Khác Thường - Sơn Khẩu

Chương 2: Ăn ngực




Hai người bọn họ im lặng, cảnh tượng này quả thật là để cho ai bắt gặp đều sẽ giúp họ cảm thấy xấu hổ.

Trần Chỉ Nhu có chút chịu không nổi bầu không khí này, cô lên tiếng:

"À, chuyện đó... hay là thôi vậy... cậu đừng thấy áp lực, xin lỗi nha, tôi sẽ không nói ra đâu, ừm... chúng ta cứ xem như hôm nay..."

"Cậu muốn nhìn ngay bây giờ sao?" Cô còn chưa nói dứt lời thì đã bị Giang Dịch Thành cắt ngang.

"Cậu đồng ý hả?! Có được không!"

"Ừ," anh xoay người mở cánh cửa buồng kế bên, tiếng "vào đây" hơi khàn đục, anh xoẹt qua bả vai cô khóa trái cửa lại xong, ngồi xuống bồn cầu lúc nãy anh vừa lấy khăn vải ướt lau qua. Ngước mắt nhìn thấy dáng vẻ cô kiểu chỉ trong chốc lát nữa thôi sẽ được xem cảnh hay ho của cô, giống như nghĩ ra điều gì đó, khóe miệng nhếch lên, anh nói:

"Nhưng cậu cũng phải cho tôi nhìn, nếu không thì trong tình cảnh này tôi không cứng nổi." Làm cùng nhau đi, kéo theo người này cùng làm, hai người cùng làm chuyện khác thường, cân nhắc người như cô sẽ không dám nói ra ngoài chuyện cô ở trong trường nhìn thấy anh lén lút "thẩm du”.

"Hửm? A... Ặc..." Trần Chỉ Nhu không ngờ đã khiến bản thân lâm vào tình cảnh sững người này, nhìn vào cặp mắt hoa đào cong cong kia của anh, hai mí thật dày, kế bên là sống mũi cao ưu tú... Hừ, cô khinh bỉ cho bản chất háo sắc của mình.

Hôm nay nếu không phải gặp mặt anh mà là một người lạ mặt nào đó, cô cũng sẽ không đưa ra loại yêu cầu này, hoặc nói là, nếu không phải là gương mặt này của anh thì... mẹ nó, "Đã có ai nói với cậu là mắt cậu đẹp lắm không?" Cô hỏi xong thì nhìn thấy anh rũ mi mắt.

"Nói trước, nếu hôm nay không phải là cậu thì tôi sẽ không đưa ra yêu cầu này..." Cô nghĩ gì nói đó.

Anh cười nhẹ "Ồ? thế à?... Có thể... không phải là cậu thì tôi cũng chả đồng ý đâu." Anh ngập ngừng "Hoặc là nói, tôi quả thật hoàn toàn không ngờ tới tính cách cậu lại như thế này." Anh cười càng hứng thú hơn "Hơn nữa không phải là cậu, tôi sẽ càng không đòi cậu cho tôi nhìn, nhìn thấy học sinh lạ mặt khác tôi càng chả cứng nổi ấy."

"Cậu đang khen dáng vẻ tôi trông xinh đẹp hả?... Đúng ra là hình như tôi cũng không ngờ cậu thật sự sẽ đồng ý... chúng ta thế này... hoang đường ghê." Cô cũng bật cười.

Trần Chỉ Nhu nói chuyện, vừa cởi bỏ hai cúc áo đồng phục, ngẫm nghĩ thôi kệ vậy, dù gì bị nhìn cơ thể cũng sẽ chẳng mất chút thịt nào.

"Nhìn ngực chắc là đủ để cứng rồi chứ gì." Cô vừa nói vừa cởi hai cúc áo, dùng ánh mắt ra hiệu anh cũng phải hoạt động. "Tôi cũng chỉ cho cậu nhìn ngực, không cứng nổi là do cậu không được nha."

"Khỏi cần cậu lo lắng." Anh kéo quần xuống, vật nam tính hơi mềm đã cứng trở lại.

"Thì ra là màu này à?" Toàn bộ cúc áo đồng phục của Trần Chỉ Nhu đều được cởi bỏ, áo của cô mở tung ra, anh cũng đã cho cô nhìn thấy phía dưới rồi, cô bị nhìn ngực thì thật sự cũng không có gì cả.

Cô nhìn chòng chọc vào vật nam tính bằng thịt màu hồng của anh.

"Sao thấy hơi bé ấy nhỉ?"

Giang Dịch Thành có chút nghẹn họng, "Còn chưa cứng, chút xíu nữa nó mới to ra." Ánh mắt anh nhìn trực diện vào bộ ngực hồng nhạt đang được áo ngực bao lấy, vừa mới gạt cô bảo không được nhìn thấy cái kia thì không cứng nổi, nhưng chỉ mới cảm thấy nửa dưới lỏa lồ bị cô nhìn thấy thì bụng dưới đã không tự chủ được mà cương cướng.

"Thế cơ à, haiz, tôi xem phim người lớn tuyệt đối sẽ không xem loại màu đen hay màu tím, cảm thấy xấu quá, màu của cậu rất là đẹp." Món đồ nam tính vừa mới mềm đi chút ít đã bắt đầu hơi sung huyết cương cứng ngẩng đầu, nhìn thấy độ cong của nó sừng sững cô thấy hơi miệng đắng lưỡi khô.

Lòng dạ cô ngứa ngáy "Tôi, tôi có thể sờ một chút không?"

Giang Dịch Thành thấy vừa bực vừa buồn cười, sao cái người này càng lúc càng được voi đòi tiên vậy, anh thoáng suy nghĩ. "Cậu cũng cho tôi sờ ngực, được không?" Anh mỉm cười với ý đùa cợt, anh cũng chưa từng nghĩ bản thân mình sẽ còn phương diện này, cái này có thể gọi là chọc ghẹo con gái không?

