Kết Hôn Chớp Nhoáng Ông Xã Cực Phẩm

Chương 477




Chương 477:

 

Những lời của Đường Ninh, mặc dù nói không nặng nhưng từng chữ lại âm vang vô cùng.

 

“Không có đạo lý con trai của cô quan trọng, còn con tôi không quan trọng. Làm người không thể trọng tiêu chuẩn kép. Vì vậy, nếu cô đã làm sai, thì sẽ bị trừng phạt.”

 

Mặc Đình nhìn Đường Ninh, nắm tay cô, ra hiệu cô đã tính 3 : : Tạ SNIS HE T9 sô xong, đừng nóng giận mà làm tôn thương thân thê, đồng thời sau khi trấn an Đường Ninh liền nói với Lục Triệt: “Nghe thấy Ninh nói gì không? Làm theo.”

 

“Đường tiểu thư, xin cô … xin cô.”

 

Nhìn thấy ánh mắt tuyệt vọng của bác sĩ Lâm, Đường Ninh không hề tỏ ra thương xót, bởi vì cô biết rằng nếu không phải bác sĩ Lâm bị phát hiện, cô ta sẽ không bao giờ nhận mình sai, còn cầm lấy số tiền bất chính mà cô ta có được vì đã làm tổn thương cô, phung phí ở khắp mọi nơi, hơn nữa còn dương dương tự đắc.

 

“Đừng cầu xin tôi, dù sao… cô còn không cho tôi cơ hội cầu xin.”

 

Khi những lời này rơi xuống, Mặc Đình để Lục Triệt đưa người đi, sau đó thay đổi bác sĩ kiểm tra Đường Ninh vào phòng họp.

 

Nhìn thấy kết thúc thê thảm của bác sĩ Lâm, người phụ nữ trẻ này bị dọa run cầm cập.

 

“Chỉ cần có tiền, cô liền có thể lấy ra một bản báo cáo khám sức khỏe hoàn toàn không khớp với thân thể bệnh nhân, đúng không?” Mặc Đình dựa lưng vào ghé, một bên ôm Đường Ninh, một bên tùy tiện hỏi đối phương.

 

“Không … không phải như vậy, không phải …” Đối phương hoảng sợ cố gắng giải thích: “Xin lỗi, tôi không dám nữa.

 

Làm ơn, tha cho tôi, tôi chỉ là vi phạm lần đầu.”

 

Nghe thấy bón chữ vi phạm lần đầu, Đường Ninh không nhịn được cười lạnh một tiếng: “Vậy cô có biết lần đầu phạm lỗi này của cô có thể khiến tôi sanh non, hơn nữa suốt đời không thể mang thai không?”

 

“Nếu hôm nay tôi thật sự gặp phải những chuyện đó, cô sẽ lấy cái gì trả lại con cho tôi, mạng của cô à2”

 

Đối phương rõ ràng bị Đường Ninh dọa sợ, hai mắt đẫm lệ, nhưng lại không dám nói nữa.

 

“Tôi không muốn tìm người gây rắc rối, nhưng cô muốn bắt nạt tôi, vậy thì có thể trách ai đây?”

 

“Không biết, chồng mới cưới của cô, biết cô độc ác như vậy sẽ nghĩ như thề nào…”

 

“Tôi đã cho người thông báo với anh ta rồi.”

 

Nghe thấy câu Đường Ninh vừa nói, đối phương hoàn toàn sụp đỏ, chỉ quỳ trên mặt đất, trợn tròn mắt.

 

Bởi vì Đường Ninh thực sự quá đáng sợ, nếu như Mặc Đình dùng khí thế khiến người ta cảm thất ngạt thở, vậy thì … Đường Ninh chính là chém vào tim người ta.

 

Cô ấy không làm tổn thương cơ thể, nhưng cô áy lại có thể nắm bắt điểm yếu của người khác hơn nữa còn hung hăng đâm vào.

 

Mắt đi thứ gì cũng không bằng mắt đi thứ quan trọng nhát, đáng sợ hơn là …

 

Vì như vậy sẽ phá hủy đi ý nghĩa tồn tại của cuộc sống.

 

Sự việc này cũng liên quan đến vài nhân vật nhỏ nữa, nhưng Mặc Đình không có ý định gặp từng người một, cứ để cho Lục Triệt xem mà xử lý, bởi vì Đường Ninh đều đã đưa ra cách xử lý, nhìn thì giống như không hề gây tổn thương ai, nhưng thực tế lại hủy diệt hoàn toàn người đó.

 

Sau đó, Mặc Đình vuốt ve bụng dưới của Đường Ninh, hỏi: “Cơn tức này còn chưa xả xong. Anh biết còn có hai người nữa, sau đó đưa em đến.”

 

Đường Ninh biết Mặc Đình nói ai, nhưng cô lắc đầu với anh: “Nhà họ Trọng dễ đối phó, nhưng Đường Huyên, tự có người trừng trị.”

 

Bởi vì cô tin sau khi trải qua sự việc này, nếu như ông cụ không thanh tỉnh thì ông cũng không phải là đại gia trưởng nhà họ Đường.

 

Sau đó, Hạ Ngọc Linh dìu ông cụ Đường ra khỏi phòng họp, ánh mắt họ chạm nhau, Hạ Ngọc Linh lập tức nhìn bụng Đường Ninh: “Đứa nhỏ không sao chứ?”

 

“Không sao ạ.”

 

Ông cụ vừa rồi rất tức giận, lúc này mới phản ứng lại, hóa ra Đường Ninh mang thai rồi.

 

Nên ông đột nhiên lại vui mừng nhướn mày.

 

“Đúng vậy, Tiểu Ninh có thai, có thai rồi…”

 

“Ông nội “Ông biết, chuyện của Đường Huyên, cứ giao cho ông.”

 

Ông cụ dường như biết Đường Ninh định nói gì, trực tiếp ngắt lời cô: “Yên tâm đi, lần này ông nội sẽ tuyệt đối không dung túng, không thể để nó lại giỏ trò gì nữa. Nhưng đứa bé bắt buộc phải giữ lại.”

 

Đường Ninh hiểu, thật ra thay vì vạch trần Đường Huyên vào lúc này, không bằng để cho mọi người biết bộ mặt thật của cô ta, rồi quan sát vở kịch cô ta diễn từng bước một.

 

Bởi vì cuối cùng khi sự thật được tiết lộ, mọi người sẽ cảm thấy rất bất ngờ. Đường Huyên không phải ỷ mình thông minh sao?


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.