(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq"); Sáng hôm sau, Mặc Đình đưa Đường Ninh dậy để tập thể dục buổi sáng, vì màn đấu võ tiếp theo của Đường Ninh sẽ càng nguy hiểm hơn, nên cô ấy sẽ nói với Mặc Đình trước, sau đó sẽ tập kịch với Mặc Đình, tiếp nhận lời khuyên của Mặc Đình.
Trên thực tế, nhiều khi Duy An đưa ra thông báo muốn để Đường Ninh chuẩn bị tốt tâm lý, mọi người trong đoàn đều cho là Đường Ninh sẽ mắt nhiều thời gian để thích ứng, dù sao cô ấy không có căn bản về võ thuật. Nhưng điều đáng ngạc nhiên là cô ấy chỉ cần một đêm để biến những thứ mà cô ấy không thể thành có thể.
Nên có người trong đoàn phim đã nhận xét Đường Ninh thế này, đừng bao giờ dùng Đường Ninh của một giây trước để đánh giá cô ấy ở một giây sau, suy cho cùng, ngoài việc bản thân cô ấy rát liều mạng thì còn có một người đại diện vạn năng – Mặc Đình.
Ông cụ luôn ở trong đoàn phim, sau khi thân phận bị bại lộ, vẫn mặc bộ thời Đường, phe phẩy quạt, luôn chỉ điểm cho Đường Ninh diễn xuất.
Đường Ninh chuyên tâm đóng phim khiến ông ngày càng hài lòng, bởi vì một người muốn giả bộ trong nhát thời là rất dễ, nhưng giả vờ cả đời lại rất khó, điều đó cũng có nghĩa là Đường Ninh đang dùng một mặt chân thực nhất của mình để đối diện với thế giới này.
Đặc biệt là cách làm việc của cô ấy, ông cụ càng ngày càng khen ngợi, trước nay luôn là tốc chiến tốc thắng, không dây dưa, chần chừ.
Đôi mặt với đủ loại hành vi trêu ghẹo của Taka, luôn tỏ ra bình tĩnh, kiềm chế và lịch sự.
Điều này cho thấy cô ấy luôn đặt Mặc Đình lên hàng đầu!
Khoảng một tháng sau khi phim “Người thân biến mắt” tiếp tục quay trở lại, cuối cùng đã vượt qua tiến độ trước đó.
Đương nhiên, vai của Có Hằng đã được thay thế bởi một người mới, mà người mới đó có lẽ đã được đào tạo nghiêm ngặt, nên đối nhân xử thế đều rất thận trọng, cẩn thận, đối với Đường Ninh cũng tôn trọng và lịch sự.
Một ngày, Mặc Đình hoàn thành xong công việc của mình ớm, không thông báo cho bất cứ ai, đến phim trường “Biến mắt”.
Taka chưa từng gặp Mặc Đình, cũng không biết Mặc Đình chính là chồng của Đường Ninh, thấy ánh mắt Mặc Đình luôn đặt trên người Đường Ninh, cậu Ấy không nhịn được bước tới trước mặt Mặc Đình, hỏi Mặc Đình: “Biết tiếng Anh không?”
“Đương nhiên.” Mặc Đình cười đáp lời đối phương, phát âm thậm chí còn chuẩn hơn đối phương.
“Anh thích cô ấy sao?” Taka chỉ vào Đường Ninh hỏi Mặc Đình: “Tôi nói cho anh biết, không có tác dụng đâu, cô ấy đã là người của tôi rồi. Thứ gì mà tôi đã thích thì anh đừng giành.”
“Ò?” Mặc Đình nhướng mày: “Cô ấy đồng ý làm bạn gái của cậu rồi?”
*Ừ, anh cảm thấy có máy người phụ nữ có thể từ chối một thân hình trẻ trung như tôi không?” Taka mang nụ cười tà ninh, nhìn Đường Ninh nói.
Ánh mắt Mặc Đình chìm xuống không nói thêm lời nào, mà lúc này Đường Ninh cuối cùng cũng hoàn thành cảnh quay, quay đầu lại nhìn thấy Mặc Đình.
