Kết Hôn Chớp Nhoáng: Ông Xã Cực Phẩm

Chương 652




Chương 652:

Diệp Lam bị sốc trước sự thay đổi liên tục của cha Hứa…

“Ông xã…”

“Tất cả đều là do cô.” Cha Hứa thật sự khó chịu mà đá thẳng vào bụng dưới của Diệp Lam: “Nếu không phải vì cô không yên phận mà chọc tức Đường Ninh, tôi đã không mắt chức chủ tịch!”

Thấy hai người đã dàn cảnh chó cắn chó rồi, Hứa Thanh Nhan cuối cùng cũng cười nhạo Diệp Lam: “Đây là lần đầu tiên tôi nhìn thấy… cô cũng có ngày hôm nay.”

Diệp Lam ngã xuống đất, nước mắt đau đớn trực tiếp rơi xuống…

Làm sao cô ta có thể chịu được cú đá của cha Hứa?

“Ông xã, anh bị sao vậy? Anh lại đối xử với em như thế này…”

“Tôi đã nói với cô từ lâu, đừng chọc giận Đường Ninh, cô chỉ là không tin, cho dù Đường Ninh dễ ức hiếp, nhưng chủ tịch Mặc sau lưng cô ấy vẫn luôn khôn ngoan lạnh lùng, máu lạnh nhẫn tâm. Cô tính kế vợ con anh ta như thế, cô nghĩ anh ta sẽ tha cho cô à?” Hứa Thanh Nhan cười nói: “Cô có tin không? Đây mới chỉ là bắt đầu…”

“Khi cô rời khỏi nhà họ Hứa, khi cô mắt cả hàng rào bảo vệ cuối cùng, cô hãy thử xem…”

“Hải Thụy sẽ đối phó với cô như thế nào…”

“Chủ tịch Mặc, anh ấy sẽ đối phó với cô như thế nào!

Chưa kể, bản thân Đường Ninh cũng là người ăn miếng trả miếng!”

Diệp Lam yếu ớt nằm trên mặt đất, nhất là sau khi nghe Hứa Thanh Nhan nói xong, thấy ớn lạnh từ sống lưng lan xuống tứ chỉ…

“Nếu như nghĩ kỹ lại, từ lúc Đường Ninh tuyên bố trở lại đến hôm nay, từ Mặc Vũ Nhu lúc ban đầu cho đến Dương Hi bây giờ, Đường Ninh vẫn luôn thắng, bởi vì cô ấy sẵn sàng chiến đấu, thứ không thuộc về cô ấy thì cô ấy nhất quyết không cần, nhưng… chỉ cần chạm vào điểm mấu chốt của cô ấy, tôi xin lỗi, thì những điều nhỏ nhất Đường Ninh cũng sẽ tranh giành.”

“Đường Ninh, cho tới bây giờ chưa từng có thát bại.”

Chính vì cha Hứa đã nâng đỡ Diệp Lam nên Diệp Lam mới không kiêng nể gì như vậy, dù sao có thể chen chân vào giới giải trí, ai không có quan hệ chặt chẽ với cái vòng này? Hơn nữa, giữa các diễn viên, cuộc cạnh tranh giành giải thưởng thì người chiến thắng luôn là vua.

Vì vinh quang, thì sau lưng thủ đoạn bắn thỉu nào cũng có.

Thực tế, điều quan trọng nhát là …

Cô chưa bao giờ nghĩ rằng lão Hứa sẽ có một ngày hai bàn tay trắng.

Nghĩ đến việc không được cha Hứa che chở, nghĩ đến việc phải đối mặt với Đường thị và Hải Thụy, đặc biệt là Mặc Đình, kẻ tàn nhẫn với thế giới bên ngoài, một nỗi hoảng sợ đột nhiên lan tràn trong lòng Diệp Lam…

Điều này thậm chí còn khiến cô ta cảm thầy hoảng sợ!

“Không được, chồng, đừng làm như vậy với em, chồng…

Em biết là sai rồi.” Diệp Lam vội vàng túm lấy quần của lão Hứa, tuy nhiên là người vừa mắt đi quyền lực của Hứa gia, cha Hứa vẫn còn đang hậm hực, còn đâu tâm tư đi chăm sóc người khác? Cho nên…

Ông ta vừa đá Diệp Lam ra, lại còn đá thêm vài cái vào bụng dưới của cô ta.

Diệp Lam đau đớn hét lên một tiếng, lại vừa xin tha: “Chồng ơi, em không dám, em thật sự không dám…”

Tháy vậy, quản gia muốn bước tới để ngăn cản, nhưng lão Hứa đã trực tiếp cảnh cáo quản gia: “Nếu ông dám can thiệp, tôi sẽ cho ông biến mắt khỏi đây ngay lập tức.”

Để không muốn liên lụy quản gia, Hứa Thanh Nhan trực tiếp nói với quản gia: “Các ngươi rời trước đi!”

Ý đấy không nói cũng biết, chính là ngay lập tức nhờ Đường Tĩnh Tuyên giúp đỡ.

Quản gia hiểu ý của Hứa Thanh Nhàn, trịnh trọng gật nhẹ đầu.

Diệp Lam không ngừng kêu cứu: “Chồng, em đau bụng…

đau quá…”

Nhưng lúc này, cha Hứa căn bản không còn ai trong mắt cả, trực tiếp đi tới trước mặt Hứa Thanh Nhan, nắm lấy vai cô nói: “Gọi ngay cho ông nội mày, trả lại nhà cũng cổ phần của công ty chia cho tao!”

“Còn nữa? Những thứ này vốn dĩ thuộc về chúng tôi, trả lại ông cái gì?” Hứa Thanh Nhan lạnh lùng hỏi: “Hứa Chấn Kình, tôi nghĩ lúc này ông nên về với vợ tốt của mình. Dù sao vợ chồng ông cũng là tình nghĩa, cô ta sẽ nhất định giúp ông công việc đầy.”

“Bằng không thì làm sao xứng với tình cảm yêu thương thường ngày?”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.