Khí Trùng Tinh Hà

Chương 734: Kế hoạch ám sát




Vốn dĩ, Tần Vô Song định xóa mờ khí tức của Truy Tung Phù, nhưng lại chợt nghĩ nếu như bản thân xóa đi thì chẳng khác gì đang nói với đối phương là bản thân đã biết chúng đang truy tung sao?

Như vậy thì sẽ không đạt được hiệu quả đích thực.

- Phải để cho bọn chúng có một tia hy vọng. Nếu không bọn chúng truy tung một hồi, thấy không đuổi được lại nhất định sẽ có ý muốn rút lui, mình sao có thể giết được Tân Vô Kỵ? Người này không chết, mình chẳng thể yên tâm được. Nhất định phải giết chết hắn!

Tần Vô Song nghĩ vậy, không xóa bỏ khí tức của Truy Tung Phù. Chỉ cần tốc độ của hắn không thua kém đối phương là hắn vẫn có khả năng dụ địch.

Xem ra Quan Thức Chỉ Linh Ngọc Bàn này không phải vật tầm thường.

Trải bản đồ Hiên Viên Khâu ra trước mặt, Tần Vô Song bắt đầu tìm kiếm địa điểm phục kích.

Tuyến đường này Tần Vô Song đã vô cùng quen thuộc. Cuối cùng, hắn quyết định địa điểm phục kích sẽ là một ngọn thâm sơn trong Bách Thắng Phủ. Ngọn núi này tên gọi Phượng Hoàng Sơn, địa hình tương đối hiểm trở, bất luận phục kích hay rút lui đều vô cùng có lợi.

Quan trọng nhất là tính toán thời gian đến Phượng Hoàng Sơn vừa hay cũng là lúc Truy Tung Phù chuẩn bị hết hiệu lực. Đến lúc đó, tâm lý kẻ thù sẽ vô cùng nóng vội. Trong lúc bọn chúng sốt ruột nhất, cho bọn chúng một tia hy vọng rồi thừa cơ tấn công. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.

Sau khi quyết định xong, Tần Vô Song không còn do dự nữa mà dốc toàn lực bay về phía Phượng Hoàng Sơn.

Phượng Hoàng Sơn nằm ở giữa Thiên Đế Sơn và Quy Vương Sơn, cách Quy Vương Sơn khoảng bốn phần quãng đường và cách Thiên Đế Sơn sáu phần quãng đường.

Nên có thể nói, đến được Phượng Hoàng Sơn đã là đi được hơn nửa quãng đường.

Lại nói về bọn Tân Thiên Vũ, truy tung đã mấy ngày mà vẫn không thể kéo gần khoảng cách với Tần Vô Song. Ngay cả La Thông Thiên cũng phải lên tiếng chửi rủa:

- Tên tiểu tử này lúc trước đến La Thiên Đạo Trường của ta gây chuyện nhìn thấy ta còn không dám ló mặt, sao bây giờ lại tiến bộ nhanh đến vậy? Tốc độ của hắn không lẽ ngang bằng với Thần đạo cường giả chúng ta?

- Tên tiểu tử đó có một đôi cánh, gần giống với Thiên Đế Chi Dực của bệ hạ nên có ưu thế về mặt tốc độ. Chúng ta ngự không phi hành, hắn thì có cánh. Tốc độ phi hành và phương diện tư thế phi hành đều chiếm ưu thế. Linh lực tiêu hao ít hơn chúng ta!

Tân Thiên Vũ bình tĩnh phân tích.

Nhắc đến đôi cánh của Tần Vô Song, Tân Vô Kỵ cũng giận dữ mắng:

- Tên tiểu tử đó người không phải người, yêu không phải yêu, không biết lôi đâu ra được một đôi cánh.

Tân Vô Kỵ khẩu khí mặc dù chua ngoa như vậy nhưng thực chất trong lòng lại rất ngưỡng mộ đôi cánh ấy. Phải biết là cả Hiên Viên Khâu, thế lực Đồ Đằng thì hắn không biết, nhưng ngoài thế lực Đồ Đằng ra chỉ có phụ Tân Thiên Vấn của hắn, thân là Thiên Đế chí tôn mới có được một đôi cánh. Đó có thể coi là một chiêu bài độc nhất vô nhị, không thể so sánh.

