Nghĩ đi nghĩ lại, Tần Vô Song cảm thấy khả năng này không lớn. Chính mình từ đầu đến giờ không hề tiếp cận quá gần với Vân Hồng Nhi, hắn không thể có tính cảnh giác cao như vậy.
Tần Vô Song thế nào cũng không thể nghĩ ra, Vân Hồng Nhi này năm xưa theo đuôi Tần Vô Song tại Vô Tận Đông Hải, giữa đường bị Miêu Húc ngăn cản, liên tục là nỗi nghi hoặc trong lòng Vân Hồng Nhi. Cho nên nhìn thấy Tần Vô Song, Vân Hồng Nhi từ trong tiềm thức liền có vài phần cảnh giác.
Tần Vô Song không rõ đầu đuôi, tùy tiện lộ diện, ngược lại làm cho Vân Hồng Nhi nảy sinh một tia ngờ vực.
Tần Vô Song là người thông minh, nhìn thấy Vân Hồng Nhi có phản ứng như vậy, trong lòng cảm thấy có gì không ổn, nhưng nghĩ mãi mà cũng không biết không ổn ở chỗ nào.
Duy nhất có thể khẳng định là, Vân Hồng Nhi đã nảy sinh tư tưởng đề phòng với hắn. Tần Vô Song vốn không phải là người nhu nhược do dự, đã biết sự việc không ổn, tự nhiên không thể kéo dài vô ích. Tuy không biết vấn đề xuất hiện ở đâu, nhưng lúc này nếu để cho Vân Hồng Nhi kia tự do quấy rối, chỉ e rằng không dễ lo liệu.
Do vậy, Tần Vô Song quyết định đem Vân Hồng Nhi khống chế lại.
Quyết định rồi, Tần Vô Song không do dự nữa, thân ảnh phiêu động, theo hướng dẫn của Quan Thức Chỉ Linh Ngọc Bàn, rất nhanh đã xác định được vị trí của Vân Hồng Nhi.
Vân Hồng Nhi kia cũng đang lo lắng, nỗi sợ hãi trong lòng hắn, so với Tần Vô Song càng nhiều hơn.
Tần Vô Song kia mười mấy năm trước đã đánh bại Tân Thiên Vấn, thực lực cường đại, thế nào lại loanh quanh ở chỗ này. Theo tính cách của hắn, phải tranh lên trước mới đúng. Lưu lại ở đây, lại còn cố ý xuất hiện trước mặt mình, lẽ nào nói, hắn đã nhìn ra thân phận của mình.
- Không thể nào! Tần Vô Song mới có mấy tuổi đầu, việc ở Thái cổ, hắn có thể biết được bao nhiêu. Thân phận của ta bí mật như vậy, cho dù là người điều khiển Thần Khí Chi Môn cũng không biết, Tần Vô Song sao lại có thể phát hiện ra. Nếu hắn đã phát hiện ra, sao không trực tiếp vạch trần ta? Chắc chắn là trùng hợp, nhất định như vậy!
Vân Hồng Nhi tự an ủi chính mình, nhưng rồi lại cảm thấy tự an ủi như vậy, nói đi nói lại cũng không thỏa đáng.
Nếu chỉ là trùng hợp, Tần Vô Song tại sao phải cố ý xuất hiện trước mặt mình? Theo lý mà nói trong Thần Khí Chi Môn này, cường giả với nhau phải cố gắng tránh đi mới đúng.
Vân Hồng Nhi nghĩ đi nghĩ lại, vẫn cảm thấy không hợp lý. Đột nhiên nghĩ tới Thần thú Kiếm Nhiêm, Vân Hồng Nhi trong lòng chợt run lên.
- Thần thú Kiếm Nhiêm! Thần thú Kiếm Nhiêm thiếu chút nữa đã rơi vào tay Tần Vô Song. Tần Vô Song này, lại rất được người điều khiển Thần Khí Chi Môn Lý Bố Y coi trọng!
Vân Hồng Nhi trong lòng rung động mãnh liệt.
