Khi Em Mỉm Cười

Chương 113




Edit: Tiểu Vũ

[Lầu 3:????????????? (biểu cảm người có dấu hỏi chấm trên đầu) ]

[Lầu 4: Lầu chủ, cảnh cáo bằng Muay Thái, chú ý phát ngôn của bạn nhé. Ngươi có thể nói Dao muội vợ ta yêu đồng đội, ok ta không có ý kiến; nhưng ngươi lại nói Thành ca thích con người, ta đây không phục đâu—— Anh ấy mà thích con người thì cũng chỉ có thể thích Vũ Tận Lạc (*tên thật của Tiểu Bàn) mà thôi, làm hỗ trợ bao nhiêu năm, dù cậu ta có bán Thành ca bao nhiêu lần đi nữa thì vẫn không bị đánh chết, điều này chỉ có thể dùng hai chữ “tình yêu” để giải thích. ]

[Lầu 5: 666 thôi, phục lũ fan girl mấy người rồi, theo chân một tuyển thủ mãi cũng chỉ để ý mấy chuyện không đâu này —— “Đu chessman ba năm rưỡi rồi, từ LCK đến LPL, có thể tôi không quá hiểu rõ về các trận đấu, nhưng tôi tự tin mình hiểu người đàn ông này hơn bất cứ ai” 66666666666, mấy người lặn trong giới thể thao điện tử phong thái quá nhỉ.]

[Lầu 6: Lầu 5 có bị bệnh không thế, chẳng lẽ mấy người không đi soi ngực với đùi của MC nữ rồi bàn luận? Fan girl đụng chạm gì đến cậu, lầu chủ có cap gì à? Hay là trong suy nghĩ của mấy người, cho dù có carry đỉnh đến cỡ nào, thì vẫn không thể có tư cách yêu đương?]

[Lầu 7: … … … … … … … … Xem mấy tấm hình này, rồi nhìn lại mấy tấm tôi chụp chung với bạn trai, ánh mắt của anh ấy, ánh mắt của Thành ca, quả thật… y hệt như nhau.]

[Lầu 8: Một cước đạp bay đống thức ăn cho chó của lầu trên.]

[Lầu 9: Những lúc như này đừng có kiếm chuyện linh tinh.]

[Lầu 10: Ngồi chờ lầu chủ bốc cứt ăn vã, đánh dấu lưu lại rồi nhé, về sau xin đừng chối.]

Đồng Dao: “…”

Bài này đăng khoảng nửa tiếng trước, Đồng Dao dùng chế độ “xem từ dưới lên” đọc bình luận, tổng cộng đã có hơn hai trăm lầu, hơn bốn trăm lượt trả lời—– Từ số liệu này cho thấy, bài lần này hoàn toàn có thể sánh ngang với “sự kiện Hứa Thái Luân” lúc trước.

Đứng ngồi không yên ăn xong bữa cơm, Đồng Dao hy vọng chuyện này mau mau chìm xuống, hoặc đừng để các đồng đội của cô nhìn thấy——-

Nhưng hy vọng chỉ là hy vọng mà thôi.

Trên thực tế, ngoại trừ Lục Tư Thành chỉ khi nào có việc quan trọng mới lên mạng xã hội thì tất cả các thành viên nhân viên còn lại trong đội bao gồm cả quản lý Tiểu Thụy cũng đều rất thích lên Tieba hít drama—— Đàn ông mà thích hít drama thì kinh khủng cực kỳ, hít đủ thứ chuyện từ đông sang tây, không biết đã có bao nhiêu bài bị mấy người này nhảy vào kháy đểu rồi.

Tóm lại, khi mọi người cơm no rượu say lên xe, bắt đầu từ người đầu tiên lướt Tieba là Tiểu Thụy, tất cả mọi người còn lại đều phát hiện ra bài Tieba này, đồng thời bàn tán một cách rất nhiệt liệt ——

Tiểu Thụy: “vl! ‘Song C của ZGDX có phải là đang yêu nhau hay không?’ —— Excuse me?! Quản lý của đội có lời muốn nói: không có ai nói với tôi chuyện này hết!”

