Khi Nữ Phụ Trở Thành Nhân Vật Chính

Chương 9: Chương 9




(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq"); Chưa đầy một tiếng sau, một nhà ba người bọn họ đã thu dọn xong đồ đạc của mình.

 

Tôi cảm thấy thật buồn cười.

 

Rõ ràng đã chuẩn bị sẵn đồ đạc và vội vã muốn rời đi rồi, thế mà còn phải diễn vở kịch mình là nạn nhân ngay trước mặt tôi. 

 

Đây là trò hề đi kèm à? 

 

Khi Dụ Lịch chuẩn bị ra khỏi cửa, tôi ngồi sofa lười biếng nói, “À đúng rồi, tôi quên nói."

 

Khóe môi tôi khẽ nhếch lên, tôi kiêu ngạo lên tiếng:

 

"Ông không phải là ba của tôi, tôi đây mới chính là ba của tôi!"

 

11.

 

Cuối cùng cũng yên tĩnh lại.

 

Hề Hề thở dài: "Vừa nãy em cũng thật khổ!"

 

Tôi nhẹ nhàng nói: "Sao, cuối cùng cũng dám lên tiếng rồi à?"

 

Khi nãy, trong lúc bầu không khí căng thẳng đến nghẹt thở, Hề Hề lại chẳng nói được câu nào.

 

Chị ấy có chút xấu hổ: "Là tại chị ngốc nghếch, không biết nói gì, cũng không biết làm gì để giúp em, nên không dám mở miệng."

 

"Đừng nghĩ nhiều, tôi không có ý trách chị đâu."

 

Tôi nhún vai.

 

“Đúng rồi, Hề Hề, tôi muốn hỏi chị cái này. Chị đã đọc qua tiểu thuyết rồi, vậy chị có biết Vưu Thanh Thanh làm thế nào mà biết được thân thế của Hứa Lũng không?” 

 

Hề Hề ngẩn người một chút.

 

Chị ấy đã hiểu ra ý của tôi, sắc mặt lập tức trở nên phức tạp.

 

“Trong tiểu thuyết, lúc Vưu Thanh Thanh và Hứa Lũng ở bên nhau, Hứa Lũng đã nhận lại ba mẹ ruột rồi. Khi đó cô ta không biết thân thế của Hứa Lũng, sau hai năm yêu đương mới biết.” 

 

Tôi ngạc nhiên: "Chẳng lẽ không có tình tiết gì khác à?"

 

"Không có."

 

Nếu vậy thì thật kỳ lạ.

 

Tài sản mà ông nội để lại đều đứng tên tôi, Dụ Lịch chắc chắn sẽ không nỡ rời đi dễ dàng như vậy. 

 

Mặc dù bản thân ông ta cũng có tiền, nhưng ai lại không muốn có thêm chứ? 

 

Bạn đang đọc truyện của nhà Cam edit. Chúc bae đọc truyện zui zẻ nhaaa 🍊.

Nếu nắm được tôi trong tay, quãng đời còn lại của ông ta sẽ càng thoải mái hơn. 

 

Vậy rốt cuộc là lý do gì khiến ông ta bỏ rơi tôi? 

 

Không phải là Vưu Thanh Thanh đã biết được thân thế của Hứa Lũng, muốn quyến rũ cậu ta để đảm bảo cả đời không lo thiếu thốn sao? 

 

Vậy còn có thể là gì nữa? 

 

Tôi không nghĩ ra được, bèn quyết định không nghĩ nữa.

 

12.

 

Tôi vào diễn đàn trường.

 

Quả nhiên, chuyện của tôi và Vưu Thanh Thanh đã trở thành chủ đề nóng.

 

Diễn đàn đã có mấy nghìn bài viết, tất cả đều đang bàn tán xôn xao về chuyện của chúng tôi. 

 

[Có thật không vậy? Những gì Dụ Du nói rốt cuộc có phải thật hay không?]

 

[Là giả đó! Vưu Thanh Thanh vừa xinh đẹp vừa giỏi giang, tính cách lại mạnh mẽ, sao có thể là kiểu người phá vỡ hạnh phúc của người khác được chứ? Tôi sẽ luôn ủng hộ nữ thần Thanh Thanh.]

 

[Thật ra tôi đã nghi ngờ chuyện của Vưu Thanh Thanh từ lâu rồi, dù sao thì hành động của Dụ Du cũng…quá rõ ràng đi.]

 

[Tôi nghĩ là thật đấy. Vừa nhập học thì Dụ Du đã bắt đầu nhằm vào Vưu Thanh Thanh rồi, nói rằng trước kia hai người chưa từng quen biết thì cũng không hợp lý lắm.] 

 

[Tôi không quan tâm chuyện thật hay giả, dù sao tôi sẽ luôn đứng về phía Vưu Thanh Thanh. Còn Dụ Du chỉ là một đứa du côn, không chịu học hành, suốt ngày đi cùng đám bạn bè xấu để bắt nạt người khác thôi.]

 

[Này bạn gì ơi, tôi đã tiếp xúc với Dụ Du rồi. Cô ấy rất tốt, là một cô gái tỉnh táo. Hơn nữa, thực tế là cô ấy chỉ bắt nạt mỗi Vưu Thanh Thanh thôi.]

 

[Tôi không kìm được mà nghĩ đến lý thuyết “nạn nhân có tội” đấy (nếu sai thì tôi xin lỗi). Tại sao Vưu Thanh Thanh lại bị bắt nạt? Có ai tự nhiên lại bị bắt nạt mà không có lý do hay không? Chắc chắn phải có nguyên nhân gì đó chứ!]

 

 Khi diễn đàn còn đang tranh luận sôi nổi, một bài viết đã được đẩy lên đầu trang.

(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq");


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.