Người thành thật làm thu ngân trong một cửa hàng quần áo cao cấp, nghe nói là của một thương hiệu nổi tiếng thế giới.
Tìm được công việc này chính xác là do vận may cứt chó, khi đó cậu đã phải cạnh tranh với vô số ứng viên, ban đầu, cậu được HR tuyển dụng, thế nhưng lý lịch học vấn đều không đạt tiêu chuẩn, lại còn là beta duy nhất trong số hàng nghìn người đăng kí. Ấy mà công ty không biết đang thực hiện chính sách gì, chỉ nói rằng muốn phản ánh sự đa dạng giới tính, thế nên cậu được nhận vào.
Các đồng nghiệp xung quanh người thành thật đều vô cùng xuất sắc, nếu không phải sinh viên tốt nghiệp từ nhiều trường đại học hàng đầu thì cũng có bằng tiến sĩ, chẳng những thế, giới tính cũng thuộc dạng hiếm có khó tìm, đâu giống như một tên Beta đại trà là cậu. Soái ca mỹ nữ gì gì đấy nhiều như bắp cải ngoài đường, khiến cậu bị kẹp giữa bọn họ cứ như là gà rơi vào tổ phượng hoàng.
Người thành thật đã từng cảm thấy vô cùng tự ti, tài ăn nói cậu không tốt, ngoại hình cậu không có, học vấn cậu không đủ, nếu không phải vì mức lương cao, cậu đã sớm bỏ chạy trong một đêm.
Các đồng nghiệp của cậu đều cạnh tranh doanh thu với nhau, thẳng mặt lẫn âm thầm, nhưng người thành thật lại rất nhàn nhã, vì quản lý sợ cậu doạ khách hàng chạy mất nên điều cậu đến làm việc trong nhà kho. Nói là phục vụ thế thôi, nhưng trên thực tế, cậu chịu trách nhiệm giúp mọi người lấy hàng.
Hôm nay có một khách hàng lớn đến, nghe nói là con trai của một chủ ngân hàng nào đó, nên tất cả nhân viên đều vây quanh hắn ta, mà cậu cũng cố rướn cổ muốn xem xem hắn trông thế nào.
Nhưng trước khi người thành thật kịp nhìn thấy bóng dáng của vị kia, người đó đã bị bao vây bởi biển người rời đi mất rồi.
Cậu thở dài đặt chiếc hộp trong tay xuống, đoán chừng đồng nghiệp sẽ không để cho mình lấy hàng, dù sao đối phương cũng là một khách hàng lớn như vậy.
Người thành thật sững sờ nhìn hàng hóa chất đống trong nhà kho, đa số giá trị của mỗi món đều bằng tiền lương cả năm của cậu.
Khoảng cách giàu nghèo quả thực rất lớn, có người sinh ra đã là con nhà quyền quý, mọi việc đều thuận buồm xuôi gió, còn có người lại chật vật trên con đường mưu sinh.
Nếu mình là Alpha thì tốt biết bao, cậu nghĩ. Sau khi thu dọn đồ đạc xong, người thành thật đi vào WC.
Cậu ngồi trong nhà vệ sinh ngây ngốc nhìn chằm chằm điện thoại, tháng này cậu đã gửi tiền cho bố mẹ, vì vậy chỉ có thể gặm bánh bao, để không làm đồng nghiệp chê cười, cậu luôn vào đây trốn ăn.
Phòng tắm trong cửa hàng sang trọng dù sao cũng tốt hơn so với phòng trọ của cậu.
Đột nhiên bên ngoài truyền đến tiếng động lớn, người thành thật ngẩng đầu lên, nghi ngờ lắng nghe, hình như là có người gõ cửa.
Có lẽ đó là một "cuộc chiến" giữa các đồng nghiệp.
Bọn họ đều có mối quan hệ cạnh tranh, bởi vì công ty quy định nếu doanh thu ba quý liên tiếp thấp nhất thì sẽ bị sa thải, vì vậy đồng nghiệp của cậu vô cùng máu lửa, còn thường xuyên vung tay đánh người để giành khách hàng.
