Liên quan đến vấn đề an toàn của Đường Ninh, sau khi Tống Nghiên Thư báo cáo lại với Mặc Đình, Mặc Đình đã bảo Lục Triệt đích thân ra trận, chỉ cần Bạch Thu Sinh có gan dám làm, vậy thì đừng trách anh thủ đoạn độc ác.
Tối hôm đó, Cố Hằng bí mật đến phòng Bạch Thu Sinh vài lần nhưng không thấy anh ta trong phòng, gọi điện thoại liền thấy tắt máy, tìm trợ lý cũng không tung tích.
Vì vậy, cô ta gần như có thể kết luận rằng Bạch Thu Sinh chắc chắn sẽ sử dụng cơ hội đua xe để buộc Đường Ninh rời khỏi đoàn phim.
Nếu như thành công, đó chính là may mắn, nhưng nếu Đường Ninh đã sớm biết thì sao?
Cố Hằng không dám nghĩ đến khả năng này, vì vậy cô ta nơm nớp lo sợ cả đêm.
Sáng sớm ngày hôm sau.
Đường Ninh bắt đầu làm việc, nhưng lại gặp Cố Hằng ở.
cửa khách sạn.
“Chị Cố?”
“Tôi sẽ đến trường quay với cô. Hôm qua không phải đã nói rồi sao, hôm nay có muốn tôi thị phạm cho cô thấy một lần không?” Có Hằng cảnh giác nói với Đường Ninh.
Đường Ninh nở nụ cười: “Sao lại không biết xấu hỗ mà làm phiền chị chứ?”
“Không sao cả, tôi cũng chỉ là vì muốn bộ phim này được thể hiện một cách tốt nhất trước khán giả mà thôi.” Có Hằng lịch sự đáp lại.
“Vậy được…”
Cả ba cùng nhau đi bộ đến trường quay, mà đoàn phim đã liên hệ với cảnh sát giao thông và phong tỏa đoạn đường rồi, mọi thứ đã sẵn sàng.
Sau đó, Cố Hằng nhìn Bạch Thu Sinh ánh mắt quét qua quét lại một vòng, tuy nhiên Bạch Thu Sinh lại hoàn toàn phót lờ Cố Hằng. Rõ ràng anh ta cảm tháy Cố Hằng đúng thật là lòng dạ đàn bà.
Đây là lần đầu tiên Đường Ninh quay một cảnh đua xe, mặc dù mỗi một chiếc xe trên đường đều đi theo hướng dẫn, nhưng đạo diễn vẫn dặn dò kỹ lưỡng Đường Ninh về các biện pháp phòng ngừa và chỉ tiết của cảnh quay.
Bạch Thu Sinh đang đứng trước mặt Đường Ninh, vào lúc này, Đường Ninh muốn biết anh ta đang suy nghĩ điều gì.
Chẳng lẽ chưa bao giờ lo lắng rằng cô có thể mắt mạng vì.
tai nạn xe nghiêm trọng?
Đúng vậy, xe của Đường Ninh đã bị động tay động chân, ba giờ sáng hôm qua, tuy rằng camera giám sát không bắt được thời điểm Bạch Thu Sinh bước vào phim trường nhưng anh ta cũng không thể thoát khỏi tầm mắt của Lục Triệt.
Có Hằng đang đứng đối diện với Đường Ninh, cô ta luôn cảm thấy Đường Ninh nhìn Bạch Thu Sinh mang theo vẻ khinh thường và chế giễu.
*Đường Ninh, đến lúc đó cô chủ yếu sẽ nhìn về vị trí máy quay, ghi nhớ kỹ lộ trình của cô, chúng ta trước tiên cùng nhau diễn tập một lần.” Duy An nói.
Đường Ninh liếc nhìn Bạch Thư Sinh rồi gật đầu: “Đạo diễn, tôi có thể thử xe trước được không? Tôi chưa từng quay cảnh kịch liệt như vậy. Tôi có chút lo lắng.”
“Đương nhiên …” Duy An gật đầu “Hay là để tôi thử xe.” Cố Hằng đẩy phó đạo diễn ra, đi tới trước mặt một vài người và nói: “Tôi có kinh nghiệm hơn trong chuyện này. Điều này có thể giúp Đường Ninh học hỏi nhanh hơn.”
Duy An ánh mắt thâm ý nhìn Có Hằng cuối cùng gật đầu: “Được rồi, vậy Cố Hằng sẽ thử một lần, Đường Ninh nhìn cho kỹ nha.”
Bạch Thu Sinh chấn kinh còn có tức giận mà nhìn Cố Hằng, ánh mắt hiện rõ ràng, còn mang theo tia lo lắng. Bởi vì anh ta chưa bao giờ nghĩ rằng Cố Hằng sẽ trực tiếp ngăn cản anh ta làm tổn thương Đường Ninh, thậm chí không cần tính mạng của chính mình.
Thực ra, cô ta đang bảo vệ anh ta…
Tuy nhiên, cô ta không cảm thấy hồi hận.
“Đường Ninh là một diễn viên rất chuyên nghiệp, hoàn toàn không cần sự chỉ dẫn của em.” Trước mặt mọi người, Bạch Thu Sinh trầm giọng mở miệng: “Đạo diễn, để tôi đưa Đường Ninh đi. Cô ấy chạy một lần hẳn là sẽ biết liền thôi.”
“Như vậy tương đối tiết kiệm thời gian…” Duy An lại gật đầu, xem như đồng ý với đề nghị của Bạch Thu Sinh.
Đường Ninh nhìn Bạch Thu Sinh, khóe miệng nhàn nhạt giương lên: “Đạo diễn Duy, tôi nghĩ để cho anh Bạch lái xe cùng với tôi một lần, hiệu quả sẽ càng tốt hơn.”
