Cục diện lâm vào trong thế giằng co.
Sự dũng cảm gan dạ của Đại Tượng Vương và Tuyết Điêu Vương, tính chủng tộc của Cự Thú Tộc một khi kích phát ra, cho dù là mạnh như Nã Ba Tuần liên tiếp uy hiếp, cũng không có kiêng nể gì.
Nã Ba Tuần lạnh giọng quát:
- To gan, vị Lôi đại nhân này, chính là Chủ Thần vĩ đại. Những kẻ vô danh tiểu tốt các ngươi, ở trước mặt Chủ Thần, sao dám làm càn?
Chủ Thần?
Đại Tượng Vương và Tuyết Điêu Vương đưa mắt nhìn nhau, trong mắt đều có chút lo lắng âm thầm, nhưng lập tức tâm tư tương đồng, ngang nhiên kêu lên:
- Chủ Thần thì sao chứ, thực lực của chúng ta không bằng Chủ Thần, thậm chí không đối phó nổi Nã Ba Tuần đại nhân ngươi. Nhưng mà, mấy trăm vạn Cự Thú Tộc chúng ta, lại có thể hủy diệt được cả Ô Thước Tinh này!
- Các ngươi chiếm đoạt Ô Thước Tinh, xâm lược Ô Thước Tinh, không cho chúng ta đường sống, vậy thì tất cả cùng diệt vong đi!
Khẩu khí của Đại Tượng Vương lộ ra một loại ý tứ hàm xúc điên cuồng.
Lôi Chủ Thần cau mày, thực lực của hai Thú vương này, trong mắt hắn chính là một trò cười, cho dù tự nổ Thần hồn, cũng không thể làm tổn hại gì đến thân thể của Chủ Thần hắn.
Nhưng mà, một khi Thú vương này tự nổ Thần hồn, thế cục của toàn bộ Cự Thú Tộc, có lẽ sẽ mất khống chế trong nháy mắt. Thú đàn mấy trăm vạn của Cự Thú Tộc, lực tiến công kinh người, thú đàn này một khi không khống chế được, cho dù là Chủ Thần hắn thực lực thông thiên, sợ rằng cũng không cách nào lập tức khống chế được toàn bộ mấy trăm vạn con linh thú.
Một khi thú đàn mất khống chế, hậu quả sau đó sẽ vô cùng đáng sợ. Hiệu ứng liên quan, sợ rằng những tông môn khác của Ô Thước Tinh, cũng theo đó quấy rối, đến lúc đó dựa vào số người của Đại lục Phong Vân, e rằng căn bản không nắm giữ được thế cục.
Hơn một ngàn người so sánh với tu luyện giả bản địa tính toán phải dùng hàng tỉ, đây quả thực như hạt cát trên sa mạc!
Mặc dù đều là Thiên Thần Đạo cường giả thực lực cao cường, nhưng hảo hán không chịu nổi người đông, loạn quyền có thể đánh chết lão sư phụ. Một khi hỗn chiến bùng nổ, ngoài một số ít những Thiên Thần Đạo cường giả ra, cường giả bình thường, sợ rằng ngay cả cơ hội chạy trốn cũng rất nhỏ.
Nã Ba Tuần thấy trên mặt Lôi Chủ Thần che phủ một tầng sương mù, biết Lôi Chủ Thần thật sự đang tức giận.
- Ngọc nát đá tan, được thì ngọc nát đá tan!
Lôi Chủ Thần nhàn nhạt mở miệng:
- Nhị vị Thú vương, nhiệt huyết nhất thời thiêu đốt, rất dễ khiến đầu óc nóng lên. Ô Thước Tinh các ngươi cho dù toàn bộ Vị diện tự nổ, vậy thì thế nào? Có thể có bao nhiêu ảnh hưởng đến Đại lục Phong Vân chúng ta chứ?
- Các ngươi tự nổ, các ngươi tự diệt. Không có Ô Thước Tinh, chúng ta có thể tìm một nơi khác. Còn các ngươi, không có gia viên, cái gì cũng không có!
Đại Tượng Vương và Tuyết Điêu Vương ánh mắt tràn đầy đề phòng. Cũng không vì mấy câu nói này mà kích động.
