Kết Hôn Chớp Nhoáng: Ông Xã Cực Phẩm

Chương 441 - Cô còn trò hê gì nữa?




“Sự việc lần này huyên náo lớn như vậy, Hải Thụy không thể lại bao che cho Đường Ninh được nữa?”

“Nếu thật sự muốn bao che, cũng thật quá không có thiên lý rồi! Có quyền có thế thì có thể tùy tiện chà đạp người khác sao?”

“Lần này lại liên quan đến quy tắc ngầm, liên quan đến hành vi thuê người hành hung. Tôi xem lần này Đường Ninh còn gì để nói.”

“Bản chất này của Đường Ninh, tôi cũng chịu thua rồi, ở đâu cũng có thủ đoạn của cô ta.”

“Lần này khiến Đường Ninh cút khỏi làng giải trí, hẳn là không ai phản đối nữa đúng không?”

“Đúng vậy, Đường Ninh cút đi!”

“Cút!”

Trong phòng hội trường, đủ loại thảo luận không ngớt bên tai, đa số các phóng viên đều ôm sự tức giận với Đường Ninh, đồng ý thay Bạch Thu Sinh đòi lại công bằng …

Công bằng……

Bạch Thu Sinh quan sát phản ứng của mọi người, dưới đáy mắt che giấu một tia đen tối, khi không ai nhìn thấy khóe miệng anh ta cong lên.

Chuyện này sẽ không có chân tướng. Chân tướng chính là Đường Ninh đã thuê người hành hung …

Đối mặt với ống kính liên tục nhấp nháy, người đại diện và Bạch Thu Sinh đưa mắt nhìn nhau, hai bên ngầm hiểu lẫn nhau.

Nhưng ngay khi mọi người chuẩn bị trở về viết một tin lớn thì cánh cửa của phòng hội trường số 5 bị đẩy ra …

Mọi người quay đầu lại chỉ thấy Đường Ninh mặc chiếc váy gợn sóng màu lam nhạt xuất hiện ở cửa đại sảnh.

“Trời ạ, Đường Ninh đến rồi.”

“Đường Ninh vậy mà lại dám tới đây…”

“Đường Ninh…”

Các phóng viên truyền thông bỗng nhao nhao chen chúc tiến lên phía trước, đặt câu hỏi cho Đường Ninh, đoàn người vây chặt lấy cô.

“Đường Ninh, cô tới đây để làm sáng tỏ sao?”

“Đường Ninh, cô nói vài lời đi…”

“Đường Ninh…”

Đường Ninh thoải mái cười với giới truyền thông, sau đó cô nói với tất cả mọi người: “Các bạn đã nghe Bạch Thu Sinh nói cả nửa ngày. Có phải cũng nên nghe xem tôi nói thế nào không?”

Truyền thông vừa nghe thấy lời của Đường Ninh, lập tức hiểu được ý đồ của cô, càng thêm phấn khích. Bởi vì họ biết Đường Ninh nhất định sẽ làm cho chuyện này thêm hấp dẫn, tin tức được viết ra sẽ càng đặc sắc.

“Các vị phóng viên, vui lòng ngồi xuống. Mặc dù đây là buổi họp báo của Bạch Thu Sinh, nhưng nếu đã liên quan đến tôi, vậy thì tôi cũng có lý do để đứng lên nói vài lời. Tôi không thể im lặng không làm gì, đúng không?”

Để nhận được nhiều tin tức nóng hổi hơn, các phóng viên ào ào trở lại chỗ ngồi của mình, đồng thời trưng ra một tư thế xem kịch hay.

Mọi người nghe xong lời của Đường Ninh, sắc mặt nhất thời có chút mất tự nhiên, nhát là những người đã quấy rồi Đường Ninh máy lần.

“Thứ hai, người đàn ông hôm đó chỉ là tìm tôi hỏi đường.

Anh ta nói anh ta là bạn của anh đến thăm ca. Tôi chẳng qua chỉ là chỉ đường cho anh ta. Tại sao tôi lại trở thành hung thủ thuê người hại anh?”

“Cô nghĩ cô bịa chuyện, phía dưới ai tin?” Bạch Thu Sinh hất cằm hỏi Đường Ninh.

Song, Đường Ninh cũng không vội vàng, nói tiếp: “Vậy mọi người lấy bằng chứng gì để chứng minh rằng chuyện này không phải Bạch Thu Sinh bịa ra? Chỉ vì trên người anh ta bị thương sao?”

