Khí Trùng Tinh Hà

Chương 977: Khởi hành trở về




Phi thuyền của Xích Dương Thánh Hoàng, quả nhiên khí thế hào hùng. Đám người Tần Vô Song, đương nhiên sẽ không hư trương thanh thế, uổng phí đi thu hút chú ý của người khác.

Vì vậy, trên chỗ đất trống cực lớn của Cự Thú Tộc, đem phi thuyền Thánh Hoàng hoàn toàn thúc giục ra, khí thế cực mạnh, khiến Âm Ma Thiên Tôn gặp nhiều biết rộng, cũng là tán thưởng không thôi:

- Đại danh tác, đại danh tác. Thua trong tay Xích Dương lão nhân, mấy người chúng ta, thật sự là không oan uổng!

- Chư vị, Lôi Chủ Thần và Đinh Vân Độ tử vong, đến nay đã có một khoảng thời gian rất dài, chúng ta muốn hành động, cần phải nhanh chóng. Hiện giờ chúng ta còn chưa đến lúc trở mặt hoàn toàn với bọn chúng.

Tần Vô Song khẩu khí nghiêm nghị:

- Cho nên, chúng ta tạm thời rút lui. Tất cả mọi người, toàn bộ đi lên phi thuyền Thánh Hoàng, cùng nhau rời đi, chư vị, có ý kiến gì không?

Âm Ma Thiên Tôn ha ha cười:

- Có thể ngồi trên phi thuyền Thánh Hoàng, còn có thể có ý kiến gì chứ? Đây cũng không phải là thứ mà ai cũng có tư cách ngồi.

Nhị Ma Tôn Đồ Ông cũng ha ha cười lớn:

- Không ngờ bị Xích Dương lão nhân giam giữ mấy chục năm, kết cục trái lại được hưởng thụ phi thuyền của hắn, tốt lắm, tốt lắm, ha ha…

Nhị vị quyền uy tuyệt đối vừa mở miệng, những người khác đương nhiên là không còn lời nào để nói. Giọng điệu đều bị nhị vị này quy định sẵn, những người khác dù muốn phản đối, cũng không nói lên được.

Thiên Thuyền Thánh Hoàng xuất phát, hướng về phía bầu trời Ô Thước Tinh cấp tốc bay lên, đâm lên mây xanh, trong nháy mắt, liền biến mất trên bầu trời Ô Thước Tinh.

Loại lữ hành trong Tinh vực này, vô cùng hao phí thời gian. Cho dù ngươi phiêu bạt mười năm, trăm năm, phát hiện Vị diện mờ mịt bên trong, chẳng qua cũng chỉ là vượt qua một bước nhỏ mà thôi.

Cũng may, phi thuyền Thánh Hoàng này, xác thực là đại danh tác, ngoài một đám cường giả bị sai phái thay nhau đi điều khiển phi thuyền ra, những người khác, đều là không chịu bỏ qua hoàn cảnh tu luyện cực tốt trong phi thuyền Thánh Hoàng này.

Phải biết rằng, Thiên Thuyền Thánh Hoàng chính là lĩnh vực tư nhân của Thánh Hoàng, độ sung túc của linh lực, quả thực chính là gấp trăm lần bên ngoài.

Cho dù là Âm Ma Thiên Tôn, cũng tham lam chiếm lấy một chỗ bí mật, bắt đầu chuyên chú tu luyện… Tần Vô Song cũng là tập trung ý chí, bắt đầu tu luyện.

Hiện giờ, có ưu thế được trời ưu đãi như vậy, không nắm chặt thời gian tu luyện, thật sự là phí của trời. Tần Vô Song biết rõ Thiên Thuyền Thánh Hoàng này khó có được. Tu luyện ở đây một năm, chỉ sợ đủ có thể chống đỡ được trăm năm tu luyện bên ngoài.

Nhất là hắn lại là Thiên Thần Đạo cường giả, tu luyện trong lãnh địa tư nhân của Thánh Hoàng, thật sự là được trời ưu ái.

Trên một vùng tinh hà của phương hướng Ô Thước Tinh, ba chiếc phi thuyền Chủ Thần, theo hình thái chữ "T" cấp tốc tiến lên. Nhìn phương hướng phi hành, có lẽ là hướng về Ô Thước Tinh.

