Kết Hôn Chớp Nhoáng Ông Xã Cực Phẩm

Chương 1164




Chương 1164:

 

Tất nhiên, không thể để Đường Ninh biết chuyện này.

 

Nhưng cho dù Mặc Đình không xuất hiện, lão La cũng thực sự định gọi điện cho Đường Ninh, nhưng nều có thể nhận được nhiều lợi ích hơn, ông ta cầu còn chả được nữa là.

 

Đường Ninh thực sự đã kết hôn với một người đàn ông tốt, ông ta tuyệt đối không phủ nhận điều đó.

 

Nghĩ đến vợ con mình, lão La đương nhiên có thể hiểu được Mặc Đình.

 

Tuy nhiên lúc này La Sinh cũng không biết tin, nhưng lại nhìn thấy tin tức “Xích diệm” đã đổi vai, thế là cậu ấy kéo chị Long, kích động hỏi: “Chị Long, chuyện này có đúng không?”

 

Nhìn thấy cậu ấy đang cầm điện thoại di động, chị Long biết tin tức không thể giấu được nữa vì vậy cuối cùng gật đầu: “Không sao, cậu lập tức có thể thu được tài nguyên tốt hơn.”

 

“Ha ha… Chỉ dựa vào dáng vẻ hiện tại của em?” La Sinh cảm thấy có chút kém cỏi: “Chị Long, chị nói thật với em đi, mắt của em có thể chữa khỏi được không?”

 

“Ai bảo anh là không thể ổn được?” chị Long hỏi ngược lại anh.

 

“Xích Diệm” đã thay vai rồi, điều đó có nghĩa là sau này mình sẽ không thể đóng phim nữa rồi?” La Sinh nói với chính mình.

 

“Buông em ra.” La Sinh đột nhiên đẩy chị Long ra, tâm trạng rất kích động: “Chị không phải là em, chị không thể hiểu được sự lo sợ của em với tương lai, khó khăn lắm em mới được như ngày hôm nay, bây giờ lại bị hủy hoại hết trong một ngày, em thật sự không biết em đã làm gì sai.”

 

Chị Long đau lòng nhìn La Sinh, nhưng nhất thời không tìm được lời nào an ủi.

 

Cô muốn La Sinh bình tĩnh lại, nhưng La Sinh đã tranh thủ lúc cô đi vệ sinh và chạy ra ngoài.

 

Chị Long lo lắng, lập tức gọi điện thoại cho Đường Ninh: “Không thấy La Sinh đâu cả, bây giờ phóng viên đầy ở bên ngoài, cậu ấy bị thương lần nữa thì phải sao?”

 

“Đến đoàn phim “Xích Diệm’ tìm cậu ấy.” Đường Ninh nói.

 

“Cậu ấy lại đến đó làm gì?”

 

“Chị nói xem?” Đường Ninh hỏi ngược lại, La Sinh cái gì cũng giỏi, nhưng cậu ta còn quá trẻ, còn bồng bột, đương nhiên, vết thương lần này là cú sốc quá lớn đối với cậu ấy, Đường Ninh thực sự có thể hiểu được điều đó. Không có cách nào khác, Đường Ninh đang chuẩn bị về nhà trông hai đứa con rồi, lại vì La Sinh mà quay đầu lại đi đến đoàn phim “Xích Diệm”.

 

Quả nhiên La Sinh đang ở đó, trên người vẫn mặc nguyên bộ quần áo bệnh nhân, trên đầu cũng cuốn máy lớp vải trắng, nhưng vì muốn đi tìm đạo diễn hỏi cho rõ nên cậu ấy vẫn đến.

 

Nhưng, đạo diễn vốn không muốn gặp cậu ấy.

 

“La Sinh, vai nam chính đã thay rồi, câu đi tìm đạo diễn cũng vô dụng.” Nhân viên hậu trường khuyên: “Về đi, cậu vẫn đang bị thương mà.”

 

“Tôi chỉ muốn gặp đạo diễn……

 

“Thực sự, chúng tôi không cũng không có cách nào khác.”

 

Nhân viên hiện trường vô cùng khó xử.

 

La Sinh sắc mặt tái nhợt nhìn máy người đó, đang định xông lên, lúc này nam diễn viên chính của “Xích Diệm”

 

cùng với trợ lý bước ra ngoài, nhìn thấy La Sinh nở nụ cười khinh thường: “Ò, đây chẳng phải là nam chính trong tiểu thuyết ngôn tình của chúng ta sao? Sao mà đang bị thương mà vẫn chạy đến đây thế? Kiến người khác đau lòng quá.”

 

La Thịnh nhìn đối phương, ánh mắt có chút thiếu kìm ché.

 

“La Sinh, bây giờ tôi là nam diễn viên chính trong “Xích Diệm”, cho dù bây giờ cậu có quay trở lại, cũng không thay đổi được sự thật là tôi đã thay thế vị trí của cậu, chưa kể, đầu óc cậu bây giờ chả khác gì một đứa trẻ thiểu năng.”

 

Cho dù Đường Ninh có năng lực đến đâu, rốt cuộc khả năng cũng có giới hạn, cậu thật sự cho rằng Đường Ninh coi cậu như bảo bối sao? Hãy chờ đấy, máy ngày nữa thôi, tắt cả mọi người đều vứt bỏ cậu……

 

“Nghe nói, lúc cậu xảy ra chuyện, đến cái xe cũng bị người khác lái đi mắt, thật là thê thảm, trải qua quãng thời gian qua, chắc cũng chỉ có cái xe là giá trị nhất nhỉ?”

 

La Sinh không nghe ra ẳn ý trong câu nói này, nhưng cậu ấy thấy rõ ý xỉ nhục.

 

Nhưng Đường Ninh theo sau đã nghe được hết một câu cuối cùng của người đàn ông này.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.