Hôm nay lớp Hạ Túy có một tin chấn động nhưng cũng không hẳn là quá chấn động. Chỉ là giáo viên tiếng Anh lớp nàng phải chuyển công tác, tạm thời đổi giáo viên mới. Trong lòng nàng lại nhen nhóm một tia hi vọng. Nhưng hiện tại vẫn chưa đến tiết tiếng Anh bản thân Hạ Túy cũng chỉ có thể kiên nhẫn chờ.
Dạo gần đây nàng quá nhàn hạ, cứ nghĩ học tăng tiết bản thân sẽ càng thêm bận rộn nhưng nàng chỉ học thêm duy nhất môn Toán, ngoại trừ ba ngày trong tuần phải học đến tối 8, 9 giờ tối thì hầu như bốn ngày còn lại nàng đều nằm dài ra đến khi đi ngủ, nếu có bài tập thì cũng chỉ học xong trong một lát. Trong khi bạn bè trong lớp đều học thêm hai đến ba môn. Đây là lớp chọn nàng sợ bản thân sẽ không theo kịp những người còn lại. Nên Hạ Túy quyết định học lại tiếng Anh, nghỉ nữa nàng sẽ vô tri mất.
Nhưng nếu học lại chỗ cũ thì cũng không được, thông qua Nguyên Thương nàng biết cô đã đổi lịch học, thêm một buổi chủ nhật 7 giờ sáng. Hạ Túy chỉ có một ngày chủ nhật trong tuần, lại luyến tiếc giấc ngủ nên quyết định chọn nơi khác học.
Nhưng hiện nàng chỉ mới vào trường, đối với giáo viên bạn bè vẫn chưa quen thuộc hết, cũng không biết nên tìm nơi nào để học. Chắc nàng phải hỏi Hà Uyển Ngưng thôi, đầu năm có nghe cô nói học thêm ở đâu đấy mà nàng quên mất.
- --
Đang học giữa tiết thì có hai giáo viên xuống lớp kiểm tra huy hiệu Đoàn, trong đó có Tần Nhược Anh. Thấy cô ấy tim Hạ Túy liền đập thình thịch. Nàng chưa vào Đoàn nên cũng không lo sợ việc kiểm tra đột xuất này.
Cả lớp đứng lên chào sau đó lại nghe cô ấy nói: "Ngoại trừ Đoàn viên tất cả đều ngồi xuống"
Hạ Túy nhanh chóng ngồi xuống, vẫn còn mười mấy người đứng, họ đều là Đoàn viên, trong đó có Hi Phương cùng bàn với nàng. Lại nghe Tần Nhược Anh nói tiếp: "Trong tất cả Đoàn viên ở đây ai không đeo huy hiệu Đoàn tiếp tục đứng, còn lại ngồi xuống".
Vẫn còn hai người đứng, Hi Phương cũng đã ngồi xuống, Tần Nhược Anh liền đến gần chỗ hai người kia, ghi tên vào. Thấy vậy Hạ Túy liền có một suy nghĩ, nhanh chóng quay qua nói với Hi Phương:
"Hôm nào mày thử quên đeo huy hiệu Đoàn đi, cho cô xuống đây ghi tên mày vào"
"..."
"Để tao được nhìn cô"
"..."
"Ha, được không?"
"Mày cút!!"
- --
Ra về nàng vòng xuống dãy A tìm Hà Uyển Ngưng, đứng khoảng năm phút thì thấy cô đi ra cùng một chàng trai.
Người này là bạn trai tin đồn khi còn học cấp 2 của Hạ Túy, tuy vậy nhưng hiện tại hai người vẫn học thêm Toán chung một nơi, ngồi cùng một bàn. Sau lần đó cũng đã được giải thích rõ ràng, bản thân nàng vốn không thích cậu ta nên gán ghép như thế nàng thật sự rất khó chịu. Vì thế thái độ Hạ Túy rất cương quyết, cũng rất khó ở, từ đó tin đồn này cũng dần chìm xuống nên hiện tại nàng mới dám ngồi cùng cậu ta.
"Hey! Uyển Ngưng". Hà Uyển Ngưng mắt nhìn qua thấy Hạ Túy chạy xồng xộc lại chỗ cô, vỗ vào cô một cái, cũng không để ý đến chàng trai kia, nói với cô: "Về chung đi". Hà Uyển Ngưng học chung Hạ Túy từ lớp 3 cho đến hiện tại, ròng rã bảy năm nàng cũng rất thoải mái khi tiếp xúc.
"Sao nay nhiệt tình vậy?"
"Có chuyện cần nhờ mày"
Ánh mắt Hà Uyên Ngưng ghét bỏ nhìn nàng, "Tao hiểu mày quá mà". Hạ Túy hi hi ha ha vài tiếng hai người liền ra tới nhà xe.
