Có thể nói, Lăng Thắng đã mất cả chì lẫn chài, nhằm vào Tần Vô Song, muốn giết người cướp của, nhưng không ngờ lại bị Tần Vô Song bắt mất con trai.
Chuyến đi đến Cực Bắc Tuyết Vực này Tần Vô Song đã có được những gì mình muốn, mọi chuyện vô cùng thuận lợi. Vì vô tình chiếm được Huyền Minh Lệnh mà Tần Vô Song ra về với đầy thu hoạch, tiện thể còn bắt được Lăng Thiên Chí. Lần này Thiên Sơn Phái không bỏ chút của cũng khó.
Lần này phải khiến Thiên Sơn Phái sau này nghe đến tên Tần gia thôi cũng phải sợ hãi.
Tần Vô Song trở về Vấn Đỉnh Sơn trước, trên dưới Tần gia đều phấn khởi. Trải qua nhiều lần thử thách sinh tử, Tần Vô Song đã thay thế Tần Khiếu Thiên, trở thành chỗ dựa tinh thần cho Tần gia, dường như còn có phần nổi trội hơn.
Sau khi về Vấn Đỉnh Sơn, Tần Vô Song trực tiếp vào Tàng Điển Các lật giở xem một lượng lớn điển tích về luyện đan, ghi lại rất nhiều đơn thuốc, lập ra một bản danh sách những nguyên liệu.
Danh sách này đương nhiên là chuẩn bị cho Thiên Sơn Phái. Thiên Sơn Phái muốn chuộc lại Lăng Thiên Chí thì phải tốn kém một chút. Với bản danh sách nguyên liệu này, Tần Vô Song không hề che giấu ý định hiếm khi được sư tử há mồm công khai thế này, đương nhiên không thể bỏ qua.
Hơn nữa Tần Vô Song cũng rất cẩn thận. Danh sách không hề có bảo vật trấn gia của Thiên Sơn Phái, bỏ ra những thứ ấy cũng không đến mức tổn thương nguyên khí nghiêm trọng. Thiên Sơn Phái có địa thế cao, linh lực dồi dào, ưu thế độc tôn về trồng linh dược và nguyên liệu.
Tần Vô Song khởi động Ngọc bài Truyền thức, truyền toàn bộ tên và số lượng nguyên liệu trong danh sách đi.
Lăng Thắng nhận được danh sách, tuy có đau lòng nhưng đã nghĩ được khá thông. Dù sao Tần Vô Song cũng không đưa ra yêu cầu quá đáng. Những thứ này tuy rất đáng giá, nhưng với Thiên Sơn Phái thì vẫn có thể đưa được, cũng không đến mức gây tổn thất lớn đến tông môn.
Chuẩn bị tất cả với thời gian ngắn nhất có thể, Lăng Thắng đích thân xuất mã, đem theo tất cả nguyên liệu luyện đan đến Hiên Viên Khâu chuộc người.
Nguyên nhân ban đầu của chuyện này cũng không phải do lỗi của Tần Vô Song, là tự hắn tự đâm đầu vào, điều này Lăng Thắng hắn cũng tự hiểu.
Thực ra, Tần Vô Song đưa ra danh sách này cũng khiến Lăng Thắng mừng hơn mong đợi rồi. Với hung danh của Tần Vô Song mà không giết con trai hắn tuyệt đối là một ngoại lệ.
Phải biết là những kẻ đối đầu với Tần Vô Song trước đây, một khi khiêu khích, chọc giận hắn thì đều không có kết quả gì tốt đẹp. Vì thế, lúc này Lăng Thắng chẳng nghĩ gì hết, càng không ngu xuẩn tới mức liên thủ với Thiên Đế Môn Hiên Viên Khâu. Hắn biết Tần Vô Song căn bản không phải kẻ mà Thiên Sơn Phái có thể đắc tội được.
Số nguyên liệu này đương nhiên là rất có ích cho Tần Vô Song. Đặc biệt là mấy vị cực phẩm linh dược chính là thành phần quý hiếm để luyện chế cực phẩm đan dược.
Sau khi có được Thanh Mộc Thần Đỉnh, đương nhiên Tần Vô Song sẽ nảy sinh ý định luyện đan. Đặc biệt là Thanh Mộc Thần Đỉnh này dưới sự điều khiển của Nguyên Phách Thổ thuộc tính của hắn, giá trị sẽ được tăng dần từng chút một.
Huyền Minh Băng Phách và Thương Lãng Đại Trạch Thủy đều cùng tính chất với Hiên Viên Địa Linh Thạch và Hiên Viên Tức Nhưỡng, đều là bảo vật hấp thụ Thần đạo Tinh Phách cô đọng.
Sau khi hấp thụ, Thần đạo Tinh Phách cô đọng Thủy thuộc tính của Tần Vô Song chỉ chưa đến ba tháng đã tuyên bố thành công. Gần như có thể nói đó là quá trình chỉ cần thời cơ đến là ổn cả.
