Khí Trùng Tinh Hà

Chương 739: Huynh đệ gặp lại




Tân Thiên Vấn sốt ruột muốn tru sát Tần Vô Song đến nỗi ngay cả Chân Thần Lục Binh cũng mang ra. Vật này Tân Thiên Vấn chưa bao giờ chia sẻ với thuộc hạ.

Tân Thiên Vũ nhận xong Diệt Thần Cung, đang định xuất phát thì Tân Thiên Thần đột nhiên nói:

- Gượm đã!

- Thiên Thần, ngươi còn gì muốn nói sao?

Tân Thiên Vũ nhìn với vẻ hoài nghi.

- Thiên Vũ, khi ngươi và Lôi Việt truy kích Tần Vô Song, Vô Kỵ không phải đã nói Tần Vô Song có một món đồ gọi là Quan Thức Chỉ Linh Ngọc Bàn? Nếu hắn có thứ đó thì ngươi có mai phục cũng chẳng tiếp cận được. Bởi vậy, nếu ngươi muốn đi thì phải thay đổi một chút thần thức khí tức.

- Cái này… cũng đúng!

Tân Thiên Vũ thở dài:

- Tên tiểu tử đó có Quan Thức Chỉ Linh Ngọc Bàn, đúng là không thể mai phục hắn.

Tân Thiên Vấn cười lạnh nói:

- Cái này thì dễ thôi, nói sao thì cũng chỉ là thuật tìm kiếm thần thức. Thiên Vũ, ta ban cho ngươi một tấm Ẩn Thần Phù, đeo nó lên người bảo đảm sẽ làm mất đi toàn bộ thần thức của ngươi. Hắn sao có thể còn tìm ra được?

Tân Thiên Vũ mừng rỡ nói:

- Nếu đã như vậy, chỉ cần Tần Vô Song rơi vào tay Thiên Vũ ta, ta nhất định phải bắt hắn đền tội!

- Ừm, đi đi!

Tân Thiên Vấn điểm một cái vào không gian, quét ra một đường quang mang hoàng thổ hình vòng cung, gắn vào người Tân Thiên Vũ.

Tân Thiên Vũ sau khi bái tạ, lập tức xuất phát bay về phía các quốc gia nhân loại.

- Bệ hạ, chuyện của Vô Kỵ người phải nén bi thương. Bây giờ Tần gia khẳng định đang vui vẻ nhìn cục diện bên chúng ta đại loạn. Bởi vậy, bất luận thế nào chúng ta cũng không thể để loạn trận tuyến, mọi kế hoạch đều phải được tiến hành vô cùng cẩn thận. Tân Vô Song chỉ cần chưa ra khỏi Hiên Viên Khâu thì chúng ta chẳng sợ hắn chạy đi đâu. Chỉ cần hắn xuất hiện, chúng ta sẽ vây sát hắn! Sáu đại tông môn, ngoài Thiên Đế Môn chúng ta ra, mỗi môn đều có một Hóa Thần Đạo, quá thừa nhân lực để vây sát Tần Vô Song.

Tân Thiên Thần trong chuyến đi đến Mộng Huyễn Thiên Trì đã bị Tần Vô Song dạy cho một bài học sâu sắc. Nhưng bản thân Tân Thiên Thần cũng là kẻ thông minh, khá tinh thông trong phương diện mưu lược nên rất được Thiên Đế tín nhiệm. Lúc này cũng chỉ có hắn mới dám đứng nói chuyện trước mặt Thiên Đế.

Tân Thiên Vấn hít nhẹ một hơi, gật đầu nói:

- Truy sát Tần Vô Song, chúng ta có lẽ phải thay đổi sách lược. Truy sát một cách công khai, trận thế quá lớn, ngược lại càng dễ khiến hắn biết được. Truy sát ngầm, khiến hắn không kịp trở tài. Bí mật trải mạng lưới tình báo khắp Hiên Viên Khâu, trừ phi hắn không xuất hiện, chỉ cần hắn xuất hiện lập tức không để hắn chạy đi đâu!

- Bệ hạ anh minh!

