Kết Hôn Nhanh Chóng - Ông Xã Yêu Hết Lòng

Chương 135: Chap (135)




Lâm Triệt nói: "Là chính cậu mới ngốc, thôi thôi, anh ta làm gì lại tới tìm cậu, lúc trước anh ta ngủ cùng người kia, sao không tới tìm cậu?".

Thẩm Du Nhiên nói: "Sao mình biết, lúc quay lại trường học thăm thầy cô một lần gặp được anh ta, liền bắt đầu không có việc gì bám lấy mình".

Lúc trước Thẩm Du Nhiên và Chu Mẫn Hàn, cũng coi như là thanh mai trúc mã, nhưng mà hồi đó bị đồng học bắt gặp anh ta ngủ với một nữ đồng học ở trường học, mới chia tay Thẩm Du Nhiên.

Lúc sau Thẩm Du Nhiên tốt nghiệp liền đến nước ngoài du tu, mới trở về, thế nhưng lại bị anh ta bám theo.

Lâm Triệt cười nói: "Không phải là vì hối hận chứ?".

"Hối hận cũng phải xem mình có quan tâm anh ta không, chị đây lúc trước, chỉ xa cách mi, chị đây hiện tại, mi trèo cao không nổi, ai thèm hàng secondhand người khác đã ngủ qua".

"Đúng vậy, chúng ta còn ngại dơ".

"......"

"Khụ".

Hai chị em ở chỗ này nói vui vẻ, lại đã quên phía sau còn có hai người đàn ông, lúc này nghe rất là trứng đau.

Cố Tĩnh Trạch thắc mắc vì sao Lâm Triệt nói chuyện lớn như vậy, hóa ra bạn bè có vấn đề......

Lâm Triệt vội quay đầu, cho Thẩm Du Nhiên một ánh mắt, bảo cô câm miệng đừng nói nữa.

Thẩm Du Nhiên cười he he, nói: "Cố tiên sinh, tôi là bạn tốt của Lâm Triệt, lần đầu tiên gặp mặt, ngượng ngùng, Cố tiên sinh bị bệnh sao?".

Cố Tĩnh Trạch còn tính khách khí với cô, gật gật đầu nói: "Có chút ngoài ý muốn mà thôi, không ngại".

Đồng tình nhìn thoáng qua Lâm Triệt bên cạnh.

Lâm Triệt đáp trả cô ấy bằng một biểu tình.

Thẩm Du Nhiên nói: "Rốt cuộc bệnh gì vậy?".

Lâm Triệt nói: "Viêm dạ dày".

Thẩm Du Nhiên nghe xong, vội đâp: "Ai nha, viêm dạ dày à, trước kia mẹ tôi, nếu tôi bị viêm dạ dày, nhất định dùng củ sen băm nhuyễn, nấu chín ăn, đặc biệt hiệu quả, ăn rất ngon".

Bên cạnh, Trần Vũ Thịnh nghe xong, cắt ngang Thẩm Du Nhiên nói: "Cô tốt nghiệp học viện y học, cái gì mà phải ăn củ sen".

Thẩm Du Nhiên nói: "Làm sao vậy, tôi ăn rất có hiệu quả".

"Cô ăn không chết là cô may mắn, nhưng mà đừng xúi bậy người ta được không, vừa mới xét nghiệm kết quả, cầu bạch huyết rất cao, lượng Ketone cũng rất cao, cần hút vào đại lượng nước để lọc Ketone trong thân thể, còn cần giảm nhiệt, ăn cái gì củ sen!".

"......" Thẩm Du Nhiên nói: "Làm gì, anh không thể cảm thấy anh là bác sĩ, liền miệt thị phương pháp dân gian, đây là bí quyết truyền thừa bao nhiêu năm, người viết mực Tây như anh sao hiểu được, trí tuệ của cha ông, còn đến phiên anh quở trách sao?".

"Ha, tôi thấy đây là bã mới đúng".

"Anh biết cái gì?".

"Tôi không hiểu, cô hiểu, không phải truyền thừa rất nhiều năm là đúng, trước kia còn bọc chân ngó sen ấy, sao cô không bọc". Trần Vũ Thịnh dùng một loại biểu tình không văn hóa thật đáng sợ, trừng mắt nhìn Thẩm Du Nhiên một cái.

Thẩm Du Nhiên không phục nhìn anh: "Vậy lão hán đẩy xe, hoa sen ngồi xếp bằng động tác linh tinh còn truyền thừa mấy trăm năm, tôi xem thấy cũng chưa nói không thoải mái!".

"......"

"Khụ......"

Trần Vũ Thịnh trên mặt tối sầm, cả người hoàn toàn cương ở nơi đó.

Cố Tĩnh Trạch lúc này nắm tay, ho khan thanh, nói: "Trần bác sĩ, tôi cần nghỉ ngơi, Thẩm tiểu thư bận một buổi sáng cũng mệt mỏi, không bằng cậu mang cô ấy đến chỗ cậu nghỉ ngơi một chút".

