng đừng nói đến chuyện báo thù gì đó.

Lần này Faith bị thương trong chiến đấu, nhìn những người thiếu chút nữa khiến bọn họ chôn vùi sinh mệnh, trong lòng cũng không hề thoải mái. Gia tộc có thể có được nhiều cao thủ như vậy, trong lòng ông đã biết rõ. Song này cũng không phải gia tộc bọn họ hiện tại có thể chống lại, bất quá ông tin rằng một ngày nào đó gia tộc của ông nhất định có thể lớn mạnh hơn bọn chúng. May mắn ông đã đem vật phẩm trong tiệm đấu giá giấu đi, không thì lần này đã tổn thất nghiêm trọng.

Israel nhìn hai long thú vết thương khắp người, xem ra lần này chúng nó muốn tìm con mình về là không có khả năng. Nếu hiện tại chạy trốn có lẽ còn có thể có một đường sống, thế nhưng mấy người kia muốn dồn chúng nó vào chỗ chết, chiêu chiêu trí mạng, trong đám người trên mặt đất còn thỉnh thoảng có người đánh lén.

“Ca ca, những người đó thật sự rất xấu, trộm con của người ta, còn muốn lấy mạng người ta nữa.” Aylmer tức giận nói, bất quá nó cũng không định hỗ trợ. Đối với Long tộc chân chính bọn nó mà nói, long thú cũng chỉ có thể tính là sinh vật hạ đẳng thôi. Hơn nữa hiện giờ nó vẫn đang tích trữ lực lượng để lớn lên đó.

“Ừ, cho nên ngươi phải cẩn thận, đừng để người có lòng tham phát hiện.” Israel có chút lo lắng nói.

“Long tộc khác với long thú, tất cả Long tộc cùng bảo hộ nhau, chỉ cần Long tộc phát hiện thành viên Long tộc bị chủng tộc khác xúc phạm, thì toàn bộ rồng trên Long đảo sẽ lập tức dốc toàn bộ lực lượng san bằng cái tên dám mạo phạm uy nghiêm Long tộc đó.” Bánh bao nhỏ đầy mặt đắc ý nói, bất quá bởi vì truyền thừa không hoàn chỉnh nên nó không biết tại sao mình lại lưu lạc bên ngoài.

“Ngay cả khi là như vậy, ngươi cũng phải cẩn thận, biết chưa?” Israel phát hiện từ sau khi mình nuôi đứa bé này thì càng ngày càng dong dài.

“Vâng vâng, biết rồi.” Bánh bao được quan tâm cười hì hì đem đầu chôn ở hõm vai Israel cọ cọ, có người quan tâm thật tốt.

“Aylmer, ngươi có muốn trở về Long đảo không?” Israel cảm thấy đứa trẻ này ở lại nơi của nhân loại rất nguy hiểm.

“Không cần, không cần, ca ca đi đâu, ta liền đi nơi đó, ta không muốn tách khỏi ca ca.” Bánh bao nhỏ nghe thấy có thể phải cùng ca ca tách ra, đầu lắc như cái trống bỏi. Tuy bây giờ nó đã biết người này thật sự chỉ là nhân loại, cũng không phải ba ba nó. Thế nhưng sau khi sinh ra người đầu tiên nó nhìn thấy chính là hắn, hơn nữa nó rất thích cùng một chỗ với ca ca.

“Được, ca ca không cùng ngươi tách ra.” Israel vỗ vỗ lưng nó, vuốt lông cho thằng nhóc. Hiện tại đứa nhỏ này vô cùng ỷ lại hắn, hắn đi đến chỗ nào đứa nhỏ này cũng muốn đi theo, giống hệt như một cái đuôi nhỏ, vứt cũng vứt không được.

Bên này huynh đệ hai người đang sến súa, bên kia chiến đấu đã gần đến hồi kết. Hai long thú rốt cuộc vẫn là không địch lại, cuối cùng con long thú đực cấp chín kia lựa chọn tự bạo thảm thiết, khiến cho vài nhân loại bao vây tiêu diệt chúng nó bị thương nặng, để thê tử nó có cơ hội chạy trốn. Long thú cái ngấn lệ, kéo thân thể ngổn ngang vết thương, bay về phía rừng rậm ma thú. Nó còn chưa thể chết, con của nó vẫn còn trong tay nhân loại, một ngày nào đó nó phải cứu con nó về.