Đúng lúc này, Vân Hồng Nhi trong mắt đột nhiên hiện qua một nét kinh hãi, hắn phát hiện, không xa phía trước, không ngờ xuất hiện chín đạo thân ảnh.
Mà chín đạo thân ảnh này, đạo nào cũng vô cùng lạ lẫm.
Năm mươi cường giả tiến vào Thần Khí Chi Môn, Vân Hồng Nhi trước đó đã tìm hiểu kỹ, chín người này, chín khuôn mặt này, đều vô cùng lạ mặt.
- Các ngươi là ai?
Vân Hồng Nhi đứng lên, mục quang xuất hiện một cỗ sát ý nhàn nhạt, sự đề phòng của Vân Hồng Nhi trong nháy mắt lên tới đỉnh điểm.
- Là người muốn lấy mạng ngươi!
Chín người này căn bản không nhiều lời, chín đạo thân ảnh nhoáng lên, lập tức hình thành một trận hình. Kiếm trận cường đại lập tức dày đặc khí lưu Thần đạo cuồng bạo, trong trung tâm hình thành một vòng xoáy cực mạnh. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
Chín đạo kiếm quang, phân biệt từ chín phương vị khác nhau đánh tới.
Vân Hồng Nhi thân trong khu vực trung tâm, nhìn thấy kiếm quang đánh tới, một chút cũng không hàm hồ, Ly Vẫn Lân Giáp toàn thân thôi động, toàn thân lập tức xuất hiện một cái lồng khí, chặn đứng chín đạo kiếm quang kia.
Vân Hồng Nhi tự thân biến thành một đạo long hình, hướng lên phía trên vọt ra. Hắn cũng vô cùng bình tĩnh, nhìn thấy kiếm trận không hề tầm thường, lập tức biết rằng những người này không dễ đối phó.
Tuy tu vi của những người này, trong mắt hắn không có gì đáng nói, nhưng kiếm trận vừa lập, ngay lập tức đã cho hắn một đòn phủ đầu.
Tuy nhiên, điều huyền diệu của kiếm trận này, cũng không phải là thứ Vân Hồng Nhi có thể tưởng tượng được. Đúng lúc thân thể hắn vọt lên, phi kiếm trong tay chín đạo Khôi Lỗi đồng thời ra tay, biến thành từng đạo kiếm ảnh thần thông, bay vào không trung liền hình thành một kiếm vũ che kín đất trời, giống như thiên la địa võng trực tiếp chụp xuống.
Vân Hồng Nhi bay đến nửa chừng, bị kiếm vũ này trấn áp, khí thế không nâng lên được. Lực lượng giết chóc kia, so với tưởng tượng của hắn, ít nhất phải mạnh hơn gấp mười lần!
Không thể tưởng tượng được, tuyệt đối không thể tưởng tượng được!
Vân Hồng Nhi thấy tu vi của bọn chúng, cũng chỉ là Hóa Thần Đạo mà thôi. Chín người kết hợp lại, cũng có bao nhiêu thần thông? Vân Hồng Nhi cho dù không thể một chiêu đánh bại, nhưng một đấu chín nhất định là không có vấn đề gì.
Nhưng kiếm trận này vừa thành, rõ ràng là mỗi người một chiêu công kích, ngưng tụ lại một chỗ, hơi chút biến hóa, không ngờ hình thành uy lực gấp trăm lần.
Hắn nào có biết, Cửu Cung Quy Nhất Kiếm Trận này, huyền diệu ở khả năng gia tăng sức mạnh. Thực lực của một người bố trận, có thể tăng lên chín chín tám mốt lần. Còn chín người hợp lại, uy lực đã tăng lên bảy tám trăm lần.
Đương nhiên, đó chỉ là uy lực mạnh nhất trên lý luận, trong thực tế không thể lần nào cũng phát huy uy lực mạnh nhất được.