Bên trong một tàu phi thuyền đầu tiên, chính là cao tầng trung tâm Đại lục Phong Vân đang ngồi. Với hai vị Chủ Thần Phong Vân cầm đầu, ngồi dưới thập đại Sứ giả, đến tám người. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - http://truyenfull.vn

Còn lại hai Sứ giả khác, một người là Nã Ba Tuần, đã bị đoạt xác. Còn có một người, lưu lại Đại lục Phong Vân trông coi môn hộ, tám đại Sứ giả khác, cũng đều là Thiên thần Cao cấp, Thiên Thần Đạo sáu kiếp, lúc này cũng đều rõ ràng ở đây.

Phong Chủ Thần là một nam tử khuôn mặt gầy guộc, nhưng lúc này, trên khuôn mặt xanh xao của hắn, lại mơ hồ bao trùm một tầng sương lạnh, một luồng sát khí không thể ức chế, lúc ẩn lúc hiện trên mặt hắn.

- Đại ca, nơi này cách Ô Thước Tinh, nhiều nhất là nửa tháng, cũng đến rồi!

Lúc này, mặc dù là tám đại Sứ giả, cũng không dám nói chuyện lung tung. Chỉ có Vân Chủ Thần, khẩu khí châm chước, nói với Phong Chủ Thần.

- Được, Lão Nhị, ngươi cũng nói xem!

Khẩu khí của Phong Chủ Thần lành lạnh:

- Ngươi phỏng đoán một chút, hà cớ gì tất cả thần thức của mọi người đột nhiên biến mất?

- Đại ca, thực lực của Lão Tam chúng ta đều biết rất rõ. Với thực lực của Ô Thước Tinh, quả quyết không đến mức xảy ra chuyện gì. Chúng ta hiện tại cũng không vội kết luận!

Vân Chủ Thần nói là nói như vậy, trong lòng thật sự có chút lo sợ bất an. Nếu ngay cả Lôi Chủ Thần cũng vô thanh vô tức biến mất, chuyện này, mười phần có chín là huyên náo rất lớn.

- Lão Nhị, trong lòng ta, có một loại cảm giác rất bất an. Mấy chục vạn năm qua, ta đều không từng gặp phải cảm giác bất an cường liệt như vậy. Ta lo lắng, ở bên trong có chuyện!

- Có thể có chuyện gì?

Vân Chủ Thần không kìm được hỏi:

- Lại là Đại lục Thiên Tượng đó giở trò quỷ sao?

- Thực lực mà Đại lục Thiên Tượng phái ra, không sai biệt nhiều lắm với thực lực chúng ta phái đi. Lão Tam cho dù chịu chút thua thiệt, cũng sẽ không thê thảm như vậy.

- Đại ca, Ô Thước Tinh đó, lẽ nào còn có che giấu cao thủ hay sao?

Phong Chủ Thần hít một hơi, xua xua tay:

- Ô Thước Tinh chúng ta đều không quen thuộc, không cần suy đoán vô nghĩa. Được rồi, ta dùng thần thức suy tính trước, cảm ứng một chút thần thức của bọn chúng. Ở đây đã rất gần Ô Thước Tinh rồi, hy vọng có thể cảm ứng tất cả!

Vân Chủ Thần gật gật đầu, lùi xuống một bước, nhìn Phong Chủ Thần làm phép suy tính.

Ước chừng một khắc trôi qua, ngón tay khớp động của Phong Chủ Thần dừng lại, trong mắt lộ ra một đạo tinh mang, biểu tình rất phức tạp.

Vù!

Phong Chủ Thần mở mắt ra.

- Đại ca, thế nào rồi?

Vân Chủ Thần đi lên hỏi.

- Thật là phiền toái, thần thức của Lão Tam và Nã Ba Tuần hoàn toàn không thăm dò được, những Thiên Thần Đạo cường giả khác, cũng là không hề có tin tức. Trái lại Lâm Kinh Phong, thần thức lại vô cùng ổn định, vô cùng sống động.

