Khi Em Mỉm Cười

Chương 146




Edit: Tiểu Vũ

Ván đấu bắt đầu, vì vấn đề phiên bản nên việc đổi đường đã rất lâu rồi không còn thịnh hành nữa, hai đội bước vào ván đấu, các vị trí đi đường như bình thường—- Dù đã rất lâu rồi Đồng Dao không lấy được LeBlanc trong cả các trận đấu chính thức lẫn đấu tập, nhưng trong các trận rank bình thường thì cô vẫn có thể lấy được tướng này, do đó không hề có chuyện lâu không dùng thành ra lạ lẫm, nhìn trang bị của đối phương, lại nhìn chỉ số farm lính của cậu ta, lượng tiền cậu ta đang cầm, sát thương phát đánh thường và cả sát thương kỹ năng của cậu ta, cô đều nắm rõ như lòng bàn tay.

Hơn nữa việc hiểu quá rõ lối chơi cũng như di chuyển của LeBlanc, giai đoạn đầu trao đổi chiêu thức farm lính, Tiểu Hoa chẳng thể chiếm được bao nhiêu lợi thế trước mặt cô—– Còn về khoản tập kích hay kỹ thuật gì đó, càng khỏi phải nghĩ luôn, cơ bản là một bước di chuyển vừa để lộ ý đồ chém giết thì Đồng Dao đã luồn lách chuồn đi như một con cá chạch, Tiểu Hoa hoàn toàn không thể làm gì được cô.

Trận đấu bước sang phút thứ 3, ước chừng một bãi quái rừng lớn đã dọn xong, Đồng Dao liếc nhìn thời gian đang định mở miệng thì đã nghe thấy Lục Tư Thành hỏi Lão K: “Farm đủ chưa, đủ rồi xuống đường dưới đi, anh nghĩ Dương thần sắp xuống rồi.”

Dựa trên những trận đấu trước đó của CK, pha gank đầu tiên Giản Dương thường thích đi xuống đường dưới—– Vì thế đây không phải là đoán lung tung, mỗi một tuyển thủ đều có thói quen và sở thích riêng của mình, giống như Giáo Hoàng chỉ cần trước cấp 4 không bị đè đường quá thảm thì kiểu gì cũng phải băng trụ một lần mới chịu được, có những lúc có lẽ ngay cả bản thân tuyển thủ cũng không nhận ra được thói quen của chính mình…

Lúc này nghe thấy Lục Tư Thành chỉ huy, Lão K “ừm” một tiếng, dọn xong bãi F4, mặc kệ việc mình vẫn còn Trừng Phạt, không hề lưu luyến những bãi quái khác, phút thứ 4, chui xuống đường dưới núp trong bụi cỏ——

4 phút 20 giây.

Kindred của Dương thần quả nhiên nhảy vào phạm vi của bộ đôi đường dưới, kết hợp với tổ hợp đường dưới của đội mình tạo thành thế ba đánh hai—– Nhưng Lục Tư Thành và Tiểu Bàn đã dự liệu trước việc Dương thần sẽ đến, không nhanh không chậm vừa đánh vừa lui, vừa rỉa máu Dương Thần – người đang đứng cao nhất bên đó, lùi dần lùi dần về phía trụ phòng ngự của nhà mình…

Khi cả chiến tuyến được kéo hẳn về phía đội mình, Lão K bất ngờ xuất hiện!

Pha chui từ dưới lòng đất đi vào lòng người con dân!

Tiểu Bàn: “A!”

Lão K: ” a a a! Xem đại ca thế hiện đây!”

Tiểu Bàn: “Dương thần trong mắt tôi lúc này đã là một cái xác chết rồi.”

Khi hai người đang gào rú, Lục Tư Thành vốn đang lui về sau đột nhiên quay lại tung phát đánh thường, giây đầu tiên khi Dương Thần tiếp đất đã bị cú Q của Tiểu Bàn trói lại, khi kích hoạt chiêu Q lần thứ hai thì kéo mình về phía cậu ta rồi tung tiếp E! Dương Thần không kịp phản kháng, liên tiếp bị khống chế đến mất mạng!

First Blood!

Fan hâm mộ có mặt tại hiện trường của ZGDX lập tức sôi trào—–

Nhưng họ còn chưa kịp tán dương xong màn phối hợp vừa rồi giữa Tiểu Bàn và Lão K, thì lúc này, trên màn hình bất ngờ nhảy ra một dòng thông báo, Syndra đường giữa đã solo kill LeBlanc!