Tân Thiên Thần mừng rỡ nói:

- Hiện nay, bên Vấn Đỉnh Sơn không được để bọn chúng kiêu ngạo quá lâu. Nguồn truyện: Truyện FULL

- Ừm, truyền hiệu lệnh của Trẫm, giờ thìn ngày mai, tiến công Vấn Đỉnh Sơn lần hai! Không diệt được Tần gia, Trẫm thề không thu binh! Mặc dù Lôi Minh và La Thông Thiên hai Thần đạo cường giả đều đã chết, cả một đám Kỳ Diệu Huyền Cảnh cường giả nữa. Nhưng chủ lực bên Thiên Đế Môn chúng ta thì không hề bị thương gân động cốt.

Tân Thiên Vấn, Tân Thiên Thần, Tân Thiên Trọng là ba kiệt xuất của Tân gia, Lôi Việt là Hóa Thần Đạo cường giả của Lôi Đình Tông. Vẫn còn hai huynh đệ Yến Bắc Phi và Yến Quy Nam của Thiên Phạt Sơn Trang nữa.

Ba tông môn còn lại, trước tình cảnh bị Tân Thiên Vấn sử dụng biện pháp cứng rắn vẫn chưa rút lui thành công nên cũng biết bản thân với Thiên Đế Môn bây giờ chẳng khác gì một bầy châu chấu cùng đậu trên một sợi dây.

Bên trong Tần gia, bởi vì duyên cớ của Đại Chưởng môn, không khí có vẻ nặng nề và bi tráng.

Chỉ có điều, gần nửa tháng nay, tình hình của Đại Chưởng môn rất tốt. Bởi vì Tịch Diệt Thiên Lê không thôi động thần lực mà lại nằm trong trạng thái im lìm nên căn bản không tiêu hao chút Thần hồn chi lực nào của Đại Chưởng môn. Cho nên, Đại Chưởng môn có thể nghỉ ngơi, hồi phục một chút nguyên khí và có được một chút tu chỉnh.

Giờ phút này, tất cả tộc nhân Tần gia đều đã tụ hội đầy đủ trong Chính Khí Đường.

Tôn giả Trí Tùng nóng tính nhất, hỏi thẳng:

- Tam Chưởng môn, Đại Chưởng môn vẫn ổn chứ?

- Tạm thời là rất ổn định. Thời gian nửa tháng, Thần hồn đã hồi phục được bảy tám phần, vấn đề không lớn. Mọi người cứ yên tâm. Thần thông của Đại Chưởng môn cao hơn mọi người nghĩ rất nhiều.

- Ừm, vậy thì tốt, Thiên Đế Môn lúc đánh lúc không, cũng không biết đang định giở trò gì.

Tôn giả Trí Tùng lớn tiếng mắng:

- Tốt nhất là tên Tân Thiên Vấn đó chết bất đắc kỳ tử đi. Ha ha, như vậy thì hoàn mỹ quá.

- Người tốt không trường mệnh, kẻ họa sống ngàn năm. Với những tên kiêu hùng như Tân Thiên Vấn, trước khi vận số của hắn tận thì hắn không chết dễ dàng như thế đâu.

Tri Hòe lạnh lùng nói.

- Không chết? Sớm muộn gì hắn chẳng rơi vào tay Tần gia!

Tần Trọng Dương nói:

- Chư vị, lần này mọi người không cần phải lo lắng Tân gia sẽ giở trò gì. Vô Song công kích Thiên Đế Sơn, đại náo Tân gia, Thiên Phạt Sơn Trang và Lôi Đình Tông. Nhất định đã khiến cho những tông môn đó điên đầu. Chúng nhất định sẽ phải mất một khoảng thời gian giải quyết hậu quả. Sau đó, sẽ phái người đi truy sát Vô Song. Sự trì trệ này sẽ là rõ ràng là một sự đả kích với sĩ khí của chúng. Cho dù Tân Thiên Vấn có thể dùng Thiên Đế uy nghiêm khống chế cục diện thì ý chí chiến đấu của năm tông môn kia cũng không còn được dâng trào như trước kia nữa. Cuộc kỳ tập của Tần Vô Song có hiệu quả hơn chúng ta tưởng tượng rất nhiều, đúng là một niềm vui bất ngờ.