Như vậy Ngũ Hành Tinh Phách đã được cô đọng hoàn toàn thành công. Ngũ Hành tề tựu trong cơ thể Tần Vô Song hình thành nên một vòng Ngũ Hành luân hồi. Uy lực của Đại Ngũ Hành Luân Hồi Ấn có thể nói là tăng tiến cực kỳ nhanh.
Ban đầu, Tần Vô Song khởi đầu muộn ở Thổ và Thủy thuộc tính, cơ sở không vững, nay đương nhiên phải nỗ lực hơn nhiều lần.
Tần Vô Song dùng Thần đạo Nguyên Phách Thổ thuộc tính làm nhân tố chủ yếu điều khiển vòng Ngũ Hành luân hồi, bốn thuộc tính còn lại cùng phụ trợ.
Tần Vô Song đương nhiên không ngừng tu luyện Đại Ngũ Hành Luân Hồi Ấn, huyền ảo tầng thứ hai công kích trước sau đột phá, có thể nói là tiến bộ chóng mặt.
Tu luyện Đại Ngũ Hành Luân Hồi Ấn, nhưng Tần Vô Song chưa bao giờ ngừng tôi luyện cảnh giới Thần hồn của bản thân. Thần Đạo Bí Lục tu luyện Thần hồn, chỉ trong nửa năm ngắn ngủi đã chào đốn Hóa Thần Đạo năm kiếp và thông qua thuận lợi. Tần Vô Song trong lúc vượt qua tai kiếp của Hóa Thần Đạo năm kiếp mới biết Đại Ngũ Hành Luân Hồi Ấn lại lớn mạnh đến vậy. Dưới sự phòng ngự của Ngũ Hành luân hồi, uy lực tai kiếp của Hóa Thần Đạo năm kiếp lại bị giảm xuống đáng kể, gần như chỉ còn một phần ba uy lực vốn có.
- Xem ra tai kiếp Thần Đạo Quả nhiên có liên quan đến ba động linh lực giữa trời đất. Thần đạo cường giả tu luyện hấp thụ quá nhiều linh lực trời đất, vì thế trước khi thăng cấp thường sẽ dẫn tới tai kiếp lớn. Nhưng tai kiếp của ta lại nhẹ nhàng như vậy, chắc là vì Ngũ Hành luân hồi đã tạo nên sự hài hòa nên giảm nhẹ tai kiếp.
Sau khi rút ra kết luận này Tần Vô Song càng vui mừng. Nếu tu luyện hết cả năm thuộc tính có ích cho vượt thiên kiếp thì việc tu luyện sau này của hắn sẽ có thể đi đường tắt rồi.
Từ tự thân tu luyện ra, Tần Vô Song cũng không quên việc bồi dưỡng cho Dương Y. Mà việc Tần Vô Song quay trở lại Tần gia, vui mừng nhất chẳng ai khác chính là Đạt Hề Thành. Mười năm trôi qua, cậu nhóc Đạt Hề Thành hồi nào nay đã là một thiếu niên tuấn tú.
Đạt Hề Thành kế thừa ưu điểm mọi mặt của Đạt Hề Minh và Tần Tụ, gương mặt vô cùng tuấn mỹ. Cộng với việc được thiên địa linh quả cải tạo, lại được danh sư Tần Trọng Dương chỉ điểm nên sự tiến bộ của Đạt Hề Thành có thể nói là đi bước nào chắc bước ấy, lại vô cùng nhanh. Nguồn: http://truyenfull.vn
Vì Tần Vô Song lên làm Đại Chưởng môn mà địa vị của đệ tử Đạt Hề Thành này không những không bị hạ thấp mà còn có cảm giác một người làm quan cả họ được nhờ.
Được cái là Đạt Hề Thành cũng rất có chí, mười mấy tuổi đã tu luyện đến Luyện Hư Cảnh, hơn nữa cũng không còn xa Hóa Hư Cảnh là bao. Mới mười mấy tuổi đã có được thành tích ấy đương nhiên là vì danh sư xuất cao đồ, nhưng thiên phú tự thân cũng không thể xem nhẹ.
May là cậu còn có một người cậu nghịch thiên hơn, vì thế mà biểu hiện kiệt xuất của Đạt Hề Thành ở Vấn Đỉnh Sơn không dẫn đến nhiều sự suy đoán. Trong mắt mọi người, thiên phú của Đại Chưởng môn Tần Vô Song cao như vậy thì cháu trai của Đại Chưởng môn, có quan hệ gần gũi với Đại Chưởng môn như vậy, có thiên phú kiệt xuất cũng là chuyện đương nhiên. Nếu là loại tầm thường thì mới là lạ.
Đạt Hề Thành thấy cậu mình thu nhận một đồ đệ mới cũng thấy hiếu kỳ. Cứ dăm ba ngày lại chạy đến chỗ Tần Vô Song xin truyền thụ thần thông.