Thế nhưng, họ cũng không dại gì mà làm chuyện này ngoài sáng, chỉ dám đấm nhau ở những nơi không bị giám sát, mà nhà vệ sinh này chính là ví dụ điển hình.
Người thành thật đã từng cảm thấy khó tin, cậu hoàn toàn không thể tưởng tượng nổi lại có chuyện như vậy, song lại có người nói với cậu đầy ẩn ý rằng: Vì tiền, người ta có thể làm bất cứ điều gì.
Bọn họ cũng giống như chúng ta mà thôi, đều là thú dữ.
Cậu dường như hiểu, lại như không hiểu gì cả.
Tóm lại, người thành thật đã chọn cách khôn ngoan tự bảo vệ bản thân, không để hai tay mình nhúng chàm, thế nhưng, những người đó không chỉ căm ghét với đối thủ cạnh tranh mà còn có ác cảm với cả cậu nữa, chỉ vì cậu quá mức vô tư. Gần đây, họ ganh tỵ bởi cậu được "ưu ái" không cần phải trong tối ngoài sáng gài bẫy lẫn nhau, mà là đường đường chính chính được lưu lại làm việc.
Người thành thật ngồi trên bồn cầu, đợi nam nhân bên ngoài kia rời đi.
Nhưng không biết vì sao, người đó vẫn luôn ở trong WC, cùng với tiếng thở dốc dồn dập không ngớt, chờ hồi lâu cũng không thấy hắn đi ra.
Không thể lại bỏ việc nữa, cậu nhủ thầm.
Vì thế, cậu rất có dũng khí đẩy cửa ra, đang định giơ chân lên, đã chạm phải một đôi mắt đỏ tươi.
Là của Alpha động dục.
Người thành thật sửng sốt, nhanh chóng đóng sầm cửa lại, vừa rồi cậu chưa nhìn rõ mặt mũi của người kia, nhưng với hiểu biết của mình, đối phương hẳn là Alpha cực phẩm.
Alpha cực phẩm đều là người thuộc tầng lớp thượng lưu, nghĩ lại vị khách hàng hôm nay, chắc chính là hắn ta rồi.
Thời điểm mà Alpha cực phẩm động dục thì mắt sẽ đỏ lên, đồng thời hormone cũng sẽ tăng vọt, nếu như không có một Omega để phát tiết, thật không dám tưởng tượng hậu quả sẽ kinh khủng đến nhường nào.
Người thành thật - với đầu óc đại đa số thời gian đều ngờ nghệch - hiếm khi xoay chuyển nhanh chóng, cậu nhận ra tình huống hiện tại rất không ổn.
Nhưng mà, cửa phòng cũng không thể đóng mãi được, dù sao đó cũng là con trai của chủ tịch ngân hàng, những người khác đi theo hắn ta sẽ sớm nhận ra sự mất tích này thôi.
Cậu khóa chặt cửa, lại cũng chỉ như để cho vui, hàng chùa vốn là không chắc chắn.
Bởi vì hỡi ôi, cánh cửa đang đung đưa dữ dội, và trái tim của cậu cũng dâng lên tận cổ họng theo sự rung lắc của nó.
Khi cửa sắp bị phá, bỗng người thành thật nghe thấy một giọng nói, thanh âm đó nhẹ nhàng mềm mại, giống như giọng của Omega.
Tiếng đập cửa dừng lại, theo sau là tiếng kêu thất thanh yếu ớt.
Thật xin lỗi. Cậu cắn răng, nhanh chóng mở cửa phòng, lao ra ngoài như một con thỏ, muốn chạy khỏi nơi này càng nhanh càng tốt.
Chỉ là chưa được mấy bước đã bị túm lại không thể động đậy, cậu quay đầu, "Omega" kia đã sớm chẳng còn tăm hơi, chỉ có một Alpha cao lãnh đang mỉm cười nhìn cậu.
Alpha đó rất đẹp, với khuôn mặt như thiên thần, nhưng lại có nụ cười tựa ác quỷ.
Xong đời rồi, đó là ý nghĩ cuối cùng của cậu khi trông thấy hắn.
- --
Người thành thật bị ép trong phòng nhỏ, Alpha gắt gao dán sau lưng, một tay hắn ta vuốt ve gáy cậu, tay còn lại thò vào trong quần.
