Khi Em Mỉm Cười

Chương 174: Trở về đỉnh núi – Phiên ngoại 19




Edit: Tiểu Vũ

Tứ kết chung kết thế giới áp dụng hình thức BO5, nghĩa là chế độ năm ván thắng ba; các trận đấu vòng tứ kết sẽ chính thức diễn ra sau 4 ngày kể từ khi loạt trận vòng bảng kết thúc, tức là vào ngày 17 tháng 10, địa điểm thi đấu tại thành phố Chicago.

Trong số các đội có mặt tại vòng tứ kết, có 3 đội thuộc khu vực LPL, 3 đội thuộc khu vực LCK, đội C thuộc khu vực Đài Loan LMS, và G4 đại diện duy nhất còn sót lại của khu vực LCS, về mặt tổng thể thì với tình hình như thế này, khán giả của khu vực châu Âu và Bắc Mỹ đều vô cùng tuyệt vọng——

Đầu tiên khán giả của khu vực châu Âu không nghĩ rằng G4 sẽ là đối thủ của CK; tiếp đó khán giả của khu vực Bắc Mỹ sau khi vòng bảng kết thúc đã giải tán ngay tại chỗ, từng người tự lựa chọn đội của khu vực khác mà mình thích để ủng hộ, tám chuyện để an ủi cho vơi nỗi buồn, gắng gượng vượt qua hết hơn nửa tháng còn lại của hành trình chung kết thế giới… Không thế thì còn cách nào khác chứ, dù sao thì họ cũng rất tuyệt vọng.

Tối ngày 13 tháng 10.

Thi đấu xong, nhóm của Đồng Dao với sự giúp đỡ của công nhân viên thu dọn hành lí đến thẳng sân bay—- Ban tổ chức giải đấu đã sắp xếp xong phòng tập luyện và khách sạn tại Chicago cho các tuyển thủ của vòng tứ kết rồi, vì thế tại sân bay nhóm của Đồng Dao gặp được đồng hương là CK và cả YQCB nữa; đi qua kiểm tra an ninh vừa ngẩng đầu đã thấy ngay đường giữa A Thái của TAT đang mặt liệt đứng cùng đồng đội cách cổng kiểm tra an ninh không xa; đường giữa Kim Vũ Quang của OP cũng ở cạnh anh ta, đang cười nói gì đó… Có lẽ cảm nhận được ánh mắt của ai đó đang nhìn, họ ngẩng đầu lên nhìn thấy Lục Tư Thành, gật đầu chào hỏi nhau từ phía xa cho phải phép—- A Thái còn hơi cúi người, dù sao thì khi Lục Tư Thành còn là TAT thì cũng là tiền bối của anh ta.

Đồng Dao vừa qua cửa kiểm tra an ninh, đã nhìn đã thấy hai khắc tinh lớn nhất của mình tại vòng chung kết thế giới này đang thân thiện chào hỏi với đội trưởng nhà mình, kéo vạt áo của anh rồi hỏi: “Sao họ cũng ở đây?”

Lục Tư Thành thoáng nghiêng đầu: “Em hỏi vậy không phải là hỏi nhảm à? Chẳng lẽ bọn họ bơi từ San Francisco đến Chicago?”

Đồng Dao “ồ” một tiếng giả vờ bình tĩnh: “Em mới qua cửa kiểm tra an ninh đã thấy anh đang thông đồng với địch, giả vờ hỏi thăm để uyển chuyển gửi lời cảnh cáo đến anh đấy.”

Lục Tư Thành dùng đầu ngón chân nghe cũng biết Đồng Dao có đôi chút e ngại với hai đường giữa này, khóe miệng nhếch lên cố tình chọc ghẹo: “Hai người này, anh có thông đồng hay không em cũng đấu không lại, thì còn để ý nhiều như vậy làm gì… Ơ, sao em lại đánh người hả?”