Trần Chỉ Nhu nuốt nước bọt một cái, thật sự muốn cô cùng tham gia à, bị một bạn nam nửa quen biết nửa xa lạ sờ ngực, mạo phạm, ngẫm nghĩ thấy cũng kì quái ngượng ngùng.

Cô lau mồ hôi túa ra vì căng thẳng ở bàn tay lên đồng phục, vòng tay ra sau gỡ móc áo ngực, sau đó tiến một bước nhỏ lên đằng trước.

Buồng vệ sinh vốn không rộng rãi, bên trong không gian chật hẹp, một người đứng một người ngồi, Giang Dịch Thành có thể đưa thẳng mặt đến trước ngực của cô gái, trắng quá, đây là phản ứng đầu tiên của anh.

Anh nhìn cô gái với khuôn mặt xinh đẹp mỹ miều, ở khoảng cách gần như thế này, anh có thể ngửi thấy được một hương thơm thoang thoảng, là một mùi hương vô cùng dịu dàng, không biết là từ mái tóc hay do đồng phục được ngâm nước xả. Tóm lại mùi rất dễ chịu.

Anh cảm thấy hơi khô nóng.

Con gái thơm tho mềm mại ai mà không thích cho được, nhất là khi gương mặt cô cũng không xấu xí, da trắng mắt to, gò má hồng hồng, cả người toát ra đầy vẻ ngây thơ thanh khiết, nhưng khi cô cởi áo đồng phục để lộ bầu ngực lại rất hấp dẫn người khác.

Nhìn cô ở dáng vẻ này, cũng là điều đương nhiên khi đàn ông có nảy sinh suy nghĩ nào đó.

Thở ra một hơi thật dài, anh có chút gì đó giống như buông lỏng, anh giơ tay nhẹ nhàng nắm lấy cổ tay Trần Chỉ Nhu, "Đừng sợ," anh kéo cô tới gần bên người thêm chút nữa, đây là khoảng cách mà khi một cặp tình nhân ở bên cạnh nhau sẽ có, cô đứng ở giữa hai chân anh.

Giang Dịch Thành đẩy chiếc áo ngực cô đang mang trước ngực, cuối cùng cũng nhìn thấy hai nụ hồng mai ở trước ngực cô, quầng nhũ hoa lộ ra màu hồng phấn, sau khi cởi bỏ dường như vì căng thẳng, hai nụ hồng mai của cô khẽ nhô cao, đứng ở giữa hai khối thịt trắng nõn nà trông vô cùng xinh đẹp. Anh nhìn tới độ mắt đau nhức mới chớp mắt với vẻ tiếc rẻ, "Tôi sờ nha."

"Ừ" Có được câu đồng ý của cô lập tức chìa tay, khẽ ụp lòng bàn tay lên ngực cô, anh căn bản không dám làm mạnh, mềm quá, ngoại trừ chữ 'mềm quá' anh không còn từ ngữ nào để hình dung ra nổi, bởi vì thật sự rất mềm, sao có thể mềm tới mức này được nhỉ.

Anh ụp chặt bàn tay, nhìn biểu hiện của cô không thấy có gì đặc biệt ghét bỏ hay khó chịu, sau cùng thấy tiếc nuối nếu chỉ nắm lấy không khí, bàn tay xoa nắn bầu ngực của cô.

"Ư..." Đỉnh nhũ hoa bị lòng bàn tay thô ráp của chàng trai chạm vào khiến cô không nhịn được mà hơi ôm lấy bầu ngực của mình, một cảm giác hiếu kỳ, hình như hơi thoải mái, cô cũng quên mất mình vốn muốn làm gì.

Hình như quyền chủ đạo đã bị Giang Dịch Thành lấy đi mất. Cảm giác sờ ngực cô thật thích, anh ham muốn, ngón tay di chuyển nắm lấy rồi đùa bỡn lúc nhẹ lúc mạnh đỉnh hồng vừa mềm vừa trắng, lòng bàn tay thỉnh thoảng chà sát khiến cô khẽ run rẩy.

"Tôi có thể ăn không?"

"Cái..." Cô còn chưa nói hết thì đã cảm nhận được hơi thở anh phà trên bầu ngực mình, anh ngước lên và cùng cô bốn mắt nhìn nhau, anh nhìn khuôn mặt cô, thổi nhẹ một hơi vào đỉnh nhũ hoa bên phải, sau đó nhìn chòng chọc vào gương mặt cô.

"A..." Cũng không biết là do cô không nhịn nổi mà rên rỉ hay là cô đồng ý, Giang Dịch Thành hôn trực tiếp lên bộ ngực của thiếu nữ.

Anh thử thăm dò hai quầng nhũ hoa, rồi sau đó ngậm lấy đỉnh bên trái, tay phải cũng không bỏ bên ngực bên phải, ngón trỏ và ngón cái khẽ khàng bóp đỉnh nhũ hoa, anh dùng môi mút mát rồi lại đưa đầu lưỡi liếm láp.

Đỉnh hồng mai bị động tác của anh làm cho trở nên se cứng như viên đá nhỏ, anh liếm mút như chú chó nhỏ uống sữa, nhìn biểu cảm của cô, muốn cắn nhưng không đành lòng, chẳng mấy chốc anh đổi sang hôn bên phải.

Cảm giác tê dại từ trước ngực không ngừng lan truyền tới, đầu ngực cô bị mút mát vang lên tiếng tấm tắc, đôi mắt thỏa mãn của cô hơi lộ ra màn sương mờ "A... chắc là cậu chưa từng quen bạn gái đúng không..."


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.