Kết Hôn Chớp Nhoáng: Ông Xã Cực Phẩm

Chương 271: Phải gặp bề trên




So với sự bí ẩn của Mặc Đình, Quyền Diệp dành nhiều thời gian hơn cho các cuộc phỏng vấn, nhưng bắt cứ khi nào gặp trên đường và tâm trạng của mình hoặc đối tác nữ tốt hơn, anh ấy sẽ có năng khiếu và dừng lại để nhận lời phỏng vấn của phóng viên.

Chẳng hạn, vào lúc này, anh ta vừa từ biển trở về cùng hai người mẫu, sau khi xuống du thuyền thì gặp phóng viên nằm vùng, mùa đông, anh ta chỉ mặc một chiếc quần bơi mỏng và kính râm kalikali, anh ta trái ôm phải ấp, trên mặt mang theo nụ cười nhàn nhạt.

“Quyền tổng, Quyền tổng, anh đã nhận được rất nhiều sự chú ý khi trở về Thịnh Kinh, và anh đã chiếm ưu thế trên các tiêu đề so với Chủ tịch Mặc của Hải Thụy. Anh nghĩ gì về điều này?”

“Anh có phiền khi bị PK không? Anh cảm thấy bản thân và Mặc tổng có điểm gì khác nhau?”

Quyền Diệp dừng bước, nhìn xuống mọi người qua khe hở trên kính râm, rồi mỉm cười: “Suy nghĩ? Vinh dự?”

“Về phần điểm khác nhau… Phương hướng?” Quyền Diệp cười khẽ, sau đó rời đi tầm mắt của phóng viên, vòng tay ôm nữ người mẫu, chính là từ lúc này, bên ngoài bắt đầu có tin đồn, 32 tuổi người đứng đầu ngành giải trí. Mặc Đình, chủ tịch của công ty giải trí Hải Thụy, thực sự là một người đàn ông tốt.

Kể từ khi Mặc Đình tiếp quản Hải Thụy, anh ta rất kín tiếng, anh ta chưa từng có bất kỳ một vụ bê bối nào, chứ đừng nói là với phụ nữ, thậm chí là với đàn ông.

Quyền Diệp năm nay hai mươi bảy tuổi, số lượng bạn gái ngang với số nghệ sĩ trong Tinh Hoàng, vì vậy, Mặc Đình đến nay vẫn chưa có bạn gái là một chuyện rất xa lạ với người ngoài.

Cho dù Đường Ninh mới xuất hiện gần đây, sau lời nhắc nhở của Quyền Diệp, chẳng khác nào việc Mặc Đình bị bịt mắt để che đậy sự thật về định hướng của mình.

Đột nhiên, tin đồn Mặc Đình là một chàng trai đồng tính lan truyền khắp nơi. Vì sợ Hải Thụy gây chuyện nên họ chỉ bí mật truyền tin.

“Này, nghe nói chưa? Tổng giám đốc Hải Thụy, Mặc Đình hóa ra là như vậy … Thật không thể tin được.”

“Nên là một cái tủ sâu, cậu nghĩ xem, anh ta chưa bao giờ giống một người đàn ông bình thường, lộ ra thân thể. Đồng tính nam có vẻ giống người bình thường hơn bởi vì quan tâm ánh mắt của người khác.”

“Vậy thì Đường Ninh phải làm sao?”

“Fan CP muốn chết mê chết mệt…”

“Tôi nghĩ Quyền Diệp này khá khó ưa, lại cao ngạo. Có người khác như anh ta là chuyện bình thường. Trong làng giải trí không thể có người thắp kém sao? Có lẽ Mặc Đình đã thành gia lập thất rồi.”

“Sau đó vẫn mơ hồ với Đường Ninh?”

Các phương tiện truyền thông chính thống không dám đưa tin lớn, chỉ có một số dân mạng mới dám nói bừa.

“Đường Ninh, Quyền Diệp này quá rẻ tiền? Đừng nhìn thân thể yếu ớt của hắn ta đến mức nào mà dám ở trong bóng tối!” Chị Long phẫn nộ hét lên khi thấy tin tức. “Đúng là sếp sao thì công ty vậy.”

Đường Ninh xoay người nhìn về phía phòng làm việc đã đóng của, thật ra cô cũng không quan tâm người bên ngoài soi mói mình như thế nào, nhưng bây giờ những người này đang nói về Mặc Đình.