“Em còn muốn đánh chết anh đấy.” Đồng Dao thuận tay đập một phát vào lưng anh rồi lại nhéo thêm một cái, “Tứ kết phải đấu với Kim Vũ Quang, anh đừng có cổ vũ sự uy phong của người ta, đến lúc đó em mà đấu không lại thật thì…”

“Em mà đấu không lại thật thì để anh carry em thôi.” Lục Tư Thành vừa cười vừa giữ lấy vai cô, vừa nói vừa giơ tay lười biếng vẫy vẫy với hai ngọn núi đường giữa của Hàn Quốc cách đó không xa, “Em carry ông già như anh nhiều trận vậy rồi, cũng đến lúc anh cho em thấy cái gì gọi là ‘tuổi già nhưng chí chưa già, mà vẫn luôn ở ngàn dặm’…”

Đồng Dao bị Lục Tư Thành nửa kéo nửa ôm vào trong lòng, quanh mũi toàn là mùi nước hoa nam giới xen lẫn mùi mồ hôi nhàn nhạt trên người anh… Cái ôm của anh rất ấm áp, quả thực đem đến cho người khác một cảm giác an toàn kỳ lạ.

Dù rằng khi anh nói ra một câu nghiêm túc như “tuổi già nhưng chí chưa già, mà vẫn luôn ở ngàn ” này lại có một cảm giác đen tối khó diễn tả.

… Có lẽ đây chính là lưu manh the bản năng rồi.

Đồng Dao mặt không cảm xúc âm thầm phỉ nhổ trong lòng, tay thì ôm eo anh, thoải mái tận hưởng sự yên bình cuối cùng này—- Lúc này, Tiểu Bàn, Lục Nhạc, Lão K và cả Lão Miêu đang tụ lại với Minh Thần, phân tích video các trận đấu của bảng khác trong mấy ngày qua… Bầu không khí trong đội vừa nghiêm túc vừa căng thẳng, ít ra thì lúc bay đến tham gia vòng bảng, trước khi lên máy bay Tiểu Bàn còn chơi game trong điện thoại.

Đối với ZGDX mà nói, hành trình chung kết thế giới thật sự bắt đầu từ vòng tứ kết, họ cần phải dùng 120% tinh thần để đối đầu với đội Viễn Thông Hàn Quốc—-

Giống như khi có kết quả bốc thăm, các tuyển thủ của hai khu vực đã đồng loạt cảm thán: nói trận chiến Viễn Thông giữa hai nước là chung kết sớm cũng không quá, đây thực sự là cuộc so tài giữa các cao thủ.

Bốn ngày sau.

Ngày 17 tháng 10.

Bắt đầu diễn ra vòng tứ kết, trong ngày thi đấu đầu tiên, khu vực LPL chỉ có đội CK có lịch thi đấu, đối đầu với đội G4—- Mặc dù trước trận đấu mọi người đều không quá xem trọng G4, nhưng so sánh với CK, G4 tạm xem như có chút lợi thế sân nhà về mặt chủng tộc… LCS châu Âu hay LCS Bắc Mỹ thì cũng đều gọi là LCS mà đúng không? Vì thế ngày thường ai không vừa mắt ai đi nữa thì giờ cũng đã đoàn kết một lòng, ngày diễn ra trận thi đấu, tiếng reo hò cổ vũ cho đại diện duy nhất còn lại của cả hai khu vực LCS chấn động rung trời!

Nhóm của Đồng Dao ngồi vào chỗ do ban tổ chức sắp xếp, bầu không khí vô cùng sôi động, sau một tràng cổ vũ của người nước ngoài dành cho G4, bất ngờ là tiếng hô cổ vũ bằng tiếng Trung dành cho CK cũng không hề nhỏ, khí thế gần như ngang ngửa với khán giả nước chủ nhà… Về lý thì, người Trung Quốc, ở đâu cũng có cả. (*)

(*) ờ xen một chút, mặc dù là tôi đang dịch truyện Trung nhưng vẫn phải khẳng định chủ quyền nước nhà Việt Nam, khẳng định Trường Sa Hoàng Sa là của Việt Nam. Thật sự thì TQ bành trướng vcl.

Hơn nữa thời điểm quan trọng cũng vô cùng đoàn kết một lòng đối ngoại—-

Tại nơi cần có tiếng hò hét cổ vũ so khí thế đọ cổ họng như thế này, thường sẽ không hề nhạt nhẽo vô vị.

Hai bình luận viên nghe thấy tiếng cổ vũ bằng tiếng Trung dường như cũng hơi kinh ngạc, sau vài giây im lặng, một bình luận viên không kìm được mà bật cười thành tiếng.

Bình luận viên T: [Wow, chà chà, cứ tưởng mình là chủ nhà, kết quả bối rối phát hiện người Trung Quốc có mặt tại nhà thi đấu cũng không hề cam lòng chịu yếu thế.]