Phong Chủ Thần nói đến đây, khó lộ ra một vẻ vui mừng. Đây cũng coi như là đại may mắn trong bất hạnh.

- Nói như vậy, Lâm Kinh Phong còn sống? Những người khác, có thể đã chết rồi?

- Hiện tại khó mà nói!

Phong Chủ Thần chậm rãi lắc đầu:

- Nếu bọn họ tiến vào thế giới kết giới, một thế giới độc lập, Thần hồn cũng không thể phát hiện. Nếu Thần hồn bị phong ấn, cũng là không thể bị phát hiện. Hiện tại còn chưa thể suy đoán bọn họ đã chết hay chưa.

Vân Chủ Thần yên lặng gật đầu, thì thào thở dài:

- Hy vọng bọn họ cũng có chuyện gì. Mất mạng ở Ô Thước Tinh, đây chính là thật sự không có lợi nhất!

Phong Chủ Thần đang muốn nói chuyện, đột nhiên khẩu khí của một gã Sứ giả giật mình kêu lên:

- Hai vị Chủ Thần, mau nhìn ngoài cửa sổ, nhìn ngoài cửa sổ!

Nhìn theo tiếng kêu, trong tinh hà mênh mông ngoài cửa sổ, một chiếc phi thuyền cực lớn, đang từ phương vị ngược lại với bọn họ, đang dùng vận tốc cực lớn bay vùn vụt về hướng bọn họ. Khoảng cách hai bên, sẽ không vượt qua ba ngàn dặm. Khoảng cách ba ngàm dặm ở tinh hà mênh mông, không có dưới tình huống tinh vân ngăn cản tầm mắt, với nhãn lực của những Thiên Thần cường giả này, khẳng định có thể nhìn thấy được.

- Đại ca!

Vân Chủ Thần nhìn thấy phi thuyền khổng lồ này, cũng là nhất thời biến sắc.

Với nhãn lực của hắn, làm sao không nhìn ra, phi thuyền này, so với phi thuyền Chủ Thần của bọn họ quy mô lớn hơn rất nhiều, bên ngoài tản phát ra khí thế, uy thế cũng là mạnh hơn nhiều.

Quang mang vàng óng, bao trùm lên chiếc phi thuyền, giống như một viên lưu tinh vàng óng đang bay nhanh di động tới.

Phong Chủ Thần cũng là ngây dại:

- Phi thuyền Thiên Tôn?

Cũng khó trách Phong Chủ Thần thất thố như vậy, phi thuyền cấp bậc này, căn bản không phải là thứ hắn có thể chế tác được, thậm chí có thể nói, hắn chưa từng gặp qua. Dù sao cách rất xa, không nhìn rõ chi tiết cụ thể.

- Phi thuyền Thiên Tôn? Đại ca, ngươi xem phương hướng đến của phi thuyền này, trùng khớp với phương hướng chúng ta muốn đi, hoàn toàn giống nhau. Quỹ tích là hoàn toàn song song.

Phong Chủ Thần sắc mặt vô cùng khó coi:

- Lẽ nào bọn chúng thật sự là từ Ô Thước Tinh ra? Phi thuyền Thiên Tôn, lẽ nào mất tích của bọn Lão Tam, có liên quan đến phi thuyền này?

- Đại ca, làm sao bây giờ?

- Chủ Thần đại nhân, bằng không, chúng ta bắn bọn chúng xuống!

Một đám Sứ giả đứng lên, trước mặt hai đại Chủ Thần ở đây, lá gan của bọn họ rất lớn.

- Bắn xuống?

Phong Chủ Thần hừ lạnh một tiếng:

- Các ngươi muốn tìm cái chết sao?

Tám đại Sứ giả đều là sắc mặt biến đổi, muốn tìm cái chết?

Vân Chủ Thần cười khổ một tiếng, xua xua tay, ý bảo tám đại Sứ giả ngồi xuống.

- Phi thuyền này uy thế vô cùng, nếu quay đầu toàn tốc đâm về phía chúng ta, trực tiếp có thể khiến phi thuyền của chúng ta bùng nổ, biến mất trong hư không.

Phong Chủ Thần lạnh lùng nói:

- Đến lúc đó, chúng ta không bắn được người ta, người ta trái lại bắn tiêu chúng ta!

