Khí Phi Không Dễ Làm

Chương 15: Hồi phủ ( một )




Ta lập tức tiến lên nâng dậy Tiểu Cúc, "Ngươi xem ngươi, ban đầu ở Thanh U các chúng ta không phải nói xong rồi à, ngươi không cần hành lễ với ta."

Nghe xong lời nói của ta , Lệ phi mắt quét một phen Tiểu Cúc, ta vừa mới lập lờ nói nước đôi , đầy đủ để cho Lệ phi có rất nhiều mơ màng rồi.

Tiểu Cúc bị ánh mắt của Lệ phi làm sợ tới mức run lên, ngẩng đầu thần sắc phức tạp nhìn ta, nàng tựa hồ rốt cuộc biết trước ta đối nàng dùng ánh mắt xin lỗi là cái ý tứ gì rồi.

"Dư phi muội muội cùng Tiểu Cúc thật đúng là chủ tớ tình thâm a." Lệ phi mắt lé liếc ta cùng Tiểu Cúc một cái.

"Đúng vậy a, ban đầu ở Thanh U các, nếu không có Tiểu Cúc muội muội. . . . . ." Ta cố ý không có nói xong, hiểu trong lòng mà không nói.

Vốn chuyện thân thể của ta đột nhiên khôi phục cũng đã cực kỳ làm cho người ta hoài nghi , hiện tại ta lại vừa nói như vậy, tựa hồ đáp án cũng chẳng cần thiết nữa. Tại lúc phát hiện bí mật của Tiểu Cúc kia ,ta biết liền nhất định ảnh hưởng đến vận mệnh của nàng , bất đồng ngay tại lúc ta nghĩ muốn khi nào thì để cho nàng trồi lên.

Tiểu Cúc bịch một tiếng quỳ xuống, "Dư phi nương nương nhận được trên trời chiếu cố, khẳng định thân thể có thể an khang, sống lâu trăm tuổi. Tiểu Cúc chẳng qua là làm việc chính mình phải làm ." Tiểu Cúc nói sau cùng một câu, khi đó nhìn Lệ phi liếc mắt một cái, làm như nói cho Lệ phi, việc nàng để cho chính mình làm cũng đều đã làm.

"Uh, Tiểu Cúc quả thật nên làm như thế nào liền làm như thế . Mau dậy đi, trên mặt đất thật lạnh." Ta cố ý tăng thêm cái chữ nên kia , thấy được ánh mắt Lệ phi chợt lóe , giây lát lướt qua, bao nhiêu ánh mắt quen thuộc a, ta đã từng ở trong mắt Tiểu Cúc cũng nhìn đến quá a.

Tiểu Cúc trên mặt đất lạnh run, ta nâng đỡ vài cái cũng chưa nâng dậy tới, trong lòng đột nhiên có chút áy náy, nàng mới hơn mười tuổi a, bất quá còn là một đứa trẻ. Hiện tại Lệ phi khẳng định hẳn sẽ không lại dùng nàng , có lẽ, có thể kịch giả tình thật, để cho nàng thật sự làm tâm phúc của ta. Nhưng mà nàng là một người đã từng hại ta , lại vẫn đáng tín nhiệm sao?

Miễn cưỡng kéo nàng vẫn đang quỳ trên mặt đất , không dám lại nhìn ánh mắt nàng.

"Dung nhi, nương ngươi đúng là rất nhớ ngươi , còn có nhị tỷ của ngươi , hôm nay thiếu chút nữa liền đi theo ta tiến cung đến đây ." Hạ Thừa tướng hiền lành nhìn ta, từ trong mắt hắn, ta xem thấy chân thành, cùng tình thân xa cách đã lâu . ánh mắt như vậy không phải nên thuộc về mẫu thân sao ? Ta cho tới hôm nay mới biết được, nguyên lai phụ thân, cũng sẽ có vẻ mặt như vậy . Phụ thân, từ ngữ có bao nhiêu xa lạ .

"Hoàng thượng, " ta xoay người nhìn Tu Hồng Miễn, "Dung nhi hôm nay có một chuyện muốn nhờ, không biết hoàng thượng còn nhớ không?"

Tu Hồng Miễn cười nhạt gật gật đầu.