Không ngờ, chiêu bài độc nhất vô nhị đó lại bị Tần Vô Song phá vỡ.

- Thiên Vũ đạo hữu, tên Tần Vô Song dù có tiêu hao linh lực ít hơn chúng ta, nhưng hắn không phải là Thần đạo cường giả. Bôn ba suốt một thời gian dài như vậy, hắn nhất định sẽ phải kiệt sức. Hai ngày nay, ta cảm nhận được khoảng cách giữa chúng ta và hắn đã được kéo gần rồi, tên tiểu tử đó chắc chắn đã kiệt sức.

Đây là giọng nói của Lôi Việt.

Tân Thiên Vũ trầm ngâm nói:

- Nếu như đọ sức dẻo dai với Thần đạo cường giả, hắn thua chắc! Nhưng mà, ta đang nghi ngờ liệu có phải hắn biết đang bị chúng ta truy tung hay không?

Tân Vô Kỵ nói:

- Chuyện này cũng có thể xảy ra, hồi ta truy tung hắn ở Vạn Hoa Cốc, hắn hình như cũng biết khiến ta phải truy tung hắn rất lâu.

- Truy Tung Phù của ngài không phải là thủ đoạn của Thần đạo cường giả. Hắn chỉ cần cảm ứng một chút đã có thể phát giác ra. Với sự cẩn thận của hắn, phát giác cũng là điều có thể, nhưng phát giác ra rồi thì đã làm sao? Hắn đại náo Thiên Đế Môn, chắc chắn phải chuẩn bị tâm lý bị chúng ta truy sát. Mọi người không cần phải vội, tên này mặc dù giảo hoạt nhưng sau khi rời khỏi cấm chế của Tần gia, hắn chỉ là một cường giả dưới Thần đạo, tuyệt đối không thể chạy đi đâu! Cho dù hắn chạy sang những Cấm địa của Thần khác, chỉ cần để lại manh mối trên đường, chúng ta cũng đều theo được hắn!

Tân Thiên Vũ vô cùng lạc quan.

- Tuyệt đối không thể để hắn sang những Cấm địa của Thần khác.

Lôi Việt lắc lắc đầu:

- Lúc đó chúng ta muốn truy sát cũng rắc rối to.

- Ừm, có thể giải quyết trong Hiên Viên Khâu là tốt nhất. Nhưng nhìn lộ trình của hắn, có vẻ tên tiểu này đang định chạy về các quốc gia nhân loại. Không lẽ, hắn muốn về nhà ở các quốc gia nhân loại?

Tân Thiên Vũ ngạc nhiên hỏi.

- Chi bằng chúng ta đi các quốc gia nhân loại, tiêu diệt gia tộc thế tục của hắn! Thế nào?

Mối hận của La Thông Thiên với Tần Vô Song không phải hai ba câu nói đã có thể hình dung được. Bởi vậy, hắn chỉ có một ý nghĩ duy nhất là tiêu diệt cả nhà Tần Vô Song.

Tân Thiên Vũ sắc mặt nhất ngưng:

- Thông Thiên đạo hữu, lần trước ông chịu thiệt vẫn chưa đủ sao? Thiên Đế Sơn đại chiến là cuộc chiến nội bộ giữa các tông môn trong Cấm địa của Thần, các quốc gia nhân loại không được đụng đến. Lần trước ông vi phạm lệnh cấm, Thiên Đế bệ hạ đã nhắm mắt bỏ qua cho ông. Nếu không La Thiên Đạo Trường đã bị xóa tên khỏi Hiên Viên Khâu rồi. Các quốc gia nhân loại không đơn giản như mọi người nghĩ đâu. Nếu như mọi người nghĩ các quốc gia nhân loại là nơi có thể tùy tiện ra vào thì đã nhầm rồi. Chỉ cần khiến những Cấm địa của Thần khác có cớ xúm vào đối phó với Hiên Viên Khâu là chúng ta đã mắc tội lớn rồi.

