Khi Em Mỉm Cười

Chương 155: Hoàn chính văn




Edit: Tiểu Vũ xinh gái nhất quả đất

Về đến phòng nghỉ, Đồng Dao mở điện thoại ra thì nhận được tin nhắn Wechat tức đến nghiến răng nghiên lợi của Ngải Giai—-

[YQCB, bố A Mao: Nói lời từ biệt với Diana của cậu đi, sau này cậu sẽ không còn được thấy cô ta trên sàn đấu một lần nào nữa đâu.]

Đồng Dao cầm điện thoại cười đến run cả tay, gửi vài hình biểu cảm đắc ý đi, đồng thời nén một bụng đầy ý xấu, ngậm chặt miệng không nhắc nhở cậu ta: Cậu không biết trên đời này vẫn còn một tướng tên là Hồ Ly Chín Đuôi Ahri à?

… Cuối cùng 12 phút sau, trong loạt BAN & PICK, khi Đồng Dao khóa tướng đã dõng dạc tuyên bố với YQCB và toàn thể khán giả bao gồm cả bình luận viên về chuyện này.

Bình luận viên A: [Ahri, ha ha ha ha ha ha ha ha ha, trời ơi! Bây giờ smiling có lôi tướng nào ra tôi cũng không còn cảm thấy kỳ lạ nữa rồi.]

Bình luận viên B: [Tôi thấy hình như đây là vị tướng mà các tuyển thủ ở khu vực Bắc Mỹ và đường giữa của đội Viễn Thông Hàn Quốc tương đối ưa chuộng—– Như chúng ta thấy, tỷ lệ BAN của vị tướng này tại giải mùa hè LPL của chúng ta thấp đến đáng lo ngại.]

Bình luận viên A: [Không còn cách nào khác, Twisted Fate, LeBlanc lẫn Diana đều không còn nữa, sau màn trình diễn ở ván vừa rồi của Diana thì Ahri quả thực là sự lựa chọn thay thế không tồi.]

Bình luận viên B: [Chúng ta có thể thấy sắc mặt của các thành viên YQCB lúc này hoàn toàn không tốt một tí nào cả—– Sao lại vẫn còn! Chúng tôi đã BAN cả ba tướng của cô rồi mà! Cô lại còn moi ra một tướng mới! Chắc chắn là tôi chúng tôi đang chơi một trận chung kết giả!]

Khán giả cười ầm lên.

Lão Miêu lấy Maokai, Lão K khóa Elise, Lục Tư Thành lấy Kog’Maw, còn Tiểu Bàn đã moi ra Alistar đã phủ đầy bụi của mình.

Phía bên YQCB, Ngải Giai vẫn dùng Ekko, đường trên chơi Rumble, đi rừng khóa Rek’Sai, AD tiếp tục sử dụng EZ, và hỗ trợ lấy vị tướng mình dùng tốt nhất là Thresh.

—— Ván đấu này, trong lòng mọi người đều biết rõ, YQCB đã bị đẩy đến bên bờ vực, ván này thắng thì vẫn còn cơ hội giãy giụa; còn nếu thua, hành trình của họ tại giải mùa hè sẽ chấm dứt, trơ mắt nhìn quán quân giải mùa xuân kiêm quý quân giải mùa hè là CK có mặt tại S6 với tư cách đội có tổng số điểm tích lũy cao nhất, còn đội á quân giải mùa hè nhưng giải mùa xuân chỉ là một đội trụ hạng như bọn họ lại phải cạnh tranh vé tham dự S6 không có một chút ý nghĩa nào, bọn họ đành phải đấu thăng hạng, trổ hết tài năng trong cuộc đấu 6 đội, giành giật tấm vé cuối cùng.

Tình thế của YQCB hiển nhiên còn hơn cả nước sôi lửa bỏng.

Nhưng trên sàn thi đấu, rõ ràng không hề có tí gì gọi là tình nghĩa “anh em sát cánh bên nhau”.