"Có gì thì nói đi"
"Mày học thêm tiếng Anh chỗ nào vậy, dẫn tao đi học chung"
"Chứ không phải hè mày đã có chỗ học rồi sao?"
"Nghỉ rồi"
"Vậy về tao gửi lịch học cho mày, tới ngày học thì tao tới nhà đón mày đi chung"
"Ok chốt"
Nói xong cả hai liền lên xe chạy về, trên đường cũng không nói chuyện không chạy hàng hai mà một người trước một người sau, đây là phương thức chơi chung của các nàng, không chỉ riêng với Hà Uyển Ngưng mà dường như bạn của Hạ Túy ai cũng thế. Học thêm Toán nàng đi chung với một nhóm năm người tính luôn cả nàng, khi về cũng không hàng hai hàng ba mà mỗi người một hàng mà chạy, cũng không nói chuyện. Thông thường họ sẽ cho Hạ Túy chạy đầu, không thì chạy giữa chứ không bao giờ để nàng ở cuối. Nàng thật lòng xem họ là bạn tốt, Hạ Túy tin họ đối với nàng cũng như thế.
Về tới nhà Hạ Túy quên mất không hỏi Hà Uyên Ngưng giáo viên dạy thêm là ai tên gì.
Thôi kệ, tới đó rồi tính..
========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1. Lai Sinh: Tương Tư Huyễn Mộng
2. Không Biết Bao Giờ Gặp Lại
3. Thế Giới Song Song
4. Mượn Giống Sinh Con
=====================================
Di động run lên một cái, là tin nhắn của Hà Uyển Ngưng, cô gửi lịch học đến cho nàng. Một tuần ba buổi: thứ ba, thứ năm 18 giờ, thứ bảy 19 giờ 30.
Cũng may là không đụng với lịch học toán của nàng. Hạ Túy nhanh phản hồi lại: Hết tuần này thôi tuần sau tao đi học nha. Hà Uyển Ngưng liền gửi sticker "OK" sau đó cả hai đều kết thúc cuộc trò chuyện.
Đến tối sắp đi vào giấc ngủ Hạ Túy chợt nhớ ra, sao lúc chiều không nhắn hỏi giáo viên là ai luôn nhỉ. Hiện tại cũng đã trễ rồi nàng sợ làm phiền đến đối phương nên đành ngậm ngùi nhắm mắt ngủ.
Hôm nay là thứ sáu có hai tiết tiếng Anh, cả lớp sáng giờ cứ nhao nháo lên làm tâm nàng rụt rịch không ít. Tiếng chuông vào lớp vang lên, chỉ vài chục giây nữa nàng sẽ được thấy giáo viên mới. Hiện tại tâm trạng Hạ Túy không khác gì lúc đầu năm, vẫn là trạng thái hồi hợp, mong chờ, tim đập thình thịch lắng nghe bước chân ngoài hành lang. Tiếng giày cao gót lần này không dồn dập đinh tai nhức óc như lần trước nữa, bước chân rất có nhịp điệu lộc cộc trên hành lang, dừng lại trước cửa lớp Hạ Túy.
Ngay khoảnh khắc Tần Nhược Anh bước vào cả lớp liền ồ lên một đợt dài, đến bản thân nàng cũng muốn nhảy cẫng lên. Hi Phương ngơ ngác nhìn nàng: "Nhỏ này, ngồi xuống lẹ, nay ăn trúng gì vậy". Ngồi chung một thời gian cả hai cũng dần thân thiết hơn trước, nhờ vậy cũng thường xuyên chửi nhau hơn. Hạ Túy bình thường làm gì cũng rất có chừng mực, chưa bao giờ mất kiểm soát như thế khiến cô có chút khó hiểu.
"Kệ tao"
"Rồi tao biết rồi, mấy hôm trước còn kêu tao thử quên đeo huy hiệu Đoàn, hôm nay lại nhảy cẫng lên như thế, ra là mày mê cô Nhược Anh"
"Sụyt suỵt, im"
Hi Phương biễu môi quay mặt đi, vài giây sau lại nghiêng đầu qua nói với nàng: "Tao nghĩ là mày nên chết tâm đi". Im lặng một hồi, thấy Hạ Túy không nói gì cô mới nói tiếp: "Cô Nhược Anh có bạn trai rồi"
Động tác viết bài của nàng đình trệ mấy giây mới tiếp thu được những lời của Hi Phương vừa nói.
"Sao mày biết?"
"Sao tao lại không biết, cả trường này ai chả biết, ngày nào đi làm cũng có người đưa đón, còn công khai trên mạng xã hội như thế, đến tao bị cận còn có thể nhìn ra"
Mày cận chứ không mù a.
Hạ Tuý cũng muốn đùa giỡn vài câu nhưng hiện tại nàng không có tâm trạng. Liền mặt ủ mày chau như thế cho đến hết tiết.
Hôm nay nàng có hai tin: một tin vui và một tin buồn...đều xuất phát từ một người.