- Đúng vậy, quá bất ngờ. Lúc hắn rời đi căn bản không hề nói sẽ đi công kích Thiên Đế Môn. Quả đúng là sáng ý, hơn nữa cũng rất to gan. Đúng là nghé con mới sinh không sợ hổ. Mấy lão già chúng ta không muốn phục cũng không được. Thiên hạ bây giờ đã là của những con người trẻ tuổi rồi. Tân Vô Song lúc này đã an toàn chưa? Sẽ không bị đám hỗn đản Thiên Đế Môn bắt được chứ?

- Yên tâm đi, Vô Song làm chuyện gì cũng có chừng mực. Giờ phút này có lẽ đã thoát khỏi nguy hiểm rồi.

Tần Trọng Dương nghiêm mặt nói:

- Mọi người chuẩn bị sẵn sàng cho lần chiến đấu tiếp theo. Tân gia đối phó Vô Song không thành sẽ chuyển hết nộ hỏa sang Vấn Đỉnh Sơn. Cuộc chiến này mới chỉ bắt đầu thôi.

- Đúng, bọn Vô Song ở ngoài làm tốt lắm, chúng ta ở lại trông nhà cũng không thể để hỏng chuyện được. Nếu không, sau này bọn Tần Vô Song quay lại, thật có lỗi với chúng.

Thời gian ba ngày chớp mắt đã qua. Tần Vô Song ở đây ba ngày chủ yếu vẫn là tu luyện Thần Tú Cung. Không ngờ, Thần Tú Cung ngoài việc rèn luyện thần thức ra còn giúp đỡ giúp nâng cao tu vi. Vô hình trung, Tần Vô Song đã bắt đầu có dấu hiệu chạm đến Thông Huyền Cảnh đỉnh phong.

Đương nhiên, Tần Vô Song không quá vội vàng. Hắn biết, tu luyện của Thần Tú Cung với thần thức là một quá trình rất tốt, tạo cho hắn một cơ sở kiên cố để tiến vào Thần đạo.

Vô thượng Thần đạo, cảnh giới Thần hồn vô cùng quan trọng. Một Thần hồn cường đại quyết định độ cao và độ rộng của cảnh giới Thần đạo. Muốn bước được xa hơn ở trên con đường Vô thượng Thần đạo thì một cảnh giới Thần hồn cường đại vô cùng quan trọng!

Một nhóm hai người hai thú bước vào cuộc hành trình Vô Tận Đông Hải.

Với tu vi của Tần Vô Song, ở Vô Tận Đông Hải, chỉ cần không đụng phải Hóa Thần Đạo cường giả, trên cơ bản là không có đối thủ.

Cho nên, cuộc hành trình này dù hung hiểm nhưng trên cơ bản chỉ cần không gặp phải biến thái siêu cấp của Vô Tận Đông Hải, vấn đề cũng không lớn.

Linh thú bình thường dưới Thần đạo, Tần Vô Song triệu hồi Hắc Bối Huyền Xà và Thôn Thiên Lục Ngô ra mở đường là cho sạch sẽ.

Cũng giống như Hiên Viên Khâu, Thần đạo cường giả không dễ dàng gì rời khỏi tông môn nên cũng không thể đi lung tung khắp nơi.

Cho nên chuyến đi này của bọn Tần Vô Song mặc dù mỗi ngày đều gặp phải vấn đề này hay vấn đề kia nhưng hầu như đều có thể giải quyết, không gặp phải khó khăn gì.

Chừng nửa tháng sau, cuối cùng bọn Tần Vô Song cũng tới được Lạc Bảo Uyên.

Thương Dạ nhận được truyền thức của Tần Vô Song, sớm đã đích thân ra biên cảnh Lạc Bảo Uyên chờ nghênh đón.

Các đại tông tộc của Vô Tận Đông Hải thường không tự tiện xâm phạm vào các lãnh địa khác. Phạm vi mà Thương Dạ có thể nghênh đón, chỉ có thể nằm trong Lạc Bảo Uyên. Đến Lạc Bảo Uyên rồi, với thân phận con rể của Bàn Long Tộc, mọi chuyện cũng dễ dàng hơn rất nhiều.