Tần Vô Song cười:
- Thành Thành, cháu có Tam Chưởng môn đích thân truyền thụ cho thần thông đó là vinh hạnh lớn. Con đường của cậu không thích hợp với cháu. Đương nhiên, sau này khi cháu có cơ hội xung kích Vô thượng Thần đạo, cậu sẽ trợ giúp, truyền thụ vài môn thần thông lợi hại.
Đạt Hề Thành cười hì hì:
- Cậu, nhất ngôn cửu đỉnh nhé!
- Ừm, cháu có dám trước ba mươi tuổi tu luyện đến bước Thông Huyền Cảnh đỉnh phong xung kích cảnh giới của Vô thượng Thần đạo không? Nếu trước ba mươi tuổi cháu có thể tu luyện đến Thông Huyền Cảnh đỉnh phong thì cậu sẽ có thưởng lớn!
Đạt Hề Thành có bảy phần tính cách của cha, phiêu dật tiêu sái, khoan hồng đại lượng, cũng không kỳ thị gì Dương Y, cậu biết thiên phú của cậu mình khác với mình, đúng là con đường của cậu mình không hợp với cậu.
Tần Vô Song nói với Dương Y:
- Y nhi, Thành Thành lớn hơn con bốn, năm tuổi, các con sau này gọi nhau là sư huynh, sư muội, biết chưa?
Dương Y nhanh nhẹn nói:
- Sư huynh, tiểu muội xin bái kiến sư huynh!
Đạt Hề Thành cười ha ha:
- Sư muội, muội thật may mắn được là môn hạ của cậu. Muội phải cố gắng tu luyện đấy, không được làm mất mặt cậu. Nay cậu của ta là Đại Chưởng môn Tần gia Vấn Đỉnh Sơn, nhân vật số một đấy!
- Vâng, sau này mong sư huynh chỉ giáo nhiều!
Dương Y lễ phép nói.
Đạt Hề Thành vỗ ngực:
- Chỗ khác không nói, trong nội bộ Tần gia, nếu muội gặp phải vấn đề gì khó giải quyết có thể tìm ta bất cứ lúc nào. Có điều, muội là đồ nhi của cậu, là đệ tử của Đại Chưởng môn, có ai dám bắt nạt muội mới lạ đó. Lẽ nào chúng lại ăn gan hùm mật báo?
Có chỗ dựa là Tần Vô Song đây, đúng là trên dưới Tần gia nịnh bợ Dương Y còn không kịp ấy chứ. Dù gì, trước đây Đại Chưởng môn chưa từng thu nhận đồ đệ, nay đột nhiên lại nhận đệ tử, đương nhiên là sẽ có người lân la.
- Đại Chưởng môn, Hiên Viên Tộc đã truyền đạt mệnh lệnh về Đại hội Tuyển chọn Thiên Đế. Bất luận là tranh vị trí tám môn Thiên Đế Sơn hay vị trí Thiên Đế đều phải báo danh trước, chương trình sẽ do Hiên Viên Đồ Đằng Tộc chế định.
Dù sao thì Tần Vô Song cũng mới tiếp nhận chức Đại Chưởng môn không lâu nên những đại sự thế này vẫn do Tần Vân Nhiên và Tần Trọng Dương cùng phụ trách, chỉ cần báo cáo lên Tần Vô Song là được.
Tần Vô Song nghe rồi gật đầu nói:
- Đến giờ, chắc ý nghĩ của mọi người trong Tần gia đều giống nhau. Vị trí Thiên Đế, Tần gia chắc chắn phải giành được! Những việc như báo danh và công quan, hai vị Chưởng môn cứ liệu làm. Cần ta lộ diện thì ta sẽ xử lý. Đúng rồi, tranh vị trí Thiên Đế chắc vẫn là như cũ, chỉ có ba đại tông môn truyền thừa từ thời Thái cổ mới có tư cách đúng không? Trừ phi Tân Thiên Vấn giở trò, nếu không căn bản không có sức cạnh tranh. Đối thủ lớn nhất của chúng ta chưa biết chừng là Vân gia.
Nhiều năm nay Vân gia thầm lặng phát triển, còn đáng sợ hơn Tân gia Thiên Đế Môn có gì là phơi ra hết.
Còn tám môn Thiên Đế Sơn, lần này chắc chắn sẽ cạnh tranh vô cùng khốc liệt. Sau trận đại chiến Tần gia và Tân gia, tình hình tám môn Thiên Đế Sơn thay đổi lớn lao cũng khiến cho các thế lực không thuộc tám môn Thiên Đế Sơn nhưng cũng có thực lực hàng đầu sôi sục chuẩn bị.
Đúng lúc Tần Vân Nhiên và Tần Trọng Dương báo cáo một vài vấn đề lên Tần Vô Song, bỗng có đệ tử đến báo tin, Nhị Chưởng môn của Vân gia, Vân Tuyết Trần đến bái phỏng.