Nhưng dù không thể phát huy uy lực mạnh nhất, nhưng tăng ba bốn trăm lần, cũng đủ cho Vân Hồng Nhi ăn đủ rồi. Thực lực của hắn, đối phó mười, thậm chí một trăm tu luyện giả cấp độ này đều không có vấn đề. Nhưng ngay lập tức đem lực lượng đề thăng lên gấp mấy trăm lần, đó không phải là thứ Vân Hồng Nhi hắn có thể dễ dàng hóa giải được.
Vô số đạo kiếm quang, giống như có khả năng truy tung, trong không trung không ngừng đuổi theo Vân Hồng Nhi, bất luận Vân Hồng Nhi thi triển toàn thân công lực ra sao, thủy chung không thể hoàn toàn thoát ra được.
Vân Hồng Nhi trong lòng nôn nóng, gầm nhẹ:
- Mấy người các ngươi rốt cuộc từ đâu đến, ta như không đắc tội với các người, cũng không gặp kỳ ngộ gì, các ngươi sao lại bám chặt lấy ta?
Vân Hồng Nhi trong lúc nguy cấp, không ngờ không nghĩ tới, làm khó hắn, căn bản không phải là chín nhân loại này. Mà thậm chí chín người này, cũng không phải là người, mà là Ma Tượng Đại Khôi Lỗi, chỉ là hành động rất giống bình thường, làm Vân Hồng Nhi nhất thời không nhìn ra sơ hở mà thôi.
Vân Hồng Nhi cảm thấy bản thân vô cùng oan uổng, vô duyên vô cớ bị người nhắm vào, không nói không rằng đã động thủ rồi. Đánh cho mình một chút lực đánh trả cũng không có.
Tu vi Chân Thần Đạo năm kiếp, trước mắt căn bản không phát huy được sáu thành thực lực. Biết rằng trong cục diện thế này, càng giằng co sẽ càng bất lợi, Vân Hồng Nhi cắn răng, trong lòng nghĩ:
- Nói không được, chỉ có thể dùng vật bảo mệnh kia thôi. Nếu không bị mấy tên này quấn lấy, vạn nhất còn đối thủ ghê gớm hơn ở đằng sau rình rập, chẳng phải nguy to sao?
Đang định thi triển tuyệt chiêu, đột nhiên bên tai vang lên tiếng quát:
- Kẻ nào dám xuất thủ trong Thần Khí Mê Cung, mấy người các ngươi, lai lịch thế nào, lẽ nào là nội ứng của Dị tộc.
Vân Hồng Nhi vừa nghe thấy thanh âm này, vừa kinh vừa hỉ, kinh là người đến không ngờ là Tần Vô Song, người mà hắn không muốn gặp nhất. Hỉ là, Tần Vô Song quát mắng, không ngờ lại là đối thủ của hắn, chính là chín tên quái vật này. Điều đó cũng chứng mình, Tần Vô Song căn bản không hề nghi ngờ gì hắn.
Vân Hồng Nhi giống như kẻ chết đuối gặp phao, nói:
- Tần gia tiểu ca, Vô Song tiểu hữu, nhanh ra tay giúp đỡ. Chín tên tiểu tử này lai lịch bất minh, ta vô cùng nghi ngờ bọn chúng là nội ứng của Dị tộc, nếu không, bọn chúng làm sao có thể vào đây được. Năm mươi người sở hữu Tinh Hà Lệnh cao cấp, không hề có bọn chúng.
Tần Vô Song ứng theo:
- Đúng, là gian tế. Vân đạo hữu, ngươi chuẩn bị một chút, chúng ta trong ngoài kết hợp, phá kiếm trận này, thế nào?
Vân Hồng Nhi đáp:
- Được!
Tần Vô Song quát to một tiếng, Thiên Vương Kiếm xa xa rút ra, vung ra một cái, liền chém ra chín kiếm, phân biệt tấn công chín người kia.
Vân Hồng Nhi kiếm được tiện nghi, mừng rỡ nói:
- Được, Vô Song tiểu hữu, làm tốt lắm!
Tần Vô Song vung Thiên Vương Kiếm lên, kêu lớn:
- Vân đạo hữu, nhanh nhanh hội hợp không nên ham chiến!