Lão Miêu: “Ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ánh mắt dịu dàng đến mức tan chảy, nhìn ảnh thì cũng đúng nè …”

Lục Nhạc lướt xem Tieba, nhanh chóng lưu hết toàn bộ mấy tấm hình trên đó rồi gửi cả sang WeChat: “Cái ánh mắt này qua photoshop rồi đúng không, em nhìn mà còn phát ói đây này, gửi qua cho mẹ thưởng thức cái đã, kèm chữ: Mùa hè đến rồi, lại tới thời gian mỗi năm một lần con trai lớn của mẹ động dục, những năm trước anh ấy giấu rất kỹ, năm nay chắc là chưa kịp giấu.”

Lão K cười hì hì, hỏi: “Thành ca anh đã bao giờ nhìn Tiểu Bàn bằng ánh mắt này chưa?”

Tiểu Bàn mặt không cảm xúc trả lời: “Chưa bao giờ.”

Mấy cậu nhóc đội 2 e sợ Lục Tư Thành nên không dám nói gì, chỉ bám vào thành ghế nhìn chằm chằm hàng ghế cuối—— Đội trưởng đội 1 của ZGDX ngồi ở hàng sau cùng mở mắt ra, lười biếng duỗi đôi chân dài ngồi thẳng dậy: “Chuyện gì vậy?”

Đồng Dao lắc lắc điện thoại: “Trên Tieba có người nói anh yêu thầm em.”

Lục Tư Thành liếc mắt nhìn cô một cái, lấy điện thoại ra, lướt Tieba, sau đó đính chính lại: “Rõ ràng là nói chúng ta đang-yêu-nhau.”

Đồng Dao: “Không phải mà, bạn nữ đăng bài nói, từ ánh mắt của anh có thể nhận ra được anh đang yêu thầm em, em xem trận đấu, anh nhìn lén em gì gì đó—– Hôm nay lại còn kiếm cớ sang phòng em tắm để khoe cơ bụng, anh chính là đang yêu thầm em.”

Lục Tư Thành nở nụ cười, bỏ điện thoại xuống: “Tiểu Bàn đuổi anh sang chỗ em đấy, lúc đó cậu ta cũng muốn tắm… Haizz, được rồi, là anh yêu thầm em, vậy em có đồng ý yêu anh không?”

Mọi người vừa huýt sáo vừa cười ầm lên, Đồng Dao cũng bỏ điện thoại xuống giả bộ nghiêm túc suy nghĩ một chút: “Để em suy nghĩ đã, một cô gái trẻ trung đáng yêu người gặp người thích hoa gặp hoa nở như em, với cả lúc thi đấu còn có thể tự carry, theo anh thì có gì tốt chứ? Anh có nguyện ý nhường bùa đỏ cho em không?”

Lục Tư Thành nghiêm túc nói: “Cho dù bây giờ em có đang mang thai đứa bé của nhà họ Lục ba tháng đi nữa thì anh cũng không nhường.”

Đồng Dao: “…”

Mọi người nghe bọn họ cà khịa nhau như vậy thì cảm thấy rất thú vị, hi hi ha ha cười ầm lên, cùng nhau trêu chọc nói Tiểu Bàn phải đội nón xanh rồi, nhưng cuối cùng chẳng ai phát hiện ra ——Lục Tư Thành không hề phủ nhận bài đăng trên Tieba…

Đồng Dao cũng không phát hiện.

Hôm sau là ngày thi đấu.

Đội 1 vẫn đi cùng đội 2 đến nơi thi đấu như bình thường, hôm nay đấu với CK, trước khi ra khỏi cửa Đồng Dao kéo người đội 2 lại —— Nhất là bạn nhỏ đi rừng của đội 2 —– Cô buông lời độc ác: chỉ được phép thắng, không được phép thua, cho dù thua cũng không được thua đi rừng bên đó.