Ván đấu này mọi người đều thi đấu rất cẩn thận, 20 phút đầu, đừng nói đến việc có người hi sinh hay giao tranh kịch liệt, hai đội từ đầu đến cuối đều tôn trọng nhau như khách, gần như không có ý nghĩ vượt qua con sông đường giữa… Tình hình này khiến người hâm mộ của YQCB vô cùng lo lắng, dù là trên Tieba hay trên kênh live stream, đâu đâu là bình luận lo lắng—-

[Đm chứ đọ farm lính với ZGDX làm gì!]

[Ahri lên cấp ngon vl… Mẹ nó, quên ván trước thua thế nào rồi à? Còn không mau phi đến gank đường giữa đi!]

[Thật sự thì chỉ số lính của smiling ổn cực kỳ, đến bây giờ vẫn chưa để mất bất kỳ một chú lính nào, con mẹ nó, chung kết mà vẫn vững vàng như này thì cô ấy cũng đỉnh vl!]

[Ahri không lên, thì bản thân Ekko không biết tự tìm cơ hội à—– Mẹ nó có phải từ điển cuộc đời Ngải Giai không có hai chữ “chủ động” không?!]

Nhưng những lời bàn tán bên ngoài tuyển thủ đương nhiên sẽ không hề hay biết, phút thứ 25, tại khu vực hang rồng, Tiểu Bàn khó khăn lắm mới hất được 3 người của đối phương lên, Đồng Dao R vào mở giao tranh, một trận đánh quyết liệt khi cả hai bên đã phải ném ra tám trăm cái kỹ năng—–

Nhưng lại cùng lúc lùi về, không hề có ai bị hạ gục.

Khi bình luận viên không còn gì để nói thì đường truyền nội bộ của ZGDX lại cực kỳ thoải mái, Đồng Dao vừa vui vẻ farm lính, vừa lạc quan nói đùa: “Giờ mà em ngồi dưới theo dõi, chắc đã phải đi vào nhà vệ sinh 3 lần rồi.”

Lục Tư Thành quay sang nhìn cô.

Nghĩ nghĩ rồi nói: “Thận hư à?”

Đồng Dao nhăn mũi, Tiểu Bàn bật cười ngay và luôn: “Còn trẻ phải biết tiết chế nhaa.”

Lục Tư Thành “ừm” một tiếng, vẻ mặt nghiêm túc: “Dù sao mấy ngày nay anh chẳng làm gì hết, còn cô ấy có làm gì không thì cậu hỏi cô ấy đi.”

Làm cái rắm á! Gò má Đồng Dao nóng ran, ức chế gọi cả họ lẫn tên của Lục Tư Thành: “Có cả đống người đang nghe đấy! Anh im miệng cho em!—- Anh staff đẹp trai ơi, đoạn này cut đi nhé, em không muốn nhận chuột chết cũng không muốn nhận gián chết, với cả trong giới thể thao điện tử có rất nhiều fan vị thành niên!”

Lão K: “Ha ha ha ha ha ha ha ha!”

Lão Miêu: “Cười cái lồng gì, đấu không lại Rumble rồi, anh lên giúp em tí đi! Không đủ chống chịu thì lúc giao tranh ai đứng ra che mưa chắn gió cho anh hả!”

Phút thứ 30.

Hai bên mở giao tranh ở đường giữa, Maokai lên trước trói được đường giữa của đối phương, không đợi cậu ta kịp dùng chiêu cuối đã bỏ chạy đồng thời tập kích người ta, sau 30 phút mới có người lên bảng số liệu, YQCB không còn cách nào khác là phải lui về, ZGDX cũng không truy đuổi, tận dụng thời cơ chuyển sang ăn con rồng nguyên tố đầu tiên của ván đấu là con rồng Đất.

Tỷ số hạ gục lúc này là 1:0, về kinh tế thì ZGDX đang tạm thời dẫn trước 800 vàng, một lợi thế gần như không đáng kể trong thời điểm này.