Vân Hồng Nhi ứng lên một câu, thầm nghĩ, Tần Vô Song ngươi thích thể hiện, ta sẽ để cục khoai lang nóng này ném cho ngươi, cho ngươi trong này cùng bọn chúng vui vẻ.
Trong tim độc niệm một tiếng, Vân Hồng Nhi ngoài miệng cũng đáp, hướng về phía Tần Vô Song áp sát lại, trong lòng lại có tính toán khác, chỉ cần áp sát Tần Vô Song, lập tức đạp vai Tần Vô Song rời đi, mượn thế này, để Tần Vô Song chặn đứng công kích chủ yếu. Trong miệng cũng hô lên:
- Vô Song tiểu hữu, hảo kiếm kỹ! Ta tới đây!
Vân Hồng Nhi phi mạnh một cái, Tần Vô Song tay cầm Thiên Vương Kiếm, ở bên ngoài điên cuồng phát động tấn công, phảng phất toàn lực đánh ra một lỗ hổng.
Chín Ma Tượng Đại Khôi Lỗi kia cũng thập phần phối hợp, làm Tần Vô Song thuận lợi đánh ra một thông đạo.
Vân Hồng Nhi kia thấy thông đạo xuất hiện, vui mừng quá đỗi, thân ảnh lướt qua, trực tiếp bay ra ngoài. Tần Vô Song nhìn thấy Vân Hồng Nhi biểu hiện như vậy, khóe miệng tràn ra một nụ cười khoái trá.
Quả nhiên không ngoài dự liệu, Vân Hồng Nhi quá đỗi giảo hoạt, quả nhiên để hắn ngăn công kích chủ yếu, thuận thế trốn chạy. Nếu Tần Vô Song thật sự là tráng sĩ đến cứu viện, lúc này đã chịu thua thiệt của Vân Hồng Nhi. Nhưng Tần Vô Song hiển nhiên không phải là tới cứu viện, hắn căn bản là tới ám toán Vân Hồng Nhi!
Thấy Vân Hồng Nhi trốn chạy, cả sau lưng đều để cho hắn, còn khách sáo gì nữa? Mi tâm vừa động, Thần Cổ Chi Độc trực tiếp vỗ tới.
Vân Hồng Nhi căn bản không kịp phản ứng, chỉ cảm thấy sau gáy lạnh lẽo, trong lòng khẽ rùng mình, một ý niệm bất an chợt lóe lên trong đầu:
- Không tốt, đại sự không ổn!
Tiếp đó, ý thức của Vân Hồng Nhi liền mơ hồ đi.
Tần Vô Song ha ha cười lớn, thủ quyết bấm một cái, liền đem Ma Tượng Đại Khôi Lỗi thu lại. Nắm lấy thân thể Vân Hồng Nhi, trực tiếp lôi vào một chỗ bí mật!
Đừng tưởng bên này giết chóc rung trời, ở tầng thứ chín rộng cả vạn dặm này, loại chém giết này, căn bản kinh động không được những người khác.
Kể cả đã kinh động, e rằng cũng không có mấy người sẽ đến lo chuyện không đâu. Trong mê cung này, ai cũng không phải là tráng sĩ đến lo chuyện bất bình! Thêm một chuyện, chẳng bằng ít một chuyện. Người khác đánh sống đánh chết, tội gì quan tâm.
Vân Hồng Nhi bị Tần Vô Song khống chế, không bao lâu sau liền dần dần tỉnh lại. Tần Vô Song biết Vân Hồng Nhi là Chân Thần Đạo cường giả, Thần Cổ Chi Độc, phân lượng cũng rất nặng.
Vân Hồng Nhi choáng váng đầu óc, nhìn thấy Tần Vô Song, cung kính kêu lên:
- Chủ nhân!
Tần Vô Song khoát tay:
- Vân Hồng Nhi, lời thừa ít nói, ta hỏi ngươi, ngươi phải chăng là nội ứng của Dị tộc?