Trần Vũ Thịnh lúc này mới phản ứng lại, vội nói với Cố Tĩnh Trạch: "Vì sao là chỗ tôi......"

Cố Tĩnh Trạch nói: "Dù sao cô ấy cũng ở một lần, quen thuộc, cậu mang cô ấy đến đó một chút".

"Nhưng mà......"

"Trần bác sĩ, còn có cái gì phải nhưng mà?". Cố Tĩnh Trạch hơi hơi mỉm cười nhìn anh, nhưng mà, trong ánh mắt lại là tràn đầy uy hiếp.

Trần Vũ Thịnh trong lòng sầu khổ.

Nhưng mà, ai kêu Cố Tĩnh Trạch mới là BOSS đâu.

Trần Vũ Thịnh chỉ có thể quay đầu lại hung hăng trừng mắt nhìn Thẩm Du Nhiên một cái.

Thẩm Du Nhiên không thèm để ý, cô thích xem Trần Vũ Thịnh ăn mệt, anh không cao hứng, cô sẽ cao hứng.

Ai kêu Trần Vũ Thịnh chọc người ghét như vậy.

"Cố tổng, anh thật sự quá tốt, he he, Lâm Triệt ở bên anh nhất định rất hạnh phúc!".

Cô cuối cùng đã nói câu Cố Tĩnh Trạch thích nghe.

Trần Vũ Thịnh lại trừng mắt nhìn cô một cái, chỉ có thể nói: "Đi thôi, đừng ở chỗ này ăn vạ".

Thẩm Du Nhiên cười he he với Lâm Triệt: "Cậu chăm sóc ông xã nhà cậu đi, chờ hết bệnh rồi chúng ta lại nói".

Lâm Triệt bất đắc dĩ nhìn cô, nói với cô: "Tốt với Trần bác sĩ chút".

Thẩm Du Nhiên chớp mắt vài cái, lúc này mới đi rồi.

Nhìn hai người rời đi, Lâm Triệt mới quay đầu lại mỉm cười: "Trần bác sĩ cũng có lúc bị người khác nói không được, em cho rằng bác sĩ tâm lý học, hẳn là sẽ rất lợi hại".

Cố Tĩnh Trạch lắc đầu: "Thôi, hiện tại bạn em cũng không có việc gì, em ngoan ngoãn chút đi, đừng náo loạn".

Lâm Triệt thấy Cố Tĩnh Trạch còn khó chịu, ngoan ngoãn ngồi xuống bên cạnh anh.

Lâm Triệt ở công ty bận rộn, chuẩn bị phim truyền hình mới.

Phim truyền hình mới là một bộ phim hiện đại, cốt truyện đô thị tương đối man rợ, nhưng tuy có một chút lạnh lẽo lại cũng hài hước, vô cùng có cảm giác, thân phận nữ chính là pháp y, sau khi mới tới cục cảnh sát, đi theo thủ trưởng của mình học tập, trở thành học trò anh, lại sinh ra tình cảm của anh.

Thủ trưởng độc miệng trưởng thành, người sắm vai là Đích Tiểu Sinh đang nổi.

Cho nên này bộ kịch chưa bắt đầu chụp, đã có manh mối nổi.

Đây là kịch bản Du Mẫn Mẫn thật vất vả chọn cho cô, cảm thấy nhân vật không yếu ớt, rất thích hợp với hình tượng hiện tại của cô.

Lâm Triệt thảo luận kịch bản và quay phim, rồi lại nhớ tới bệnh của Cố Tĩnh Trạch.

Nhịn không được, cô đi ra ngoài gọi điện thoại cho Cố Tĩnh Trạch.

Lúc nghe điện thoại, Cố Tĩnh Trạch đang trong cuộc họp, cầm lấy điện thoại ra, lại không phát hỏa, chỉ hỏi cô: "Làm sao vậy, xảy ra chuyện gì sao?".

Lâm Triệt nói: "Không có, em chỉ hỏi anh, thân thể khá hơn chút nào không, có thể làm việc không?".

Cố Tĩnh Trạch nhẹ nhàng thở ra, nói: "Không có việc gì, đã khá hơn nhiều".

"Ừm, em không quấy rầy công việc anh chứ? Anh vẫn nên làm việc đi......"

"Không có...... Sao, em đang quan tâm anh đấy à?". Cố Tĩnh Trạch âm thanh nhẹ nhàng, làm Lâm Triệt nghe xong cũng thả lỏng hơn nhiều.

"Em...... Em đương nhiên quan tâm anh, dù sao cũng vì em mới bị bệnh".

Cố Tĩnh Trạch hừ một tiếng, nhưng mà vẫn nói với.cô: "Đúng rồi, đang muốn nói cho em, buổi tối có bữa tiệc, em chuẩn bị một chút, cùng tham gia với anh".


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.