"Dung nhi muốn về nhà mẹ đẻ một chuyến, sợ mẫu thân sốt ruột, mong hoàng thượng thành toàn." Ta cúi đầu, nói rất thành thành khẩn khẩn. Người ngoài xem ra là suy nghĩ người nhà mới nói ra lời tâm huyết như thế, mà nội tâm ta rốt cục tìm được một thỉnh cầu hợp lý , may mắn thở dài nhẹ nhõm một hơi.

Tu Hồng Miễn nhìn Hạ Phù Dung, ngừng vài giây mới nói, "Nếu sợ mẫu thân sốt ruột, trẫm há lại không thành toàn cho ái phi ?"

Hạ Thừa tướng nghe xong vui sướng chắp tay hành lễ, "Tạ hoàng thượng thành toàn."

Ta cũng đi theo phúc phúc thân, ngẩng đầu khi đó vừa lúc chống lại ánh mắt phụ thân ý tứ hàm xúc không rõ , trực giác nói cho ta biết, này không phải ánh mắt vui sướng của một người phụ thân khi nghe được nữ nhi có thể về nhà . Xem ra, bọn hắn quả nhiên là có bí mật , chẳng lẽ cùng hai vật kia có quan hệ?

Đột nhiên ý thức được chuyện có tính nghiêm trọng , nếu là trở về hắn để cho ta đem hai thứ kia lấy ra nên làm cái gì bây giờ, chẳng lẽ nói cho hắn có một cái đã bị ta ăn? Tuy không phải tình nguyện .

Thật sự là trốn được sài lang lại tới hổ đói a! ( thanh minh thanh minh, ta nói sài lang hổ đói là chuyện tình, mà không phải người a...! Tác giả: —-—! Ngươi tại giải thích cho ai nghe? Hạ Phù Dung: đương nhiên là người xem a! Chẳng thế thì bọn hắn sẽ tưởng là ta không phải một cái nữ nhân có tâm địa thiện lương a ~ tác giả: nguyên lai ngươi lại vẫn biết có từ thiện lương a. . . . . . )

Vốn tưởng rằng trở về nhà là chuyện nhỏ, dọn dẹp một chút là có thể đi tới. Ai biết vẫn còn phải tính ngày tốt, mặc cung trang, ngồi an toàn trên kiệu, ra đến cửa khi đó đập đập vài tiếng chiêng đồng vang lên làm ta sợ nhảy dựng lên, thiếu chút nữa xuyên qua đỉnh kiệu luôn .

Rất không dễ dàng mới đến , ta tinh tường biết đi tới thật lâu thật lâu, nhưng dọc theo đường đi ta đều đã không hề buồn ngủ, xem ra kia chiêng gõ thật sự có thâm ý a.

Có người thay ta xốc lên mành kiệu, ta tao nhã đi ra cỗ kiệu, đùa giỡn cái gì, ta dù nói thế nào cũng là một nương nương, hoàng gia phong phạm cần phải có. ( tác giả: này hoàn toàn là nữ trư tự nhận là tao nhã. Hạ Phù Dung: chẳng lẽ như vậy đều vẫn còn không tính tao nhã? Tác giả: mời ngươi đi trước gương soi xem một phen tao nhã khác nhau như thế nào, cám ơn. ) hình ảnh trước mắt để cho ta sửng sốt, đây là cái gì tình hình, ta không phải về nhà mẹ đẻ sao, như thế nào giống như gặp người lãnh đạo quốc gia vậy?

Khụ khụ, phía dưới là phóng viên lúc trước của bản đài trở lại đưa tin:

Hiện giờ mặt trời đã cao quá ngọ hoàng phi Hạ Hách Na Phù Dung sẽ gặp tổng thư ký Hạ Hách Na Hoài An của Hạ phủ, hai bên cũng bắt tay từng người, song phương liền tiến hành hỏi thăm thân thiết .

Hạ Hách Na Phù Dung chỉ ra, Hạ Hách Na phủ là một trong những người phụ trợ lãnh đạo có thánh dụ của vương triều , hi vọng chuyến viếng thăm lần này sẽ thúc đẩy quan hệ song phương tiến thêm một bước phát triển.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.