Mọi người đơ người không hiểu chuyện gì đang diễn ra.

Bình luận viên A: [Ha ha ha ha ha ha ha đợi đã chúng ta đã bỏ qua điều gì rồi?]

Bình luận viên B: [Sao đường giữa lại có solo kill? Anh đạo diễn quay phim ơiii? Ai đó qua ới anh đạo diễn hộ tôi một câu với, bảo anh ấy dậy chiếu lại pha vừa rồi đi!!!]

Bình luận viên A: [Cho chúng tôi xem lại pha vừa rồi ở đường giữa đi… Thật ra lúc nãy tôi đúng là chỉ luôn tập trung vào đường dưới không chú ý đến khu vực đường giữa.]

Không chỉ bình luận viên, các khán giả cũng đều ngẩn người, niềm vui đến quá bất ngờ khiến họ thậm chí không kịp phản ứng vừa rồi đã xảy ra chuyện gì, đạo diễn vô cùng có tâm đã cho chiếu lại pha vừa rồi ở đường giữa, giờ mọi người mới biết, hóa ra khi đường dưới đang biểu diễn một màn cung tâm kế hoàn mỹ 3vs3, thì phía đường giữa cũng cùng lúc xuất hiện tình huống lao vào choảng nhau—-

Sự tình bắt đầu từ việc LeBlanc của Tiểu Hoa giả vờ farm lính, rồi W một cái lướt đến trước mặt Syndra của smiling tung ra một bộ kỹ năng, đánh xong lập tức W chạy về, lượng máu của smiling không còn nhiều bắt đầu lùi về sau—–

Nhưng chính vào lúc đó!

Đã xảy ra một chuyện gần giống với một màn vừa rồi ở đường dưới, Tiểu Hoa thấy smiling lùi về sau thì lập tức muốn thừa thắng truy kích, biểu diễn tốc độ tay, không chút do dự W hai lần trói được smiling, không ngờ sau khi cô lui về chỗ của lính thì lại bất ngờ dừng lại không tiếp tục lùi nữa, QWQEQR cộng thêm Thiêu Đốt, một bộ sát thương ập tới, Tiểu Hoa thậm chí không kịp phản ứng, trong chớp mắt tình thế đảo ngược, Syndra của smiling hoàn thành pha solo kill của mình!

Kết thúc pha chiếu lại, mọi người không thể ngồi yên nổi nữa.

Bình luận viên A: [Má ơiiii, nhìn tốc độ tay của smiling đi a a a a a a! Độc thân 20 năm có khác!]

Bình luận viên B: [Khụ, quá rồi đó quá rồi đó, anh nói câu này đã hỏi xem Thành ca người ta đồng ý hay không chưa…]

Bình luận viên A: [Một màn này! Một màn này! Tôi đoán hiện tại bây giờ các fan của đội Viễn Thông dù đang xem live stream hay đang có mặt tại hiện trường đều có thể yên tâm rồi, khoảng thời gian trước không được thi đấu không hề gây ra ảnh hưởng gì đến phong độ thi đấu của smiling, cô ấy vẫn mạnh mẽ và quyết đoán như những gì chúng ta quen thuộc.]

Trận đấu mới diễn ra được 7 phút, hai đường giữa dưới liên tiếp khai trương, hai vị trí carry cực kỳ quan trọng đều có cho mình một điểm hạ gục, giữ vững ưu thế trên đường của mình—–

ZGDX là một đội rất giỏi lăn cầu tuyết.

Một khi đường nào đó để họ chiếm được ưu thế, trừ khi từ khoảnh khắc đó về sau đi rừng chấp nhận bỏ rừng bỏ kinh nghiệm tăng cấp chỉ tập trung gank đường đó, còn nếu không thì trong phần lớn trường hợp ưu thế của ZGDX sẽ được họ tiếp tục tăng thêm, cho đến khi đường đó đủ mạnh để về cuối gánh team, từ đó giành chiến thắng!

—— Đầu trận đã bị Đồng Dao và Lục Tư Thành cùng lúc có được hai mạng tạo nên ưu thế là điều CK tuyệt đối không muốn nhìn thấy, nhưng Lão K lại là một đi rừng rất có khả năng xâm chiếm rừng, một khi tài nguyên rừng không được bảo vệ tốt thì sẽ bị cậu ta cướp sạch không chừa lại gì!