Dù sao CK cũng là đội thuộc hàng top của giải chuyên nghiệp, mấy cậu nhóc đội 2 nghe thấy lời nói của Đồng Dao đều biểu thị chị đang làm khó nhau à, rồi không thèm để ý tới cô nữa, chúng nó cố không để thua quá khó coi là đã giỏi lắm rồi…

Đến nơi thi đấu, xuống xe, mới phát hiện quanh bãi đậu xe có không ít người thuộc bên truyền thông của giới thể thao điện tử —– Người xuống xe đầu tiên là Tiểu Thụy, anh sửng sốt không hiểu chuyện gì đang diễn ra, một giây sau mới chợt nhận ra: người của đội 1 đến Demacia Cup cổ vũ tiện thể du lịch lại một lần nữa trở thành nhân vật chính.

Truyền thông A: “Xin hỏi Thành ca, Thành ca xin hãy nhìn sang bên này, xin hỏi anh và smiling có đúng như những gì bên ngoài đang nói hay không?”

Truyền thông B: “Xin hỏi smiling có suy nghĩ gì về chuyện này?”

Đồng Dao: “Không có suy nghĩ gì.”

Truyền thông C: “Nếu không yêu nhau thì sao lại có hành động nhŕ gái mặc áo của nhŕ trai một cách mập mờ như vậy?!”

Đồng Dao: “Bởi vì bà dì ghé thăm, đau bụng, đội trưởng sợ đường giữa của mình đau chết thì sẽ không còn đường giữa nữa!”

Truyền thông D: “Xin hỏi những thành viên khác trong đội có biết chuyện này không?”

Tiểu Bàn: “Không biết không biết! Nhường đường nhường đường —– “

Cuối cùng nhờ Tiểu Bàn và nhân viên an ninh mở một đường máu, hộ tống tất cả thành viên thuận lợi vào đến khu vực thi đấu, bỏ lại đám phóng viên hò hết ầm ĩ ở phía sau, Tiểu Thụy thở phào một hơi: “Mẹ nó, đây là giới thể thao điện tử hay giới showbiz thế, ông đây là quản lý chiến đội mà cứ như người đại diện của minh tinh vậy, lại còn phải chặn mấy tên chó săn cho hai người nữa chứ…”

Sau khi vào nơi thi đấu, bọn họ mới nhận ra chuyện này vẫn còn chưa kết thúc, lúc vào đến hội trường, tất cả khán giả đang ngồi bên trong đều đồng loạt quay lại nhìn bọn họ chằm chằm —–

Trước khi trận đấu bắt đầu vốn dĩ phải rất ồn ào những giờ thì lại trở nên yên tĩnh lạ thường, đến cả bình luận viên mới rồi còn đang phân tích đội hình trước trận đấu cũng biết điều ngậm miệng lại, bầu không khí hết sức quỷ dị.

Bình luận viên A: [Cái này… ha ha ha ha ha ha ha ha ha đáng sợ nhất là bầu không khí đột nhiên trở nên yên tĩnh.]

Bình luận viên B: [Tôi cũng quên mất lúc nãy tôi nói cái gì rồi, nhóm người kia đúng là rất biết cách gây chuyện —–]

Bình luận viên A: [Tôi cảm nhận được một chút không khí xấu hổ ngại ngùng…]

Bình luận viên B: [Đừng nói với tôi là anh chưa lênTieba nhé?]

Bình luận viên A: [Tường thuật xong trận đấu thì tôi sẽ không lên xem, nguyên do thì giống như các thành viên đội thua về nhà là gỡ app ngay đó—- Thế nhưng nói thật là, nếu như có tin đại bạo nào đó thì vẫn sẽ lén xem một chút, là một bình luận viên thì không thể quá lạc hậu được…]

Bình luận viên B: [Ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha!]

Khản giả đều cười vang.

Bầu không khí căng thẳng thoáng dịu đi.

Khi hai bình luận viên thay nhau tung hứng, đội 1 của ZGDX chịu đựng áp lực cực lớn ngồi xuống vị trí giống ngày hôm qua, lúc này vẫn có không ít người còn nhìn chằm chằm bọn họ, Đồng Dao ngồi vào chỗ xong, giật giật khóe miệng: “Cảm giác như mình là siêu sao thiên vương vậy.”