Nghe những lời này của Đường Ninh, sắc mặt của Cố Hằng cuối cùng tái đi….
Bởi vì điều này chứng tỏ Đường Ninh biết tất cả mọi suy tính của cô ta và Bạch Thu Sinh, bao gồm cả kế hoạch mà Bạch Thu Sinh muốn hãm hại cô ngày hôm nay.
“Đường Ninh nói cũng đúng. Vậy Thu Sinh, anh phải vất vả một chút rồi, thị phạm cho Đường Ninh xem một chút.”
Duy An chỉ vào chiếc xe bên cạnh nói.
Bạch Thu Sinh mặc dù nhận được nhiệm vụ như vậy, nhưng anh ta hoàn toàn bình tĩnh tự nhiên, bởi vì anh ta đi thẳng đến xe của mình, sau đó chuẩn bị thị phạm cho Đường Ninh xem.
Nhưng… xe anh ta cư nhiên lại hết xăng.
Người chịu trách nhiệm kỹ thuật xem qua rồi nhanh chóng xin l “Thực xin lỗi, trước đó đã không kiểm tra kỹ càng, tôi liền đi đổ xăng.”
“Vậy thì Thu Sinh, anh lái xe của Đường Ninh đi.” Duy An nói với Bạch Thu Sinh.
Bạch Thu Sinh nhíu mày vô thức nhìn về Đường Ninh, mà ánh mắt của Đường Ninh lại tràn đầy hứng thú, thậm chí có chút chế nhạo …
Bạch Thu Sinh sững sờ, sau đó xuống xe định mở cửa xe của Đường Ninh, nhưng lúc này, Cố Hằng đã ngăn lại: “Hay là để tôi lái đi…”
Duy An lần này cảm thấy kỳ quái, hỏi hai người: “Loại chuyện này có gì đáng tranh giành?”
Cố Hằng quay đầu nhìn Đường Ninh, hy vọng cô có thể giơ cao đánh khẽ.
Tuy nhiên, Đường Ninh lại tiếp lời Duy An cười nói: “Phải nha, chị Cố, vốn dĩ hôm nay chị được nghỉ ngơi, thực sự không cần phải lo lắng về sự an toàn của tôi. Mọi người đều ở đây mà. Mặc dù đây là lần đầu tiên tôi quay cảnh phim như vậy, nhưng tôi không sợ.”
Cố Hằng nhìn Đường Ninh, thấy Đường Ninh không nhượng bộ. Trong lúc đó cô ta đột nhiên không biết phải làm gì.
“Thu Sinh?” Duy An lại khẽ gọi Bạch Thu Sinh lần nữa.
Bạch Thu Sinh đẩy Có Hằng sang một bên, lên xe và đóng cửa lại…
Tất nhiên anh ta không thể nói với ai rằng hệ thống phanh của chiếc xe này có vấn đề, vì vậy anh ta nhìn Đường Ninh từ gương chiếu hậu bên phải, ánh mắt mang theo.
nồng đậm nguy hiểm.
Anh ta chưa bao giờ nghĩ rằng anh ta sẽ rơi vào tay của Đường Ninh, vào tay của một người phụ nữ…
Rốt cuộc làm sao cô biết được? Hay là nói Đường Ninh căn bản không biết, mà tắt cả những điều này đều là một sự trùng hợp?
Cố Hằng nhìn Bạch Thu Sinh ngồi trong xe, thái độ từ đầu đến cuối do dự không yên, cô ta có nên tự chuốc lấy tất cả hay không? Nếu cô ta nói ra vậy thì cuộc đời cô ta sẽ bị hủy hoại…
Tuy nhiên, Bạch Thu Sinh chấp nhận rủi ro chỉ vì cô ta…
Cô ta không thể nào để Bạch Thu Sinh mạo hiểm!
Vì vậy, người cô ta nên cầu xin….vẫn chỉ có thể là Đường Ninh …
Thậm chí còn kéo Đường Ninh sang một bên: “Đường Ninh, hôm nay cô và Bạch Thu Sinh tôi không muốn có bất kỳ trong hai người xảy ra chuyện. Cho nên cô nói với đạo đạo diễn vài câu đi mà…”
“Chị Cố cũng biết chiếc xe đó có vấn đè sao?” Đường Ninh thăm dò hỏi.
“Tôi chỉ không muốn…” Vẻ mặt của Cố Hằng vô cùng khó coi: “Anh ấy cũng vì tôi, xin cô giơ cao đánh khẽ…”
“Anh ta đã bao giờ nghĩ đến hậu quả nếu tôi lên chiếc xe đó chưa?” Đường Ninh hỏi thẳng đối phương.
“Tôi không phải đã đi theo đến đây sao? Cho dù là cô hay là anh ấy, tôi đều sẽ ngăn cản….”
“Lần này có thể ngăn cản, còn lần sau thì sao?” Đường Ninh lại hỏi.
Cố Hằng bị Đường Ninh hỏi đến á khẩu không trả lời được…
Đúng vậy, còn lần sau thì sao?
“Dám lấy mạng của tôi ra đánh cược, vậy thì phải trả lại tôi một mạng. Đường Ninh tôi từ trước đến nay đều là ăn miếng trả miếng. Cho dù hôm nay chị có quỳ xuống van xin tôi, tôi cũng sẽ đề anh ta lái chiếc xe đó. Tôi muốn anh ta biết, không phải tất cả mọi người đều có thể để anh ta muốn làm gì thì làm.”
Bởi vì chồng của tôi, tôi buộc phải sống tốt hơn ai hết.
Tất nhiên câu sau Đường Ninh không cách nào thốt ra được.