- Những Cấm địa của Thần khác vây công Hiên Viên Khâu chỉ vì một các quốc gia nhân loại nhỏ bé?

La Thông Thiên cảm thấy chuyện này có vẻ khó hiểu.

Thiên Vũ cười lạnh nói:

- La Thông Thiên, La Thiên Đạo Trường các ông tự nhận có hương hỏa truyền thừa ở Cấm địa của Thần vậy mà sao hiểu biết của ông về Cấm địa của Thần lại nông cạn đến vậy. Thôi đi, rất nhiều chuyện mặc dù ta không hiểu nhưng cũng biết các quốc gia nhân loại không phải đơn giản đâu. Nếu như không muốn khiến Cấm địa của Thần hỗn loạn thì đừng mang hỏa chiến đến các quốc gia nhân loại, nếu không sẽ dẫn tới thiên đạo công phẫn đấy.

La Thông Thiên im thin thít, lúc này hắn mới hiểu tại sao Thiên Đế bệ hạ rõ ràng ghét Tần gia đến vậy mà cũng không dám động chạm đến các quốc gia nhân loại. E là có đạo lý nào đó trong này, chỉ có điều hắn không dám hỏi nhiều.

Lại thêm hai ngày nữa, nụ cười trên mặt Lôi Việt đã rõ nét hơn:

- Tốt, khoảng cách lại kéo gần hơn rồi. Tên tiểu tử đó nhất định đã kiệt sức. Chúng ta cố gắng thêm một chút nữa. Cố gắng đuổi kịp hắn trong vòng hai ngày, một khi đan điền của hắn suy kiệt, hắn nhất định sẽ phải dừng lại nghỉ ngơi, khôi phục công lực, không được nghỉ bốn năm ngày, hắn hoàn toàn không thể bay tiếp! Cho nên, cơ hội của chúng ta đã đến rồi.

Tân Thiên Vũ cũng cười lớn:

- Tên tiểu tử đó nghĩ mình có cánh là đã nghịch thiên rồi mà không hề hay biết cường giả dưới Thần đạo với Thần đạo cường giả có một khoảng cách rất lớn, không phải chỉ dùng một đôi cánh là đã có thể bù đắp được!

Tân Vô Kỵ xoa xoa hai tay, mắt lộ ra một tia sát ý nồng đậm:

- Thiên Vũ cô cô, nếu có thể thì ngươi phải bắt sống Tần Vô Song, để hắn chịu khổ vài ngày rồi mới được chết!

Tân Thiên Vũ thản nhiên nói:

- Vô Kỵ, đợi đó, cô cô sẽ khiến hắn sống không được mà chết cũng không xong! Thông Thiên, ông phụ trách bảo vệ Vô Kỵ. Lôi Việt, ta và ngươi đều là Hóa Thần Đạo, phòng ngự cẩn thận Thần Tú Cung, chỉ cần không khinh địch thì căn bản không cần đề phòng Thần Tú Cung. Con át chủ bài lớn nhất của Tần Vô Song là Thần Tú Cung. Nếu như Thần Tú Cung không thể đối phó với chúng ta, hắn sẽ không còn con bài nào nữa!

Lôi Việt gật gật đầu:

- Được, cứ làm như Thiên Vũ đạo hữu nói, hai chúng ta phụ trách đối phó với Tần Vô Song.

La Thông Thiên mặc dù cảm thấy có chút nuối tiếc nhưng hắn cũng biết thực lực bản thân. Hắn mới chỉ vào Ngưng Thần Đạo. Nếu so với hai Hóa Thần Đạo cường giả, chênh lệch là rất lớn. Đối diện với Thần Tú Cung của Tần Vô Song, Ngưng Thần Đạo năm kiếp như Lôi Minh còn bị giết nói gì hắn. Cho nên không để hắn ra tay cũng là một cách bảo vệ hắn.

Truy Tung Phù dần dần mất hiệu lực, khoảng cách với Tần Vô Song cũng không ngừng rút ngắn. Điều này càng khiến ý chí chiến đấu của bọn Tân Thiên Vũ tăng lên gấp đôi.