- Nếu các ngươi xác nhận là trong sạch, tìm tòi Thần hồn, đối với các ngươi cũng không có ảnh hưởng gì. Các ngươi chống đối như vậy, trái lại càng khiến ta cảm thấy trong lòng các ngươi có chuyện mờ ám.
- Như vậy đi, bảy Thú vương kia đi đâu rồi, kêu bọn chúng ra đối chất. Tìm tòi thần thức xem như không làm nữa, thế nào hả?
Lôi Chủ Thần đè nén tức giận, cân nhắc nặng nhẹ, từng bước thỏa hiệp.
Tuyết Điêu Vương vẫn kiên quyết:
- Chúng ta đã nói rất rõ ràng rồi, nơi mà bọn Sư Vương đi chỉ có ba phương hướng, cụ thể đi đến nơi nào, chúng ta không được rõ!
Lôi Chủ Thần sắc mặt có chút phát lạnh, nhìn chằm chằm vào hai đại Thú vương, khẽ gật gật đầu:
- Được, được, hôm nay đến đây là dừng, Nã Ba Tuần, chúng ta đi!
Nã Ba Tuần một trận kinh ngạc, đi như vậy sao? Chuyện này… không tránh khỏi quá tiện lợi cho đám gia hỏa không khai hóa này?
- Lôi đại nhân, bỏ qua như vậy sao?
Nã Ba Tuần rất không cam lòng, trên đường thầm thì nói:
- Nhìn dáng vẻ mờ ám của bọn chúng, trong lòng nhất định là có chuyện gì xấu xa mờ ám rồi.
- Đừng nóng vội, Nã Ba Tuần, hai tên gia hỏa này, cố chấp bướng bỉnh. Chúng ta cần phải tìm được cửa đột phá. Kinh Phong mất tích, có lẽ không phải bọn chúng làm, nhưng bên trong nhất định có ẩn tình. Ta suy đoán chuyện này có lẽ còn có cái bóng khác sau lưng.
- Đại nhân, ngươi nói là…
Lôi Chủ Thần khoát tay:
- Quay về trước, ta sẽ tính toán tiếp. Phòng ngự của Cửu Thú Đại Điện coi như thông qua. Nhưng ta phải hỏi thăm một chút, tóm lại không có vấn đề.
Trong lòng Nã Ba Tuần khẽ động, trong mắt lộ ra bụ cười như trút được gánh nặng.
- Ngươi tiếp tục điều tra, thanh thế tiếp tục khuyếch trương. Mê hoặc Cự Thú Tộc, ta âm thầm hành sự. Nhớ kỹ, phía bên Cự Thú Tộc, đừng bứt dây động rừng!
Sâu bên trong Tiếp Thiên Đại Hạp Cốc, Tần Vô Song dẫn theo đội ngũ, cùng với đội ngũ của bảy đại Thú vương, đã xâm nhập vào nơi được xưng tụng là Ác ma nguyền rủa.
Nửa tháng hành trình, bọn họ xâm nhập cũng chỉ có độ sâu mấy ngàn dặm. Xác thực giống như ngoại giới đã nói, Tiếp Thiên Đại Hạp Cốc này, quả nhiên là nguy hiểm trùng trùng!
Dọc theo đường đi, tần suất các loại công kích không biết tên rất cao. Nhưng mà, dù sao có Thiên Thần Đạo cường giả tọa trấn, mặc dù liên tiếp gặp phải tập kích, nhưng trong hành trình, dù sao không có ai tụt lại phía sau.
Mười con Địa Linh Kim Quang Thử phái ra, đều mang tin thắng lợi quay về, Tiếp Thiên Đại Hạp Cốc này, tựa hồ có thể nói là mỏ tinh thạch rậm rạp.
Vài trăm dặm lại có một mỏ tinh thạch, tài nguyên khoáng sản phong phú. Khuyết điểm duy nhất chính là, tài nguyên khoáng sản quá mức hẻo lánh, khai phá vô cùng khó khăn.
Địa thế hiểm trở, cộng thêm những truyền thuyết đáng sợ của bản thân khu vực này, khiến các nhà thế lực của Ô Thước Tinh, luôn chưa thể khai phá phần lớn diện tích nơi đây.
