Thiếu niên cúi đầu trầm tư trong chốc lát, một lát sau, từ dưới giường đá trong căn nhà gỗ rút ra một thanh kiếm, lẩm bẩm nói: "Nếu như mẫu thân và Dao nhi đều bình an, cha, huynh trưởng, tiểu đệ nhất định cắt lấy đầu tên gian thần kia để tế cho các người , tuyệt sẽ không phụ thanh danh Trấn Viễn hầu , cũng tuyệt không phụ sự dạy dỗ của các người ."
--
Ninh ma ma dẫn chủ tớ Bình nhi bước vào trong phòng Tô Giáng Thần , đem lời của Tống thị từ đầu chí cuối truyền lại cho Tô Giáng Thần, Ninh ma ma hỏi: "Tiểu thư, người xem, chủ tớ hai người này?"
Tô Giáng Thần hé miệng cười nói: "Ma ma nói sai rồi, nơi này, chỉ một vị chủ tử là ta , về phần..." Như có thâm ý liếc nhìn Bình nhi và tiểu thư cuả nàng , "Ta không để ý đến những việc trước đây, bất quá, đến ở trong phòng ta, chính là người của ta, phục tùng, đây chính là quy định của ta."
Bình nhi và tiểu thư của nàng đều quỳ xuống nói: "Tạ tiểu thư răn dạy."
"Bình nhi, về sau ngươi gọi là Trân Châu, về phần ngươi..." Tô Giáng Thần dừng một chút, nhìn nha đầu trốn ở sau lưng Bình nhi nói: "Gọi là Tử Ngọc đi."
Bình nhi và nha đầu kia tựa hồ còn chưa kịp có phản ứng ,thì Ninh ma ma đã quát một tiếng : "Tiểu thư ban tên, còn không tạ ơn tiểu thư."
"Tạ tiểu thư ban tên." Hai nha đầu dập đầu.
Tô Giáng Thần nâng tách trà, Ninh ma ma lập tức lĩnh hội nói: "Nô tỳ còn có một số việc phải xử lý, sẽ không ở lâu . Trân Châu, Tử Ngọc, cẩn thận hầu hạ tiểu thư, nếu không , từ đâu tới đây, thì về lại nơi đó."
Vừa nghe lời này, thân mình Tử Ngọc và Trân Châu đều run lên,những ngày ở trong tay người môi giới mặc dù không phải là tệ nhất , nhưng lại là bồn chồn không yên nhất , sợ chính mình thật sự bị bán vào cái nơi sống không bằng chết kia.
Đợi Ninh ma ma lui xuống, Tô Giáng Thần không nhanh không chậm nói: "Các ngươi cứ việc yên tâm, chỉ cần làm tốt công việc, không có tâm tư gì khác, ta cũng sẽ không bạc đãi các ngươi . Hổ Phách, dẫn các nàng đi xuống thay đổi xiêm y."
Hổ Phách lập tức lĩnh mệnh, dẫn hai nha đầu này đến khố phòng.
Còn Tô Giáng Thần lại ở trong phòng suy nghĩ , cứu Bình nhi rốt cuộc là sai hay là đúng ? Bình nhi, có phải hay không vẫn trung thành và tận tâm như kiếp trước, hay là, lại giống như đám nha hoàn kia chỉ biết" ăn cây táo, rào cây sung ", cuối cùng vẫn là phụ sự kì vọng của nàng.
Ngay lúc Tô Giáng Thần đang ngây người , thì có một nha hoàn ở cửa nói: "Tiểu thư, Bích Thủy tỷ tỷ trong phòng phu nhân đến đây."
Tô Giáng Thần thu liễm lại cảm xúc, nhanh chóng sửa sang lại xiêm y của chính mình, sau đó bước nhanh đi ra ngoài nói: "Xảy ra chuyện gì?" Bích Thủy nhưng là nha hoàn mà mẫu thân tín nhiệm nhất, liền thấy Bích Thủy kia tiến lên hành lễ nói: "Tiểu thư, người vẫn là nhanh đi đến chỗ phu nhân nhìn xem, phu nhân lần này tức giận thật không nhẹ."
Tô Giáng Thần nghi hoặc nhìn Bích Thủy, Bích Thủy ghé vào người Tô Giáng Thần nhẹ giọng nói: "Trước đây a Cửu không phải là phạm lỗi bị phu nhân đuổi tới trong thôn trang sao? Đứa nha hoàn vừa lên thay thế là do Hương mẹ đề cử ,nhưng chưa qua mấy ngày, liền gây ra chuyện, nghe nha hoàn hầu hạ trong phòng nói, nha đầu kia lá gan cũng thật lớn , chẳng những cắt xén bột nước yên chi mà các nha hoàn khác mua, còn đem những thứ mà các nha hoàn khác tự mình làm ra, ép giá mua vào, sau đó lại bán ra với giá cao. Hiện tại, chuyện này đã ồn ào khắp phủ đều biết , thể diện của phu nhân đều bị Hương ma ma làm ất sạch , lão gia còn..." Lời chưa nói hết, Tô Giáng Thần cũng hiểu được chuyện như thế nào. Hơi hơi nhíu mày nói: "Vậy con Hương ma ma?"