Phút thứ 35, YQCB không muốn tiếp tục giằng co với ZGDX nữa, triển khai chiến thuật giao tranh đẩy lẻ, 4 người tham gia giao tranh, hạ gục được Đồng Dao, còn một mình Rumble xuống đường dưới đẩy trụ hai đường dưới của ZGDX.

Phút thứ 36, Rumble TP lên đường trên, 5 người YQCB mở giao tranh Baron, Lão K đứng trên hang Baron căn thời gian, khi thấy máu của Baron sắp hết, Tiểu Bàn tốc biến qua tường hất tung được 5 người, cùng lúc đó Lão K nhảy xuống hang Baron sử dụng Trừng Phạt—–

Cướp Baron thành công!

Thời điểm ZGDX phản công đã đến—–

Vẻ mặt khán giả rất bình tĩnh: không biết rốt cuộc là LPL quá gà hay là trận đấu quá xuất sắc, anh một lượt tôi một lượt, liên tục thay phiên kiểm soát trận đấu.

Phút thứ 40, đẩy trụ.

Phút thứ 45, đẩy trụ đẩy trụ giết người đẩy trụ.

Phút thứ 50, đẩy trụ đẩy trụ đẩy xong được dàn trụ ngoài gõ được hai sát thương vào trụ bảo vệ nhà lính, có người chết rồi có người chết rồi, phải rút về, phải bình tĩnh—-

Phút thứ 60.

Đồng Dao: “Keng keng keng keng! Thông báo thời gian cho anh, trận đấu đã kéo dài tới phút thứ 60 rồi, chúc mừng ván đấu này đã trở thành ván đấu bàng quang đầy nước trong truyền thuyết… Chúng ta hãy cùng phỏng vấn đội trưởng mang thương tật trên người là Lục Tư Thành: đội trưởng, tay anh có đau không?”

Lục Tư Thành: “Vẫn ổn, nhưng nếu đã trụ đến mức này mà còn thua rồi phải chơi ván cuối thì, có thể anh sẽ phát cáu.”

Vừa nói vừa nóp trong bụi cỏ chờ đi rừng đối phương chui đầu vào rọ, sau khi nhắm trúng mục tiêu thì nhảy ra tận dụng việc đối phương bất ngờ rồi cho cậu ta đi gặp tổ tiên!

Mọi người: “…”

Đồng Dao: “Tôi xin được phiên dịch lại câu vừa rồi, đội trưởng nói, trận này mà không thắng, tất cả mọi người đều phải chết.”

Lục Tư Thành: “Đừng nói nhảm nữa, đi rừng bên kia đã chết rồi, ăn Baron thôi.”

62 phút 11 giây, chessman đứng đợi trong góc tối của bụi cỏ chờ đi rừng X Bang của YQCB, tung một loạt kỹ năng hạ gục cậu ta, trong tình huống YQCB thiếu mất 1 đi rừng, ZGDX chủ động tiến lên ăn Baron, đồng thời thuận lợi giành được Baron, đẩy xong hai trụ bảo vệ nhà lính ở đường trên và đường dưới của đối phương, cộng thêm trụ nhà lính đường dưới.

Phút thứ 65, ZGDX cố gắng tiếp tục đẩy vào nhà lính đường trên, nhưng lại bị YQCB tận dụng đợt lính đẩy ra phản công ngay tại chỗ, tấn công vào AD trước, một pha diệt sạch.

65 phút 30 giây, YQCB tràn vào khu vực nhà ZGDX, đẩy xong ba trụ bảo vệ nhà lính, phá xong nhà lính đường giữa, tràn thẳng vào khu vực trụ bảo vệ nhà chính.

66 phút 30 giây, AD và đường giữa của ZGDX lần lượt sống lại, YQCB hiểu rất rõ cơ hội phản công này của mình là từ đâu mà có, không chần chừ rút về sau.