Lúc này, Dương Thần bên phía CK không thể phân thân, chỉ có thể mang theo hỗ trợ Lão Vương cùng đi, cắm đầy mắt bảo vệ xung quanh khu vực rừng và sông của nhà mình, hy vọng có thể bảo vệ được hai đường giữa dưới của đội mình, không để lại bị Lão K chạy đến gank làm nới rộng thêm khoảng cách đang có giữa hai đội, cho đến khi giai đoạn đi đường kết thúc…

“Tiền trang bị của đối phương đều dùng để mua mắt hết rồi, tinh thần vô tư không cầu lợi của mấy người ở đâu rồi?” Đồng Dao lầm bầm, “Bụi cỏ đường giữa của tôi sắp bị họ cắm đầy mắt rồi, Tiểu Bàn cậu cũng lên cắm cho tôi hai mắt đi!”

Tiểu Bàn: “Em đừng ầm ĩ, để Mr. Bàn lên giày cái đã… Em hoảng cái gì chứ người ta toàn dùng mắt bảo vệ, Lão K đu luôn lên đường trên không qua đường giữa, dù sao Dương Thần cũng không nỡ gank em đâu.”

Lục Tư Thành nghe vậy, cười như không cười liếc mắt nhìn Tiểu Bàn, không nói gì. Lão K thì lại trêu chọc: “Cậu đúng là gan lắm đấy, lại không muốn được Thành ca hồi máu cho rồi đúng không?”

Tiểu Bàn: “Cậu lắm miệng như thế thì qua cắm cho em ấy hai mắt đê.”

Lão K: “Tôi không rảnh nhé.”

Đồng Dao nghe được đoạn đối thoại giữa hai anh bạn đi rừng hỗ trợ keo kiệt này, dở khóc dở cười: “Mẹ nó, một con mắt đáng bao nhiêu tiền mà hai người còn hẹp hòi như vậy hả, nếu vào thế thua thì còn có thể đấu tiếp không đây?… Còn nói Dương Thần sẽ không đến đường giữa, em hoàn toàn không thấy như thế chút nào—– a a a a a a a a!”

Còn chưa nói hết câu, Đồng Dao đã bị LeBlanc phía đối diện bắt được, lúc này ai cũng đã có chiêu cuối, đã bị xích mà không muốn chết thì phải tốc biến đi, đương nhiên là Đồng Dao không muốn phải nằm xuống rồi, quyết đoán định dùng tốc biến chạy trốn—–Nhưng không đợi cô kịp làm gì, Kindred mà Tiểu Bàn nói “không nỡ gank cô” đã nhảy ra từ bụi cỏ sông, Đồng Dao bị gank bất ngờ, hét lớn, Giản Dương không hề lộ ra chút gì gọi là “không nỡ”, giẫm lên mặt Đồng Dao, một bộ kỹ năng tung ra, lấy luôn mạng của Đồng Dao!

Đồng Dao: “… … … … … … …”

Đồng Dao giận dữ đập chuột, việc Dương Thần đột nhiên nhảy ra khiến cô giật mình đến tận lúc này tim vẫn còn đập thình thịch, cho đến khi nghe thấy tiếng cười khoái trá của Lục Tư Thành—-

Đồng Dao tức lộn ruột: “Cười cái gì mà cười!”

Lục Tư Thành ung dung nói: “Tiếng hét lúc nãy của em có khi khán giả ngồi ở hàng cuối cùng cũng nghe thấy đấy.”

Đồng Dao ngẩn người, mặt đỏ lên: “Không thể nào!”

Đồng Dao lớn tiếng phản bác, nhưng cô lại không biết lúc này những người đang có mặt tại hiện trường bao gồm cả bình luận viên thật sự đều đang cười lăn cười bò—– Mấy giây trước, tiếng thét vì bị bất ngờ đó quả thực đã cắt ngang phần tường thuật của bình luận viên truyền tới tai của từng người đang có mặt tại hiện trường– Mà giờ này phút này, những khán giả ngồi ở hàng ghế đầu còn nghe thấy đoạn đối thoại tiếp sau đó của Đồng Dao và Lục Tư Thành thì càng “muốn ngừng nhưng ngừng không nổi đó 2 anh chị à”.

