Kết Hôn Chớp Nhoáng: Ông Xã Cực Phẩm

Chương 660




Chương 660:

Trước khi tranh giành ngươi chết ta sống, cuối cùng lại thành vô nghĩa, giờ phút này Dương Hi cảm thấy buồn cho chính mình.

Đương nhiên, cô cũng thở dài thú nhận số phận của mình, kiếp này cô nguyện ý làm bất cứ điều gì cho Đường Ninh, chỉ cần Đường Ninh thực sự có thể cứu mạng cô.

“Không ai có thể cứu người từ tay Nghê gia… Tôi như thế nào cảm thấy được vẫn là không thoát khỏi số mệnh?”

Dương Hi quả thực ương ngạnh, nhưng điểm khác biệt của cô ta là muốn giải thoát khỏi vận mệnh của mình, đương nhiên Đường Ninh thông cảm cho cô ta về điều này.

Một số người, chẳng hạn như Đường Huyên, Diệp Lam, nhưng Dương Hi thì Đường Ninh lại có ý muốn giữ cô ta lại.

Bởi vì cô hiểu rất rõ rằng cứu Dương Hi tương đương với việc chấp nhận linh hồn của Dương Hi.

Sau khi nghe những lời này, lưng của Dương Hi bắt đầu lạnh liên tục… hai tay cũng vô thức đan vào nhau, cho đến khi tiếng thang máy vang lên, Dương Hi muốn chạy trốn trong lúc có quá nhiều người, nhưng trợ thủ đã trực tiếp túm lại cô, hơn nữa còn trần an nói: “Coi chừng đừng có chạy lung tung…”

Dương Hi nhắm mắt tuyệt vọng, không còn hy vọng gì cho tương lai.

Vài người chuẩn bị rời khỏi cổng sở cảnh sát, nhưng lúc này, một chiếc Lincoln màu đen đột nhiên dừng lại trước mặt Dương Hi…

Sau đó, Đường Ninh xuống xe với cái bụng ưỡn ra, đương nhiên đi cùng cô còn có Mặc Đình, người cao quý như hoàng đề, Lục Kiệt kiên định.

Đường Ninh điềm tĩnh nói: “Tôi tự có cách của tôi!”

Nhưng mặc dù Hải Thụy là thống lĩnh của làng giải trí, Mặc Đình là ông Hoàng của làng giải trí nhưng Nghê Gia cũng có liên quan, dù cô không có bất cứ bằng chứng nào nhưng cô ấy rõ hơn ai hết đằng sau vẻ trong sạch của Nghê Gia là bao nhiêu điều đáng xấu hồ.

Nếu không, cảnh sát sẽ không thể phần khích như vậy sau khi bắt được cô ta.

Nhưng đáng tiếc, trên thực tế, trong tay cô ta không có bất kỳ cơ sở gì xử lý được Nghê gia, cô ta chỉ đang tìm một tia cơ hội sống, bởi vì không biết tại sao cô có linh cảm, Đường Ninh người ghét cô ta đến tận xương tủy sẽ không ra tay với cô ta, mà có khi……còn giúp cô ta!

Đương nhiên, sự giúp đỡ mà Đường Ninh nói đến không chỉ cứu mạng cô ta mà còn khiến Nghê Gia biến mắt hoàn toàn trong cuộc đời cô ta, nếu không với cá tính của mình, Nghê Gia sẽ trả thù cả Đường Ninh và Mặc Đình. Đường Ninh là người thông minh như vậy, không thể để lại bất cứ nguy cơ tiềm ẩn nào cho mình được, hơn nữa cô còn là người rất kiên định.

“Nói vậy nhưng trước mắt vẫn còn một cửa ải phải vượt qua đó là lát nữa cô làm cách nào để ngăn chặn kẻ sát nhân điên cuồng đó bắt tôi đi?”

Đường Ninh nhìn Dương Hi như vậy, một lúc lâu sau mới hỏi Dương Hi: “Người đó chính là người thay Nghê Gia giết người?”

*Điều đó tôi không biết, nhưng ít nhất là rất nhiều lần người đó đã bí mật xử lý những việc làm bản thỉu của Nghê Gia.”

Từ lúc đó, hai người không nói chuyện nữa, Dương Hi chỉ thấy Đường Ninh máy lần lấy điện thoại ra. Cuối cùng, những người bên ngoài cũng không chịu nổi nữa liền gõ cửa thúc giục: “Tiểu Hi, Nghê Gia đã gọi điện thoại đến giục rồi!”