Lúc này ZGDX chỉ còn lại nhà chính không có trụ bảo vệ, tổn thất bất cứ một người nào cũng sẽ khiến họ có nguy cơ thất bại trong ván đấu này—–

ZGDX một lần nữa bị ép đến đường cùng.

Chỉ có thể chiến tử đến cùng.

Phút thứ 70.

Thu hoạch xong một đợt lính nữa, Đồng Dao thả chuột nhanh chóng vận động cổ tay sau đó lại cầm lấy chuột: “Em không ổn rồi, cho dù có là trận quyết định, cho dù có nghĩ đến vé vào S6, cho dù cơ hội du lịch nước ngoài miễn phí đang vẫy gọi—– Em buồn ngủ quá rồi.”

Tiểu Bàn “ai da” một tiếng: “Thật ra anh cũng rất buồn ngủ, con mẹ nó só trận kéo dài hớn 65 phút trong cuộc đời thi đấu chuyên nghiệp của anh có thể đếm trên đầu ngón tay… Bây giờ ai thắng thì tuyệt đối không phải nhờ vào chiến thuật, mà là nhờ vào ý chí.”

Lão Miêu: “Đừng đừng đừng, đừng lơ là, kiên trì thêm chút nữa, 10 phút thôi, cứ nghĩ đến chuyện nếu thua rồi lại phải đánh thêm trận nữa khiến em sụp đổ mẹ luôn—– Dọn xong đợt lính này rồi lên thôi, được ăn cả ngã về không, Bàn Tử, hát một bài lấy tinh thần nào, một hai ba go!”

Tiểu Bàn: “Đến đây nào ~ vui sướng lên ~ dù sao thời gian cũng còn rất nhiều ~ “

Đồng Dao: “????”

Lão Miêu: “Đến đây nào ~ yêu đương nào ~ dù sao cũng ngông cuồng như vậy rồi ~ “

Lão K: “Đến đây nào ~ lang thang nào ~ dù sao cũng có rất nhiều phương hướng ~”

Lục Tư Thành: “Đến đây nào ~ làm điệu đê ~ dù sao cũng có rất nhiều cảnh đẹp ~”

Đồng Dao: “… … … … … …”

Đồng Dao không hề biết hóa ra khúc ca chiến đấu của ZGDX lại là bài hát như này, cũng không hề nghĩ đến có một ngày các đồng đội trong khi đang hát một bài hát tình cảm ướt át tương tự bài “Mười Tám Điệu Sờ” với ca từ không đứng đắn thế này lại còn tiến lên mở giao tranh với đội bạn…

Lục Tư Thành: “AD, AD, giết trước… đi, con mẹ nó chứ, AD còn Hồi Máu sao không ai nói?”

Tiểu Bàn: “Đồng hồ cát của Ngải Giai sắp hồi lại rồi, đường giữa có đồng hồ cát còn đáng sợ hơn Hồi Máu… Anh nhìn đi, Giáo Hoàng máu tàn, thanh máu của đi rừng cũng thấy đáy rồi, Thành ca mau hốt đi a a a a a a!”

Đồng Dao quăng chuột: “Tôi chết rồi.”

Tiểu Bàn cũng quăng chuột: “Tôi cũng chết rồi, toang rồi toang rồi, pha này toang thật rồi, các đồng chí thu dọn đi, chuẩn bị ván sau—– “

Khi Tiểu Bàn còn đang lảm nhảm, Lục Tư Thành phía bên này đã thành công lấy đi mạng AD và đi rừng đối phương, lúc này đối phương chỉ còn lại hỗ trợ, đường giữa và đường trên, tình trạng của cả ba đều không quá tốt, Ekko đường giữa vì đứng ở phía sau nên lượng máu còn lại khá nhiều, giáp thiên thần của đường giữa đã dùng một lần—–

Lục Tư Thành: “Lão Miêu Lão K hai cậu lùi về sau một chút, kéo ra sau tí nữa, câu giờ tí đi… Chưa chắc sẽ giệt sạch được.”

Vừa nói xong Lục Tư Thành cũng ngỏm củ tỏi luôn.