Lúc này trận đấu đã diễn ra được 15 phút.

Có phần mở màn khôi hài như vậy, trận đấu này có lẽ sẽ qua đi trong sự vui vẻ hài hòa—-

Mặc dù giai đoạn đầu Đồng Dao đã hạ gục được Tiểu Hoa, nhưng vì vài phút sau lại bị Dương thần gank thành công khiến sự chêch lệch ban đầu đó bị rút ngắn lại, vì thế khi kết thúc giai đoạn đi đường cũng không thể chiếm được quá nhiều ưu thế trước Tiểu Hoa…

May mà ưu thế đường dưới của Lục Tư Thành vẫn luôn được giữ vững, cộng thêm việc khi giao tranh, Rumble của Lão Miêu khắc chế Gnar của Vận May Đến, cuối cùng vào phút 39, giao tranh xung quanh Baron, ZGDX vào ăn Baron trước thì bị CK đuổi đến cản trở, Lục Tư Thành quyết đoán ra lệnh dừng ăn Baron, các thành viên không chút do dự bỏ ngày con Baron chỉ còn nửa máu, rồi quay sang giằng có với CK…

Hai bên trong khi choảng nhau tiến thẳng vào khu vực chật hẹp của rừng, CK hoảng hốt nhận ra đã bị mắc lừa, nhưng lúc này đã không còn kịp để rút lui nữa!

Chỉ thấy Rumble của Lão Miêu dùng lửa đã giữ từ đầu đến giờ đốt bốn người của CK đang ở khu vực rừng, đốt chết luôn AD ở hàng sau của đối phương! Đồng Dao tiến lên đẩy cậu ta về, Lục Tư Thành đứng lên trước dùng hai phát bạo kích khiến lượng máu của đám người còn lại vốn đã không còn nhiều do bị Lão Miêu đốt lập tức thấy đáy, cuối cùng Đồng Dao, Lão Miêu dùng những kỹ năng khác thu hoạch tàn cuộc!

41 phút 20 giây.

ZGDX tràn vào khu vực nhà chính của CK, kết thúc ván đầu tiên của trận đấu!

Khi các thành viên tháo tai nghe ra đứng dậy, đột nhiên nghe thấy tiếng hoan hô vang dội, những tràng hoan hô đó như muốn lấn át đi màn nói chuyện của bọn họ!

Lúc này.

Thua ván một, tâm trạng phía CK vẫn bình tĩnh.

Họ đã sớm biết ZGDX là một khối xương cứng khó gặm rồi; hơn nữa các trận vòng loại trực tiếp của giải Liên Minh Huyền Thoại chuyên nghiệp đều là BO5 (*Best OF 5, chế độ năm ván thắng ba), thế nên mới chỉ mới thua một ván, cũng không có gì quá ghê gớm.

Sau khi Giản Dương ra khỏi khu vực thi đấu, cậu ta không về phòng nghỉ tuyển thủ mà đi thẳng đến nhà vệ sinh dành riêng cho tuyển thủ để rửa mặt—– Vào đến nhà vệ sinh thì có điện thoại, vẫn theo thói quen bật loa ngoài ném lên chỗ cạnh bồn rửa mặt, vừa nói chuyện vừa rửa tay, sau đó vẩy vẩy nước—- Rửa tay xong, người gọi đến cũng lời ít ý nhiều nói hết những gì muốn nói, Giản Dương cầm điện thoại lên.

Cùng lúc đó, cửa phòng cuối cùng bị mở ra từ bên trong, không có tiếng xả nước, người bên trong ngậm một điếu thuốc đã sắp cháy hết lười biếng đi ra, mặt đối mặt với Giản Dương.

Lục Tư Thành cắn cắn phần đuôi của điếu thuốc, mắt hơi nheo lại.

Giản Dương: “…”

Cảnh tượng này, hình như đã thấy ở đâu rồi.

Giản Dương cúp máy xong thì nhét điện thoại vào túi, im lặng một chút, lúng túng cười: “Thành ca.”

“Ừm, ” Lục Tư Thành đáp lại một tiếng, ném tàn thuốc đi, đến cạnh bồn rửa tay, dùng nước rửa tay rửa thật kỹ, ngẩng đầu quét mắt nhìn Giản Dương đang ngẩn người nhìn mình qua tấm gương trước mặt, “Hôm nay dậy sớm quá, hút điếu thuốc lấy tinh thần.”