Những lời này, nói ra khiến trên mặt tất cả mọi người mang vẻ xấu hổ.

Phong Chủ Thần ngưng thần nhìn thoáng qua phi thuyền đó, trong mắt toát ra một loại vẻ suy nghĩ sâu xa, vẻ mặt vô cùng ác liệt, luồng cảm giác bất an trong lòng, càng ngày càng mãnh liệt.

- Đại ca, làm sao lại có phi thuyền Thiên Tôn xuất hiện ở đây? Tinh vực gần đây, ngoài Tinh vực Đại Càn của chúng ta, chính là Tinh vực Vong Xuyên, Thiên Tôn cường giả của hai đại Tinh vực này, cũng sẽ không đến nơi kém phát triển này? Hơn nữa, phi thuyền này rốt cuộc là tiến vào như thế nào? Lẽ nào người bảo vệ Tinh vực, một chút phát hiện cũng không có sao?

Nếu thế lực ngoại lai tiến vào biên giới Tinh vực nào đó, sẽ có người bảo vệ Tinh vực chặn lại điều tra.

- Lẽ nào là phi thuyền Thiên Tôn của Tinh vực Vong Xuyên?

- Không cần suy đoán. Lão Nhị, ta khẩn cấp đem tình báo phát tới Chủ nhân Tinh vực của Tinh vực Đại Càn!

Cùng như đồng thời, bên trong Thiên Thuyền Xích Dương, đồng dạng phát hiện ra phi thuyền Chủ Thần của bọn họ lướt qua. Và Lâm Kinh Phong cũng là người đầu tiên nhận ra.

Âm Ma Thiên Tôn cười tủm tỉm hỏi:

- Thiếu chủ, có cần làm một trận với bọn chúng không?

Tần Vô Song suy nghĩ một lát:

- Có mấy tầng nắm chắc phần thắng?

Âm Ma Thiên Tôn ngượng ngùng cười:

- Nếu là cường giả đối kháng, với tình hình khôi phục thực lực hiện tại của chúng ta mà nhìn, không đủ hai thành phần thắng. Nhưng mà, nếu chúng ta điều khiển phi thuyền Thánh Hoàng đi va chạm với bọn chúng, có thể có sáu thành nắm chắc lật ngược bọn chúng!

- Có thể đâm chết Chủ Thần không?

Tần Vô Song quan tâm chính là việc này.

Âm Ma Thiên Tôn hắc hắc cười nói:

- Nếu ta khôi phục sáu bảy thành thực lực, điều khiển Thiên Thuyền Thánh Hoàng, nhất định có thể đâm cho bọn họ hồn phi phách tán. Hiện tại, ta không có nhiều nắm chắc!

Tần Vô Song trầm ngâm một lát:

- Vậy để cho bọn chúng đi qua!

- Hắc hắc, đúng, để bọn chúng đắc ý mấy trăm năm trước. Thiếu chủ, Đại lục Phong Vân hèn mọn, không cần đặt nặng ở trong lòng, Âm Ma ta dám vỗ ngực bảo đảm, chuyện này, giao cho ta là được.

- Được, chúng ta mở lại trước rồi hãy nói!

Tần Vô Song thật ra không lạc quan mù quáng, năm đó sư phụ Lý Huyền Phong ở một hoàn cuối cùng của Thất Tuyệt Liên Hoàn Trận đã từng nhắc tới, Đại lục Phong Vân có thể hoành hành như vậy, là vì bối cảnh rất sâu. Nhân mạch nối thẳng tới chỗ Thiên Tôn của Tinh vực Đại Càn. Thậm chí còn có thể lôi kéo quan hệ với cường giả Thánh Hoàng.

Cho nên, mặc dù có một đám cường giả Âm Ma, cũng không thể sơ suất. Tất cả, vẫn là từng bước từng bước đi tới, có đám thủ hạ hiện giờ, quay về Đại lục Thiên Huyền, chí ít có thể bắt đầu quét sạch những thế lực nằm vùng, và bồi dưỡng những Thiên Thần Đạo cường giả mới của Đại lục Thiên Huyền…


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.