Kết Hôn Chớp Nhoáng: Ông Xã Cực Phẩm

Chương 447 - Chương 447




Rất nhanh, hai người bắt đầu cảnh đầu tiên của họ, mà cảnh đầu tiên chính là một cảnh đối đầu.

Duy An muốn giới thiệu hai người với nhau, nhưng Taka lại xua tay với Duy An: “Từng gặp rồi.”

“Từng gặp rồi ư?” Duy An nhìn hai người với vẻ nghỉ ngờ.

Đường Ninh bình tĩnh gật đầu.

“Nếu đã như vậy thì hôm nay bắt đầu quay luôn đi…” Duy An chưa từng có nhiều lời, vốn dĩ sau chuyện của Bạch Thu Sinh và Cố Hằng, đoàn phim đã phải chịu áp lực vô cùng lớn, bây giờ anh ấy chỉ hy vọng có thể bắt kịp tiền độ trước đó.

Cảnh này là cảnh của cuộc đọ sức cuối cùng giữa hai người. Taka nhìn bộ dạng yếu ớt của Đường Ninh, nhịn không được khẽ cười thầm, cậu ấy rất tò mò võ công của người phụ nữ Thịnh Kinh, mà người phụ nữ này trước mặt hắn kiêu ngạo như vậy, rốt cục là vốn đã kiêu ngạo hay không.

Đường Ninh không nói nhiều mà để chuyên viên trang điểm sắp xếp trang điểm, làm tóc cho cô ấy, mười phút sau cô ấy quay lại phim trường, lúc này Taka mới nhìn thấy ánh mắt của Đường Ninh, có chút kinh ngạc …

Giờ phút này, Đường Ninh đã biến mắt diện mạo ban đầu, đội tóc giả, mặc quần jean đi giày thể thao màu trắng, mà trên người cô ấy thể hiện một khí chất côn đồ mạnh mẽ.

Taka ngập tràn tò mò về biểu hiện của Đường Ninh, sau khi Ngụy An nói về cảnh diễn, cậu ấy lộ ra một nụ cười hứng thú, nhìn Đường Ninh.

“Cảnh quay thứ 201 bắt đầu!”

Dưới máy quay, Taka nắm lấy cổ tay Đường Ninh từ phía sau và khống chế Đường Ninh, tuy nhiên, Đường Ninh lại dùng củi chỏ phản công vào ngực Taka.

Taka nghĩ rằng Đường Ninh sẽ không có quá nhiều sức lực, cùng lắm là sẽ không gây cái vô thưởng vô phạt gì, nhưng mà sau khi Đường Ninh thực sự thực hiện huých, cậu ấy đã lùi lại vài bước liên tiếp, hơn nữa phát ra một tiếng kêu ấp úng…

Ông lão Mặc cầm cây quạt ngồi một bên, ánh mắt vừa sắc nhọn lại vừa sâu lắng, nhìn thấy Đường Ninh đối với thủ hạ Taka, trong miệng không khỏi phát ra tiếng hậm hực, nói chung cũng không làm cho lão già như ông ấy cảm thấy mắt mặt.

Người nước ngoài chính là phải trừng trị như vậy, đánh một cách hung hăng dữ tợn, tuyệt đối không được thủ hạ lưu tình.

Taka che ngực lùi về sau mấy bước, vô cùng kinh ngạc nhìn Đường Ninh, anh thật sự không thể ngờ được, một người phụ nữ, vậy mà lại có sức mạnh đến như thế.

Sau khi Đường Ninh đứng thẳng dậy, cô thể hiện sự quan tâm đối với Taka, nhưng cũng không tỏ ra quen thuộc quá đáng, điều này khiến cho Taka cảm thấy rất thú vị, thế là lắc đầu: “Tôi càng ngày càng mong đợi màn đối đầu của tôi với cô rồi đấy.”

“Anh sẽ cảm thấy hồi hận.” Trong ngữ khí của Đường Ninh mang theo một ánh nhìn lạnh nhạt.

Bởi vì cô quả thật không thích cái mùi tùy tiện toát ra trên người của Taka như thế, giống như là mỗi người phụ nữ chắc chắn phải thích anh ta vậy, thế nhưng thế giới này cũng không phải là chuyển động xung quanh anh ta.

Thật ra Đường Ninh không biết, cái thái độ này của cô, khiến cho gương mặt ông cụ không khỏi lộ ra vẻ vui mừng.

Rất rõ ràng, Đường Ninh không thích Taka, điểm này rất hợp khẩu vị của ông ấy.

Vì khi Hải Thụy trong tay ông ấy, thì hoàn toàn không thể bước ra được quốc tế.

Còn Hải Thụy có thành tựu như ngày hôm này chính là do Mặc Đình có sở trường giao thiệp với người nước ngoài, đây cũng là nguyên nhân mà ông không thích đợi ở văn phòng, càng hiểu rằng Mặc Đình đối với người nước ngoài là không kiêng nễ. Mặc Đình biết sự phức tạp này của ông ấy, nhưng trước giờ đều chưa thành toàn cho ông, bây giờ.

Đường Ninh cũng chính là cái thái độ này…

Ông lão không khỏi vui sướng…sảng khoái, nếu sau này ông lại nói ra những lời như thế,thì không sợ không có ai hưởng ứng rồi.

“Những động tác sau, hai người lưu loát một xíu, chúng ta tập lại trước một chút, xem thử hiệu quả.” Duy An tin tưởng hai người, đặc biệt là anh ấy nhìn ra Đường Ninh muốn áp đảo tinh thần đối phương, muốn đủ khiến cho Taka có thể tôn trọng người khác, vì vậy, khi Duy An nhìn đối mắt với Đường Ninh, trong đáy mắt mang theo một thâm ý.

Rất nhanh, những động tác vừa mới được phân tích, chỉ một lần là hoàn thành. Taka vì đã chuẩn bị tâm lý, biểu cảm lẳng lơ vụt tắt, mà trở nên nghiêm túc, đặc biệt là khi Đường Ninh tấn công anh ta một cách mạnh mẽ, anh ta lại một lần nữa cảm thấy vô cùng kinh ngạc đối với sức bật của Đường Ninh!

“Chúng ta không phải đi cùng một con đường!”

“Nhưng chúng ta đến cuối cùng cũng sẽ hướng về cùng một điểm đích, bởi vì hôm nay không cứu nổi con tin, thì tôi với anh sẽ cũng đến chỗ chết.”

Sau khi hai người tập thoại với nhau, thì đi vào cảnh quay cuối cùng, trải qua hai lần dao động trước, lần này Taka cũng không dám phớt lờ lần nữa đối với Đường Ninh, hơn nữa không thể không nói, nắm đấm của Đường Ninh đắm vào da thịt, mặc dù làm cho anh ta rất đau, nhưng lại khiến anh ta cảm thấy chân thực khác thường, thậm chí có một loại cảm giác kích thích của sự liều mạng.

“Được!”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.