- Thiên Vũ đạo hữu, Tần Vô Song có vẻ đã kiệt sức rồi. Ta đoán, hắn nhất định sẽ phải tìm chỗ nghỉ ngơi. Chúng ta có nên thu lại khí tức, nhẹ nhàng tiếp cận hắn không?

Tân Thiên Vũ trầm ngâm:

- Phân tích địa hình phía trước một chút!

Tân Vô Kỵ sớm đã nghiên cứu địa hình nơi này, nói:

- Đã vào Bách Thắng Phủ, nơi kín đáo nhất của Bách Thắng Phủ đương nhiên là Phượng Hoàng Sơn. Nếu như Tần Vô Song muốn tìm một nơi để ẩn thân chắc chắn hắn sẽ chọn Phượng Hoàng Sơn.

- Phượng Hoàng Sơn, vậy thì cứ để Phượng Hoàng Sơn trở thành nơi táng thân cho Tần Vô Song!

Tân Thiên Vũ mặt vô biểu cảm, nói.

Bốn đường thân ảnh như bốn tia chớp, lướt qua thiên không Bách Thắng Phủ, đáp xuống Phượng Hoàng Sơn. Bọn chúng đã xác định Tần Vô Song sẽ dừng chân ở nơi này.

- Đúng rồi, Thiên Vũ đạo hữu, mọi người nói Tần Vô Song có thể nắm bắt được hành tung của chúng ta không? Nếu như vậy, dù hắn phải chết cũng sẽ lựa chọn không dừng lại đâu nhỉ?

Lôi Việt không phải là không lo lắng, nói:

- Nếu như hắn có thể nắm bắt hành tung của chúng ta mà vẫn lựa chọn dừng lại, e rằng có âm mưu.

- Hắn sao có thể nắm bắt được hành tung của chúng ta? Hắn có thể hạ Truy Tung Phù à? Mà cho dù hắn có bản lĩnh ấy, chúng ta đang ở tận Tần gia, đợi chúng ta quay về thì hắn đã rời Thiên Đế Môn rồi.

Tân Thiên Vũ phân tích.

- Cái này cũng đúng, nhưng mà…

Lôi Việt hình như vẫn còn nói gì.

Đột nhiên, La Thông Thiên vỗ đùi nói:

- Ta hồ đồ quá, Tần Vô Song có một món đạo cụ vô cùng biến thái tên là Quan Thức Chỉ Linh Ngọc Bàn!

La Thông Thiên đột nhiên nhớ ra là Tần Vô Song được kế thừa bảo vật của Lỗ Tiên Lâu. La Thông Thiên từ xưa đến nay luôn muốn lấy thứ đó từ chỗ Lỗ Tiên Lâu nên đương nhiên biết rất rõ về nó. Khoảng thời gian này, hắn không nghĩ đến chuyện ấy nên bây giờ bất ngờ nhớ ra, trong lòng không khỏi cảm thấy run sợ.

Sắc mặt Lôi Việt cũng thoáng biến:

- Nói như vậy Tần Vô Song quả nhiên biết hành tung của chúng ta?

Tân Thiên Vũ không phủ nhận:

- Một tượng sư không phải Thần đạo thì thứ mà hắn chế tác ra có thể xác định được vị trí của Thần đạo cường giả sao? Ta không tin như vậy. Huống hồ, lúc chúng ta quay về thì hắn đã rời Thiên Đế Môn. Quan Thức Chỉ Linh Ngọc Bàn khó thể thu thập khí tức thần thức của chúng ta ở cách xa vạn dặm sao?

La Thông Thiên lẩm bẩm nói:

- Chỉ e là trước khi Tần Khiếu Thiên đưa hắn đến Tân gia dự yến thì hắn đã thu thập đầy đủ khí tức thần thức của chúng ta rồi.

Tân Thiên Vũ cười lạnh nói:

- Các ngươi nghĩ là Tần Vô Song có tư cách phục kích chúng ta sao?

Lôi Việt nghiêm mặt nói:

- Không được khinh địch!

Lôi Việt mặc dù luôn muốn đánh Tần Vô Song báo thù nhưng khoảng thời gian này hắn đã cảm nhận được Tần Vô Song không hề dễ đối phó nên đương nhiên cũng phải cẩn thận hơn.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.