Còn lại Lão Miêu và Lão K cực khổ chiến đấu với kẻ địch—- Bất lợi lúc này là, một đợt lính lớn của đối phương đã đẩy đến, tổ đội đường trên đi rừng không có cách nào khác buộc phải lùi về sau…

Đồng Dao nhìn trụ bảo vệ nhà chính đã mất hết, chỉ còn lại nhà chính trơ trọi nằm đó và 40 giây chờ sống lại của mình, lòng nóng như lửa đốt: “Em đề nghị ván sau chúng ta nên hát “Nghĩa Dũng Quân Tiến Hành Khúc”, có bị ghi âm thì cũng không mất mặt… Em nghĩ pha này toang như vậy là có liên quan rất lớn đến bài hát đen tối kia của các anh, ai đầu têu, đứng úp mặt vào tường hối lỗi đi!”

Lúc Đồng Dao nói chuyện thật ra mọi người cũng đã chuẩn bị sẵn tinh thần là sẽ đấu thêm ván nữa rồi, Lão Miêu và Lão K trong tình huống đối phương có đường giữa phải kéo nhau rút lui, may mà Lão Miêu nhiều giáp cộng thêm có lính chặn được không ít sát thương, mười mấy giây sau, bị ba người trên giữa trợ của đối phương cộng thêm một đợt lính siêu cấp ép thẳng vào nhà chính——

Lúc này, còn 15 giây nữa là Đồng Dao sẽ hồi sinh.

Bình luận viên luôn miệng nói “pha cuối rồi sao” “pha cuối rồi sao”, lính của ZGDX tiến ra, Ngải Giai và Dung Dung ở phía trước, thu dọn lính.

Lúc này Đồng Dao còn 10 giây nữa sẽ sống lại.

Ngải Giai và Dung Dung dọn xong lính, tiếp tục tiến lại gần nhà chính, cùng lúc đó Lão K bất chấp xông vào tổ đội ba người của đối phương khống chế được Ngải Giai, Ngải Giai hạ gục Lão K, bản thân cũng chỉ còn lại một phần năm thanh máu.

Đồng Dao chỉ có 5 giây nữa sẽ hồi sinh.

Bình luận viên A: [Xem ra là đây là pha cuối cùng rồi.]

Bình luận viên B: [YQCB bắt đầu đánh vào nhà chính—— Nhưng, không phải chứ a a a smiling sắp sống lại rồi a a a a a a!!!]

Khi nhà chính của ZGDX chỉ còn lại nửa máu, Đồng Dao sống lại.

Xông ra, EQ hạ Ngải Giai trước, WR cộng thêm Thiêu Đốt hạ tiếp Dung Dung, tiếp theo đó một cú giáng mạnh hạ gục Lương Sinh—– Trên màn hình lớn, thông báo Đồng Dao có triple kill được hiện ra, YQCB bị quét sạch!

Toàn thể khán giả đứng dậy, sôi trào, bình luận viên cũng đứng bật dậy từ chỗ ngồi của mình!

Lão Miêu và Đồng Dao cùng dọn lính, lúc này lượng máu nhà chính đã còn không tới 100—–

Một đợt lính mới đẩy ra, Lục Tư Thành sống lại!

Xử lý lính không quan trọng bằng phá hủy nhà chính, giao đám lính còn lại cho Lão Miêu, Đồng Dao và Lục Tư Thành dẫn theo đợt lính thẳng tiến sang sân nhà của YQCB—–

Bình luận viên A: [Lật bàn sống lại! a a a a a niết bàn trùng sinh!!!!]