Vì Taka đang đứng bên cạnh Mặc Đình, nên cậu ấy cho rằng Đường Ninh đang cười với mình, trong lòng đột nhiên cảm thấy thụ sủng nhược kinh, vì ngày thường, không phải là bị Đường Ninh đánh thì lại bị Đường Ninh trừng, hiếm khi thấy Đường Ninh cười với cậu ấy.
“Anh thầy rồi chứ? Cô ấy cười với tôi.”
“Thật sao?” Mặc Đình không khỏi nảy sinh ý trêu chọc, sau đó nhìn thấy Đường Ninh đi về phía hai người, Taka lập tức đứng thẳng người, chuẩn bị nghênh đón mỹ nữ, nhưng…
Đường Ninh lại trực tiếp lao vào vòng tay Mặc Đình, vùi đầu vào trong ngực anh: “Tại sao lại đến lúc này?”
Mặc Đình ôm chặt Đường Ninh, nhẹ giọng đáp lời bên tai cô: “Anh là người đại diện của em. Bất luận là lúc nào cũng họp tình hợp lý.”
“Đi thôi, em tẩy trang là có thể về nhà rồi.” Đường Ninh ngắng đầu nói: “Đạo diễn đã đặc biệt phê duyệt rồi. Ngày mai em nghỉ ngơi.”
“Vậy thì đi thôi.” Mặc Đình nói xong, đổi thành nắm lấy tay.
Đường Ninh, nhưng trước khi cất bước, nhịn không được nói với Taka: “Cậu có lên.”
Sắc mặt Taka vô cùng lúng túng…
Gãi đầu, cũng không dám nhìn hai vợ chồng, thẳng đến khi bóng hai người đi xa, mới đi đến bên cạnh Duy An, hỏi: “Người đàn ông Đường Ninh vừa ôm…”
“Ò, cậu nói anh ấy à? Anh ấy chính là người đại diện kiêm chồng của Đường Ninh, cũng chính là… chủ tịch của Hải Thụy.”
Mặt Taka đột nhiên đỏ bừng, vừa rồi cậu ấy đã nói gì trước mặt Mặc Đình vậy?
Lòng tự trọng của người đàn ông bỗng bị tổn thương…
Còn sắc mặt của Mặc Đình đưa vợ rời đi cũng không khá hơn, thử tưởng tượng xem, cái cảm giác biết rõ có con ruồi bên cạnh vợ mình, mà con ruồi này còn do anh mang đến?
“Sắc mặt hơi thối, có phải Taka đã nói gì với anh không?”
Đường Ninh sau khi lên xe, thấy vẻ mặt của Mặc Đình, không khỏi nở nụ cười: “Yên tâm đi, dám bắt nạt chồng em. quay đầu lại, em sẽ giúp anh giáo huấn cậu áy.”
“Em giáo huắn cậu ấy thế nào?”
“Tất nhiên là học theo anh, lấy danh nghĩa đóng phim, đánh cho cậu ấy mặt mũi bằm dập. Bây giò em sẽ gọi cho đạo diễn Duy, bảo anh ấy thêm kịch.”
Mặc Đình ấn tay phải đang muốn cầm điện thoại của Đường Ninh, siết chặt lòng bàn tay cô: “Em luôn có cách khiến anh hết giận.”
“Vì việc này không có gì đáng giận cả. Thời gian quay phim còn không đến hai tháng. Sau đó mọi người sẽ không có quá nhiều dịp gặp nhau nữa.”
Mặc Đình gật đầu, lái xe đưa Đường Ninh trực tiếp rời khỏi phim trường. Một hai ngày nữa chính là kỷ niệm ngày cưới của họ. Nhớ lại ngày 19/8 năm ngoái, Đường Ninh vẫn cảm thấy cuộc sống dường như đầy bắt ngờ và truyền kỳ. Nếu ngày đó cô không có dũng khí đi tìm Mặc Đình để kết hôn, có lẽ bây giờ cuộc đời cô sẽ rẽ sang một con đường khác, sẽ không thể hạnh phúc như bây giờ.
“Bà Mặc, phải chúc mừng em, đã kết hôn với ông Mặc một năm rồi.”
Đường Ninh nghe xong, mỉm cười nói gì đó vào tai Mặc Đình, sau đó, lại thấy Mặc Đình đột nhiên chìm vào suy tư.
(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq");