Khi Ác Bá Gặp Lưu Manh

Chương 5: Ta là người bị hại, phải không?




Xuyên không nữ có hai dạng: thiên tài hoặc không. 

Thiên tài nữ mang theo IQ cùng kỹ năng khủng của kiếp trước, tự tại mưu hoa, tự tin tỏa sáng. Còn loại thứ hai, tất nhiên là dựa vào phúc lợi xuyên qua để sinh tồn. 

Khụ… Trình Khinh Vũ hiển nhiên không phải thiên tài gì đó. Thực may, nàng còn có phúc lợi. 

Chính là một cái “màn hình máy tính” ở trong não hải. 

Không gian chưởng khống giả từng nói, hắn không thể tự mình can thiệp vào sự vận hành của các thế giới, cho nên mới cần tìm những người có linh hồn tương thích. Bởi vị diện sau dung hợp trở nên vô cùng yếu ớt, nếu những linh hồn không phù hợp đi vào, lực bài xích có thể dẫn đến không gian phá toái, hung hiểm vô cùng! 

Mà hắn tìm khắp vô số vị diện, chỉ có nàng là mức độ phù hợp cao nhất. Cho nên, chỉ mình nàng gánh vác cái trách nhiệm can thiệp này. 

Trình Khinh Vũ: ok! I’m fine! 

Có lẽ vì cảm thấy nàng không có gì đặc biệt, khả năng hoàn thành nhiệm vụ không cao, hắn mới đặc biệt thiết kế cái máy tính này. 

Quy tắc vận hành không thể dễ hiểu hơn: hệ thống ra nhiệm vụ, nàng hoàn thành, nhận điểm, đổi đạo cụ cần thiết. 

Mà hiện tại, trên màn hình tối đen hiện ra con số 5.500 rực rỡ!  

Trình Khinh Vũ thật ra rất bất ngờ. Nàng còn chưa kịp tiến vào không gian thức hải, cẩn thận nghiên cứu cái hệ thống kia, như thế nào mạc danh kỳ diệu đã hoàn thành một nhiệm vụ rồi? 

- Chúc mừng ký chủ hoàn thành nhiệm vụ đầu tiên: tham gia một lần Nhậm gia trưởng lão hội nghị, nhận được 500 tích phân. Bởi vì hệ thống ghi nhận ngươi làm tốt hơn mức yêu cầu, đặc biệt thưởng thêm 5000.

Hơ? 

Thì ra, cái hệ thống này dựa theo tình huống thực tế của Trình Khinh Vũ mà phát ra nhiệm vụ. Nàng để ý đến vài từ mấu chốt. Thưởng thêm? 

Trình Khinh Vũ trong nháy mắt hứng trí dâng đến mười phần. Cái hệ thống này, quá đáng yêu rồi! 

“Hắc hắc, cái thưởng thêm này, ta thích! Hệ thống, nói rõ hơn được chứ?”

- Kí chủ về sau mỗi lần tiếp nhận nhiệm vụ, có thể lựa chọn một trong hai phương thức: thông thường hoặc khiêu chiến. Vượt qua dạng khiêu chiến mới được thêm phần thưởng. 

“Được! Vậy bây giờ ta có thể sử dụng tích phân rồi chứ?”

- Kí chủ muốn đổi dạng vật phẩm gì, cứ nói ra là được. 

“Gì cũng có sao?”

- Chỉ cần đủ tích phân, cái gì đều có thể! 

Trình Khinh Vũ suy nghĩ một lát, rồi thử thăm dò: “Không gian giới chỉ?”

- 1000 tích phân quy đổi, kí chủ muốn xác nhận? 

Oa! Thực sự có! 

Nàng vội xác nhận, lập tức con số hiển thị trên màn hình biến thành 4500. Ngay sau đó, trên ngón tay nàng lóe lên một tia sáng, rồi một chiếc nhẫn nhỏ màu bạc tinh xảo xuất hiện. 

Trình Khinh Vũ theo sự hướng dẫn của hệ thống, dẫn một tia ý thức vào trong nhẫn, lập tức, nàng cảm nhận được không gian nhỏ cỡ một cái giường hiện ra. Thực sự rất kỳ diệu! 

“Tiếp theo… ừm, ta muốn một loại đồ vật bảo mệnh.”