- Ha ha, Đội trưởng, chúng ta giàu to rồi!
Lỗ Hùng phát ra tiếng gầm nhẹ, trong ngữ khí tràn ngập sự hưng phấn, nắm chặt tay.
Tần Vô Song lắc lắc đầu:
- Bình tĩnh, bình tĩnh. Hiện tại, những mỏ tinh thạch này, chúng ta chỉ mới nhìn thấy, đào không được. Muốn khai phá số lượng lớn những mỏ tinh thạch này, chỉ dựa vào số người chúng ta, căn bản không đủ!
Nói đến đây, ánh mắt của Tần Vô Song lại dừng lại trên người của bảy đại Thú vương.
Hô hấp của bảy đại Thú vương cũng trở nên dồn dập, mỏ tinh thạch diện tích lớn như vậy, bọn họ thân là địa chủ của Ô Thước Tinh, cũng cảm thấy từng trận chóng mặt. Không ngờ, Tiếp Thiên Đại Hạp Cốc này, lại ẩn chứa mỏ tinh thạch phong phú như vậy!
Trước kia, không có Thiên Thần Đạo cường giả dẫn đường, tu luyện giả bản địa Ô Thước Tinh bọn họ xông vào Tiếp Thiên Đại Hạp Cốc, mười người thì có chín đều mất mạng ở đây.
Còn lần này, hành trình mặc dù có nhiều trắc trở, nhưng tổng thể mà nói, lại xem như thuận lợi.
- Tinh Hà đại nhân, ý tứ của ngài là…
Sư Vương cẩn thận hỏi han.
Tần Vô Song bình tĩnh nói:
- Muốn khai phá những mỏ tinh thạch này, không có số người trên mấy ngàn người, căn bản không có khả năng. Phía Nam Ô Thước Tinh, chỉ có Cự Thú Tộc, mới có lực kêu gọi lớn như vậy.
Tần Vô Song nói là tình hình thực tế, nhưng Cự Thú Tộc hiển nhiên cũng có nỗi khổ của bọn họ.
- Tinh Hà đại nhân, muốn lập tức triệu tập vạn người đến đây, muốn tránh né tai mắt của Đại lục Phong Vân, khó khăn rất lớn.
Sư Vương nhìn thấy nhiều tinh thạch như vậy, không động tâm đó là chuyện không có khả năng.
Ngày trước, những đại thế lực của Ô Thước Tinh, mặc dù biết tinh thạch có trợ giúp rất lớn đối với tu luyện, nhưng rất ít có người đi tìm hiểu tinh thạch này còn có những công dụng khác. Dù sao, không phải tất cả tinh thạch, đều thích hợp tu luyện!
Nhưng mà, sau khi cường đạo của Đại lục Phong Vân kéo đến, bọn họ mới biết, tinh thạch vốn có của Ô Thước Tinh lại đáng giá như vậy!
Cho nên, Sư Vương đối với mỏ tinh thạch, vẫn vô cùng động lòng. Hắn hiện tại khó xử là, làm thế nào đem hơn vạn người điều động đến đây. Chuyện này khó khăn rất lớn!
Tần Vô Song gật gật đầu:
- Chúng ta không cần sốt ruột, tốn thêm thời gian nửa tháng nửa, những cái này sẽ tương đối dễ dàng khai phá, hơn nữa sản lượng sẽ tương đối nhiều hơn một chút. Đầu tiên phải tìm được mỏ tinh thạch. Sau đó mới suy nghĩ đến vấn đề khai phá.
Chủ ý này đạt được sự nhất trí của mọi người. Phân phối số người, dù sao không phải là chuyện một sớm một chiều. Đội ngũ của một vạn người, không thể lập tức xông đến, cần phải chia thành tốp nhỏ, từ từ thẩm thấu.
Sư Vương giật giật mí mắt, phảng phất có lời muốn nói, muốn nói lại thôi, miệng mở ra, nhưng những lời muốn nói lại đè xuống, nuốt lại vào bụng.
- Sư Vương, ngươi muốn nói cái gì?
Hắc Dực Biên Bức ở bên cạnh cười âm hiểm nói.