Bình luận viên B: [Pha này có thể kết thúc trận đấu hay không? Có thể không?! smiling và chessman sóng vai nhau tiến vào nhà chính—– A, Thần Điêu Hiệp Lữ của thể thao điện tử! Hoàng Dung Quách Tĩnh! Điêu Thuyền Lữ Bố!]2

Bình luận viên A: [Họ bắt đầu phá hủy trụ bảo vệ nhà chính rồi, tốc độ phá trụ rất nhanh!! Giáo Hoàng sống lại rồi, nhưng vô ích, lần này Hồi Máu của Thành ca đã hồi lại rồi! Giáo Hoàng lại đi rồi!! Lật bàn với năm mươi máu!!!!!! Pha kinh điển 3 năm trước lại được tái hiện!!! Vào hôm nay!!!!! Vào tối nay!! Vào ngay lúc này!!!]

Từ lúc sống lại, ra khỏi bệ đá cổ, lấy được triple kill, kề vai sát cánh với Lục Tư Thành tiến thẳng đến phá hủy trụ bảo vệ nhà chính của YQCB rồi bắt đầu tấn công vào nhà chính, hạ gục Giáo Hoàng, tiếp tục tấn công nhà chính, từ đầu đến cuối Đồng Dao không nói dù chỉ một chữ, cô chỉ cảm thấy tim mình đập rất nhanh, adrenaline bùng nổ, trước mắt không có gì khác, chỉ có sắc đỏ của nhà chính đối phương——

Cô thậm chí có cảm giác mình dường như đã quên cả hô hấp.

Lúc này, trong đầu không hiểu sao lại đột nhiên nhớ đến khi cô trả lời phỏng vấn lúc mới thi đấu chuyên nghiệp, khi ấy phóng viên hỏi cô: Đồng Dao, là nữ tuyển thủ chuyên nghiệp đầu tiên của LPL, vì sao cô lại chọn ID là “smiling”?

… Khi đó câu trả lời của cô là—-

[Bởi vì tuyển thủ mà tôi yêu thích nhất là we. wexiao, Cao Học Thành, Đại Vương, anh ấy hoàn toàn xứng đáng là AD số một thế giới, là người đã nói câu “không cần cho tôi tiền, tôi chỉ muốn thi đấu mà thôi”, rất đáng để tất cả mọi người trong giới thể thao điện tử kính trọng. Tôi biết S2 năm đó đội của anh ấy không thể vô địch là điều tiếc nuối nhất trong sự nghiệp thi đấu của anh ấy, hơn nữa sau này, Đại Vương cũng không thể quay trở lại chung kết thế giới và rồi cứ thế giải nghệ… Thế nên tôi hy vọng có một ngày, có thể mang theo cái tên “Mỉm Cười” này, một lần nữa xuất hiện trên đấu trường thế giới.]

—— Rồi sẽ có một ngày, với cái tên “Mỉm Cười”.

—— Một lần nữa quay trở lại đấu trường thế giới!

Tay, cừng đờ máy móc điều khiển chuột.

Mắt chăm chăm nhìn vào thanh máu đang từng chút từng chút giảm đi kia, cô không hề nghe được những gì đồng đội đang nói bên tai mình, nhưng khi lượng máu nhà chính trên màn hình thấy đáy, xuất hiện hiệu ứng nhà chính vỡ tung, trong đầu cô đột nhiên “ầm” một tiếng, hoàn toàn trống rỗng—-

Cô nhìn thấy Tiểu Bàn đẩy bàn phím ra nhảy bật dậy, chạy như bay đến chỗ Lão Miêu nhấc cả người cậu ta dậy;

Lão K tươi cười tháo tai nghe xuống, giang rộng hai cánh tay gia nhập cái ôm thắm thiết của bộ đôi hai người đường trên và hỗ trợ;

Tai nghe của cô bị ai đó tháo xuống, ai đó kéo cô đứng dậy khỏi ghế, ôm cô, hôn cô—– Cái hôn nóng bỏng rơi trên gò má cô, cánh môi cô;

Cô được ai đó ôm vào trong lòng, sau đó cùng các đồng đội của cô ôm chầm lấy nhau—–