“Chịu đựng một chút, ” Lục Tư Thành thản nhiên nói, “Sau khi trận đấu bắt đầu thì không còn ai nhìn em đâu.”

Đồng Dao: “…”

Lục Tư Thành nói không sai, mấy người rướn cổ nhìn bọn họ sau khi không nhìn ra được hành động tương tác khả nghi nào thì liền kéo nhau quay đầu đi, hướng mắt lên sân khấu dõi theo tuyển thủ hai đội bước vào vị trí; hai bình luận viên cũng đã quay trở lại với chủ đề đội hình trận đấu ngày hôm nay —-

Lúc này, trên màn hình lớn trước mặt, anh trai quay phim bắt đầu lia ống kính loạn xạ, đầu tiên quét qua khu vực các fan nữ của đội CK, sau đó lại quét sang chỗ các fan nữ của ZGDX —— Hàng đầu của khu vực khán giả ở khu này về cơ bản đều bị fan của Lục Nhạc chiếm lĩnh, chỉ sau một đêm mà fan của tên nhãi này bỗng nhiên tăng đột biến, lighstick bảng LED băng rôn đủ cả.

Còn có cả một số người là fan của bộ đôi đường dưới Tham Lang – Phá Quân cũng đã ngồi vào vị trí.

Đồng Dao ngước đầu lên nhìn màn hình lớn, cười híp mắt, cô rất thích thú với cảm giác làm fan, cho đến khi gương mặt to của cô bị phóng đại trên màn hình lớn ——

Màn này trông quen quen, như đã từng thấy ở đâu đó.

Chính là trận chung kết giải mùa xuân năm nay. Lúc đó Đồng Dao cũng từng xuất hiện như thế này, khi ấy còn dọa Giản Dương phụt cả nước ra bàn, vô cùng thú vị… Nhớ đến chuyện này, ý cười trên mặt Đồng Dao càng đậm, cũng giống như lần trước, cô hướng về phía màn hình lớn vẫy vẫy tay, nghĩ thầm trong lòng: may mà hôm nay có trang điểm trước khi ra ngoài.

Lúc này ống kính máy quay di chuyển, chuyển sang Lục Tư Thành mặt lạnh ngàn năm không đổi bên cạnh cô.

Lục Tư Thành vốn đang cúi đầu xem quyển sổ nhỏ trong tay, dường như cảm giác được gì đó, anh ngẩng đầu lên.

Cả hiện trường lại xôn xao lần nữa ——

Bình luận viên A: [Hôm nay anh trai quay phim lại muốn kiếm chuyện rồi!]

Bình luận viên B: [Đại ca à, anh cũng lướt Tieba đúng không?]

Bình luận viên A: [Nào nào, theo lễ nghi của màn hình lớn, cặp đôi nào bị camera tia trúng thì phải có một màn hot kissing, ha ha ha ha ha ha ha!]

Màn hình khẽ lắc lư như thay cho lời tán thành, mọi người lại cười ầm lên, có người bắt đầu hò hét chói tai.

Bình luận viên B: [Nhưng mà, nếu không phải một cặp mà lại làm vậy thì hơi xấu hổ, tôi dùng máu viết một bức huyết thư đề nghị anh quay phim tha cho khuê nữ quốc dân và nam —–]

Bình luận viên B còn chưa nói hết câu.

Khán giả trong hội trường còn chưa kịp trêu đủ.

Một giây sau, từ khu vực thi đấu của CK vang lên một tiếng rầm, Giản Dương đứng bật dậy khỏi chỗ ngồi của mình, mà trên màn hình lớn lúc này, đội trưởng của ZGDX bắt lấy tay của đường giữa vẫn còn đang ngây ngốc vẫy vẫy tay, cúi người hôn lên môi cô.

Hội trường yên lặng ba giây.

Giây thứ tư.

Nóc nhà của hội trường tí nữa thì bị lật bởi những tiếng reo hò, vỗ tay ngập trời.

Tiểu Vũ: kích thích không kích thích không? a a a a a a a a a


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.