Sư Vương liếc mắt nhìn Hắc Dực Biên Bức, biết thực lực của con quái vật này tuyệt đối không thua kém mình, cười cười:
- Để sau hãy nói!
Tần Vô Song nghiêm mặt nói:
- Sư Vương bệ hạ, nếu ngài có ẩn tình gì, hoặc là nghe được tin đồn không tốt gì liên quan đến Tiếp Thiên Đại Hạp Cốc, nhất định phải nói ra. Đừng suy nghĩ không kỹ càng, xông vào chỗ không nên xông vào, hối hận cũng không kịp!
Trong ánh mắt Sư Vương có chút do dự, trao đổi ánh mắt một chút với sáu đại Thú vương. Sáu đại Thú vương khác đều gật gật đầu.
Sư Vương cẩn thận mở miệng nói:
- Tinh Hà đại nhân, có một tin đồn, vốn không nên giấu các ngươi. Nhưng thực sự là quá mơ hồ, chúng ta cũng không dám xác nhận có xác thực hay không.
- Sao?
Tin tức bất ngờ này, khiến lông mày Tần Vô Song nhẹ nhàng khẽ động.
- Là như thế này…
Sư Vương lập tức không hề do dự, đem tin đồn của Vạn Thần Quật, đầu đuôi gốc ngọn nói hết ra.
Không nghi ngờ gì, tin tức quan trọng này, khiến Tần Vô Song cũng cảm thấy chết lặng người. Những thành viên khác, cũng mất hồi lâu không nói nên lời.
- Sư Vương, ngươi không phải cảm thấy hành trình quá buồn tẻ, thêu dệt một câu chuyện xưa cho chúng ta nghe chứ?
Hắc Dực Biên Bức than thở một câu.
- Ngàn vạn lần xác thực, Tinh Hà đại nhân, chúng ta hiện tại đã đem nội tình nói thẳng ra rồi.
Một chút che giấu cũng không có. Chúng ta, hiện tại chính là bằng hữu trên cùng một con thuyền.
- Vạn Thần Quật? Nơi Thái cổ giam giữ Ác ma sao? Cho nên được gọi là nơi Ác ma nguyền rủa?
Tần Vô Song nghiền ngẫm những tin tức này, bất cứ một điều gì, đều rung động tâm hồn như vậy. Tin tức chấn động!
Mặc dù Xà Vương trước kia đã từng nhắc tới với Tần Vô Song, nhưng Xà Vương chỉ nói đó là Tiếp Thiên Đại Hạp Cốc, cũng không có nhắc đến Vạn Thần Quật gì cả. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
Nói như vậy, Vạn Thần Quật đó, mới là trọng điểm. Tiếp Thiên Đại Hạp Cốc kéo dài mấy chục vạn dặm, như thực như mơ, bọn họ hiện tại chỉ đang ở khu vực vạn dặm.
Nói khó nghe một chút, mới chỉ là bên cạnh khu vực tới lui tuần tra. Uy hiếp chân chính, căn bản còn chưa đến… Nghĩ đến đây, biểu tình của Tần Vô Song trở nên phức tạp.
Theo quan sát của hắn đối với Tiếp Thiên Đại Hạp Cốc, nơi này, xác thực khắp nơi đều lộ vẻ cổ quái. Loại cổ quái này, thậm chí còn hơn cả Thần Khí Mê Cung của Đại lục Thiên Huyền một bậc.
Lẽ nào thật sự là nơi Vị diện Thái cổ giam giữ Ác ma? Nếu thật sự là như vậy, nơi này, khẳng định sẽ có thông đạo rời khỏi!
Thái cổ cường giả, xây dựng thông đạo, chỉ là bình thường. Nếu thật sự có thể tìm được Vạn Thần Quật đó, có lẽ, bên trong còn có cơ duyên khác không chừng.
Sáu thành viên phía bên Tần Vô Song, rõ ràng là tâm động. Mơ hồ từ trong những lời nói của Sư Vương, nắm bắt được một cơ hội. Cảm giác mẫn cảm, loại nhạy cảm mạo hiểm trời sinh của tán tu, khiến bọn họ ý thức được, đây là một cơ hội!