- Dựa vào số tích phân còn lại, đề cử kí chủ lựa chọn Thanh Đồng Tiểu Chung, có thể chống lại một kích toàn lực của cao thủ Thần Thông cảnh. 3800 là có thể! 

“Đắt như vậy?”

Trình Khinh Vũ méo miệng. Trong suy nghĩ của nàng, không gian giới chỉ hẳn là vô cùng quý trọng, lại chỉ có giá 1000 tích phân. Cái gì chung chung kia, không ngờ lại cao gấp bốn lần, quá phá sản rồi! 

“Không còn lựa chọn khác sao? Tỷ như… vài trăm tích phân?”

Hệ thống lần đầu trầm mặc. 

“Thật sự không có?”

- Kí chủ, kia là đồ vật có giá thấp nhất. 

Trình Khinh Vũ đau lòng, lại không thể không đổi, dẫu sao, mạng nhỏ là quan trọng nhất! Thanh Đồng Tiểu Chung nhanh chóng biến thành một cái chuông nhỏ, móc vào ngọc đái, nhìn qua giống như một món trang sức bình thường. 

Nhìn điểm số còn lại, Trình Khinh Vũ có cảm giác nội tâm đang gào thét. Giống như lúc ngươi hào hứng nhận tiền lương, lại phát hiện chỉ sau một bữa cơm đã hết sạch… 

“Ta muốn nhận thêm nhiệm vụ.”

- Hiện tại nhiệm vụ khả dụng chỉ có một, mời kí chủ lựa chọn nam chủ để giúp đỡ. 

Rất nhanh, trên màn hình xuất hiện hai cái tên. Một loạt tin tức theo đó cũng thình lình nhảy vào trong đầu Trình Khinh Vũ. Nàng hơi nhíu mày, rồi chỉ vào một trong số họ. 

“Liền người này đi.”

… 

Tinh Vân học viện, nói theo cách ở thế giới cũ của Trình Khinh Vũ, thì là học viện con nhà giàu. Có thể vào đây, phần lớn đều có gia thế không tồi. Học viên mỗi người đều có phòng đơn, nếu là người của gia tộc quyền thế, còn có riêng cả tiểu viện. 

Lúc này, trong khuôn viên một cái tiểu viện có hoa viên nhỏ, một thiếu nữ vóc người thướt tha đang ngồi bên hồ nước. Nàng này rất đẹp, mặt tựa hoa đào, mi nhược viễn sơn, mâu hàm thu thủy! Một thân tử y, sấn ra khí chất tuyệt lệ. Chỉ tiếc, trên gương mặt khuynh thành lúc này toàn là hận ý:

“Không chết! Làm sao lại không chết? Hỏa linh châu kia đã bị động tay chân, uy lực tăng lên gấp bội, theo lý, dù là cao thủ Đại võ sư cũng phải chết không thể nghi ngờ. Hai tên phế vật kia vậy mà đều còn sống?”

Nữ nhân tên là Nhậm Thiên Nhu, được xưng là một trong tam đại mỹ nữ của Tinh Vân học viện, phóng mắt toàn bộ đế quốc cũng có thanh danh không nhỏ. Nàng thường ngày hòa hòa khí khí, văn văn tĩnh tĩnh, khiến cho rất nhiều nam sinh ưa thích. Nếu như bọn hắn nhìn thấy bộ dáng cùng vẻ mặt tàn nhẫn lúc này, nhất định sẽ cho là Phương Nhu đã bị người đoạt xá! 

“Tiểu thư, là thật! Nô tỳ đứng ở bên ngoài, tận mắt nhìn thấy nàng ta xuống xe bước vào phủ. Về phần tên khốn kiếp kia, đi qua chẩn bệnh cho hắn có cả thái y Nhậm gia ta, tin tức tự nhiên không giả!”

Đáp lời là một thanh y nha hoàn đứng bên cạnh. 

“Hừ!” – Nhậm Thiên Nhu sắc mặt càng thêm âm trầm. “Phía Hoàng cung thế nào?”

“Hồi tiểu thư, vẫn… không có tin tức…” – nha hoàn cúi đầu càng sâu. 

“Không có tin tức! Lại là không có tin tức!”

Nhậm Thiên Nhu triệt để phát hỏa, tay phải vung lên, một cỗ ám kình đập thẳng vào người nha hoàn, khiến nàng này phun ra một ngụm tinh huyết. 

Không có tin tức! 