Hai huynh đệ gặp lại nhau, Thương Dạ cười lớn nói:

- Huynh đệ, ta không nghĩ là đệ đến sớm như vậy. Ai ngờ, đúng là đệ đến thật. Được! Lần này, nếu không ở chỗ ta đủ ba, năm năm, ta tuyệt đối không cho đệ về.

Tần Vô Song gặp lại Thương Dạ, thấy tính cách của huynh ấy trở nên vui vẻ như vậy trong lòng cũng thấy mừng.

- Vị này nhất định là đệ muội rồi, ha ha!

- Thương Dạ đại ca, chào huynh!

Mộ Dung Nhạn gật gật đầu, nho nhã nói.

- Tốt, tốt! Ha ha, huynh đệ, đệ muội nhìn qua đã biết là thục nữ có tu dưỡng. Không tệ, hợp với tính cách của huynh đệ lắm.

Tô Mật đứng bên cạnh trêu chọc:

- Thương Dạ ca ca, huynh nói tính cách hai ta không hợp nhau á? Hay là huynh trách tính cách của người ta không thục nữ?

Thương Dạ sờ sờ mũi, cười khổ sở:

- Tô nhi, ta không có ý đó. Tính cách của nàng cũng rất hợp với ta. Ha ha, nếu không sao ta có được nhân duyên hôm nay?

Tô Mật trợn mắt, cười hì hì kéo tay Mộ Dung Nhạn:

- Mộ Dung muội muội, hai tỷ muội chúng ta qua bên kia nói chuyện, không thèm ngồi với đám đại nam nhân này nữa.

- Ha ha, Tô Mật tỷ tỷ đúng là rất xứng với Thương Dạ đại ca.

Mộ Dung Nhạn cũng mỉm cười nói.

- Ha ha, tên ngốc đó cũng chỉ có tỷ tỷ ta để mắt đến hắn thôi.

Tô Mật cười khanh khách, hỏi:

- Đệ muội, đến Vô Tận Đông Hải lần này, sao không thông báo cho chúng ta trước một tiếng.

- Mọi chuyện đường đột quá, Tô tỷ tỷ.

- Ừ, đến đây rồi thì cứ coi như nhà mình. Mộ Dung muội muội. Vô Tận Đông Hải so với Hiên Viên Khâu của mọi người thế nào?

- Phong cảnh mỗi nơi mỗi khác, đều rất đẹp!

Bên kia, Tần Vô Song cũng đang nói chuyện với Thương Dạ. Thương Dạ nghe Tần Vô Song kể lại mọi chuyện, mày kiếm dựng ngược, quát lớn:

- Thiên Đế Môn đó thật không biết xấu hổ!

- Đại ca, Thiên Đế Môn không biết xấu hổ cũng đúng thôi. Điều đệ lo lắng nhất bây giờ là Đồ Đằng cường giả cũng can thiệp vào. Như vậy sẽ rắc rối to.

Thương Dạ thở dài:

- Huynh đệ, thế cục của Tần gia gian nan như vậy, cũng là đấu tranh nội bộ của Hiên Viên Khâu. Đại ca ta cũng không dám ứng thừa lung tung. Nhưng có một điểm, nếu như tương lai Tần gia không ở lại Hiên Viên Khâu thì các huynh đệ cứ đến Bảo Lạc Uyên, Bàn Long Tộc ta sẽ không từ chối đâu, huynh đệ nhất định sẽ có nơi lập thân!

Có được một lời hứa như vậy, Tần Vô Song cũng cảm thấy mừng.

Dù sao thế lực của Bàn Long Tộc nhiều lắm cũng chỉ bằng Thiên Đế Môn, không thể đối kháng với Đồ Đằng Tộc. Cho nên, có thể nói lời này đã rất biết ơn rồi.

- Đại ca, lần này đệ đến là muốn bái kiến Tổ Long Tộc.

Tần Vô Song nói thẳng ra ý định của mình.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.