Ba người cường giả bị thương, rất nhanh bị một đám hắc y nhân mang đi, cùng bị mang theo còn có quả trứng long thú chưa được ấp. Lưu lại cho người dân tiểu trấn là nhà cửa rách nát cùng thân nhân chết đi.

Trong thành giải trừ cảnh báo, khi tất cả những người tị nạn đi ra, trời đã tối. Hiện tại cũng không biết tình huống trong thôn như thế nào, quản gia Burney an bài bọn họ ở trong thành nghỉ ngơi một ngày. Các thôn dân vô cùng biết ơn lãnh chủ nhân từ của mình, sáng hôm sau bởi vì nhớ nhà, từ sớm thôn dân đã kéo nhau đi về.

Israel cũng nhớ tới công trình trên đảo, vì thế mang theo cái đuôi nhỏ lên xe ngựa đi đến xem xét tình huống. Trước tiên bọn họ đến xem xét tình huống trong thôn trang, trong thôn có thể là ma thú hình thể lớn đi ngang qua, không ít phòng ốc đã bị hủy hoại. Các thôn dân sầu mi khổ kiểm nhìn nhà cửa của mình, trong lòng chua xót nói không nên lời. Cuộc sống của họ vừa mới có chuyển biến tốt đẹp, bây giờ nhà lại bị phá, tất cả dường như lại trở về nguyên điểm.

Israel nhìn thôn dân ủ rũ, thường xuyên còn có người khống chế không được phát ra tiếng khóc nức nở. Trong thôn người già thì đầy mặt chết lặng, nhóm trẻ con thì lại là ngây thơ nhìn mấy người lớn. Cả thôn đều là một bộ mây đen mù mịt, khiến người ta nhìn thấy mà xót xa.

Israel gọi trưởng thôn tới, bảo Kevin dẫn ông ta đi tìm quản gia Burney nhận một ít lều trại về cho các thôn dân ở trước. Thôn trang sẽ do hắn bỏ tiền ra tu sửa, thế nhưng sửa như thế nào, là do hắn định đoạt. Trưởng thôn nghe xong kích động lệ nóng doanh tròng, thật sự là Chủ Thần phù hộ, để cho bọn họ gặp được một lãnh chủ đại nhân như vậy. Tuy rằng lãnh chủ đại nhân của bọn họ chỉ là một đứa trẻ vị thành niên, nhưng hình tượng trong lòng bọn họ lại là cao lớn vô cùng.

An bài tốt chuyện trong thôn, Israel vội vàng lên đảo điều tra tình huống, sau khi phát hiện nơi này không bị phá hủy liền thở phào nhẹ nhõm một hơi. Chỉ cần nơi này không có việc gì là tốt rồi, nếu như bị phá hủy thì hắn không có thời gian, cũng không có nhiều tiền để sửa chữa như vậy đâu.

Aylmer vẫn là thực ngoan, thời điểm Israel bận rộn, nó đều ngoan ngoãn đứng một bên chờ hoặc là im lặng nằm trong lòng Israel. Đợi Israel bận rộn xong, tiếp theo chính là các loại làm nũng, sau đó các loại yêu cầu liền kéo nhau đến. Ai bảo lúc ca ca bận rộn đã xem nhẹ nó, bánh bao nhỏ mất hứng.

Mà Israel đối với đứa nhỏ cũng thực sủng nịch, gần như là không có nguyên tắc thỏa mãn yêu cầu của nó. Còn thường xuyên bảo phòng bếp làm chút đồ ăn vặt cho bánh bao nhỏ ăn. May mắn là lấy tố chất thân thể bưu hãn của Long tộc, hắn cũng không cần lo lắng dạ dày đứa nhỏ chịu không nổi.

Bên này thôn trang cần tu sửa, trong tiểu trấn đồng dạng cũng đang tu sửa lại. Trong thú triều lần trước, kiến trúc trong tiểu trấn bị tổn hại hơn phân nửa. Trong khoảng thời gian ngắn giá của tài liệu kiến trúc bay lên thật nhanh, nhóm công tượng cũng là chạm tay có thể bỏng.