Nếu đương triều công chúa chết đi, sao lại nửa điểm tiếng gió cũng không truyền ra? Như vậy chỉ có thể là, ngay đến nàng ta cũng không chết! 

Đáng giận! 

Tuyệt thế dung nhan, lúc này lộ ra biểu tình vặn vẹo đến đáng sợ… 

… 

Tháng ba mùa xuân, có nắng có gió, Trình Khinh Vũ hứng trí bừng bừng, mang ghế quý phi ra ngoài hoa viên, lại lệnh cho đầu bếp chuẩn bị một ít đồ ăn. Nằm ăn bánh quế hoa, bên mũi thoảng hương đào, hai mắt lim dim, bộ dáng này nhìn thế nào cũng giống một con tiểu trư. 

Chỉ là, nàng cũng không phải nằm im hưởng thụ đâu này. Trong đầu đang dựa vào những ký ức loạn thất bát tao của nguyên chủ, hảo hảo suy xét. 

Nói đến, thiếu nữ này cũng là kẻ đáng thương. 

Thuở nhỏ tang phụ, mẫu thân sau khi tái giá cũng bỏ mặc không quan tâm, Trình Khinh Vũ bị dưỡng thành bao cỏ, mơ mơ hồ hồ mặc người nhào nặn. Sau lại tiếp nhận chức vị gia chủ, ngày ngày nằm trên giường gai mà không hay, tiếp tục bị người phủng sát, trở thành ngu dốt ngang ngược, tại đế đô có xú danh không nhỏ. 

Nàng cũng không xấu. Mặt như trứng ngỗng, mắt to tròn, khi cười lên có một loại thanh thuần tươi mát. Là kiểu hình mỹ nhân kiều tiểu linh lung, hoạt sắc sinh hương. Đáng tiếc, nguyên chủ vốn không rõ điểm mạnh của bản thân, luôn học theo người khác, kết quả càng ngày càng phát huy tác dụng làm nền.

Trình Khinh Vũ và Tử Yên công chúa là khuê mật, sinh cùng một năm, lại cùng nhau lớn lên, lúc trước cảm tình rất tốt. Nhưng loại tình cảm đơn thuần này từ phía nguyên chủ đã dần mất đi, thay vào đó là đố kỵ ngày càng nhiều. Mà tất thảy, đều vì một nam nhân. 

Trình Lam. 

Trình Khinh Vũ sống tại Nhậm gia bảy năm, sớm đã coi mình là người Nhậm gia, đối với Trình gia phủi sạch mọi quan hệ. Từ hai năm trước tiến nhập Tinh Vân học viện, thế nhưng đối với ca ca song sinh là Trình Lam, nhất kiến chung tình! 

Mà nữ thần trong lòng Trình Lam, lại là Tử Yên công chúa! 

Trình Khinh Vũ híp mắt lại, đối với tình huống vài ngày trước đã toàn bộ minh bạch, có thể tóm tắt trong vài câu thế này. Trình Phong si mê Tử Yên, cả ngày đeo bám khiến nàng ta cực độ chán ghét, bởi vậy muốn trừng trị hắn một phen, bèn hẹn gặp rồi thiết kế, vu cho hắn tội cưỡng gian công chúa. Với bạn khuê mật, công chúa đương nhiên không giấu giếm, còn dương dương tự đắc nói ra dự định của mình.

Nguyên chủ khi ấy lại đến gặp "hảo tỷ muội" Nhậm Thiên Nhu, được nàng ta bày trận, liền dẫn theo vài vị quý nữ, “tình cờ” đi tới, gặp cảnh kia lao vào cứu viện. Một tên này bắn hạ hai chim, vừa khiến Tử Yên thanh danh hao tổn, vừa khiến Trình Lam đối nguyên chủ tăng thêm hảo cảm. Chỉ là, bọ ngựa bắt ve sầu, chim sẻ rình phía sau. Viên Hỏa linh châu kia do Nhậm Thiên Nhu đưa cho nguyên chủ, uy lực thế nhưng vượt quá mức bình thường. Trong này nếu không có khúc chiết, đánh chết nàng cũng không tin! 

Trình Khinh Vũ khẽ nhếch môi. 

Nhậm Thiên Nhu, giả bạch liên hoa nữ phụ. 

Còn có, Tử Yên công chúa nữ chủ. 

Nàng rất mong chờ đây! 


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.