Giọng điệu coi như cũng khá ôn hòa.

Giản Dương gật gật đầu đáp lời: “Đúng vậy, một ngày một trận mà lại sắp xếp sớm như vậy, không biết BTC nghĩ gì nữa.”

Nói xong, lại nhìn nhau không nói gì.

Lúng túng.

Con mẹ nó, lúng túng vl.

Giản Dương cứ đứng đó nhìn Lục Tư Thành, anh rửa tay xong còn đưa lên mũi ngửi xem còn mùi không, rồi xoay người đi đến chỗ máy sấy tay sấy khô tay, rồi lại cúi người xuống kề đầu ở dưới sấy luôn tóc—- Sau đó trước ánh mắt chăm chú của Giản Dương, anh tiến lại gần, hơi nghiêng người: “Còn mùi không?”

Giản Dương: “…”

Lục Tư Thành đứng thẳng dậy, bắt đầu nhìn khắp nơi tìm nơi để nước xịt phòng, vừa tìm vừa hỏi: “Tôi nhớ lần gần đây nhất gặp cậu là ở nhà vệ sinh là hôm chung kết giải mùa xuân, khi đó cậu cũng đang nói chuyện điện thoại…”

Cuối cùng anh cũng tìm được thứ mình muốn tìm ở trong ngách phía sau cánh cửa nhà vệ sinh, đi qua đó, cầm lên xịt hai phát như đang xịt nước hoa—– Dừng một chút, nghĩ nghĩ rồi vẻ mặt có chút hoài niệm, nói: “Nói chuyện với vị kia nhà tôi đúng không? Ừm, lúc đó tôi còn nghĩ, con gái nhà ai mà lại ngang như cua vậy.”

Giản Dương: “…”

Lục Tư Thành cười một tiếng: “Không ngờ sau đó lại thành đồng đội.”

Rồi thành nàng dâu luôn.

Nửa câu cuối Lục Tư Thành không nói ra, anh chỉ hoài niệm một cách đơn thuần.

Giản Dương: “Ừm, lúc ấy… em cũng chỉ mới biết cô ấy sẽ thi đấu chuyên nghiệp, quá bất ngờ, thật ra sau khi chia tay thì đã rất lâu rồi không liên lạc, ai mà ngờ được cô lấy lại chạy đến thi đấu chuyên nghiệp, nên mới gọi điện thoại cho cô ấy hỏi xem thế nào.”

Lục Tư Thành rũ mắt, “ừm” một tiếng, nghĩ nghĩ rồi cười nói: “Phải rồi, pha gank đó của cậu khiến cô ấy bất ngờ lắm đấy, hét lớn đến mức chúng tôi suýt chút nữa giật mình mà quăng chuột.”

Giản Dương thấy Lục Tư Thành cười, không hề có chút tự hào gì về pha gank thành công đó, ngược lại còn cảm thấy khó chịu, không biết có phải đầu óc bị chập điện rồi hay không, cậu ta nhìn Lục Tư Thành chằm chằm rồi đột nhiên nói một câu: “Thật ra lúc đó em không hề muốn chia tay với cô ấy.”

“…” Lục Tư Thành ngước mắt liếc nhìn cậu ta, như không hề có chút bất ngờ nào khi cậu ta nói vậy—- Cũng không có phản ứng quá lớn, chỉ cười một tiếng, “Vậy phải cảm ơn cậu đã giơ cao đánh khẽ rồi, nếu không thì sao tôi có cơ hội mà chen chân vào được.”

Vẻ mặt Giản Dương cứng lại, có vẻ muốn cướp chai nước xịt trong tay Lục Tư Thành xịt mấy phát vào khuôn mặt điển trai đầy vẻ thong dong kia—– Đương nhiên cậu ta không thật sự làm vậy, mà chỉ cười khan một tiếng: “Đúng vậy, cũng đã qua lâu như vậy rồi… Mà chuyện này là sao, vừa rửa tay vừa dùng nước xịt phòng, em nhớ lúc trước hình như có ai đã nói là anh cai thuốc rồi mà.”

“Cai một nửa, dù sao thì ở trụ sở cũng rất ít khi hút, ” Lục Tư Thành đặt chai nước xịt phòng về chỗ cũ, “Chủ yếu là do vị kia quản chặt quá.”