Dù Hải Thụy đã công khai mối quan hệ nhưng việc Mặc Đình là một chàng trai đồng tính vẫn sẽ bị người ngoài soi mói và chỉ trích.

Tuy nhiên, nếu Đường Ninh đưa ra phản hồi, nó sẽ không ở cùng mức độ, và nó có vẻ không thuyết phục.

“Boss nói sao?”

“Anh ấy không phản ứng gì nhiều.” Đường Ninh trả lời chị Long rằng đây là cuộc đấu tay đôi giữa hai ông chủ công ty, không ai khác có thể chen vào.

“Vậy thì để cho Quyền Diệp muội muội? Nghĩ cách dạy dỗ con chiến mã kia…”

Đường Ninh cúi đầu suy tư một hồi, từ trên ghế sô pha đứng dậy đi tới phòng làm việc, nhìn thấy cồng mình đang giải quyết “Chú hai?” Đường Ninh bắt được mắấu chốt trong lời nói của Mặc Đình: “Em cũng phải đi?”

“Sợ nhìn thấy chú của anh sao?” Mặc Đình hỏi ngược lại Đường Ninh, sau khi nhận ra cô quả thực có chút lo lắng, anh chậm rãi nói: “Nhà họ Mặc hiện tại người biết anh đã kết hôn không nhiều, cho nên em cứ tập trung làm bạn đồng hành của anh đi.”

“Tiệc hòa giải?” Đường Ninh không nghĩ đơn giản như vậy.

Mặc Đình biết rằng Đường Ninh thường không chiến đấu hay giành giật, và bình thường khi bị bôi đen, cô hầu như đều không bận tâm đến nó Tuy nhiên, anh lại bị bôi đen như vậy một lần, Đường Ninh sẽ ghi nhớ trong lòng.

“Em coi trọng danh dự của anh như vậy, anh sẽ tùy ý cho qua sao?” Mạc Đình nói đầy thâm ý, ánh mắt vừa sâu xa và sắc xảo.

Đường Ninh cười thầm, vì Mặc Đình đã nói sẽ phản kích nên cô không cần lo lắng nữa.

“Bữa tiệc vào hôm nào?”

“Ngày mai lúc bảy giờ.”

“Vậy em nên đi chọn chiếc váy ngay bây giờ.”

Thành thật mà nói, mặc dù chỉ là thân phận bạn nữ đồng hành cùng Mặc Đình, nhưng dù sao cũng là gặp mặt chú hai của Mặc Đình, Đường Ninh không muốn để lại ấn tượng xấu cho đối phương, nên Mặc Đình vừa nói xong, cô liền lập tức đi đến phòng thay đồ, lo lắng chọn lễ phục.

Nhìn thấy hai tay trống không, Mặc Đình bát lực lắc đầu, không khỏi tự lắm bẩm: “Thường ngày không sợ trời đất … cô gái nhỏ, quả nhiên vấn là cô gái nhỏ.”

Chị Long đang ngồi chán nản ở dưới lầu, nhìn thấy Đường Ninh đang chọn trang phục trong phòng quần áo, không khỏi tiến lên hỏi: “Em đang làm gì vậy? Tham gia hoạt động gì vậy?

Hay là đi lễ trao giải nào?”

“Em sẽ đi cùng Mặc Đình!” Đường Ninh nhẹ giọng đáp: “Chị Long, em có chút căng thẳng.”

Trên thực tế, Chị Long có thể hiểu rằng vì mối quan hệ gia đình của Đường Ninh tương đối phức tạp, cô chưa bao giờ có được mặt tốt về mặt gia đình mình, kể cả những lần tiếp xúc trước đây với họ hàng của Hàn Vũ Phàm, vì vậy cô sẽ không bao giờ thực sự hòa thuận với gia đình mình.

Bây giờ đột nhiên sắp gặp mặt người nhà Mặc Đình, cô hơi hoảng hốt, hoàn toàn có thể hiểu được.

“Đừng căng thẳng…”

“Lúc trước không biết là ai, sợ tới mức cúp điện thoại của Lục Triệt.”

“So sánh em với chị? Em chỉ cần là chính mình, còn lại giao cho boss!”Chị Long đảo mắt nói: “Đường Ninh, tự tin thể hiện như trên sàn chữ T, coi như là đi catwalk một lần vậy.”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.