Sau khi nghe lời này của Đường Ninh, giới truyền thông bên dưới đột nhiên chế nhạo: “Ý của cô là, Bạch Thu Sinh tự biên tự diễn sao? Có ai tự tìm người đánh mình không?”

“Bạch Thu Sinh cũng không có chứng cứ, anh ta nói lung tung khắp nơi thì sao?” Đường Ninh bình tĩnh khống chế người kia.

“Anh ấy và cô không thù không oán, tại sao phải hãm hại cô? Cô muốn trồn tránh trách nhiệm, cũng phải tìm một lý do chính đáng chứ.”

“Không thù không oán?” Đường Ninh nhìn về phía dưới, suy ngẫm những lời này, sau đó chế nhạo: “Ai nói với mọi người răng tôi với anh ta không thù không oán?

“Vậy hai người có thù hận gì, cô mau nói ra đi.” Truyền thông kêu gào Đường Ninh.

Đường Ninh chằm chậm sau đó ngắng đầu lên nói: “Thứ nhất, thời gian trước đoàn phim quay một cảnh đua xe.

Nhưng xe của tôi vừa hay bị động chân động tay. Hôm đó, nếu không phải tôi phát hiện sớm. Có lẽ, hiện tại người nằm trong bệnh viện là tôi, tất cả mọi người trong đoàn phim có thể làm chứng. “

“Thứ hai, ngay sau đó, đoàn phim xuất hiện lão Mặc. Bởi vì ông ấy không thích phong cách của tôi, cho nên tôi lấy thái độ học nghệ, chăm lo cho cuộc sống của ông lão. Tôi muốn ông ấy hợp tác, nhưng lại bị người khác lợi dụng.

Nói tôi bị nhà đầu tư dùng quy tắc ngầm, tung tin đồn nhảm tôi ly hôn. “

“Tiếp đó, số điện thoại của tôi bị I “Sau đó nữa, tôi vô duyên vô cớ trở thành kẻ phạm tội thuê người hành hung…”

“Chuyện này từ đầu đến cuối, đều là tôi bị làm hại nhiều hơn, sao bây giờ lại biến thành Bạch Thu Sinh?” Đường Ninh nặng nề hỏi phóng viên.

Giới truyền thông đưa mắt nhìn nhau, dường như họ thật sự chưa xem xét cẩn thận toàn bộ sự việc đã xảy ra.

“Các bạn đều là những con dê đầu đàn của giới truyền thông. Có lẽ rất dễ liền có thể hiểu. Nếu tôi thực sự dùng thủ đoạn gì, chỉ riêng bối cảnh của Hải Thụy cũng đủ để trở thành nơi trú ẳn an toàn của tôi. Tôi sao phải tự làm khổ mình?”

“Đường Ninh tôi, có Mặc Đình, còn bị ai dùng quy tắc ngầm?”

“Đường Ninh tôi, khi nào dùng loại thủ đoạn hạ lưu này đối đãi với người khác?”

“Ý của cô là Bạch Thu Sinh đang vu oan cô sao? Nhưng anh ấy cũng đâu cần thiết phải làm như vậy!”

“Đường Ninh, câu chuyện của cô có phải là bịa quá không hợp lý rồi không?” Lúc này Bạch Thu Sinh cũng phụ họa theo phóng viên nói một câu, bởi vì anh ta cho rằng dư: luận đứng về phía mình, và anh ta không cần lo lắng Đường Ninh có thể lật đổ két luận của tất cả mọi người.

“Tôi có đang bịa chuyện hay không, trong lòng anh không phải rất rõ sao?” Đường Ninh cười chế giễu, trong mắt cuối cùng mang theo vài tia tức giận: “Tôi vốn luôn cho anh cơ hội…”

“Cô mau nói đi, đừng vòng vo nữa.” Phóng viên ngồi dưới có chút sốt ruột quát Đường Ninh.

“Thật ra, tại sao Bạch Thu Sinh lại vu oan cho tôi? Nguyên nhân rất đơn giản.”

“Bởi vì anh ta và Cố Hằng … là người yêu của nhau.”

“Nam chính cùng nữ thứ có quan hệ yêu đương, có ý nghĩa gì? Có nghĩa là chỉ cần tôi rời khỏi, nữ thứ có thể trở thành nữ chính!”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.