Trong lần thú triều tập kích này tiệm đấu giá Absalom cũng tổn hại hơn phân nửa, Faith đem tình huống bên này báo lên gia chủ, an bài xong công việc liền mang theo lễ vật đến thành Salomon bái tạ. Lần này ít nhiều nhờ tin tức thành Salomon truyền đến, mới khiến tổn thất giảm đến mức thấp nhất. Nói như thế nào thì ông đều phải đi cảm tạ một phen.

Faith mang theo lễ vật đến thành Salomon, thời điểm nhìn thấy Tiểu Xích ở cửa thành liền hoảng sợ. Cuối cùng vẫn là dưới chỉ dẫn của tôi tớ, mới yên tâm tiến vào thành. Nhìn tòa thành bị Xích Hỏa thực nhân thụ bao trùm, không hề hư hao, Faith càng thêm kiên định ý niệm muốn cùng gia tộc Salomon giao hảo. Này cũng không phải giống như lúc trước chỉ biểu hiện ở mặt ngoài, mà là chân chính giao hảo.

“Pháp sư đại nhân, hôm nay sao lại tới đây?” Israel kỳ quái, không phải lúc này ông ta hẳn là đang vội vàng tu sửa tiệm đấu giá sao?

“Tử Tước đại nhân, lần này ta cố ý đến cảm tạ ngài lần trước phái người truyền tin tức.” Faith nói, từ trong túi trữ vật lấy ra lễ vật mang đến.

“Pháp sư đại nhân, ngài thật sự là quá khách khí. Ta đây còn có việc cần ngài hỗ trợ đó chứ.”

Kevin nhận được ý của Israel, lễ phép tiến lên nhận lấy lễ vật.

“Không biết ta có tài cán gì có thể vì Tử Tước đại nhân cống hiến sức lực.”

“Ngài biết đó, gia tộc của ta là một gia đình quý tộc thực cổ xưa. Những thứ được gia tộc cất giữ đều là do nhiều thế hệ tích lũy, ngài cũng biết gia tộc bọn ta hiện tại suy bại, ta cũng không muốn tiếp tục giữ những trân bảo này mặc cho gia tộc đi xuống. Cho nên ta muốn tìm ngài hợp tác, đem những thứ đó bán đấu giá, dùng để chấn hưng gia tộc.” Israel ra vẻ khó xử nói.

“Đây là vinh hạnh của ta, nhưng không biết ngài muốn bán đấu giá vật phẩm gì? Còn có hội đấu giá phỏng chừng phải đợi sau khi tiểu trấn khôi phục mới có khả năng tiến hành.” Nội tâm Faith nhảy nhót không thôi, lần trước Israel bán ra thần thạch trân quý như vậy, ông vô cùng chờ mong những vật được gia tộc cổ xưa này cất giấu.

“Ngài đừng nóng vội, trước hết ta mang ngài đến một nơi.” Israel mang theo ông ta đi ra ngoài.

Ngay lúc bọn họ muốn lên xe ngựa, cái đuôi nhỏ của hắn tìm đến đây. Một cái nhào tới, đứa nhỏ trực tiếp ôm lấy chân hắn. “Ca ca, ngươi xấu, không phải ngươi nói muốn tiếp khách sao? Sao lại muốn ném ta lén rời đi, mặc kệ, ta cũng muốn đi.”

“Đừng làm loạn, có khách nhân ở đây, mau gọi bá bá.” Israel sủng nịch sờ sờ đầu nhỏ của nó, sau đó ôm lấy nó.

“Chào bá bá.” Có người ngoài ở đây, Aylmer nhu thuận chào hỏi.

“Chào ngươi.” Faith cười cười, chỉ cảm thấy đứa nhỏ này thật đáng yêu.

“Xấu hổ thật, khiến ngài chê cười rồi, đây là biểu đệ ta Aylmer.” Israel lễ phép cươi cười với Faith, sau đó giới thiệu Aylmer.

“Đứa nhỏ thật khả ái.”

Khi nói chuyện hai người lên xe ngựa. Nhìn xe ngựa chạy hướng ngoài thành, trong lòng Faith giống như bị mèo cào, vô cùng hiếu kì Israel muốn dẫn ông đi đâu?

Đợi đến nơi, Faith trợn mắt há mồm nhìn cảnh sắc hiện ra trước mắt mình, hết thảy mọi thứ đều xa lạ như vậy, nhưng lại không mất đi vẻ mĩ lệ.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.