Sau đó, bất kể cậu có cầu xin hay phản kháng như thế nào, cậu vẫn bị nhốt trong không gian nhỏ hẹp này, và bị bắn một bụng đầy tinh dịch.
Kết quả đương nhiên là hai ngày liệt giường sau khi bị tra tấn điên cuồng như vậy, làm mắt nhìn những vết bầm trên người mà lòng không khỏi đau xót.
Nhưng người thành thật không thể báo cảnh sát, cũng chẳng cách nào nói với đồng nghiệp của mình.
Thế nên, cậu quyết định đổi việc, chuyển sang một nơi mà không có sự hiện diện của Alpha đó.
Dù quản lý có kiên quyết níu cậu lại thế nào, người thành thật vẫn nhất định rời đi, nộp đơn xin nghỉ việc và không bao giờ quay lại nữa.
Cậu tìm được một công việc mới là thu ngân trong siêu thị, mặc dù rất mệt mỏi, nhưng đồng nghiệp không tranh chấp nhau, lại không phải chạm mặt Alpha nọ, điều này khiến cậu cảm thấy vô cùng yên tâm.
Sau hơn một tháng, người thành thật tan làm về - kể từ khi thay đổi công việc, cậu đã thuê một phòng còn rẻ hơn nữa. Người thành thật đi tắm, thay bộ đồ ngủ rồi thoải mái nằm phịch xuống.
Chiếc giường không cứng như mọi khi mà ngược lại cực kỳ mềm mại, xúc cảm rất giống con người khiến cậu giật mình, bèn vội đứng phắt lên bật đèn.
Người kia ngồi dậy, thế đíu nào lại chính là Alpha lần trước, hắn ta nhìn cậu, môi cười cười, nói: "Sao lại muốn chuyển việc?"
Cậu há miệng, nhưng lại chẳng nói được gì, vừa định chạy thì đã bị bắt lại.
Ngay sau đó, đối phương nắm lấy eo cậu, cởi sạch quần áo vừa mới mặc ra, mạnh mẽ đâm vào từ phía sau.
Giống như vẫn chưa hài lòng, hắn ta bắt đầu dần tiến lên khoang sinh sản nhỏ bé non nớt.
Người thành thật vẫn đang luôn cố gắng kìm nén, nhưng cơn đau nhức mãnh liệt từ nơi tư mật truyền lên làm cậu bật khóc nức nở, yếu ớt đẩy người phía trên ra.
"Tôi không muốn mang thai, làm ơn đừng đi vào" Cậu rên rỉ cầu xin, ngây thơ siết chặt phía sau lại, ý đồ muốn che đậy khoang sinh sản của mình.
"Sẽ không mang thai nha~" Nam nhân híp mắt, sau đó càng hung hăng tấn công, mà người thành thật giờ đây tựa như một chiếc thuyền độc mộc lênh đênh trên mặt nước, chỉ có thể gắt gao siết chặt cánh tay nam nhân, vô lực nảy lên theo từng cú thúc của đối phương.
Trong lúc còn đang sững sờ, cậu bỗng nghe thấy người kia nói: "Không mang thai được thì làm cho đến khi em có thai."
- --
Con trai của gia tộc giàu nhất thế giới đã kết hôn, đối tượng là một Beta bình thường.
Mọi người đều bất ngờ trước quyết định này.
Hôn lễ của họ được tổ chức hoành tráng đến mức được ngợi ca là đám cưới thế kỷ, nhưng có vẻ như cô dâu lại không mấy vui vẻ, cậu ta ôm bụng to, gương mặt đầy nét u sầu.
Làm thế nào mà một nam Beta với tỷ lệ thụ thai cực thấp lại có thể mang thai là điều mà mọi người đều không thể hiểu được.
Trong đó, nguyên nhân của việc này chỉ có bản thân người thành thật biết, bởi vì khoang sinh sản của cậu mỗi ngày đều bị rót đầy tinh dịch, cho dù có là Beta với tỷ lệ thụ thai thấp đến đáng thương đi chăng nữa, cũng sẽ mang thai mà thôi.
Còn cậu, chỉ sợ đây không phải là lần hoài thai duy nhất đâu.