Cửa phòng cách âm mở ra, Minh Thần, Lục Nhạc và cả Tiểu Thụy, huấn luyện viên đều chạy vào, trên mặt ai nấy cũng đều là nụ cười tràn đầy vui sướng; đồng thời còn có cả những tiếng reo hò vỗ tay của khán giả tại hiện trường tràn vào, cái tên “ZGDX” vang vọng khắp chốn, như xé tan sự tĩnh lặng của trời đêm…

Bình luận viên B: [Quán quân trận chung kết giải mùa hè! Đội Viễn Thông Trung Quốc!!! Mọi người hãy cùng nhau đứng dậy nào, chúng ta hãy dùng tràng pháo tay nhiệt liệt nhất—– ]

Bình luận viên A: [Để chúc mừng cho đội Viễn Thông Trung Quốc! Đội đầu tiên đại diện cho LPL chinh chiến tại đấu trường chung kết thế giới năm nay đã lộ diện!]

Bình luận viên B: [Xin hãy đại diện cho mười hai đội LPL, bù đắp lại sự tiếc nuối bao nhiêu năm nay của chúng ta, đoạt lại vinh quang thuộc về chúng ta! LPL, tuyệt đối không cúi đầu trước thế giới!!!]

Đồng đội vây quanh kéo đến trung tâm sân khấu nơi đặt cúp vô địch, pháo giấy đủ mọi sắc màu tung bay giữa không trung, rơi xuống trên đầu trên vai cô… Khi hai tay chạm vào chiếc cúp vô địch màu bạc hơi lành lạnh kia, Đồng Dao mới bắt đầu giật mình tỉnh táo lại—-

Cô giơ cao chiếc cúp.

Sau đó cảm giác hai chân rời khỏi mặt đất, cô bị người phía sau nhấc lên…

Hình ảnh giống như trong bộ phim “Vua Sư Tử”, khi chú khỉ đầu chó nâng cao Simba mới chào đời…

Ánh đèn sân khấu rất chói mắt, cô khẽ nheo mắt lại, ngẩng đầu lên nhìn, trừ biển người đen nghịt còn có ánh sáng khúc xạ của chiếc cúp; cô cúi đầu xuống, nhìn vào đôi mắt màu nâu tràn đầy ý cười kia…

—— Nụ cười cuối cùng cũng nở rộ trên khuôn mặt cô.

Cô đưa cúp cho Tiểu Bàn, hai tay ôm lấy khuôn mặt tươi cười của anh, khi anh khẽ hạ cô xuống, cô cúi đầu run rẩy hôn lên cánh môi anh, giọt nước nóng bỏng trào ra nơi khóe mắt đỏ bừng.

Cô làm được rồi.

Ngày 26 tháng 8 năm 2016, ZGDX với chiến tích 3:1 giành chiến thắng trước YQCB trở thành quán quân giải mùa hè khu vực LPL, đồng thời trở thành đội đầu tiên đại diện cho LPL đến với trận chung kết thế giới năm nay.

Trên sân khấu, hình ảnh những chàng trai cô gái tươi cười hạnh phúc cùng nhau nâng cao chiếc cúp vô địch lóa mắt như vậy, bọn họ đã từng vấp phải nghi ngờ, từng gánh trên vai những trách nhiệm quá nặng, từng rơi nước mắt thẫn thờ trong nỗi bàng hoàng, cuối cùng lại ưỡn thẳng sống lưng trước những ánh mắt kỳ vọng ấy…

Bọn họ đang tỏa sáng rực rỡ.

Đây là một sự kết thúc, nhưng cũng là một khởi đầu mới—–

Tại nơi đất khách quê người ấy, chính tại nơi đó, họ xin thề sẽ tự tay gỡ xuống chiếc mũ nghi ngờ và cười nhạo chụp trên đầu khu vực LPL, sẽ vứt bỏ, sẽ nghiền nát!

Giấc mộng đứng trên đỉnh thế giới!

Hướng về nơi xa xôi kia—

Tiếp tục thôi.

Giương buồm ra khơi.

“Khi Em Mỉm Cười” hoàn chính văn.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.