Bình luận viên G: [Hy vọng lần tới chúng ta hô cổ vũ sẽ to tiếng hơn một chút, dù sao hệ thống bán vé cũng không phân biệt được hộ chiếu của người mua vé, tại địa bàn của mình mà lại thua về khí thế thì không ổn đâu.]

Có vài anh bạn đập choai nghe thấy lời của bình luận viên, lại hét to một tiếng “CK cố lên, LPL vạn tuế” như muốn ra oai, vì thế các tuyển thủ bước ra sân khấu trong tiếng cười vui vẻ—-

Bình luận viên T: [Anh biết điều gì là tức nhất không! Điều tức nhất là, lời chúng ta nói họ nghe hiểu được, nhưng họ nói gì thì chúng ta lại không hiểu một chữ nào hết.]

Bình luận viên G: [Ha ha ha ha ha!]

Trong màn vui đùa của hai bình luận viên, ván đấu đầu tiên bước vào phần BAN & PICK, khỏi nói đến CK đang thi đấu, ngay cả nhóm Đồng Dao ngồi phía dưới cũng bị lây chút ít căng thẳng từ bầu không khí tại hiện trường… Đội G4 này ngày trước, không được bất kỳ ai xem trọng, hôm nay đội có thể đánh bại được đội Viễn Thông là CK đấu với họ, chắc sẽ không có vấn đề gì đâu?

Trong lòng Đồng Dao nghĩ như vậy.

Sau đó trận đấu bắt đầu.

Cô phát hiện thực tế hình như không quá giống với những gì cô nghĩ—-

Vốn dĩ hệ thống của khu vực châu Âu và khu vực Bắc Mỹ không quá giống với khu vực Trung Quốc và Hàn Quốc, so với việc đi theo phiên bản, họ thường có thể lôi ra những đội hình rất kì lạ, như Amumu, Ziggs, Anivia, Aurelion Sol, Katarina, Yasuo những tướng này tại các trận đấu chính thức của LPL và LCK về cơ bản là cực kỳ hiếm thấy, nhưng những anh bạn Tây lông này nói lấy là lấy, không chút đắn đo—- Họ cũng không hề có gánh nặng gì trong lòng.

Đối mặt với CK từng hai lần đánh bại Viễn Thông Hàn Quốc, G4 vốn chỉ là đội hạt giống số 2, trước trận đấu truyền thông trong và ngoài nước đều không đánh giá họ quá cao, thua thì thua thôi, dù có tiếc nuối, nhưng cũng chỉ như vậy mà thôi.

Ván đầu tiên, G4 đẩy nhanh đội hình với Varus và Jayce, giai đoạn đi đường ban đầu mặc dù không có lợi thế, nhưng tốc độ lén ăn trụ lại cực kỳ nhanh, trong rừng thì chuồn như cá chạch, nhất quyết không giao tranh, chỉ lén farm lén tăng cấp… Giữa trận CK bắt đầu hơi rơi vào thế bị động, khoảng cách dẫn trước về vàng cũng dần dần bị san bằng—– Sau đó bắt đầu không não bỏ mất hai trụ ngoài và hai rồng nguyên tố vào tay đối phương.

Phút 25, giao tranh, bị đập một trận lấy 1 đổi 3.

Sau đó G4 trong tiếng hò hét của bình luận viên và tiếng cổ vũ nhiệt tình của khán giả, một đường thẳng tiến, phút thứ 37, thuận lợi đẩy vào nhà chính của CK, ba mũi tên của Varus hạ gục AD của CK, CK chỉ còn biết rút lui, trong quá trình rút lui đường giữa Tiểu Hoa cũng phải nằm xuống, mất cả hai vị trí C, chỉ còn biết trơ mắt nhìn nhà chính bị phá vỡ.

Sau khi ván đấu thứ nhất kết thúc, các thành viên của G4 mặt mày tươi cười trạng thái có vẻ rất tốt, còn từng người bên CK thì mặt không cảm xúc cầm cốc lên uống nước… Đồng Dao khẽ đè lên tay của Lục Tư Thành ở bên cạnh, đột nhiên có dự cảm không tốt.

Lúc này, có lẽ người bên cạnh cảm giác được nhiệt độ trong lòng bàn tay cô, Lục Tư Thành trở tay đè lại tay của cô,vỗ nhẹ: “Đừng sợ, không sao đâu.”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.