Giản Dương: “…”

Lục Tư Thành lại ngửi một lần nữa.

Chắc chắn không còn mùi thì kéo cửa nhà vệ sinh, vẫy vẫy tay với Dương thần: “Ván sau cố lên, mặc dù giải mùa xuân tôi đã thua bọn cậu nhưng năm nay tôi không định sẽ thua thêm lần nữa… À đúng rồi, đừng đi mách cô ấy chuyện tôi hút thuốc đấy, tôi biết cậu vẫn còn WeChat của cô ấy.”

Nói xong, cửa nhà vệ sinh bị kéo ra rồi đóng lại, người đứng cạnh cửa đi mất—– Bóng lưng phong độ rời đi đó của anh đương nhiên cũng cực kỳ quen mắt, từng chút từng chút nhắc Giản Dương nhớ lại tình huống tương tự lúc đó, dự cảm khó hiểu nổi lên trong lòng…

Hôm nay đã hoàn toàn ứng nghiệm.

Đờ mờ.

Một mình Giản Dương đứng đó, mắt nhìn chằm chằm vào chai xịt phòng vừa mới được đặt xuống ở sau cửa, im lặng khoảng 30 giây, sau đó cậu ta đi lên, cầm lấy nó quăng thẳng vào sọt rác, giống như phải làm thế mới hả giận được vậy, chỉnh lại đồng phục trên người, mặt không cảm xúc ra khỏi nhà vệ sinh.

Khi Giản Dương đi từ nhà vệ sinh về phòng nghỉ của CK, đi ngang qua phòng nghỉ của ZGDX, loáng thoáng nghe thấy đoạn đối thoại truyền ra từ bên trong—–

Một giọng nữ hỏi, “Lục Tư Thành, anh mẹ nó có phải vừa đi hút thuốc không”, sau vài giây yên lặng, giọng nam vang lên, “Không có, em đừng đổ oan cho người khác”…

Bước chân Giản Dương chợt khựng lại.

Nhưng chỉ thoáng dừng mà thôi.

Ngay sau đó như đang vội vã và cũng không muốn nghe xem sau đó họ nói những gì, cậu ta nhấc chân, bước nhanh rời khỏi đó—–

Thời gian là một thứ kỳ diệu như vậy đấy, chạm mặt ở nhà vệ sinh giống như một vở kịch đã được sắp xếp sẵn từ trước, nửa năm ngắn ngủi, những người đáng lý sẽ càng thêm thân thiết thì giờ đã ở hai đầu chiến tuyến, còn giữa những kẻ xa lạ với nhau thì lại trở nên thân mật gắn bó.

… Ngay cả Giản Dương cũng không hiểu tại sao lại như vậy.

Giản Dương đẩy cánh cửa phòng nghỉ của CK ra, đồng đội ngẩng đầu gọi cậu ta đi qua xem số liệu ván đấu vừa rồi, thương lượng hướng đi rừng cho ván sau, Giản Dương hơi khựng lại, điều chỉnh xong biểu cảm trên gương mặt mình, tự nhiên như bình thường, tham gia thảo luận, không ai hay biết vừa rồi đã xảy ra chuyện gì.

Giống như ban nãy thật sự chưa từng xảy ra bất cứ chuyện gì vậy.

Không có chuyện ngẫu nhiên chạm mặt.

Không có đau lòng thoáng qua.

… Tất cả đều không xảy ra.

Tiểu Hoa: “Pha gank đầu tiên ở đường dưới vừa rồi, mẹ nó kỹ thuật diễn của Lục Tư Thành cũng được quá chứ, rõ ràng đã sớm gọi cái tên đáng ghét Lão K kia đến ngồi chờ sẵn, lại còn diễn sâu như vậy… Má nó, tôi cứ có cảm giác đối phương đã nắm rõ lối đi rừng của cậu rồi đấy Dương Thần, hay là ván sau cậu đến gank đường giữa trước đi?”1

Giản Dương: “Sớm biết vậy vừa nãy thà nín chết cũng không vào nhà vệ sinh.”

Tiểu Hoa: “Hả?”

Giản Dương: “…”

Tiểu Vũ: Nghĩ lại thì cũng thương Giản Dương vl á, cái người ta gọi là đúng người sai thời điểm, chỉ vì gặp nhau vào lúc quá trẻ, chưa hiểu chuyện nên cũng chẳng thể ở bên nhau:(((


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.