Dương Hi nhìn về phía cửa thì thấy Đường Ninh đang nắm đôi tay lạnh lẽo của mình, bình tĩnh lắc đầu: “Không cần để ý.”

Lúc này, Dương Hi thật sự không hiểu nổi Đường Ninh rốt cuộc là đang muốn làm gì, tâm lý hoảng loạn.

“Tiểu Hi, Nghê Gia đang trên đường rồi, ông ta nói phải đích thân đi đón cô……”

Trằm ngâm một chút trong không gian tĩnh lặng, cuối cùng Đường Ninh cũng đã đứng dậy mở cửa và liếc nhìn Mặc Đình.

“Đi thôi, Dương Hi.

Đường Ninh nói với đối phương: “Nếu Nghê Gia đến thì chào hỏi một câu rồi hãng đi.”

“Đường Tiểu thư, yêu cầu cô……. hãy giữ chừng mực.” Lời nói của đối phương có chút nguy hiểm: “Chúng ta là những người không chung trí hướng, xin đừng làm khó nhau, có cần thiết phải vì một người đã từng làm tổn thương cô mà chuốc vạ vào thân thế không?”

“Chính vì cô ta từng làm tổn thương tôi, cho nên người này tôi phải đích thân giải quyết.”

Đối phương nghe xong câu này bỗng cảm thấy nói chuyện với phụ nữ thật tốn công tốn sức, anh ta liền quay sang hỏi Mặc Đình: “Mặc Tổng……”

“Tôi luôn tôn trọng ý kiến của vợ mình.” Mặc Đình ngồi sang một bên, bên ngoài thì luôn toát ra phong thái bá chủ của một bậc đế vương khiến người ta không dám khinh thường, nhưng mà nói ra câu này lại khiến người khác cười ra nước mắt.

Đường Ninh muốn nói gì, làm gì, anh ấy đều ủng hộ vô điều kiện.

Hay nói cách khác, kể cả Đường Ninh muốn giết người, anh ấy cũng sẽ ở phía sau giúp cô chôn thi thể.

Rất nhanh, quán cafe trở nên náo nhiệt hơn, vì Nghê Gia đã đến khiến không khí của quán café càng trở nên căng thẳng.

“Hôm nay náo nhiệt quá nhỉ…… Mặc Tổng.” Anh cũng có hứng thú với Dương Hi sao?

Nhìn thấy Nghê Gia đến nơi, Dương Hi cười khổ sở ở nơi không ai nhìn thấy, rốt cuộc cũng không thoát được…..kể cả là có Đường Ninh bảo vệ cũng không ích gì.

Mặc Đình cười nhạt nói: “Nghê Gia cứ nói đùa, tôi chỉ là cùng vợ đi dạo thôi.”

Nghê Gia cười khẩy hỏi Đường Ninh: “Nếu là như vậy thì Mặc phu nhân giữ Tiểu Hi nhà chúng tôi là có ý gì? Tôi cứ ở nhà trông ngóng mãi, sớm biết như thế này ngay từ đầu tôi đã đích thân đến luôn rồi.”

Lúc này, Đường Ninh không nói gì.

Nghê Gia lại một lần nữa cười hỏi: “Mặc phu nhân, người nào người ấy làm tốt chuyện của mình, không can dự vào chuyện của người khác, đó mới là cách đối nhân xử thế, cô thông minh như vậy, chắc không đến nỗi không hiểu ý tôi chứ? Nếu không, kể cả là Đường Thị hay Hải Thụy, cái tôi có là thời gian cùng cô chơi trò chơi, tôi muốn thấy rốt cuộc làng giải trí các người mạnh hay mấy huynh đệ đằng sau tôi mạnh.”

“Nghê Gia đang dọa tôi?”

Nghê Gia đắc ý cười lớn: Không phải là cô cũng nên ngoan ngoãn chịu sự uy hiếp tôi sao?” Sau đó ông ta kéo Dương Hi về phía sau mình, “Đi thôi……bảo bối, chúng ta về nhà, anh có chuyện muốn nói với em.”

“Uy hiếp?” Đường Ninh lầm bẩm hai từ này, sau đó cũng cười: “Con người tôi ghét nhất là bị người khác uy hiếp.”

“Nhưng, anh có thể làm gì được tôi? Anh bảo vệ được Dương Hi ngày hôm nay, không lẽ anh còn có thể bảo vệ cô ta vài năm thậm chí là cả cuộc đời?”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.